Quái giới, một loài sinh vật có hình thù kì dị khó coi, linh trí kém, mang bản năng săn gϊếŧ toàn bộ những sinh linh khác, chỉ cần có thân thể huyết nhục thì đều bị chúng xem là con mồi. Mỗi đầu quái giới trưởng thành có thực lực kém nhất cũng là thất giai ma thú, chỉ là công kích đơn giản, không ẩn chưa quá nhiều huyền diệu, nên so với tu hành giả nhân loại đồng giai thì yếu kém hơn.
Quái giới đạt tới thực lực cửu giai đỉnh phong có thêm một loại năng lực, đó là cấp tốc sinh sản ra hàng trăm quái giới nhỏ, những đầu tiểu quái giới đó chỉ có thực lực từ tứ giai đến lục giai, hơn nữa không thể tồn tại trong thời gian dài. Nhưng nhờ vào số lượng quần công, một đội quân quái giới nhỏ vẫn có khả năng vây gϊếŧ nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh, phi thường nguy hiểm.
Về nguồn gốc thì những sinh vật này đến từ một giới khác, được các vị tiền bối thời viễn cổ gọi là quái giới. Vùng không gian đó tiếp giáp với nhị Quốc và tam Vực trên Nhân Yêu Đại Lục, cứ một vạn năm sẽ có xung đột không gian giữa hai giới một lần, tạo ra một vài vết rách không gian lớn, mở đường cho loài sinh vật ăn thịt từ quái giới đến thế giới này.
Từ ngữ Đại nạn quái giới từ đó mà ra, cứ qua vạn năm sẽ tiếp diễn một lần, khiến bao sinh linh tại nhân giới lầm than. Vì thời gian cách mỗi lần đại nạn xảy ra quá lâu, có rất ít thế lực lưu truyền được tin tức này tới cho hậu nhân vạn năm sau, nên đương nhiên nhân loại chẳng mấy ai biết mà chuẩn bị trước cả, đến khi đại nạn lâm đầu thì đã muộn.
Năm quốc gia và vùng lãnh thổ chịu ảnh hưởng lớn nhất bởi Đại nạn quái giới gồm: Thú Loạn Vực, Hắc Phương Vực, Tam Giác Vực, Thủy Quốc, Kim Bồng Quốc. Đây đều là những vùng lãnh thổ nhị và tam lưu, nằm tại vùng rìa Nhân Yêu Đại Lục, không quá ảnh hưởng tới căn cơ của cả đại lục, nên mỗi lần đại nạn phát sinh, không hề được những vùng lãnh thổ khác hỗ trợ.
