Giữa rừng rậm hoang vu, một luồng huyết quang đột ngột lóe lên, thân ảnh gã nam tử khoác áo bào lông vũ ngã bịch xuống đất, khí tức suy yếu. Hắn ta chật vật đứng dậy, thấy trên cơ thể mình đầy rẫy thương tích, không khỏi thầm than phù lục lợi hại, cưỡng ép đưa hắn phá không chuyển tống dẫn tới thân thể bị không gian chi lực cọ xát.
Thần niệm hùng hổ tràn ra khắp bốn phương tám hướng, sau một phen dò xét Bằng Thập đã biết đại khái địa phương bản thân đang đứng, liền lập tức phi độn tới phương hướng đền thờ. Vì thân thể đang bị thương, lực lượng lôi đình pháp tắc trước đó đã sử dụng quá nhiều, nên lúc này hắn chỉ có thể dùng lôi độn thuật của bản thân, không thể dùng tới bí pháp bứt tốc.
“Với tốc độ chỉ gấp năm lần âm thanh của ta hiện giờ, muốn tới chỗ ngôi đền cách đây hơn ngàn dặm cũng phải mất thời gian một bữa cơm, hi vọng trong khoảng thời gian này không có tên nào lấy truyền thừa đi mất, đám người tại đó chết hết là tốt nhất.” Vừa cấp tốc phi hành hắn vừa thì thào lẩm bẩm, cắm đầu xé gió thẳng một mạch trên bầu trời cao.
Nhưng vận xui tìm tới, bay chưa được bao lâu thì hắn bị tình địch trong cùng thế lực bắt gặp, gã nam tử béo ú người như một cục mỡ di động, trên mặt đeo chiếc mặt nạ heo mập mạp, thường được gọi là Trư Thập.
Tên này thực lực không thua kém gì Bằng Thập, cả hai luôn minh tranh ám đấu với nhau suốt mấy trăm năm rồi, nay thấy Bằng Thập có vẻ đang bị thương, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Bằng Thập muốn tránh chiến cũng khó, hắn càng không muốn để lộ ra thông tin về truyền thừa thượng vị giả, bất đắc dĩ phải chiến với gã Trư Thập một trận.
Trận chiến giữa hai đại soái khiến thiên rung địa liệt, sinh linh hệ thực vật quanh vùng chiến trường trăm dặm đều tuyệt diệt, khói độc nguy hiểm cũng phải tránh xa hai cuồng thú đó. Nhờ có gã mập Trư Thập dây dưa với Bằng Thập, nên trong thời gian ngắn sẽ không có tồn tại mạnh mẽ nào tới địa phương phế tích đền thờ cả, nơi đây chỉ có duy nhất bốn nhân loại.
