Hố đen bành trướng ngàn trượng, nuốt chửng toàn bộ vùng trung tâm đền thờ, vô số lớp tường đá như mẩu giấy dễ dàng bị xé tan, sóng khí từ trong đó phát bạo, vụ nổ kinh thiên động địa khiến toàn bộ đền thờ đi tới bờ vực sụp đổ.
Những vết nứt không gian lan tràn khắp tứ phía, uy lực từ tuyệt kỹ như muốn nghiền nát khu vực này, hủy diệt toàn bộ sinh linh, thanh tẩy sạch tồn tại trong một mảnh thế gian. Đứng trước cỗ sức mạnh hủy diệt cường đại khó có thể tưởng tượng ấy, bảy tu hành giả còn sống sót liền thi triển mọi thủ đoạn bảo mệnh, muốn giữ lại cái mạng nhỏ của bản thân.
Kẻ gần với trung tâm vụ nổ nhất không ai ngoài Bằng Thập, thời khắc này trong đầu hắn đang cấp tốc suy nghĩ rất nhiều thứ: “Khoảng cách này gần quá, chắc chắn dính phải hạch tâm sát thương từ sát chiêu của cái thi khôi chết tiệt kia! Lôi đình pháp tắc hay các thủ đoạn của ta đều thiên về công kích, không hề có khả năng tạo ra phòng ngự đủ mạnh để chống lại uy lực sắp tràn tới.”
“Nếu còn tiếc của thì hôm nay ta chôn thây tại đây mất, thiên kiêu như ta đâu thể vô cớ bỏ mạng tại nơi khỉ ho cò gáy toàn đám thổ dân được chứ.” Sau khi suy nghĩ thấu đáo, hắn không chần chừ liền lấy ra một tấm phù lục, nhanh chóng cắn đầu lưỡi phun lên lá phù một giọt tinh huyết, sau đó thi pháp với tốc độ nhanh nhất có thể.
Phá không chuyển tống phù, loại phù lục dịch chuyển có thể xem là bản nâng cao của tốc biến phù. Loại phù lục này có khả năng đưa chủ nhân chuyển tống tới địa phương khác, trong nháy mắt có thể đi xa được hơn ngàn dặm. Năng lực phá tầng không gian cản trở của lá phù, giúp kẻ sử dụng dù ở trong bất cứ khu vực đặc thù nào cũng có thể rời đi.
Theo pháp quyết của Bằng Thập, tấm phù phát sáng huyết quang chói lọi, luồng sáng bao bọc toàn thân của gã rồi phá không chuyển tống, dù ở trong ngôi đền được dựng lên từ dị mộc thạch, áp chế tất cả khả năng dịch chuyển, thì phá không chuyển tống phù vẫn có thể thong dong đưa chủ nhân rời đi.
Cách xa hơn chút có lão già Mạnh Chiến, lúc này lão đã thi triển thần thông triệu hoán Hoàng Hạc Hồ, trước khi luồng lực lượng hủy diệt tràn tới lão đã kịp thời nhảy xuống hồ nước hoàng tuyền, giữ mệnh trong đó.
Tại lối thông đạo xa hơn nữa, mỹ phụ Mộ Công Uyển đã bay tới khu vực đậm đặc khói độc trong tự nhiên, song thủ nàng nhanh chóng bắt pháp quyết, hút lấy vô vàn khói độc về phía thân thể, chả mấy chốc hóa thành một khối độc đan to lớn, bao bọc nàng ta ở bên trong.
Cảm nhận cỗ sức mạnh đáng sợ lao tới gần, thiếu nữ Dương Như Âm tung ra một đòn cường đại, đánh bay mấy gã thụ nhân đang dây dưa, sau đó thi triển thần thông bản mệnh của mình. Khu vực nàng đứng tức thì trở thành rừng liễu, những cây liễu này như quân thần của thiếu nữ, đồng loạt lao tới bảo vệ nàng, cả khu rừng tạo thành một kết giới hoàng kim cứng rắn.
