Trong lối thông đạo chật hẹp, rậm rạp dị trùng như đê vỡ trào ra, bịt kín lối đi, ùn ùn đổ tới phía bốn thân ảnh nhân loại đang kịch chiến với bầy mộc thú. Mắt thấy cơn lũ dị trùng ập tới, A Diệt liền phóng thích vài cây trận kỳ cắm lên hai bên vách đá, nhanh chóng tạo ra một lớp vách ngăn, chặn lại toàn bộ dị trùng mộc độc.
“Võ huynh!” Lão già họ Mạnh vội quát lên, y biết đối phó với bầy dị trùng che kín phía trước chỉ có Võ Nha mới xử lý được. Nghe tiếng quát, âm tà lão già hậm hực, liền hướng tới phía đám dị trùng đang thi nhau đâm mạnh lên vách ngăn, đơn thủ điểm chỉ phóng ra cả đàn hắc thiết kiến. “Việc gì cũng đến tay lão phu.”
Đàn hắc thiết kiến của âm tà lão già tuy số lượng ít hơn bầy dị trùng mộc độc, như thực lực mỗi đầu lại cao hơn, kích thước lớn hơn, lớp da cứng cáp hơn, có thể lấy ít địch nhiều. Vô vàn đôi cánh vỗ vo ve, đám kiến đen chả mấy chốc đã tiêu diệt mấy ngàn đầu dị trùng, dần mở ra một lối đi.
Tứ bề thọ địch, chẳng một ai được ở không cả, lão già Võ Nha phải toàn lực dụng tâm chỉ huy đám kiến của mình đánh gϊếŧ bầy dị trùng để mở đường. A Diệt cùng Mạnh Chiến chống lại thế công dữ dội của đám mộc thú đang điên dại, mỗi khi có khí độc nguy hiểm tràn tới, mỹ phụ Mộ Công Uyển sẽ ngay lập tức tiêu trừ.
Võ Nha thả ra một đàn sói mười mấy con, họ Mộ mỹ phụ nhanh chóng tẩm một loại khí lên thân đám sói, giúp chúng tạm thời không bị ảnh hưởng bởi độc từ dị trùng mộc độc thải ra. Theo ý niệm của âm tà lão già, mười mấy đầu Ngự Phong Lang liền di chuyển như những cơn gió, tạo ra một con đường dài xuyên qua giữa bầy dị trùng.
“Đi!” Lão ta quát lên, thân ảnh hóa thành một đầu hắc khô lâu phá không bay qua thông đạo, họ Mộ như một làn khói độc bay theo ngay phía sau. Chiến đao cùng cự phủ đập xuống, đánh bay đầu mộc thú vừa lao tới trước mặt, A Diệt cùng Mạnh Chiến tức tốc xoay người thi triển độn thuật bay qua thông đạo, bỏ lại phía sau một đám mộc thú đang điên cuồng xông tới.