eyJpdiI6IjZNYVZ2VmM0QUJcL2VXYmxxYkNoWGhRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdtbHpxNXhHc3BcL0JsdzFjUDJHQzBWeDJWdmZJSWNoajFlcHpqRlJkb0prWUxCQ2VwYnBIeVJ2Tk1RV3hQNVFac1wvQ2h1YWtYVVhKMVZmZVdBVzJaN3krVVpJZlduKzNSVEZhZW1aMzN0T3JKQ1p1ZllVclwvd3BlaDY0UDJqMk9BaTBvQ2dIR3BZZ2l2azltNEcyK3B4Zk9FMnRtcm1NUVJUWDlJcFl4UTNmK01tZTloSU1nb0pIYnpDNExzMjRIYWRFbDhCOWs2SndPVmpWOUN6SDdIZm5Sa2N6d1BGR2xvQmFkWWdRaEZPbTNwR0dZN2NrYXg5TDg5NDRvXC9sbDhYelFJRWVpVjdKa3Y4UTQ4VHIzcEQ2Y2k1OCtwdWpDekN1bVFRaHZNMWVoUjBxS3VkdUxDc0VseStkQkY3MTJtV3BtbFVLaGNWZXRNMzV2cVFBc1FHVTFlc3U3dVFXVE9wajdYdGpvXC9PRlNDQzYwcHRUeXZ5N3ZsQVE0UWVNaUl2QmFRcjU1eENkYjFuQk9JTlMxUzZNYjhDYithSzJcL0xSaThHUTdBU3hcL24xNVRiblpQN2pMMHN3RzJzZ3dnQXFHSXdybHZmYlBuS2ExcVMrc2tLUWlrTll6WSs5b2o2M3FJa1R1eVdGVTgySXBcL2t6dE92Q1J2cnZaWU9CaXhuZVpXXC9YTEIyMlRPaU96eCtBT1VyVk1GT0lsbGtNam1Cck5VcHZCMnBHUzhXVEVNbjNja3A4TkxzQ0JTVWo4VEFBTXBUdm4xcnk5U1g3YmtCZ0JDZlAwR0JDdUZoWnY5MUpQMGRaY0hNUSsxT1dsRlBleHZGUmhsTk11T2graGFlTXc5VjJ2THY4OVJNZ2VFVDRKTXl4ekM0Z2l5c05yZG5JYVNvcEh5YWJwNm80UzdveW5nYTJ0OVYwcjBhQnpFSkdtangrMXZPeUxWd2VPaXJcL2VDRUFGNEp3U0xMYXNSVkppYStCMmpzTndoTEtsOFRRNnpINlBFU1pCTWRnMWhuNGNFR3BxM3NvT3BMWEV1VVJrU0FQeDg4U3RudDhLZEhVVWROeUVtbUt2V2Y3YURLcHNlMzRKdzQ2SjVKRDN2VlcrT2toUGdFWVhIR20zUWdSam81UmxHOERMZ3VyM01NdjgxNzJFTUxJT014c0xCT0N4Z2N0cytObE53U3hSbDdyYWF3bVNCckVcLzhLNDhwZW1YR0o1WnA5SlN2YU96ZDN1RW4zbkkxYXF6RzJwcHdhNm1VOWQrXC9Rd0VZVEtLXC92cjZ2NFVPeU5ocGh0dmpxQVFqQ3BVakxlQjBseTZRN1RUUDJvTll1WFVsUURkTkVHVlZheDI4Unptb2dNUFdQSGlRVThQUEJmVWQyRStPc3QxTmJcL1Z0Q2NzZHBqUTJZTHZvaFQ0VHVNVXJzS2FZa2VTb1kwMm9VcTVySmRYcUY0SUNJNWNTRTl6OGVKdkhIZ0NNK1ViVmQycGswbFpWd3g0SGs5Sml2YklMVXM1WEk2WWdyeEp6QjFpT2hXYlJjcTVKd0pBUHk4U0ZpSzV5V2l3WWFCWFEwS2xWSUZcLzdIN3ZsZ2l3VmNpY2UzbE5VQ1JlZXJEMUo5MnNIRlNoMDdHNzc4YVhiaEZobmpvYlwvTU84TEcyXC9DcmJGc2d5cHRPZEtVUXp6QUdVRmdEaFdBYUVodHJXNVZJNms1VW9KMjdPK3BFaVd4WFg5cjJBZkJYSlhkVUZ3UFVHZTdQbDBcL1U2dzNUanpJNTk4cDRHeTBRZXJkN25WelhZVXhqcGFcL1lcL0w4N1dUOERYbW9mUVNUNWplc1h4ZWhJc3NickxUejM5cThtUUdNdnI5cFgra1grRTlId2ZOWElkR2xEMGFqb05iMmN6cUI5TkFLU1VXV3FGZktaeGhnSExSa3FRNlN2bHo3XC9BWHI3NHhGcFBXc1ZIa1FKRXNQcEZyWE91Z3hGNGxNZHdVR2JUcVNSUjQ5OUJxSzllbGRCRG1sMVhuRlNQZEdVTHk3TWRGUFNSRFMxN3ZFZTJpdk03R1BtT05nMklmaks4ODV3MjRTQnBGanpUeWI3MkZCQVJpSG5xRGtRWGVDS29ZXC8xXC9zcVRhZ3djSlpKVHZkazJZa1FwVUlXU2ZZZWp4N25sZ1RFbk9GQ0RRYXBtUmc1NGUzMHlxOGZvd0p4aGlHQ0xOdDJaQnRQQnhNR1JESmZoR2dWUU5BRUNXN3Zxb3JkdURUNU0xeEtPRDN3VmhvUTVlbGhKUmVcLzBncE0relFQTEZQS3hvSXBsVDRoMlFuYmoreFlLa091RlNhTDVXMFhNNEFNNjM4ejY3Zmk2aTBqRklNazlIdlpXMWh1bGUxSkxZQkpMNXlFM0NRXC9KTW9mMkQzZzBhNHJTZDJpMnpNeWJ0amx0VldxaFdId2JSdjdpcDQ3cnRmanh4Z29xTVNxY2s4eEM0OTN0NVVMSVNRSjg0K1NYenFUZnExM2ZUTWxLTlRSSEVma3JSblRmZ0RPZUpLQlpKOEhicWFBaUNSNWJoQkx4UWhQdHN4M2dyd3cwSDdVTTNwdG1WM01mYWNodWtuK0h3bnk3NHpvdVBOdmx4N3E1blpXbzBlWFAwSTBmZ1JjaHM5YlNTRmxnMFwvRVwvWjU2anZWTGZGa1dVNEk5RG0rSVhLTE45SktyXC9BR3VrZXZ0QzZONXBxVlo0amxTYU5ERThodk4rVXNyMkl5M3hFdnBpSUs1N2JaZTVQWUdMOG1xenVOWFoyWmVnRDF4SndMN0xTSERhdjBqS202aTVUQ1NXRmVGRmc5K01Gbko5UjFYc3hTVUZ0cWZSb1VuOHRMYkF5WmlsWUdiUHhlZTFOM1VzdEhGU1NhTm0xXC9JaklCaEtoa0ZhcHdcL0Y4TVRCTzBwbUNTREhiNXZyMk83K1k0cGFsUlNTYm01OXhjQTlqSEh0b1pJaDZMRkpMb0xWcGE5UmVtMTg0NDJlb0NJbkhtQlJnODVTdWxETzZ1SEdKUEhQVllzdm4wTDdTR01paHlJclJ3ZHVpM0xERFd5eVFyZ1wvamJSSHUwbDBPY0d0ajgzV1NUdzQyTlhHSThMSFFKcVE4VUZlVUdcL1kxNExjSTNBYXZtRVlFQkpDck5BTnNLbFJvV3FZQlBvcUVqeldjTDJUYXZPNjU0T1RVWExkSThONWNVKzZxUDZ4Qnl6WlVtSDVPTXhLT1VtM1VMTTZlY3h0THM0QlZQbVZ4NFVrUTl4SE5vQktaZGp6eGNxd2ZBK0EwYUVLQ05cL1wvVWpPQjBjQkdjejZaVmZ6a1lcL3FYZjdxWnk1QklLSXBYN1wvTll1WUZMaklyYXhFMU04cTdjbkRZbVVXTENRYzBBVHA4REpqTVN0Uk56S3NaaG1yZEt0ZXRRRlU9IiwibWFjIjoiYmJiMDdiMjlmNzc5Mjk1M2FmZTdhNmM5ZGM0ZDJkOTNjMzE5MWRlZTcwZjBmMmJiZWZhYjRlNTU3OTA5YzVjMyJ9
eyJpdiI6IlBPUmw5N0xySHpaa3FOV0k0STN0Ync9PSIsInZhbHVlIjoiRmxtY2FkK1RTN3pKVWx5TFhWQ2s5U1F1ZmtBNW9nZkRKUk1GS3QyRURWSTNYS3RpcmppWHpwbE8xSVIwVVlqWmF0cTdGemRDenpDVU9lUjl5WWh5dGlcLzhDOHVqbWl2ZSsxanJGS01FQ2h3PSIsIm1hYyI6ImIwODk5NDk2NWE4OGJhODFjOWMyODEwYzc5MGVhY2YwNDkyZGExNWExMjU3NzI3ZDhlZWJhMTY5MWYzZjBiYmIifQ==
Qua sát chiêu đáng sợ vừa rồi, hắn đã nhận ra điểm yếu của mình, chính là không có chiêu thức phòng ngự chân chính, nhục thân mạnh nhưng không hề có thần thông tương ứng. Nhưng tạm thời hắn không thể bù đắp được, những trận chiến trong tương lai hắn chỉ có thể lấy công bù thủ, vì thời gian cùng tinh lực không có, hắn đang bận tại rất nhiều phương diện khác.