“Dùng chiêu này ta sẽ lâm vào hôn mê sâu một khoảng thời gian không ngắn, nhưng không còn cách nào khác, nếu chỉ có lớp phòng ngự từ rừng liễu thì hoàn toàn không thể trụ nổi đến cuối cùng.” Nghĩ vậy ngọc thủ thiếu nữ tiếp tục kết ấn, vận dụng nội tình từ thể chất đặc thù của mình, thi triển thêm một thần thông bảo mệnh nữa.
“Sức mạnh hủy diệt đáng sợ thật!” Diệt Chúng Sinh bờ môi khô khốc lẩm bẩm, trước mặt có không dưới mười lớp vách ngăn được tạo ra từ pháp trận, sau đó hắn nhanh chóng thả ra thêm những đầu khôi lỗi được luyện từ kim loại cứng cáp, còn bản thân thì trốn ở sau cùng.
Ngay khi thấy những luồng dư uy quét tới, toàn thân hắn liền vận lên Thanh Đồng luyện thể tới cực hạn, Kim Cang luyện thể cũng được vận dụng chồng lên, hoa văn phật gia đè lên hoa văn thanh sắc cổ xưa. Trúc Long Quyết nhanh chóng vận chuyển, hư ảnh đầu trúc long xuất hiện, bao bọc kín thân thể hắn lại, sẵn sàng chống đỡ qua nanh vuốt tử thần đang lao tới.
“Ầm ầm!” Từng đợt sóng khí cuồng mãnh gào thét quét qua, trong nháy mắt đánh vỡ toàn bộ những vách ngăn phòng ngự, đám khôi lỗi ngã trái ngã phải, nhiều đầu bị thổi bay đập lên vách đá, thân thể bị ép thành sắt vụn.
Từng tầng quang tráo được tạo nên từ nguyên phù phòng ngự của A Diệt bị đánh tan, sóng khí cào xé tới thân thể hắn, hắn vẫn vững trãi đứng im tại chỗ, nghiến răng chịu đựng cơn đau trên da thịt. Nỗi đau kéo dài vài hơi thở mới kết thúc, những luồng dư uy cuối cùng cũng đi qua, tiếp theo chính là luồng sức mạnh hủy diệt hắc ám bạo phát tới.
Ném vài viên đan dược vào miệng, rồi dán lên thân số phù phòng ngự còn lại, ra lệnh những khôi lỗi còn có thể cử động tiến lên che chắn trước người, A Diệt tiếp tục trụ vững tại nơi này.
Bóng tối rất nhanh đã lan tràn tới, nuốt chửng mọi thứ trên đường, vách đá dị mộc cứng rắn cũng dễ dàng bị xé tan, không gì có thể cản trở thứ sức mạnh hủy diệt, đến không gian cũng phải rạn nứt. Sắc mặt A Diệt trong nháy mắt trở nên vặn vẹo, bầy khôi lỗi phía trước hắn đã thành cát bụi, toàn bộ mấy chục tầng quang tráo nát tan, hủy diệt lực gào thét quét qua người hắn.
Cho dù là nhục thân cực hạn hạ vị, cho dù vận dụng pháp ngôn luyện thể tới cực hạn, cho dù có năng lực hộ chủ của công pháp hỗ trợ, thì Diệt Chúng Sinh vẫn cảm thấy đau đớn như muốn xé bỏ da thịt. Máu tươi khắp toàn thân không ngừng chảy, bóng tối đã nuốt trọn toàn thân hắn, sức mạnh hủy diệt đánh sâu tới, như cái cối xay nghiền hắn bên trong.
Hai bàn chân chống mạnh trên mặt nền đá dần bị đẩy lùi lại, nền đá cũng đang dần phân hủy, hóa thành cát bụi, tên thanh niên vẫn gắng gượng chịu đựng, như con thuyền độc mộc lênh đênh giữa biển xanh dậy sóng. Miệng hắn tràn ra đầy máu tươi, bờ môi run rẩy, khi nhận thấy khó có thể chịu đựng hơn được nữa, liền dùng tới thủ đoạn cuối cùng.
“Dung huyết ấn, hiện!”
