Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Một quảng trường hình vòng cung cực kỳ rộng lớn cố định giữa hư không, xung quanh là cảnh nhật nguyệt lưu chuyển, thiên không chuyển sắc triền miên, song mùa không ngừng hoán đổi, cảnh tượng hết sức huyền diệu.

Trên quảng trường rộng cả trăm dặm lúc bấy giờ có mười thân ảnh di chuyển, đang cùng nhau tản bộ tiến tới vị trí trung tâm, nơi có một tòa đại trận đang bạo khởi quang mang tọa lạc.

Xung quanh cỗ trận pháp tinh diệu đó có chừng trăm người, ai nấy mang trên thân y phục giống nhau, nửa trên gương mặt đều bị tấm phù kì dị che lại, ngồi xếp bằng bất động duy trì sự ổn định của đại trận.

Khi nhóm mười người đi tới phụ cận đại trận, liền có một lão già ngồi cách đó không xa đứng lên, tiến tới phía bọn họ, dường như lão là người trông coi nơi đây. Lão già ôm quyền hành lễ, rồi cung kính nói: “Bẩm các vị tiền bối, năng lực rà soát thiên địa của đại trận đã được thôi động, chỉ chờ chư vị tiền bối động thân sử dụng.”

 

 

Mười người có nam có nữ, có hài đồng, thiếu niên, và cả thanh niên, ai nấy đều khí chất vĩ ngạn, uy vũ bao la, thần thái phong trần. Một gã nam tử thanh niên gật đầu với lão già, sau đó nhìn tới phía thiếu nữ xinh xắn trong nhóm người, mỉm cười lên tiếng: “Thanh Trúc Hầu tiên tử, việc này năng lực của các hạ là phù hợp nhất, nên xin làm phiền rồi.”

Nhìn những người khác cũng không ai có ý kiến gì, xinh xắn thiếu nữ mới gật nhẹ đầu rồi bước tới phía tòa đại trận, cùng lúc đó lão già trưởng quản liền hô lên: “Mở cửa đại trận!”

Đứng giữa tòa pháp trận lớn chứa vô số hoa văn ấn ký kì dị, thiếu nữ ngọc thủ nhẹ nhàng bắt pháp quyết, quanh thân lưu chuyển vài tia hào quang thanh sắc, đang dần khống chế ánh sáng của cả tòa đại trận.

Chín người còn lại ai nấy đều chăm chú quan sát, một nữ hài tuổi không đến mười lên tiếng hỏi: “Nếu chuyện này thành công, thì liên minh chúng ta sẽ có thêm lượng lớn nhân thủ, nhưng liệu đủ sức đối chọi lại với đợt bộc phát mạnh nhất của Đại nạn quái giới sắp tới chứ?”

 

 

