Toàn bộ vùng không gian trong khu vực trung tâm đền thờ lung lay dữ dội, nhưng sự rúng động này không phải do giao đấu tạo thành, mà chỉ đơn giản là khí tức từ một cá thể phát tán ra. Tiếng đầu gối đập xuống nền đá lần lượt vang lên, đã có một vài kẻ không chịu nổi trước sự áp bách đáng sợ này, chấp nhận quỳ mọp xuống hướng tới thân ảnh trên quan tài.

“Ngài là tiền bối mộc linh chúng ta, đám vãn bối nguyện kính phục ngài.” Một lão già mộc linh thốt lên, sau đó quỳ xuống, lúc này toàn bộ bốn gã mộc linh đã quỳ, chỉ còn duy nhất thiếu nữ Dương Như Âm đang nghiến răng chịu đựng ở phía xa.

Lão già Mạnh Chiến cùng mỹ phụ Mộ Công Uyển dù rất không muốn nhưng cũng đã quỳ xuống, lão già Võ Nha đang gắng gượng chống đỡ, một bên đầu gối đã cong xuống gần chặm mặt nền. May mắn khi thân ảnh trên cỗ quan tài phát ra uy áp, thì đám thụ nhân cũng không thể động đậy, nếu không những tu hành giả tại đây đã sớm bị chúng công kích rồi.

 

 

“Cùng lắm chỉ là chút ý niệm còn sót lại hoặc là đã biến thành thi khôi mà thôi, muốn ta quỳ xuống không dễ thế đâu!” Diệt Chúng Sinh trong đầu gào thét, quanh thân có một tòa pháp trận mới dựng lên, thân thể đã vận lực lượng tới cao nhất có thể, miễn cưỡng đứng vững được dưới cỗ uy áp kinh người này.

Tiếng sấm sét đột ngột bùng lên, lôi đình bạo khởi oanh tạc khắp bốn phương tám hướng trong sảnh trung tâm này, Bằng Thập đã phá hủy thành công hai sợi dây leo đen tuyền truy đuổi theo bản thân mình, lúc này giận dữ bay lên.

Hắn cười khẩy lên tiếng: “Chết rồi còn tự luyện thân thể mình thành thi khôi đợi ngày tái khởi, đúng là một thổ dân ngu muội, để xem lực lượng còn xót lại của ngươi mạnh tới mức nào!”

Theo đơn thủ của hắn khuấy động, giữa không trung liền ngưng tụ lại vô vàn sấm sét, chả mấy chốc tạo thành hai cự trảo lôi đình, gào thét từ hai phía vỗ tới thân ảnh đang đứng trên quan tài. Kẻ đó như cảm nhận được nguy hiểm, thân ảnh chợt lóe đã biến mắt tại vị trí cũ, song trảo chỉ có thể chộp vào cỗ quan tài trống không, tạo ra một vài vết nứt nhỏ trên bề mặt quan tài.

 

 

“Ta lại sợ ngươi quá...” Gã đại soái phi tiếu nói một câu, bàn tay phải giơ lên nắm vào hư không, lập tức bắt được một tia sét, hóa thành thanh trường kích hình sấm sét đẹp đẽ. Ấn ký lôi đình sau lớp mặt nạ của hắn phát sáng rực rỡ, toàn bộ thiên lôi ngưng tụ lại bao quanh đền thờ khổng lồ, như hướng về lôi vương để tập hợp, nâng cao chiến lực của chủ nhân.

Hiện tại nếu có kẻ đứng bên ngoài ngôi đền sẽ thấy cảnh tượng đáng sợ này, bầu trời tối đen, thiên lôi rền vang trên những tầng hắc vân, toàn bộ đền thờ chìm trong sấm sét, lực lượng lôi pháp tắc bao phủ khu vực này, xua đuổi mọi thuộc tính khác trong thiên địa.

Tại khu vực trung tâm bên trong đền thờ, từng đầu mộc long bị thiên lôi oanh kích nổ tung, thế công cường mãnh do cỗ thi thể điều động ra đã bị triệt tiêu. Bằng Thập trong nháy mắt xuất hiện ngay phía trước đối phương, hung hăng đâm ra một kích, lôi đình sát chiêu cường đại ập tới muốn xé tan thi thể trước mặt, sấm sét điên cuồng gào vang.

Đột nhiên từ sau lưng thi thể trồi lên rậm rạp dây leo đen tuyền, nhanh chóng quấn chặt lấy mũi trường kích của Bằng Thập, lực lượng lôi pháp tắc lao tới cắn xé liền bị khí tức tử thi mạnh bạo triệt tiêu. Trước con mắt kinh ngạc của Bằng Thập, thi thể chỉ ngón trỏ tới trán hắn, một tia hào quang lục sắc mang theo sức hủy diệt mãnh liệt bắn thẳng tới mi tâm.