Trước ngực hắn tức thì hiện lên hai huyết khiếu, lực lượng tăng phúc lan tràn khắp toàn thân, mọi năng lực cơ bản được tăng thêm sáu thành, tất nhiên năng lực phòng ngự cũng theo đó mà tăng lên cao. Cường độ nhục thể càng thêm vững chắc, gốc lên thì ngọn cũng lên, các pháp ngôn luyện thể được tăng phúc không ngừng, độ chịu đựng tăng cao một mảng lớn.
Hiện tại dù có đau xé da xé thịt thì hắn cũng có thể gắng gượng vượt qua, máu tươi mỗi khi trào ra liền ngay tức thì hóa hư vô, bao quanh có từng vết nứt xẹt qua, nhưng hắn vẫn cố đứng vững chịu đựng.
“Sức hủy diệt thật khủng khϊếp, ta chỉ đứng ở rìa ngoài mà đã khó tiêu như thế này, thật khó tin kẻ thi triển ra sát chiêu này chỉ là một thi thể khô héo.” Tiếng lòng hắn kêu khổ, dù có thể vượt qua được cơn nguy kịch này thì hắn cũng phải xuất huyết rất nhiều, toàn thân đau nhức ê ẩm.
Ma Quân bình tĩnh lên tiếng: “Tất nhiên phải mạnh chứ, đây chính là tuyệt kỹ để đời của một tồn tại thượng vị đó, cho dù chỉ do một cỗ khôi thi chả còn bao nhiêu lực lượng thi triển, thì uy lực vẫn rất cường đại, vượt qua mức chịu đựng của sinh linh hạ vị. Theo ta thấy loại cường độ hủy diệt này, đã mạnh bằng phân nửa công kích hời hợt của Hư Linh cảnh tiêu chuẩn rồi!”
Sự hủy diệt như muốn thanh tẩy thế gian qua đi, để lại nơi đây là một mảnh phế tích, ngôi đền đã từng nguy nga nay chỉ còn đống đá vụn, dị mộc thạch mệnh danh cứng rắn khó phá hủy hiện tại nát tan còn mịn hơn cả bột, bầu không khí tiêu điều hoang vu.
Cơn gió rừng thổi qua nơi đây lật lên phế tích ảm đạm, từng sợi tóc trên đầu gã thanh niên tung bay, đôi mắt hắn quét nhìn xung quanh, thần niệm không còn bị áp chế liền tràn ra như đê vỡ, kiểm tra toàn bộ ngôi đền này.
“Bọn họ còn sống!” Trong lòng A Diệt không khỏi bất ngờ, sau đó thầm than một đám cáo già mệnh lớn. Tại ba địa phương trên đống đá vụn, có ba thân ảnh tơi tả chật vật hiện ra, còn ai ngoài ba nguyên sĩ cùng nhóm với hắn.
Lão già Mạnh Chiến nhảy lên từ hồ nước đã bị thu nhỏ chỉ còn vài thước, khí tức hỗn loạn, thân thể đầy rẫy thương tích, ngay khi đặt chân xuống đất liền ngồi xếp bằng điều tức. Mỹ phụ họ Mộ rơi ra từ khối độc đan đã nứt toác, thân thể bốc đầy khói độc, từ một đầy đặn thân thể nay trở nên còm nhom nhăn nheo, khí tức lúc có lúc không.
Võ Nha trông như huyết nhân, bò dậy từ hố huyết nhục nát tan, những huyết nhục đặc sệt này chính là vô vàn xác sói tạo thành, lão đã phải bỏ ra cái giá không nhỏ mới có thể vượt qua được đợt nguy cơ vừa rồi.
Thần thức thăm dò của cả bốn người đều đã phát hiện ra những đồng bạn khác, ai nấy hiểu ý của nhau, không ai có hành động lạ mà ngồi bất động tại chỗ điều tức khôi phục. Họ muốn đợi sau khi tất cả mọi người nâng trạng thái bản thân lên tốt hơn, mới tính đến chuyện phân chia chiến lợi phẩm.
Bốn thân ảnh nhân loại ai nấy ngồi xếp bằng bất động, bốn cỗ thần niệm quanh quẩn tại khu vực đã từng là sảnh trung tâm đền thờ, nơi đó có một cỗ quan tài đã rạn nứt tả tơi, bên trong chính là thi thể thượng vị giả, cùng với một vài vật phẩm có thể là truyền thừa của y.