eyJpdiI6Im9BWFNFa2YyYUUzYk8rWjhrQlwvRFJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZIa3hwZkNnTTZBNHZoM1ozK05Yd25PTEtFdnFLWU1IdjQ1dDdmM2poZFNTTjFWdERJcFNzVGVqMVhpbzBpWWFvU0JZYXJ5cGdUcFJHaEYzcnhpSHpFMWYydjN3K1JqcXZmbzQzXC9nUUQ0VWZ0Y1QxTGt5XC9ybHZhXC9DVFwvVVc0WlwvSVNHU0hVZzFNOEljbFVBRGJhUEJaRmY5YzlxUURHUUpjMWpHWjAwa2pCSTNiT1lmSUIwTExGTVJmMDFtK2FEZVNDMDJjQ0ZxODhzcHZ4VFwvK21tT25KSHdaQ2ppR0NMOU4wRVcxS2NWaXZVVFh5UVFBc21tMFlUS21PbVFwenpCOExmUHdhXC8wcVZVcXZUZnN0dXVUbzBzeDVRaFBhZXNrR242WDYyaGVWNmdVcmZaVytySkpVN1dvelJZaFhjWGF0SGV4cnRhOTM2N0loQjZYM05jUUU4dmNQaklhSDlSU0NxM1NQK0JySWdwdWlqa3ZZZkJlMGhhblpITGxVOFJ5NVdOd0doa3JObmZTejVJZE80MTU1dUprTTVWaXExSjJGcVwvS0xhaGxoZk5OU0RSblJkN3pFUWJBeFRzVWRjVElMWWtnZ2tab3hcL2d0MXR2ZE1wM2lGUFhqRVwvUEE2UzRKcGI3a3k4SGwzbDJEZkl2OVBjb01mVEZRbEt3aGdLckFvc3hhQ01cL2ZMcys2RDN0OVwvXC9YS1RUbnUzSVFtNWdKRFdxbjl2K3dkTXlXMEN1K1Nxdk1IN092MzczUE9BeVNcL00ybVVXeGZrRUxjYlRVbzFyNUMxeGVsc1VnUUVwdGw4OFFwb010TDBCUU5tUm5id2M1dlR2bXBWcGpBWjVDUzNLdnBLXC9lOXBmV1wvQXdPckQzMlRjVHgxRkZ6QVV3cE9cL2V2MzlEVVl6bnFSQ1ZCM1lcLzQrM3M3clUrNUdHWXRXSlNaOHlhNEE0MUhMeUZqSHdKVWE2eGEyYmQ1dCt3TDFHOU1BRFRxdTk5SitBOEJhNjUxbTFndDNQSVVRSjRiSFBzSG9EeHdNUml4dmVhVEVZZmZ4NGV0dTZLOFBkYXJQTWRiS2phakFvUVNtSElcL0N5ekllWHB1REZmU0RkNkFLWml4QU9mVU1uYVwvMjN0TXJFMEtzQXVkajZzSERoZk9qTGE5MlFTMzFiRmQyZW5PU3JcL0o5UWJjXC9kanpIV0Z0RmlVVW5WTFJWd1kyK09cL3lyVFpvWkhMMkFqdzhLMk9UenNvU0RNU3pXcTBwTXoxS3VpemJrMjliYmZTVnVqK2dHNVh2clNRdTFRMmIrdWo3cDI3bnRKOGszWVBvTnIxRXBBUWZmaXN1SEpcL3ZTU2Q5Z0s5YVJmWURycjBYaVlUR2tpQVdPMmNVcjF0bmk2OFlrTTFNU2V4OXR4c1FrZTdpRFlNakdrNlVleVVkUnlzZGJSZ0pCdnd5YUJNTDd2K1RjMkV3WmxNdW5oR0kyUHRxODN0djdBZVA0blMrbW9Hb0RUSUM4eUFnd0N5eXo3bkhtT1lacGxhcFRmcFI5eVE5UzBXWDI3ZHE4dGx3QVB4QWNYb3pad3pyVkhZVnRWNTFPSFdacWJzUVZaUCs5NnRzNUk3ZHVoR1RicW5KcGNSRG93UkV4cDB5cWdKT1wvTFlCMGl6SUpOcnRvMmthRE02aURHR1dnNnRYbFcyblZSYUJLYVBPS2VEN1liWm0rU2VYWHNjdnNwY3E0U2had2VSZUkwSFUzUXFmeWZPZWhTN01hV24yOHJXWEt1eUVTdkIrZlVHbkJlM0Q0ZXNIc1RkSHBHYXFwK0hkd0NmV0docTBCMk9OUmwxK1wvaklkWHY1K042aWd6WmpzYW9iTm40ZFBnTTZWRlZmTzlLM1owanVHVDVtQmRxK25ZZGxuQys5RDBBeTl4N29HNmVReDN6MUtnT29RYThKUnhFZW1yRVdDV0JBWU1qeHNuN01NVElleDRYaEpRYzFEUWQ5ZjlRTVwvTktjWUtjeXZlQ2xVNzQrZ0JJQUJqZjZ5aXN1WkN5clZ6NGJrZkhLQ2JUNVA1cVVhamZKbmU0Vkc3RGs2MXNINTRCbXZ1YnEra2tSR1Q2NlRwMlVqSFI5ZVYwY1lXVlJlUlFNN3A3Q0lpS01iY2lsU0o1cVpBUGswMVVcLzlYdStMZGdBQUc2SFpCOWVPd2VsaXdYQ2xLVHFwUzVKUW5DdnRhT2pJQmNiWVVVeDdXZEd3c0lSZHpDZ0hxcE1Vc29cLzZhSmIzK1h6RFJEYmVtUE0yaVc3SHl2S3lENHpQZ1puWEVIYzZIV0k0dHN4S0NJWFVnNlwvXC9la1J6TSs1bUp6V0YwTm1LZTlhR0dcL0t5Wm9XaUhGVUxPN1B6UzN0Qngwc1lmb1hFeXdGY1N3djJ5aGZEaDlDNitGV3dLbHhadUhUS0U1bVZKK2xlYngrODhjdmVDR29nUHFObVQrRGVcL3RjZTNHUjlZSjJDRTA2K2pTMUV4TlBZdzgycnpobDB3MVVyQjhhUWZrUWxFVk15bWtHWHJ2cmlLdExPdTBLVEUxSmlaRElHYm5FVzJhdFJSSXVpK1lqVE93RG5oUkVvUTdoVmxkUkhiVzhRNndxVGlBSHlrbW5jQ3VlNWh2dFd0cmE1Tk5VcFwvY3I5Ymo0d0xrVWZEIiwibWFjIjoiM2E4Y2M0YjQ2YzAyYjUzZGFlY2JkOGJiYzg1ZWI3N2Y1NTk5ZTk4ZTFlMDhiOGMzNmU4Mjg1N2IyYjk2ZWQ3MyJ9
eyJpdiI6Inhhb3JTR2g4Rk1hVmthOGZZaFlseWc9PSIsInZhbHVlIjoiaWNycGo3eXl0MWV4UmQ0enIyVjVyVzBqQzhkT1pnRUlVTGNhVDN3RWtaNEc5MlhHQnAzR0kwRkVPSSt3OVwvcmY3bVJzeTdDakc1K1ExZHFUTUJnXC91SEVmdE9QT3VCOUhQblBwWTdRNkFCQT0iLCJtYWMiOiIzOWZiOGQ0MzhmNjViMjZhMTJmMWI2YTgyZmEyYjBiYmNjZTdkNmUxZTQwOGU5NjY3OTFkNzUwMTA5ZTViZDY2In0=
Đúng lúc này, tiếng ầm ầm vang lên bất ngờ, một cột thanh hồng hào quang bắn thẳng lên giữa thiên không, khiến cho trời đất quay cuồng, nhật nguyệt đảo chiều.

