Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Quận Héo Độc, một quận có mức độ nguy hiểm hàng đầu tại Mộc giới, chỉ có những tu hành giả mạnh mẽ mới có thể sinh tồn được tại nơi này, số lượng sinh linh phàm thế có rất ít, thành trì mộc linh cũng thưa thớt vô cùng, như một vùng đất chết khổng lồ nằm giữa tầng 2 mộc giới.

Vùng đất này có rất nhiều khói mù ám lục phiêu phất trong không khí, chỗ khói nhạt không mấy ảnh hưởng tới tu hành giả, nhưng cũng có nhiều chỗ khói độc đậm đặc cho dù là Kết Liên cảnh cũng phải tránh xa. Thời gian gần đây có một vài kẻ lạ mặt đã đặt chân tới quận Héo Độc này, dù trong không khí có vô vàn khí độc cũng không cản được bước chân của họ.

Một luồng độn quang đáp xuống đỉnh núi thuộc quận Héo Độc, hiện ra thân ảnh một gã nam tử thanh niên, theo cái phất tay của hắn kình phong ập ra khắp bốn phương tám hướng, thổi bay toàn bộ khói độc trong phạm vi một dặm. Đảo mắt quan sát xung quanh, miệng hắn thì thào: “Vùng đất nguy hiểm nhất tại tầng 2 mộc giới, chiến dịch sắp tới chắc chắn không hề dễ dàng.”

 

 

Hắn lấy ra một tấm phù lục, rồi ấn quyết thôi động, chả mấy chốc tấm phù phát quang hóa thành một đầu tinh linh, nhanh như chớp bắn thẳng tới phướng xa, tiến sâu vào vùng đất đầy khí độc này. Người thanh niên mặt không đổi sắc, thân ảnh lóe cái đã hóa thành đạo độn quang đuổi theo ngay phía sau tinh linh.

Mười ngày sau, trên một ngọn núi vô danh, tia hào quang từ tinh linh hóa thành bay tới đây liền tiêu tan, lục sắc độn quang bay ngay phía sau lập tức dừng lại. Tên thanh niên phiêu phù giữa trời, khẽ đảo thần niệm xuống ngọn núi phía dưới, như cảm ứng được gì đó, hắn liền bỏ đi lớp cải trang mộc linh, bước chân chợt động đã xuất hiện tại đỉnh núi.

Thấy thân ảnh hắn xuất hiện, một lão già đang đứng đợi liền tươi cười tiến tới: “Dược nguyên hữu quả là người đúng giờ, trên quãng đường tới đây các hạ không bị kẻ nào để mắt tới chứ?”

 

 