eyJpdiI6IjR4c3RaU3dCV3lBcTUwWlFsNnE0SlE9PSIsInZhbHVlIjoibzJnWGc1eThGODc2d0ZQdHVCNDFZV29taW03NmNLV01QeFA1ZnpBUTMzYk14TFV0clUzQ1J3OG91aDJwZXN3ZXJwVmlrZ3N0UjVORmg2dWNBVXR4WHgybEJUaGQyNkkrdnN6U2tuQXo5SHFacVNkd2pEZ0piMmZqYVVBcnhwMFVZMkZvR2tzV0ptTU1cL0dBeFVVYjB3OERuNjRzYkVldlB6UTkxcGV5cDZHckdqWUVDb2VcL2x6U0pcL1J0QWZQUE9CbEU1SE01YzBnXC9tVjZSNUdZU05qN2Frc2VuUEFrZW5OamppTnFmUWlIXC9Fd1FkZUVUZXM4XC9UTVMzeno1OFUxaEpQRTZyR3YrRW9BS1poRDR3YVlpb3ZcL1NSd2Q1MWdDczJEYkVXemRScmNSb3NWSTN0NVNkdmVDRHdqQ1Fram9pN3dJZFduN29CdytiXC9HM0R0VkRQUGhZaEg4UmtzK1NDTGphRjNUNGg3alwvSWxWSkwxa1JqNUlZRDE5VVEyUTRURTF1Z0NWbmxFdzFNSG9cL1JGWDFpb1VyZldiTjJSWVJjRlwvN0RQd0dJM0s5bHNzNklja1NNaTZadnI5XC9HdVZwRlgrNDFtanI1WDRsdVwvYlN2YW9uOFNJY1gxSDNLdElER0F0MitSNkJiUXhlSTBnSHBPSEhyTG1WQzRpY0FnMGdDYUVEdWZVRURlaVNESFE0dkU2Q0Jpa3M4eEJFMTRLcGlBVzYwMGNncm9ESW9CeEs1QzlKbE4ycWg4RktvUGM3cGc3U0dKMEN6QU0wZFwvSVVNZ1NIWEZYYlh4RVhITzEyYjgyUE1cLzFKdUhPdWkzMGdmaDdFVUJmNTA1Mno3N0N2dlwvcFl5WUZnTmNCRjgrelpSZjZ1WHZqcUZ5eXpTNmdBT2NpTmpnaHJ5V1NRQkdHbU1nY3JuWXdVRDk5NktSVnMyb1p1WjdlbmpkTm9vVVhoTXhTN1pyWFhwTFJCN2RJNjY2Zk5YaW1ScTlKR3d3OHFpY29CbXN5R1dFcGFkanJpeGxyVTZMSmVYbkE4TTYrXC9FRlpXVmhOcEd4MmZPbUFhVE9WU0ZubG1rblM0NWpFclQzWW9ubWdQQlZlSkdcL21ZNSt1S1UycHFCclwvZFhLSUpkdkw1Zm5CNG92UGEyVXRUbms5YXlneHVzYTdZNmUyVVFRMEpzWmxxTUxDK1A0RVN5T1hzVFJOWDFjWVVvQWMyNWpEV0hidEZtdlwvXC9ia0hwakl2RTZZa1pIc1ZOSXdnelRFVWtCcE5FQWl0NlVuS0hTK0lkaGJOUjBSTGRiekg2ME94cjBpVUZWS1VTZlNadndyaGpZVFhLRkk2bTluTHZFakhBY1JWV2UyXC9wM1UweUVnN3ZlaXFQY3NBRlwvVVJCczZ2N1V3Q0I5bUFPcUtzQml1QnhoR3V0NDYrbUtDazcxYjhQcm5vOUI2Q2tqcDUwcHVaY3ZYNWdrMkxrcFJtaGtUZExldElwT0Q1Y055UFlUN1NyWGRHQUc2Z0huRDNcL2pPVStXTmZLU3NpZzdmMVlaaytTbzh1a1c5bDUydFJ0KzJnM1paazlJazhnVUpzS0d0UXFlSlFNNFwvV3J3NkowcHE2dTl6eWo0UVhhclRVTm5FWjR2bkU1YkYxVjZOYklxMWdsb3NcLzNjNUhBVDFkYjNMbVZBUCtDdU5GcWVSNGY1MEF2SXZkSHZEVFB5OThlNmVHeU9uMEQyTXk4MlptWTFEOENIXC9sRFdGWk44MG10Nk01SWRlZkVSank4bmgxbVwvK1wvS3RSZ0s4N1EwWDVjZ1dieXdmUWVxMjBCRU0xUitDTWRGazZQbHNjZkxQU0JwangwbHB5akQ2Z2xLSk5XcnUwK2lwYjRwekxxdkhpN05pV01Cc1hVWVp5YlJzdWdXUWVpV3hRWVBiV2RYb0ltb1wvTGN1MmFVYVJrOTk1TytReEcxWFM3UzlPcGRhdExZUnFHYTh4ck43UU5TV3pTMlpWM3pLdERSaXJLMkFiSm5mS2lJRUtvVTJ5Nm14Z01sQllER3FYOW85SHl4anBTN1RaOHlGcW1TR1RuV09cL1ZRTWxURWcyVlBGNzZlQlBRZkU0eUdPa25oampJSUVFK3hUbWk3UTcrNkZOQnQ3RGxhWXh0dVQ2UzJCK0ZYdmpXTExmR1F2Q00zMmxMaEo2Vit6UXVrR25rRytGOFpQcVlvUTJqUG9nT05zTklQQU1jNzlROEFiRGd4bGhVRXJIQUpmQ1wvY1pKMEw5eWF1Nm1nMWNwVTNQTlZqa1F4K293aFp5SVB0bVRZMStGQTZlZkNHOXNiY2wrQlFSckwxWkcxbEJoWmFLbUhnUGh1eExadjFKVzZDZlNwN2NIM3I0V08wM1lyWmd2RXFZZ2tQWm01TkpsVlU2WVwvTFRzOVJOUUxYVnZ3aFZURGQ4TTNOXC9YQ053b3dDYlpZMXhpYndJdTF4UmFGam4wa3VUU2tRYkxtelJmV2NiS2M2akdlTTlaZktZMkhkWkphdERmWTB3RThTN1B3RVFYNWtpQ3laaEE4b29UUGtOXC9mMTZSd1RiNnFPeGRBWm5LVWlsK29YYWRScXk1XC8rMU9zQzlnKys4dnhXMVhJZE9HN09sUDNjWUFla0Q5YmpkMGVaWXVWa2JXcWlYbEM3dkJaZkgrVDhrWVVycmU1SHdrVUl6OENHOW1sNHRscmFEelZwamVtUEdMYTB5b1FnOHhTb2pBZ2MzYWoyNzYwaFB6VG9IOElManVoWXQrTVkxQVF5UENwOEwzcElyUWJHNUhQRTR1ck5pS1MzVEdTbVBUSEFqbHJiMHh6VnNTY2kxa3h2cDZURW9sdzZsallPVWt4dHpsWis2cjlKOUtpR1JqNStKNUMxdmxodnBSdGhtbFQ0cUpXVEcrb3h2N3gwXC9XM0JOK1FORUlMc1pzK1VHbU42YTl2MVE1WEtxOWZqdFFoU21YZkMrRTR2aVwvUDlXdWtxRkZqNzcrZUZsMVlFNU9VYzdvc2tNSUFpM2VTbmprV2pDa0JjbGY1bFlDSVlpVklRdiszaE84eGR3cjlBb3RlUU9mblwvelFKQVpsWktha3dTaU1HUFdZS0hnd1R2c0xWYklIZlpLbWc2YjJyZzhHeGI4UGRSQ2VPSHROWXVnRjI2Mm5wbFdnaGpMM09OdHI1amtqS0lhdGFPazJiMmVXQ1NIXC95b3Z6U3dLbHY4S2dnbHFRcWQwa2htVlhxbG05QTdrd1wvektqOFFzUCIsIm1hYyI6IjJjZmJlZDQxM2RkNDgyYTJhMjlhMmE0MmIzMzg5MWZkZWQ2NDljNjkxYzllZjA5M2MyYzYxNjM1YTI5ZDIzOTEifQ==
eyJpdiI6IlE2YlE0Qmg0ZGVBMlhDSkVaUWhKZ0E9PSIsInZhbHVlIjoiZHlxK0hOMStsQmJ5SkUxclhCT1gwaFFCSCtSdDVNOGlWbzBsd1lJRVlwZlljcXMwdmJKU3lHdDFsSzI4TXlEQld6TklqTUhQdlFDM0VQc3orc2QyQ0pmUDRBdGxEdWpiS2JUUGZQbGRubTg9IiwibWFjIjoiYjMzN2M5NTg1YWQ0OThhOTIyMjJhNTVlNGVkMjFkNTQwNmM2OGNiNjNmNmRlYzI0NTJhZDE4YTZiMTI3ZWRkMiJ9
Thanh niên tuấn mỹ cùng lão già họ Mạnh trong nháy mắt đã tiếp cận đầu mộc thú, nhân lúc nó đang mê man không có khả năng phòng ngự, hai người liên tiếp tung ra công kích, khiến đầu mộc thú có sinh mệnh lực rất cao cũng phải tiêu đời.