....................

Trên một mảnh rừng vô danh, chợt có hàng tá cây cối bị cuốn mạnh theo một luồng gió lạ, thì ra phía trên bầu trời có một đạo độn quang đang xé gió phi hành. Không lâu sau lục sắc quang mang đáp xuống nghỉ ngơi cạnh một hồ nước, lộ ra thân ảnh một gã thanh niên tuấn mỹ, còn ai ngoài Diệt Chúng Sinh.

Cách đây vài ngày hắn đã bí mật rời khởi Tân Hợp thành, một mạch bay sâu vào vùng trong Thú Loạn Vực, muốn cư trú tại một tòa đại thành nào đó. Trên đường đi hắn đã chạm trán không dưới mười đầu quái giới, nhưng đều đã giải quyết rất nhanh, con mạnh nhất mà hắn gặp phải cũng chỉ có tu vi bát giai mà thôi, không có uy hϊếp.

Cái A Diệt sợ là những đợt bạo phát tiếp theo trong đại nạn, vậy nên mới cấp tốc tìm tới thành trì lớn để được che chở, chứ không muốn một mình đối chọi. Nghĩ lại hắn cũng chỉ biết cười khổ, trước đó hắn còn tính rời khỏi Thú Loạn Vực đến quốc gia khác để tránh nạn, nào ngờ các vùng lãnh thổ lân cận đều đồng dạng bạo phát Đại nạn quái giới.

Sau khi khôi phục được phần nào nguyên lực, hắn liền đứng dậy thu lại trận pháp, rồi chuẩn bị tiếp tục phi hành, thì lại có khách không mời tìm tới. Vì mệt mỏi sau thời gian dài phi hành, cộng thêm việc hắn chỉ cảnh giác trong phạm vi nhỏ xung quanh mình, nên A Diệt mới không phát hiện ra hai vị khách kia từ sớm.

Hai người vừa tới đều có bộ dáng trẻ trung, bề ngoài chỉ chừng hai mươi mấy, một gã xấu xí với thân hình vạn vỡ, gã kia anh tuấn nhưng lại khá gầy, đi cùng nhau trông không hợp chút nào. Cả hai chậm rãi bay tới phía A Diệt, lúc này hắn vẫn còn đang đứng bất động trên mặt đất, hai tên đó lặng lẽ tản ra, một kẻ đứng phía trước, tên còn lại đứng ở đằng sau.

“Hai vị không biết tìm tới tại hạ là có chuyện gì vậy?” Tuấn mỹ thanh niên bày ra bộ dáng đề phòng hỏi.