Bốn người gần như cùng lúc đứng dậy, rồi bay đến khu vực sảnh trung tâm đền thờ hiện giờ đã thành bãi đá vụn. Trên đường đến đó, bốn người xích lại khá gần nhau, A Diệt đã biết được tin tức về mấy kẻ không có mặt tại đây.
Bằng Thập đã dùng phù lục chuyển tống thoát đi, loại phù lục đẳng cấp đó hạ vị khó chịu đựng được, chắc chắn hắn ta đã bị thương, dù có đến đây thì bốn người tự tin đánh hạ. Hai lão già mộc linh đã lần lượt ngã xuống, hiện tại thi thể cũng không còn. Thiếu nữ kẻ dẫn đầu đám mộc linh thì bạch vô âm tín, phía xa có một rừng liễu hoang tàn, nhưng không hề có khí tức của nàng ta.
Bốn người bay đến bao quanh cỗ quan tài, có lẽ trước khi dồn toàn bộ lực lượng còn sót lại để thi triển tuyệt kỹ, thì thi thể thượng vị giả đã tạo quang tráo bảo vệ quan tài, nếu không sao thứ này còn nguyên vẹn cho được. Bên trong quan tài chính là thi thể thượng vị giả giờ đã thành thây khô, nhìn thấy khiến kẻ nào cũng có chút phát khϊếp vì cảnh tượng hủy diệt cách đây chưa lâu.
Lúc này bên trên cỗ thi thể có ba chiếc hộp nhỏ được làm từ gỗ ngọc, bốn người liếc mắt nhìn nhau, sau đó lão già Mạnh Chiến phất tay, cách không mở nắp cả ba chiếc hộp ra. Tám con mắt trừng lớn kích động, vì vật trong ba hộp mộc này cực kỳ chân quý, lần lượt là truyền thừa, bí pháp, cùng với chìa khóa bảo tàng.
Trong lúc đang cố đè ép xuống sự kích động thì bên tai A Diệt có tiếng truyền âm, trong lòng hắn liền đề cao cảnh giác, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh. Mỹ phụ Mộ Công Uyển cố nén kích động rồi nói: “Ba chiếc hộp này bên trong bất kì hộp nào cũng là một bảo tàng giá trị không thể đong đếm, chúng ta phải chia như thế nào cho đều bốn người đây?”
Mạnh Chiến đáp lời: “Ta thấy chúng ta cứ tỉ mỉ kiểm tra vật trong cả ba chiếc hộp đã, sau đó sẽ tính đến chuyện chia đều thành bốn phần, các vị thấy như thế nào?”
Tiếng hừ lạnh vang lên, âm tà lão già Võ Nha lên tiếng: “Mạnh tiểu nhi ngươi nói gì vậy? Trong nhóm này lão phu là người có thực lực cao nhất, tất nhiên ta sẽ được chọn lấy một trong ba hộp, hai hộp còn lại sẽ để ba người các ngươi tự chia nhau!”