Với sự liên hợp khá là ăn ý, nhóm bọn họ chả mấy chốc đã tiến sâu tới khu vực trung tâm đền thờ, trên đường tới đây cũng kiếm được không ít thu hoạch. Tại vùng trung tâm này, có nhiều gian thạch thất đã mở sẵn cửa, từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy rất nhiều đồ tốt trong mỗi gian phòng.
Nhưng không một kẻ nào liều lĩnh đi đầu cả, bởi vì trước hai bên cửa của mỗi gian thạch thất đều có hai thụ nhân đứng canh gác, tu vi tản mát ra đã là Kết Liên cảnh đỉnh phong. Đảo mắt qua các gian phòng quanh đây một lượt, A Diệt không khỏi kinh khϊếp nói: “Nơi này cũng phải có tới mấy chục thụ nhân, tất cả đều có tu vi Kết Liên cảnh đỉnh phong, thật là một đại thủ bút.”
“Có lẽ chúng ta xông vào gian thạch thất nào, thì chỉ có hai tên thụ nhân đứng gác trước nơi đó tấn công chúng ta thôi, chứ chắc chắn không thể cả đám này cùng nhắm tới chúng ta được.” Mạnh Chiến suy đoán, lão cũng không mong bản thân mình bị mấy chục tên có thực lực tương đương truy sát.
Đột nhiên thanh âm phi hành vang lên ngày một lớn hơn, tại lối thông đạo phía xa, năm thân ảnh đột ngột xuất hiện, rồi đáp xuống vùng trung tâm đền thờ này, đối mặt với nhóm bốn người A Diệt. Hai bên âm trầm nhìn nhau, bất giác bầu không khí nơi đây trở nên lạnh lẽo, nếu không phải xung quanh có nhiều thụ nhân đứng nhìn, hai nhóm người đã sớm động thủ rồi.
Dẫn đầu đoàn mộc linh đối diện là một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp, trông không giống mộc linh bình thường một chút nào, nhìn không ra điểm khác biệt so với nhân loại. Điều này đám người A Diệt không ai cảm thấy lạ, họ đã lăn lộn tại mộc giới một năm rưỡi rồi, đều biết tại thế giới này cũng có rất nhiều chủng loài mộc linh mang thân thể huyết nhục.
Bên cạnh thiếu nữ là hai lão già cùng hai tên thanh niên tương đối trẻ tuổi, bốn kẻ này đều là mộc nhân thuần chủng, tóc như dây leo, da như vỏ cây, tay chân như cành cây, móng tay như tán lá. Trong năm kẻ đó có thiếu nữ và hai lão già là Kết Liên cảnh hậu nhưỡng, hai tên còn lại là trung nhưỡng.
Một lão già mộc linh đôi mắt tràn đầy sát khí nhìn tới bốn nhân loại đối diện, lớn tiếng quát: “Đây là động phủ của tiền bối mộc linh bọn ta, đám ngoại lai các ngươi không biết xấu hổ thò mặt tới đây là có ý gì? Còn không mau cút đi!”
“Khà khà, tên thổ dân không biết trời cao đất dày, chủng tộc tầm trung mà dám phách lối với tộc quần cực đỉnh bọn ta, đúng là một đám thực vật ngu dốt. Để hôm nay lão phu cho các ngươi được bùng sáng nhé!” Nói rồi Võ Nha thả ra một đàn Ma Diễm Lang, trên lưng con nào cũng có hắc hỏa rực cháy, trực chờ muốn thiêu đốt đám mộc linh thành tro.
Bầu không khí giương cung bạt kiếm bị phá vỡ bởi A Diệt và Mộ Công Uyển, hai người đột ngột tung công kích tới phía đám mộc linh, rồi lập tức tháo chạy, khiến bọn chúng giận dữ truy đuổi theo. Hai nhân ảnh lao thẳng tới một gian thạch thất, ngay tức thì hai thụ nhân đang đứng bất động chợt di chuyển, vung quyền muốn ngăn chặn bọn họ.
A Diệt cùng họ Mộ thi triển thân pháp rất linh hoạt, né tránh khỏi công kích của thụ nhân rồi tiến vào bên trong thạch thất, nhanh như chớp thu lấy toàn bộ vật phẩm trong đó, không cần nhìn rõ là thứ gì. Đúng lúc mấy tên mộc linh đuổi tới, lại vô tình trở thành mục tiêu công kích của hai thụ nhân, bất đắc dĩ phải chống đỡ thế công hung hãn của bọn chúng.