Anh tuấn nam tử đứng trước mặt hắn nghe vậy liền tươi cười chắp tay rồi đáp lời: “Xin tự giới thiệu, tại hạ là Mạt Lã, còn vị yêu huynh phía sau là A Lạp Hùng, tới đây muốn mời vị bằng hữu nhân loại về tệ phủ của chúng ta làm khách một chuyến.”

A Diệt lộ ra sắc mặt bất ngờ rồi hỏi tiếp: “Lý do là gì? Tại hạ dường như chưa từng đắc tội với thế lực yêu thú nào tại châu này.”

Gã nam tử đối diện liền cười đáp: “Các hạ hiểu lầm rồi, bọn ta muốn mời các hạ tới đại bản doanh để dự tiệc, vì lão tổ của chúng ta rất thích kết giao tứ phương, nên đám thủ hạ như chúng ta mới muốn mời về cho ngài được cả những vị bằng hữu nhân loại.”

Họ Diệt trong lòng trầm tư, sau đó tiếp tục dò hỏi, hai bên lời qua tiếng lại một hồi, hắn mới hiểu ra mục đích thực sự của hai kẻ này là gì.

Tại châu này có một thế lực ẩn danh do thượng yêu cầm đầu, tụ tập rất nhiều dòng tộc yêu thú, nhưng hiện tại đối mặt với hạo kiếp, thế lực đó lại rất khó đứng vững vì không có nhiều tu hành giả cấp bậc cao. Hiện nay mỗi một kẻ có tu vi Bỉ Ngạn cảnh hay yêu soái đều là nhân thủ trọng yếu trong mỗi thế lực, vậy nên chúng mới hết lòng săn lùng lôi kéo nhân thủ bất kể nhân yêu.

Ngoài mặt thì nói là mời hắn đến dự tiệc, nếu ở tại đó lâu dài sẽ được nắm trong tay một binh đoàn yêu thú, được tiền bối thượng yêu che chở, nhưng thực chất muốn bắt hắn về làm pháo hôi cấp cao. Hắn chắc chắn sẽ trở thành kẻ cầm đầu đám yêu binh tại tuyến đầu, một khi đại nạn kéo tới sẽ là người đầu tiên phải xuất lực, nếu có hiểm nguy cũng là kẻ đầu tiên phải bỏ mạng.

Không lâu sau ba thân ảnh đã phi độn cùng một hướng, A Diệt không còn cách nào từ chối chỉ có thể đi theo bọn chúng, một tên bay trước dẫn đường, tên còn lại kẹp ngay phía sau. A Diệt đang suy tư trong lòng, theo bọn chúng nói thì nơi đây còn cách khá xa đại bản doanh, nếu hắn muốn thoát thân thì phải nhanh chóng hành động.

Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một hộp ngọc, rồi chậm rãi mở nắp hộp ra, gã xấu xí to con bay ngay phía sau A Diệt thấy vậy liền trở nên đề phòng, lên tiếng hỏi: “Không biết trong chiếc hộp đó chứa thứ gì vậy Dược bằng hữu?”

Thấy thần thức cả hai tên yêu soái khóa chặt lên người mình, A Diệt mỉm cười mà nói: “Không lâu trước đây tại hạ có vô tình tiến vào một vùng hiểm địa, sau đó thu được một gốc linh dược rất không tồi, nhưng tiếc là loại linh dược này chỉ có tác dụng với yêu thú như chư vị.”

Thấy hai kẻ kia tỏ ra vẻ hứng thú, hắn liền nói tiếp: “Hai vị là yêu soái, chắc chắn thời gian sống dài đằng đẵng cũng đã thu thập được không ít kì chân dị bảo, trong đó có lẽ có một vài loại không có mấy tác dụng với yêu thú, mà thiên về nhân loại hơn. Tại hạ muốn dùng gốc linh dược này để đổi lấy những thứ đó từ hai vị.”

“Ồ, nghe thật hấp dẫn, vậy Dược bằng hữu hãy để cho chúng ta được mở mang tầm mắt, xem thứ linh thảo đó rốt cuộc là loại gì. Nếu thực sự có ích với hai người bọn ta, thì tại hạ hứa sẽ bỏ ra những vật phẩm đồng giá để trao đổi.” Tên nam tử anh tuấn liền tỏ vẻ hứng thú nói.