eyJpdiI6IlBQVGw0NXZNRCtyRTBFMXkwWmdjN0E9PSIsInZhbHVlIjoidzhteFpGRmd3cHYzc1FzVkFNXC82NmwwUDE2eHpiWGpmdVpSVU1vYlwvc2YrdVNqVXczclNyMzNkVWdxRGVIK1k1aVVqYXpOQUNRdkRUQklcLzhybHhaWTltbVFWWGRNelBRZVwvSU5HbWtBUWZEQmt1dURad1NkOGNLNkI0QWV5M092T1VcLzM3ZHdMRE9pTHFWUjh0SzlTSWprbjN2ZzJOOHl6blNIazkyXC9MNGFrOU1oQmpsZVFMcGtFalNGSEN6ME85ckhaa1MxM01ZZERCMlBPR0NNMEtJYm93NjQyRWpYYUxIK2VBd3BjYVpJYTdKaG5CeGVRVFZUanJ5azRocDlKbWZsUllITVN3OGxPaUlTZ3Z0VGVqc215WWN4YmNQaDlzbUlLK3hSXC85MWF6QkFmeUhQQ2tqdzM2ZHlUaDQrazFsU3RxU0ZSV1wvV2VxcTlCemxhMDdKR3lPcEFOQXRaaDRKQ2NJcGVHXC96U2hhbGVzS3RiczQ0enVVd1hobHlOMDhWYjV1MHBLdFV4UHNIM0FpUjB6UXhzaWRZZXRZTXJJTWVCQzVOZEhGdUxkUnpvYklqaFJiQ3o3SzB2NFFIRDBLUHloQmpqUG5kT3FMQm5wYU84RmJ6T1lqSjRING9SU1Z3VDJBaDgxenVYdVpCb2Q2MWpYUzVDWEVuUlwvajBoaWpacWV0Q1FZRUhFeVdEaXJPellxMW96RW9KU1hhTW1KbExMVlFscXFMR0luMGFKWWVOWG1kQm1sQ2lJcHphNzBDTnhxb2Z0Umk4RXRQeldncDVHN0VrdFVBQld2TUlEQkI2a0tYUlc0bWtvQlhNXC9hOTI2XC80SytDZjdTcVwvM0I3ZDNWVG5TNTRCb1EyWlpMVm9IMzdiaFJrdUp5aGNxU2xnXC9zV0VIXC9ROFlQTzhSZGhMZkpcL05kUmpVcVcrMnRzak5FaUtPR3ErS3p6M0xmNjN6OEdlcnhLd3ZWbDRFOCs1bW5UWnpIU2ZIVFZDK08xVTNHVmtDb3FIV2FWZm53eU9HeXZJTDAxN21QNFhPTk83QUROSVdoS1NqT3lsamI1RWVEVjZSUXkxK090WXdXREVzT3RHRDVsaGFxZGhnRnNFeUkxVzBKRzRYbG9rOGlYMUVtSzdYU0dFYjlSY3ZvTkdpMHVqWkQrREh4bVFTYUlHSFlXOXhDdWU1cWFpWW9YRngyc1BCa3c3cUVHNFZBXC9rYzhWQzZtYkxVcGZPNGVvR1hobWMwODdYR0tnbEtjSzJ4Y3hTenppR0FzREl2Q2JrVEF4ZHBJK3I1azI0ZXFnZk82RGNzMmFOdjZ3cE9qNE1PS01DXC9SXC9jTEhmaGxvU0ppb1lRbkNhdEVtM0FkM0Q2UDBkKzRNeFFnVUE4MmpnQ2tpb2cwZWhQWG1ZZFcwS2dHWnExNjZFSVExSmVLUlJjczdCZDQzeWRzZDJ5NjNoNlNtV0tkWFJ3SEhrM25xNEtcL3c5d1A1NjlmejhIc2FHeTFyNDVoTXI2VXBSMHBtelwvU1l6d1R6RmdZbDlGaWluc1dsa2huK3JvRmJSSllzOE5peisxSElKOXIzUUdNcHVBN1V6bUdPelcrak1FaUQ5QkZGbVV1Y1JPbk03MlNvY20rbTZTdysyUEN0TkFlenVCMVhlMmhvRlJvcjRGNitDVXpVa1ZzOVBxcUlRWjUrbllSYVwvTG1pd21JZ1BRT3ZnYkwzc0podzJOQkVTOXJVRzlSSmxCM2hRV0tVRjZ6ZE5NQ0ZnYkRDeTd0d2piRE5QWEtLVEZYVVhDczZPVGRYbmd5QUlVS0V4NFFyUXp2d2ZwNVMyYUY3WTlLVnEwQm9lUHBsbDdVbG1TbkpPb1diVzlTRDlKcmhjRDRvcW1OVmlwQUxNU3haRDlvSFF2XC9HVUhDZGM0ZFFhdUUxU1dYTzNvOGNHQWdTWkE4WXdwREQ0ekRiektVM2NXTEhFM2FETFNIRzFpYURwVnZtbW5iV21YV2JyTFR3SXlhT2E4UFhFc3ZOQ2crT01xbWo3VG9iSmNxbWhDRnFSUEJHMHRpR1NWclZEZFdLN2N6NFVKVXBPR3NpY0U3SzhwUVFuaW9MZDlcL2RJQmdwcUFIMllmb2F1OUJrem15TW9UXC80eFd5TDNRNDdkZ1ZYNUduWmhsanJpeks0MjA4dHNvNjZGYWhXXC9LZmZDN3QyaDBvMzRrczNEMW84WmlhNGs1UlhwbDdod1NpMG9udG5rTnNwRDcrU3BpbHhzeDdGemczbFwvNDF3aml1SjNKemxlRlFrbGFRSHJmVUozdVBnWW9YbHZTdElBXC9KcXZHdWtMcVpyajgzXC9DZEpveVRMVm8yMlY4TDVOSWt6dExwYk44aFF3WkgrQWd2YzB3UWdwZllHTk4yVjh1aUNqRURMd2I5VTlwcEQzUTRoYlhHK1FHbVhkN1FFMjNPZHVcLzNqbURERlVKWGtOeG9Oek0zSWNcL2pSXC9RSHl6eVwvMU1yVGpzYUFiaytZNW1iXC80S2tQaE1DdFwvbXQyMFBYYWRKdHFaNmFVdkpkVnBIWFRwc1IyeUdIZ1lSZEU4K3M4bDkzTlpPeHBJQVRZYlN1UTlqMkxQdWlERVN5VGxCT2FMQWd5QkptTEd0RzNNPSIsIm1hYyI6IjVlN2YyNzgxZWU0MzliNTkxY2E0Zjc2YzUxOTNlODdjYTk5MDE3ZGZhNzMzYmZhYzAyNGMzMGUzMzQ4YTNkNmUifQ==
eyJpdiI6Iks0QjdjcEpyTDFPMkw0MEp5UHRJOXc9PSIsInZhbHVlIjoibFwvNXowbTZhWFVVU29PVk0rK3VTa2tXT1M0Q1F4NjNxam9yWTNEejByN1draksxbk1YWms3bStER2g0ME0yeU1ZeEZGdmFWcjRCbUtBYzdKSHpnTEtyQXhYYmh4ZE4xSWRYdzAyenhScmgwPSIsIm1hYyI6IjZiZWM3NDdlOGZiYWM5MzZhOTExY2UxNGJhN2VhMjFiZDk3YzY2NTJiYWI0N2ZjMjlhNWE2YTdhZDZkY2FjZTYifQ==
Mỹ phụ trung niên Mộ Công Uyển ba ngày sau mới tìm tới, khi xuất hiện trên đỉnh núi này, sắc mặt nàng ta tái nhợt, khí tức hỗn loạn, xem ra vừa trải qua một hồi giao tranh. Thấy vậy lão già Mạnh Chiến lo lắng liền phát tán thần thức thật rộng để kiểm tra, sau đó lão an tâm thu lại thần niệm vì quanh đây gần ba trăm dặm không hề có tu hành giả cao giai tồn tại.