“Ý tưởng hay đấy, haha.” Lão già Mạnh Chiến cười lớn, cùng Võ Nha tung công kích tầm xa tới vài tên mộc linh còn lại, sau đó chạy tới một gian thạch thất khác, thi triển đủ mọi thủ đoạn để vào bên trong. Mấy tên mộc linh đuổi theo họ liền bị hai thụ nhân canh cửa công kích, chúng điên cuồng gào lên không cam lòng, chửi rủa nhân loại ghê tởm.
Thời gian dài hoạt động tại mộc giới, những kẻ tới đây ai nấy đều biết tư duy của mộc linh kém hơn nhân loại khá nhiều. Xét về độ tinh ranh, đám con nít nhân loại cũng có thể lừa bịp lão đầu mộc linh, đâu phải tự nhiên nhân loại trở thành tộc quần cực đỉnh, trong khi mộc linh chỉ là tộc quần trung bình.
Không tính các loại sinh mệnh đặc thù có tư duy kinh thiên, thì ma tộc và nhân loại là hai tộc quần có trí khôn cao nhất, ngay sau là yêu thú, những tộc quần cao cấp trở xuống, đều có mức độ tư duy kém hơn, chứ không cần nói đến đám thực vật thành tinh chỉ là tộc quần trung bình này.
Thanh âm giao chiến nổ lên khiến cả vùng trung tâm trở nên giao động, nhân loại, mộc linh, thụ nhân, điên cuồng công kích lẫn nhau, đỏ mắt tranh đoạt các bảo vật trong những gian mật thất, không kẻ nào chịu thua kẻ nào.
Cho dù thuộc chủng loài có tư duy không quá cao, thì đám mộc linh ở đây cũng đạt tới Kết Liên cảnh sống mấy trăm năm rồi, tất nhiên không thể trêu đùa chúng được lâu dài. Hơn mười gian thạch thất, giờ đây đã có bốn gian bị vét sạch vật phẩm, tám thụ nhân gào thét đuổi theo công kích mấy kẻ không mời mà đến này.
Thanh niên Dược Hảo Nhân tuy đắc thủ kiếm được một vố lớn, nhưng lại đang kêu khổ không thôi vì bị kẻ mạnh nhất phe địch nhắm tới, hiện giờ hắn đang giao thủ với thiếu nữ xinh đẹp lạnh lùng. Nàng ta cầm song kiếm như hai nhành liễu, thế công như bão tát mưa sa, không ngừng công kích thanh niên trước mặt khiến hắn nhất thời không thể rời đi tầm bảo được nữa.
Đôi mắt thiếu nữ như bích ngọc tinh sảo, lấp lóe quang mang nhìn tên thanh niên đang đón đỡ thế công dữ dội của mình, mắt nàng có khả năng nhìn ra nội tình ẩn sâu của kẻ khác, chỉ cần tu vi không mạnh hơn nàng quá nhiều là được. Trong mắt thiếu nữ này, A Diệt tuy chỉ có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đại thành, nhưng lại mạnh hơn ba nhân loại có tu vi đại viên mãn khác.
Thấy chiến ý trong mắt đối phương tăng cao, A Diệt chỉ còn cách tung ra lượng lớn thực lực chiến đấu với nữ tử cứng đầu này, hắn không hiểu sao nàng ta cứ bám lấy mình mà công kích, nhưng nàng đã thành công chọc giận hắn. Chiến đao hắn mạnh bạo đánh bật hai thanh kiếm của đối phương, gằn giọng nói: “Nha đầu, nếu muốn chết thì ta đây cũng không ngại giúp ngươi đâu!”
Thiếu nữ tránh khỏi một đợt công kích hung hãn, nghe đối phương nói liền phi tiếu cười, khiến dung nhan càng thêm xinh đẹp: “Haha, Dương Như Âm ta trước giờ không sợ nhất là bị uy hϊếp, hãy tung ra toàn lực mà chiến đi, để ta xem thử nhân loại các ngươi có gì lợi hại!”