Toàn thân tên nam tử mặc áo bào lông vũ bộc phát lôi điện xanh lam, thân ảnh hắn vô thanh vô tức biến mất, tia hào quang từ ngón tay thượng vị giả bắn ra một đường thẳng đâm tới vách đá, im ắng để lại nơi đó một cái lỗ nhỏ xuyên qua vô số bức tường đá dị mộc thạch, thông tới tận bên ngoài ngôi đền!

Trông thấy cái lỗ ấy, gã Bằng Thập vừa xuất hiện tại một vị trí khác ánh mắt không khỏi hiện lên sự kinh hãi, nếu vừa rồi hắn không nhanh nhạy dùng tuyệt kỹ thân pháp, thì lúc này trên đầu đã thủng một lỗ rồi. Hắn không dám lao tới cận chiến với cỗ thi thể đang phiêu phù giữa không trung kia nữa, thần thông tung ra liền chuyển thành viễn công, vô vàn phi tiễn lôi đình ập tới mục tiêu.

Cùng lúc đó, ba mươi mấy gã thụ nhân đang điên cuồng truy sát đám tu hành giả, tên nào cũng có thực lực Kết Liên cảnh đỉnh phong, chỉ là không có thần thông cùng tuyệt kỹ mà thôi. Những kẻ đạt tiểu cảnh giới cao nhất trong Kết Liên cảnh còn có thể ứng phó, vừa chạy trốn vừa đánh trả, còn những kẻ tu vi kém hơn đã bị ép tới bờ vực hấp hối.

Hiện tại phía sau mỗi một kẻ đều có bốn đến năm thụ nhân truy đuổi theo, không gian trong các lối thông đạo không quá lớn, còn có nhiều ngã rẽ, nên không thể bứt tốc trong thời gian dài được, dẫn tới những kẻ đang bị thụ nhân truy sát không thể cắt đuôi bọn chúng.

Khu vực sảnh trung tâm lôi đình oanh tạc khắp nơi, dư uy từ những đòn giao thủ giữa Bằng Thập cùng thi thể thượng vị giả hủy hoại rất nhiều chỗ, kinh khϊếp tất cả mọi người. Tại những lối thông đạo khác nhau, những tu hành giả còn lại đang chật vật thoát khỏi thế công cường mãnh của đám thụ nhân sau lưng, tên nào tên nấy đều bị uy hϊếp tới tính mạng.

Hai tên mộc linh tu vi Kết Liên cảnh trung nhưỡng chả mấy chốc đã bỏ mạng, bọn chúng đấu tay đôi với một thụ nhân còn khó thắng nổi, chứ đừng nói là bị bốn thụ nhân vây công. Mặc dù mộc linh có nhiều thủ đoạn bảo mệnh, nhưng thụ nhân cũng là sinh linh thực vật, chúng biết cách tiêu diệt hoàn toàn tu hành giả cùng nguồn gốc với mình, nên hai kẻ đó đã thật sự bỏ mạng.

Hai lão già mộc linh thấy trưởng lão trong thế lực mình bỏ mạng oan uổng, liền căm phẫn không thôi, đã thế hiện giờ họ cũng đang chật vật trước thế công hung tợn của mấy tên thụ nhân đuổi theo mình. Một lão gầm lên: “Tên yêu thú khốn khϊếp, vì sự bất kính của ngươi với tiền bối mộc linh, khiến hai sư đệ của ta phải bỏ mạng, Mộc Hà Tông sẽ không bao giờ tha cho ngươi!”

Âm tà lão già Võ Nha đang phi độn cách đó không xa, lão phải dùng không ít đầu Ma Diễm Lang lao lên cảm tử, mới có thể kéo dài khoảng cách với mấy tên thụ nhân, trong lòng tiếc của không thôi. Lão tức giận quát lớn: “Bằng Thập, đang yên đang lành ngươi tới chọc cái xác chết đó làm gì? Muốn toàn bộ bọn ta chôn cùng ngươi sao? Ngươi muốn chết thì tìm chỗ chết một mình đi chứ!”

Tám thụ nhân sau khi gϊếŧ hai tên mộc linh Kết Liên cảnh trung nhưỡng, liền phân tán ra mỗi kẻ lao tới đuổi theo một tu hành giả, khiến bọn họ càng thêm chật vật.

Phía Bằng Thập cũng có một tên lao tới, hắn ta tùy ý tung ra một kích đánh bay gã thụ nhân đi xa, lớn tiếng quát: “Các ngươi sủa ít thôi, muốn sống thì cầm chân đám thụ nhân đừng để chúng tới làm phiền ta, chỉ cần ta hạ được thi thể này thì tất cả sẽ được sống!”