“Mộ nguyên hữu, làm sao lại ra nông nỗi này?” Nghe họ Mạnh lão già tỏ vẻ quan tâm hỏi, mỹ phụ họ Mộ cười khổ đáp: “Trên đường tới đây thϊếp thân xui xẻo đυ.ng độ một nhóm trưởng lão của thế lực nào đó, cũng may mấy kẻ kia đa phần có tu vi Kết Liên cảnh tiền nhưỡng và trung nhưỡng, nên thϊếp thân mới may mắn chạy thoát được.”

Sợ lão già họ Mạnh lo lắng, họ Mộ liền thêm lời: “Mọi người yên tâm, nơi thϊếp thân chạm trán đám khốn đó cách đây rất xa, thϊếp thân cũng đã sớm cắt đuôi được bọn chúng rồi.”

Sau đó mỹ phụ liền an tọa điều tức, lão già họ Mạnh nói với A Diệt và Võ Nha rằng ở tại đây thêm vài ngày, đợi nàng ta nâng trạng thái trở lại đỉnh phong mới lên đường. Thanh niên họ Dược không có ý kiến gì, lão già Võ Nha hừ lạnh rồi tiếp tục nhắm mắt tĩnh tọa, miệng lẩm bẩm: “Vì một ả đàn bà mà làm chậm tiến độ của cả nhóm!”