“Tại hạ tin tưởng chữ tín của hai vị đó.” A Diệt mỉm cười nói, rồi cách không đưa hộp ngọc bay tới trước mặt gã nam tử anh tuấn, sau đó nắp hộp mở ra, để lộ linh dược bên trong. Hai tên kia dò xét qua mà không thấy trong hộp ngọc có khí tức nguy hiểm, liền tới gần hướng ánh mắt vào bên trong, sau khi nhìn rõ gốc linh dược đó thì cả hai cả kinh hô lên: “Là Cường Yêu Thảo!”

Thấy biểu hiện thất thố của bọn chúng, A Diệt chỉ mỉm cười, hắn đã đoán trước hai tên này sẽ trở nên như vậy. Gốc linh dược kia chính là một trong những vật phẩm, mà Kim Ngân nhị nữ đem làm thù lao cho gã Lạc Nhĩ, thứ mà bát giai yêu thú cũng rất cần thì sao hai tên thất giai này cưỡng lại được.

Hai tên kia ai nấy đều không giấu nổi ánh mắt tham lam, trong lòng đang đấu tranh, nghĩ nên lấy vật phẩm chân quý ra để đổi, hay là gϊếŧ người đoạt bảo. Đột nhiên thì dị biến đã phát sinh!

Không trung xung quanh thình lình xuất hiện chín cây trận kỳ, ngay tức thì tạo ra một nhà tù năng lượng cỡ nhỏ, trói chặt hai gã lại với nhau. Tiếng lôi minh gầm lên, tên thanh niên tuấn mỹ chưa tới nháy mắt đã tiếp cận hai người, đôi hắc dực bạo phát ma lực cường đại hung hăng trảm xuống, cuồng bạo xé tan thân thể cả hai.

Hai cỗ thi thể không lành lặn rơi xuống mặt đất, lộ ra là một con gấu đen to lớn, cùng một con khỉ kì dị, hai thất giai yêu thú tới khi chết cũng không cam lòng mà nhắm mắt.

Thấy miếng ngọc bội còn lành lặn nằm trong bàn tay cự viên, A Diệt không khỏi thở phào nói: “May mà ta ra tay nhanh chóng, nếu chậm thêm nửa khắc để hắn kịp bóp nát tấm ngọc bội đó, thì hiện giờ hình chiếu của thượng yêu đã đến đây rồi!”

Hắn vội vã thu lấy nạp giới cùng yêu đan của hai tên kia, sau đó cấp tốc phi độn rời đi. Tuy vừa rồi hắn ra tay nhanh chóng khiến không kẻ nào biết chuyện diễn ra ở khu vực này, nhưng hai tên đó chết chắc chắn vật đại biểu sinh mệnh của chúng trong thế lực đã vỡ vụn, thượng yêu chắc chắn sẽ phát tán thần niệm dò xét khắp nơi, hắn phải tránh đi càng xa càng tốt.

“Vừa rồi khi ra tay tiễn hai kẻ kia, ta có cảm giác đã bị ai đó trông thấy, hi vọng đây chỉ là ảo giác.” Trong thâm tâm hắn tự lẩm nhẩm, bản thân vẫn đang cấp tốc phi hành, đạo lôi quang gào thét bắn thẳng trên trời cao.

Nhưng ba tuần trà sau đã thấy một luồng tinh quang từ trên trời cao bay về phía hắn, tốc độ hoàn toàn vượt qua hắn, A Diệt cảm ứng thấy thứ đó cùng dạng với truyền tin phù chứ không phải vật gì nguy hiểm, liền dừng lại xem thử là thứ gì.

Ngay khi bay tới trước mặt A Diệt, tinh điểm liền phát nổ tạo ra những đốm sáng li ti, sau đó ngưng tụ lại thành những dãy chữ giữa hư không. Dãy chữ vừa hiện ra liền có một thanh âm uy nghiêm lên tiếng, nói lên nội dung của các hàng chữ đó.

“Ngũ Đại Minh triệu tập toàn bộ tu hành giả Bỉ Ngạn cảnh, đề nghị những ai nhận được tin này hãy tới thành trì gần nhất có chuyển tống trận, dịch chuyển dần tới Đệ Nhất thành tại lãnh thổ mà mình đang ở, hội họp với các tồn tại cùng cảnh giới khác, chờ đợi mệnh lệnh từ thủ lĩnh hội.”

“Kẻ nào bỏ trốn hoặc không thực hiện theo lệnh triệu tập, thủ lĩnh hội của Ngũ Đại Minh ta sẽ tự mình đưa hình chiếu tới tiêu diệt!”

Ads
';
Advertisement