eyJpdiI6Ikd3ZXZTb0w4R3Fuc3VjblArclZlclE9PSIsInZhbHVlIjoibHpHdkM2RFBiV09OMmlSbGM3VStkUzdcLzhlcERjdGhod29mdHVPSWV6cWdsN3o4SXE1MWpJSncrbnJobVJuTFVFZnRrZ1BvYVpaOXRaaXl0VURGVXdwczNpTUtVbWRZcktGU1ZyYXM5Z3BLbU1GMzJ5UXZ6MEdWeFc2MXBESmwyb0tUbXdwT0V3XC95cmYxbG8wOEZobmhmRTVzdjFlOG15TWFIdEZHTVNpR3BPTWZYNVFkU0JcLzJRdlk3bGxSc3ZHanhnSzNVQ2YzZnZvM21BeHM3bEJtSFVVXC92QnZvOTUwXC8wVnQzZU9Scmd0NnkwOG1RaW1BcUttY3NhXC9tWGFlcFA1QkVXTU5SRHNGSk04TXowZGZXU2RFaTFkNk5iMW5pOEF4R05QWWt3M29DT0ZCbm1weDFVTTNreGphSTB1QjhMdE1OXC9EZVpFNDQrcncrd29WUEJqYlZyYmJIeWZjcVVnWXlIdGI4YmVrOW5TR1wvYkZaZUZ3UHRzazZCOEhzUmJzbEVvVDFDV1IydExcL2RiRTMzWmVmUzNQT0ZjYldHTnVNOHBBd0IrVThzK1wvZUptK1lHSTRqalFZT0RTeDh0QlloTXhlTDd4V2w5cWxhNnVKeGN6VzY5SXFYNnZnYlpJVWU3XC9zeWFnQWpcL080XC9DXC9NMXZlZko5VjlwbXlpc2VkRndhSUtxZGVwNUhuVUNQclpJY0dcL1o2M2lacGlWYld6eXZwMUgwQTYwXC9nWVhsU1gyS0Q5UzFwdDROZTJtUW5uMEc0Z2twTWJzRmdpalpwVjF6b2M0UHpocEd1ZUJcL3lrQjZQenZMaURMRTloZm9DSFVuVUtzY3BtYnM4amxNaTErWDB3VU9OOWRwVVo2Z0xsTDNCUUJCMndBN1VidzhlRVRKQTJXWjhEMnlsMGZKaExFZWVDWVh0TlBhQzcrVjZZUDRIZkhxTVwvcXdvXC9IT2FcLzBOZXRkRWdreHVQQmxCdExzY1p2eGs2N1hyUlZRMjJBcjNvbWJlWVdGUmJnYk1pQ1p5MVlCYmVBK2diRm5ySndjbCtBM3AyV296d3lOamgycEpTREFZYmZcL3RTYjd1VUVQOHRJSHBTMFJ1QWZLNGRvemNnd3BZVzlzWWpPQ1wvREVTQVJ2dFFnanRtcTVmN2pKVFVxU1FiNlVjc2J4cXByTFJablFYTWFSUlwvbzExWU1Pd1hiUTlubHVBUUR2akhqWTM3Rk0xRjZBOXFCNm5PVlJsQ2ZxSFBYdDd6WU82NWl0NWRtZUkyTUUzS2pPNUhHM2k1MTZneG00VFwvbFRDOEZtNjJVTEI4R1lIUmlVM0JobW51MnBSZ0R2eUNLMEpCTmhZbFZBUFcrd0gzNWlOdDFcLzB1M0l6ZGtyYitDS0VPM2R3c1FOajJQQTZYK0FBeWJFdE05Wmd6aHNhNzVNMnhzcHFjQVhcLzlpMVFBa09yZUlSXC81bkZ1M2NHSjJwTVdKRWl6eTBcL1JtRFhaQnhSRTFYZzRraXJMNW1GQ2h2YXhsSlJWQTZ0dlByRjlUM083MHRlXC9td3NISll1UFdJQUp1TFwvYW1LS0FSODhDTzVEck1OZkdtZWlFVGoxQU5LQkduVzlGTGkzeU5DUDFBeVJjSnBHaEsyZjdPdGgrVmRtcGJpNWRpTlpWZ1wvM2RvSlJxVG1kS252cWpHNmNlUjRQWnIzaEFWQjl1V1hmTUZCN2ZEM25CdE5vMm1Pdlwvc0JJS0VFZWZOQzF0K1wvenhTbmFYQmVkXC9cL2UxdTk0Vkdjc2VjaVZUM05KY1YwXC94bkl5NWtPM1hub1VkYVNVNmh5XC9MTzR5TGtYbWJUOEd1aWtuSDFPZFREZm9TNjR3QWJJYjh2XC9kaTZSMTBka09jbXJjNjcrU2krZFhXcmphMDd1blVNdDFUR1wvTWhGdkdwakxleXhYc3Y5RXZDM002a09xY2J2T0Y4WTY5Y0xCRFUyUk5zbWdkTUp4WVwvODdVbjk5dUkwYjhiQTI4SjJGZlViY3pIXC9zVjhDd0cwMzZ1bVowSTU0TjRNK2JQNjRGdFgxanRSbHJTV1pCdFpTK1RjTGRMV0xYWkVPeStXOHZjM1Z2S282N2FLU3lLRm41TFJlVVBcL1ZzTitpZ29VMlwvU3BGN0lzSjZKQWFkbU84NmJRN1JwcDF4clJKU2ZGM0w5VE9zV3hZc3Z6SHA0SjN4QmxvN2ZVa3hjWktDNVlMQUsyMkNJajBkYVwvM3lCWE1ka2VSSjhrbDIxcDhNSXdRa0loT2xRenNzSlZDREZxRyt6enJyOFwvXC85RGRSeFo3RjFhbERvYkdlcEdDR2pscHJob1MyRzlSZWF0c2dHeUthYzZaMlg0dWU5RUFkMzRqdER5S0RrK0xJWDEwczVtOHJhUmpFcXBIbFlJTHlZS2xUVlNkSHJIdWhlQVB5dWM3cm1kaUxBeGljTlVveHUwS1Nvck1USDdGNjRRcTFmT2VHdUZWOExDQTVNUnpFMTh0WDR0dXh3Y2ZhdWEwMHRsb1RldVEzMDRYVmxQMU0yVXRZa3NHQXI3VitEZDduSTVmMVVsM3pMUFhzYmlyR0R6UUtJZW53eE1HNVZVQU5XRjlMZGc9PSIsIm1hYyI6IjRhOWM0ZDZlOWIzYTEzNWM0NzFkNDZmMDMwMzdmYTEyZDE0MTEwZWRjNWUyNzdkM2FlMTRmYWZlMGUyZmUxN2MifQ==
eyJpdiI6ImMwTkVaMkNPUEp5NFVvTmx6YkZZRmc9PSIsInZhbHVlIjoiYTJvKzNIT0UyWHNXY3BTM3ZGanUzXC9zdzI3YmpcLzIzSFFcLyt1cGNwbmRMXC8zaTZPaW95akRySjN4ejlYbEVNS1J1MjRjbVVUczZFYm9wU2FhdHRzekUxZEM5bGtBS1hKOWJmUU14WU5aVXpFPSIsIm1hYyI6IjkzMmM3ZGRjZDJjMjY5NDI3NmM2Zjk3YmI4OTg3MTkzMzlmOTZlM2I4NjYxYTNmNDAyNzg5ODNmYmM1NGI5ZTIifQ==
“Có thể bế quan an lành sau đợt đại nạn giáng thế, đủ thấy Dược các hạ thần thông cao cường.” Một lão già gầy còm nhom lên tiếng, như thể đang muốn dò xét nông sâu hắn.
A Diệt chỉ cười nhạt lắc lắc đầu, sau đó nhìn tới gã đại hán họ Lạp mà hỏi tiếp: “Vậy chẳng lẽ các vị tiền bối Hư Linh cảnh không có hành động gì sao? Cứ mặc cho đám quái giới tàn sát chúng sinh.”
Gã thành chủ cười khổ lắc đầu đáp: “Tất nhiên bọn họ cũng có hành động chứ, nhưng cũng chỉ bảo vệ được phần nào trong phạm vi thế lực mình mà thôi, đâu rảnh hơi quan tâm tới những châu không thuộc quyền quản lí như chỗ chúng ta được. Hơn nữa đám quái giới cũng không đơn giản, tự có con đứng ra ngăn cản các vị tiền bối ấy.”
Họ Diệt như đã đoán ra liền nói: “Vậy là trong đám quái giới cũng có con đạt tới thượng vị, xem ra đại nạn này thực sự khó nhằn.”
Tên trung niên ngồi cách hắn không xa cũng nói: “Không biết đến bao giờ thì đại nạn mới thực sự kết thúc nhỉ? Nếu không chúng ta cứ co cụm một chỗ thế này trong thời gian dài cũng không phải cách, tài nguyên tu luyện sẽ ngày càng giảm.”