Vài ngày sau, bốn đạo độn quang đã khởi hành, theo họ Mạnh dẫn đầu, bọn họ bay thẳng một mạch ngựa không dừng vó tới tòa đền thờ cổ xưa, nằm giữa vùng thung lũng âm u, sâu trong quận Héo Độc này. Trên đường tới đây may mắn cả nhóm không chạm trán bất kì ai, nhưng phải bay đường vòng tại nhiều nơi, tránh khỏi những địa phương nhiễm độc nặng.

Bốn tia hào quang đáp xuống, xuất hiện ngay phía trước cửa chính của đền thờ, thần niệm ai nấy đều đồng loạt phát tán dò xét khắp mọi nơi. Lão già âm tà tiến tới gần cánh cửa, đơn thủ khẽ phất, khói đen hội tụ lại một điểm huyễn hóa thành một cái đầu lâu quỷ, gào thét đâm tới cửa đền thờ, nhưng cánh cửa đá này chẳng hề hấn gì.

Đôi mắt lão ta trừng lớn, sau đó rất nhanh đã trở lại bình thường, âm trầm lên tiếng: “Quả nhiên đền thờ này xây lên từ dị mộc thạch, công kích hời hợt của lão phu còn không gây nổi một vết xước!”

Lão già Mạnh Chiến tiến lên bên cạnh lão già âm tà, giơ tay ra phía trước, từ lòng bàn tay bay lên một khối đá có họa hình chìa khóa, phát ra quang mang nhàn nhạt, lập tức cánh cửa trước mặt liền phát ra quang mang tương tự.

Lão ta kích động lên tiếng: “Đây rồi, chìa khóa trong tay ta đối ứng với cánh cửa này, nhưng giờ chưa tới thời điểm có thể vận dụng nó để mở cửa đền thờ, theo cường độ phát quang thì chí ít cũng cần một tuần nữa.”

“Xem ra chúng ta đến sớm hơn chút so với dự tính, như vậy thϊếp thân không hề làm chậm trễ chư vị nguyên huynh rồi.” Mỹ phụ họ Mộ thở phào nói, nàng sợ do bản thân mình khiến nhóm người tới đây chậm, khi tới cánh cửa đã sớm có thể mở ra, tới lúc đó nàng chính là tội đồ.

A Diệt nãy giờ luôn im lặng dò xét xung quanh, lúc này mới lên tiếng: “Vậy chúng ta cứ chờ đợi trước cánh cửa này thôi, tại hạ sẽ dựng lên một tòa pháp trận ẩn thân, nếu có nhóm khác đến sẽ không thể phát hiện ra chúng ta ngay.”

Tòa pháp trận rất nhanh được dựng nên, ba người kia cũng hỗ trợ bày ra chút thủ đoạn, khiến khu vực này như chưa hề có người đặt chân tới. Bốn người sau đó mỗi kẻ an tọa tại một góc, vừa tĩnh tâm giữ cho trạng thái bản thân ở đỉnh điểm, vừa thi thoảng dò xét xung quanh, chờ đợi thời điểm có thể mở ra cánh cửa tiến vào đền thờ.

Trước một ngày đền thờ có thể mở ra, nhóm bốn người không khỏi tâm động, vì có một phi chu lớn mang vẻ ngoài xa hoa bay tới lơ lửng phía trên đền thờ. Từ phi chu nhảy xuống năm thân ảnh, nhìn qua đã biết là mộc linh của thế giới này, những kẻ đó đáp xuống phía trước cánh cửa ở một hướng khác của đền thờ.

Đền thờ khổng lồ cổ xưa này có tổng cộng ba lối vào, vậy nên lúc trước khi tập hợp bàn bạc chiến dịch tại thành Thất Tam, lão già Mạnh Chiến mới tự tin nói chắc chắn không quá ba nhóm người có thể tiến vào bên trong.

Hiện tại có vẻ như nhóm năm người kia chưa phát hiện ra bọn họ, có một kẻ vẻ bề ngoài xấu xí, bộ dáng trẻ tuổi, tu vi Kết Liên cảnh trung nhưỡng, bay vòng quanh khắp đền thờ kiểm tra, nhưng chẳng hề phát hiện kẻ nào khác.