Hắn nói cũng không ngoa, tuy cỗ khôi thi trước mặt từ thi thể thượng vị giả hóa thành, nhưng tu vi cùng thần thông đã sớm bị mài mòn, thực lực yếu hơn khi còn sống vô số lần, nếu chịu bỏ ra toàn bộ nội tình thì Bằng Thập có chút khả năng chiến thắng.

“Ngươi nói nghe như thể dễ lắm ấy súc sinh ghê tởm.” Một lão già mộc linh khác bất lực gào lên, lão đã tung ra toàn bộ thủ đoạn áp đấy hòm của mình, nhưng chỉ có thể gϊếŧ chết được một thụ nhân mà thôi, bốn tên khác điên cuồng lao tới xé xác lão ta ra.

Tình hình hiện tại, phe mộc linh chỉ có thiếu nữ Dương Như Âm không quá nguy hiểm, hai lão già còn lại, một trọng thương đang gắng gượng bỏ chạy, một vừa bị gϊếŧ chết. Phe nhân loại, lão già Võ Nha có rất nhiều linh thú cùng dị trùng có thể dùng làm cảm tử, nên tạm thời an toàn, Mạnh Chiến cùng Mộ Công Uyển tuy thương thế không nhẹ nhưng vẫn chưa tới mức nguy kịch.

A Diệt vì đánh hơi thấy nguy hiểm từ sớm nên đã sớm bỏ chạy, lúc này là kẻ cách xa sảnh trung tâm nhất, năm tên thụ nhân đuổi theo hắn đã chết một, bốn tên còn lại trong quá trình truy đuổi bị không ít pháp trận cản trở, dẫn tới không gây ra nổi một vết thương lên người hắn.

Trường kích phá toái đâm sâu vào ngực trái của cỗ thi thể, khiến máu tươi lục sắc tanh hôi điên cuồng trào ra, cùng lúc đó Bằng Thập cũng bị một chưởng của thi thể đánh trúng giữa ngực, miệng phun máu tươi bay ngược ra sau. Dù bị thương nhưng Bằng Thập lại vui mừng, hắn cười khoái chí nói: “Hắc hắc, ngươi đã suy yếu rất nhiều rồi, sớm thôi ta sẽ thu thập ngươi!”

Nhưng hắn không cười được lâu, đôi mắt dưới lớp mặt nạ trừng lớn, vì cỗ thi thể lóe cái đã xuất hiện trên chiếc quan tài, hai tay đang kết ấn, như muốn thi triển tuyệt kỹ. Trước sự kinh hãi của Bằng Thập, lần đầu tiên thi thể thượng vị giả mở miệng, thanh âm mang theo khí tức xa xưa vượt qua bao tuế nguyệt vang lên.

“Thanh..”

“Chết tiệt, hắn có thể thi triển tuyệt kỹ thật sao?” Bằng Thập hốt hoảng lẩm bẩm, song chưởng vội vã tung ra, hai đầu lôi bằng gào thét phóng tới phía đối phương. Nhưng công kích của hắn trở nên vô dụng, vì bao quanh cỗ thi thể không gian vặn vẹo, mọi công kích bay tới đều bị nuốt chửng, không thể chạm tới thi thể thượng vị giả.

“Tẩy..”

“Không xong rồi!” Bằng Thập vội xoay người bỏ chạy, thân ảnh hóa thành luồng lôi quang được pháp tắc lôi đình bao phủ, trong nháy mắt đã bay vào một lối thông đạo, muốn toàn lực chạy thật xa.

“Thế..”

Cùng lúc đó không ít kẻ phát hiện hành động lạ của Bằng Thập, khi tập trung nhìn tới sảnh trung tâm, ai nấy đều khϊếp đảm từ sâu tận đáy lòng, dùng hết sức bình sinh chạy thật xa khỏi cỗ thi thể.

“Gian!”

Lời vừa dứt, giữa hai bàn tay của thi thể thượng vị giả đã có một tinh điểm âm u, như hố đen muốn nuốt trọn mọi thứ. Khí tức tản mát khiến tất cả tu hành giả dựng đứng lông tóc, đám thụ nhân cũng phải run rẩy, như thể tận thế đang tới gần.

Hắn chậm rãi thả tay ra, để tinh điểm đen tối tùy ý rơi xuống mặt nền, ngay khi tiếp xúc với nền đá liền bạo phát quang mang chói sáng, chiếu rọi toàn bộ mọi ngõ ngách trong ngôi đền, một vụ nổ kinh thiên động địa bạo khởi.

Ads
';
Advertisement