Lạp thành chủ như tìm hiểu được không ít thông tin, liền trả lời: “Ta cũng không rõ mỗi khi diễn ra thì đại nạn sẽ kéo dài trong bao lâu, chỉ biết sau khi những vết rách liên thông giữa hai giới đóng lại, thì không lâu sau đại nạn sẽ kết thúc.”
Thấy ba người khác trong phòng đều tỏ vẻ nghi hoặc, gã cười hắc hắc giải thích: “Quái giới có thực lực thượng vị sẽ không bao giờ sinh sống lâu dài tại nhân giới chúng ta, một khi các vết rách không gian đóng lại, thì chúng sẽ trở về thế giới của bọn chúng. Lúc đó nhân giới này chỉ còn sót lại những đầu quái giới linh trí kém, không chịu trở về mà thôi.
..Với năng lực của các vị tiền bối Hư Linh cảnh, thì không lâu sau tất nhiên đã tàn sát toàn bộ quái giới còn sót lại rồi, từ đó đại nạn coi như chấm dứt hoàn toàn.”
Lão già gầy lên tiếng: “Chỉ là không biết đến khi nào thì những vết rách không gian mới đóng lại triệt để, nếu chỉ mười năm đổ lại thì những kẻ như chúng ta còn chịu đựng được, chứ mấy chục thậm chí trăm năm thì coi như xong!”
Nghe lão nói vậy, ai nấy chỉ biết thở dài bất lực. Nếu như bỏ tất cả để một mình ẩn tu, thì tồn tại đẳng cấp bọn họ có tỉ lệ cao giữ được mạng trong đại nạn lần này, chỉ là phải lẩn trốn trong nhiều năm, ở tại những nơi cằn cỗi nguyên khí kém, không thể tự do kiếm tài nguyên tu luyện cho bản thân.
Nhưng nếu xui xẻo ở tại bên trong phạm vi cảm ứng khi quái giới thượng vị giáng lâm, thì đám Bỉ Ngạn cảnh như bọn họ cũng chỉ là sâu kiến, không tránh khỏi bị tiêu diệt.
Ba người kia mở một bữa tiệc rượu chiêu đãi A Diệt, bốn gã Bỉ Ngạn cảnh vừa dùng bữa vừa trò chuyện những một ngày liền, sau đó A Diệt mới tạm biệt ra về. Trong lúc đàm đạo, thành chủ cùng hai người kia đã ngỏ ý mời hắn tọa chấn Tân Hợp thành này, làm vị thủ lĩnh thứ sáu của thành trì, có được lượng tài nguyên hàng năm không nhỏ, nhưng hắn nói cần thời gian suy nghĩ.
Đợi hắn phi độn rời khỏi phủ thành chủ, ba người còn ngồi lại trong sảnh mới tắt đi nụ cười, gã trung niên tuấn mỹ quay đầu lại hỏi đại hán: “Lạp huynh, tu vi hắn có lợi hại không? Sao ta không thể dò xét ra?”
Lạp thành chủ sắc mặt trầm tư rồi mở miệng đáp: “Có lẽ mạnh.”
Nghe vậy cả lão già gầy và trung niên kia đều cả kinh nhìn nhau, họ không nghĩ tới tên thanh niên cực kỳ tuấn mỹ đó lại lợi hại như thế. Họ không kinh nghi vì từ ‘mạnh’ mà thành chủ nói, mà kinh nghi vì từ ‘có lẽ’, điều này chứng tỏ đến cả thần niệm của gã đại hán cũng không thể nhìn ra rõ ràng cảnh giới của thanh niên họ Dược kia.
“Lạp thành chủ tu vi đại thành Bỉ Ngạn cảnh, thực lực cao nhất trong năm thủ lĩnh hiện tại của Tân Hợp thành ta, công pháp tu luyện cũng có một phần tăng phúc thần thức, vậy mà không thể nhìn ra sâu cạn của họ Dược! Phải toàn lực lôi kéo tên đó mới được.” Gã trung niên có vài phần tuấn mỹ nghĩ thầm.