Trông thấy một màn này, ba người nhóm Mạch Chiến đã lên sẵn tinh thần chiến đấu không khỏi bất ngờ, rồi đồng loạt hướng ánh mắt tới phía A Diệt, bọn họ không nghĩ khả năng ẩn nặc của pháp trận cỡ nhỏ này, có thể che đậy khỏi sự dò xét của một gã mộc linh đồng cảnh giới.

Hai nhóm người yên tĩnh chờ đợi cho tới sáng sớm ngày hôm sau, hào quang phát ra từ ba cánh cửa đá mới trở nên rực rỡ, phảng phất tỏa ra giao động kì dị. Mạnh Chiến liền tức tốc hành động, để khối đá có khắc hình chìa khóa khảm lên giữa cánh cửa, khiến hòn đá đó liên kết chặt chẽ với cửa đá, rồi lão bắt đầu bấm quyết.

Tiếng đá lung lay vang lên chói tai, hai cánh cửa lớn đã phát quang tới cực điểm, một lực hút từ trong cánh cửa bạo phát, kéo lấy toàn bộ những kẻ đứng ở phía ngoài vào bên trong đền thờ. Chả mấy chốc xung quanh ngôi đền này trở nên trống vắng, không một bóng người, cánh cửa trở lại trạng thái bình thường, như chưa hề có gì xảy ra.

Bốn thân ảnh thình lình xuất hiện trong một vùng không gian tối đen, luồng khí tức xa xưa bên trong đền thờ lập tức ập vào mặt, ai nấy không khỏi nâng cao tinh thần, bắt đầu hành động tìm kiếm cơ duyên.

Đền thờ này chính là động phủ của một mộc linh thượng vị đã mất cách đây rất lâu, vị mộc linh đó là cường giả luôn ở ẩn, ít xuất hiện tại ngoại giới, không có hậu nhân hay đồ đệ, vì vậy chắc chắn mọi bảo vật của y đều được để tại những tòa động phủ y từng ở.

Phần lớn nguyên liệu xây lên đền thờ là dị mộc thạch, công kích của Bỉ Ngạn cảnh cao giai cũng khó có thể phá hủy, nên những kẻ vào bên trong chỉ có thể bay theo các con đường có sẵn để tìm kiếm bảo vật. Còn một điều nữa, cho dù chủ nhân nơi đây đã từ trần rất lâu rồi, nhưng một vài cấm chế của động phủ vẫn còn, tồn tại hạ vị gần như bị áp chế toàn bộ thần thức thăm dò.

Bốn người nhóm A Diệt bay cách nhau không quá xa, mỗi khi tới một gian thạch thất đều nhanh chóng kiểm tra một lượt. Mới qua vài tuần trà họ đã thu được một vài vật có giá trị, nhưng nhiêu đây vẫn chẳng là gì, họ càng tham lam tiến lên nhanh hơn nữa, cái họ muốn đoạt được nhất chính là truyền thừa và bảo cụ của vị mộc linh quá cố kia.

Thanh âm chiến đấu rất nhanh đã truyền đi khắp các ngõ ngách trong đền thờ, tại những nơi rộng lớn cất chứa nhiều vật phẩm, bất ngờ có không ít mộc thú thủ hộ. Khói độc được đám thú phun ra khắp nơi, tuy mỗi đầu chỉ có tu vi thất hoặc bát giai, nhưng số lượng lớn vẫn khiến những kẻ xâm nhập phải tốn một phen công phu.

“Chết tiệt ta tới muộn mất rồi, hi vọng đám tới trước chưa lấy được vật có giá trị nhất trong ngôi đền đó!” Thanh âm lẩm bẩm tự trách vang lên, một đạo lôi quang phá không phi hành cực kỳ nhanh, thẳng hướng đền thờ cổ nằm giữa trung lũng âm u, hắn chính là kẻ nắm giữ chìa khóa thứ ba có thể tiến vào bên trong ngôi đền.

Ads
';
Advertisement