Hai người khác cũng đang có tính toán riêng của mình, cho dù hiện tại bọn họ cùng ở trong một tòa thành, nhưng cũng không tránh khỏi xung đột nội bộ, vậy nên sẽ tìm cách kéo thêm nhân thủ về phe mình.
Ngồi trong trang viện của bản thân, A Diệt trầm tư suy tính không thôi, thi thoảng dùng tiếng lòng trao đổi với Ma Quân, tính toán đường đi nước bước tiếp theo.
Hồi gặp mặt thành chủ cùng hai gã đồng giai khác A Diệt đã tận lực che giấu tu vi, bởi vì hắn muốn nhờ vậy để hỏi han được nhiều thông tin cần thiết hơn. Chứ nếu hắn để lộ ra tu vi thật sự, thì sẽ bớt được họ Lạp coi trọng, bởi dù sao gã ta cũng là một tên đại thành. A Diệt cứ làm cho bản thân thâm sâu khó lường, như vậy mới khiến đám người kia kiêng kị.
Giờ thông tin cần thiết đã thu thập đủ, hắn đang muốn đi tới những tòa đại thành, nằm dưới quyền quản lí của thế lực đỉnh tiêm. Một phần vì hắn đang cần thu thập những vật cần thiết cho tu hành, mà phần lớn vì muốn được an toàn. Chứ ở nơi khỉ ho cò gáy, cả châu còn không có tới chục gã Bỉ Ngạn cảnh này, một khi quái giới bạo phát thì có khi chết lúc nào không hay.
Tu vi A Diệt hiện tại đã đạt tới viên mãn tiểu thành, không thể tiến thêm. Thứ hắn cần hiện tại là những dược phương luyện chế đan dược hỗ trợ tấn cấp, cùng củng cố cảnh giới. Ma Quân đã biết cách luyện chế một vài loại, nhưng nhiêu đó xa xa không đủ, sau cái lần liên tiếp tấn cấp thất bại, hiện tại căn cơ của hắn phi thường kém.
Vài ngày sau có một lão già âm hiểm tới động phủ hắn bái phòng, lão chính là kẻ có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đại thành còn lại trong thành trì này. Lão ta chiến lực thực sự không thua kém gì gã họ Lạp, nhưng vì là ma tu nên được ít người ủng hộ, vô duyên với chức vị thành chủ, cũng là vị thủ lĩnh có ít thủ hạ nhất trong thành.
Lão tới chào hỏi rồi ngỏ ý muốn lập minh ước với A Diệt, nhưng rất nhanh đã bị hắn từ chối. Với tu vi thâm sâu của hắn, lão già cũng không dám tỏ ra tức giận, chả mấy chốc đã tay không ra về.
Hôm sau vị Bỉ Ngạn cảnh còn lại cũng đã tới tìm hắn, là một mỹ phụ có vài phần tư sắc, cũng là đến vì cái ý muốn kết minh đó. Ả nói mình có mười đứa con gái, ai nấy xinh đẹp ngoan hiền, tư chất cao, chỉ cần A Diệt đồng ý hỗ trợ ả đẩy cao địa vị trong thành, thì ả sẽ gả toàn bộ những thanh thiếu nữ ấy cho hắn.
A Diệt rất kiên quyết từ chối kèo thơm này, đồng dạng mỹ phụ cũng rất nhanh đã rời đi, thất bại trong việc lôi kéo hắn. Đến giờ họ Diệt mới triệt để hiểu được tình hình trong thành lúc này, xem ra năm vị thủ lĩnh mỗi người đều có tính toán riêng, không hề đoàn kết như vẻ bề ngoài.
Hắn nhắm mắt lại, tĩnh tọa trong gian phòng đã tắt nến, miệng thì thào: “Ta quyết định rồi, ngày mai sẽ bí mật rời đi, cố gắng đến cư trú tại một đại thành. Chứ ở tại nơi này loạn trong giặc ngoài, thật là đau đầu.”