Thanh niên Dược Hảo Nhân cũng không nhịn được liền nói: “Võ các hạ có phải quá tham lam rồi không? Đúng là các hạ có thực lực cao nhất trong nhóm, nhưng suốt quá trình tới đây ta thấy cả bốn người chúng ta đều xuất lực như nhau, chứ đâu phải các hạ là người phải xuất lực nhiều hơn chứ?”
“Dược nguyên hữu nói có lý đó, ta biết Võ huynh mất đi toàn bộ đàn sói cùng dị trùng, tổn thất nặng nề, nhưng ba người chúng ta cũng không phải không tổn thất, ta thấy chia đều cho cả bốn người mới hợp lý.” Mạnh Chiến cứng rắn lên tiếng, ngữ khí không muốn nhường nhịn, mỹ phụ họ Mộ không nói gì nhưng gật đầu biểu thị đồng ý với lời nói của họ Mạnh.
Gương mặt Võ Nha trở nên phẫn nộ, đôi mắt như muốn ăn thịt người quét nhìn ba kẻ xung quanh, nghiến răng quát: “Ba người các ngươi là muốn ép ta đúng không? Nói cho các ngươi biết cho dù ta có mất đi đám thú, thì các ngươi cũng không phải đối thủ của ta đâu!”
Thấy lão ta bộc phát nguyên lực, cả ba người tức thì bật lùi lại, đứng bao quanh Võ Nha thành thế chân vạc, đồng dạng bộc phát nguyên lực nhìn tới phía lão. Mạnh Chiến sát khí dâng trào, lớn tiếng nói: “Dược nguyên hữu, Mộ nguyên hữu, lão ta đã bị điên rồi, còn muốn gϊếŧ chúng ta để độc chiếm bảo vật, đã vậy chúng ta hãy ra tay tiêu diệt lão đi, sau đó mỗi người lấy một chiếc hộp!”
“Hắc hắc hắc, thì ra ba người các ngươi đã sớm thông đồng cùng nhau, hèn gì ban nãy lão phu mơ hồ cảm thấy có giao động sóng truyền âm. Hừ, để lão phu xem đám tiểu nhi các ngươi làm nên trò trống gì, ta tu hành hơn 900 năm cũng không phải chỉ để chưng đâu!” Họ Võ gằn giọng nói, tức thì toàn thân bạo phát hắc vụ, tiếng quỷ khóc ma gào vang lên chói tai.
Vô số hư ảnh đầu lâu quỷ từ trong đám hắc vụ lao tới ba người, cả ba không hẹn mà cùng xuất ra vũ khí nghênh chiến với công kích của Võ Nha, bộ dáng chắc chắn phải gϊếŧ cho được lão ta.
Qua sát chiêu của thượng vị giả, mức độ thương thế của cả bốn người không chênh lệch nhau là bao, tất nhiên A Diệt giả bộ, chứ hắn không có thương thế nghiêm trọng như ba kẻ còn lại, nhưng vẫn biểu thị ra nặng hơn thực tế. Lúc này chiến đấu, không ngờ họ Võ thực sự có thể đôi co với ba người được một khoảng thời gian, sau đó mới dần xuống thế hạ phong.
“Rầm!” Thân ảnh Võ Nha bắn mạnh xuống bãi đá vụn, bụi đất bốc lên mù mịt, vừa rồi A Diệt cùng Mạnh Chiến tung ra hai đòn công kích mạnh mẽ, tất nhiên lão già kia khó chống lại nổi. Vô số đá vụn bị đánh văng, lão già Võ Nha miệng rỉ máu tươi từ từ bay lên, bộ dáng như muốn cá chết lưới rách, trên hai cánh tay đã xuất hiện sát chiêu cuối cùng.
Ba người đối diện tiến lại gần nhau, không một ai dám lao lên đầu tiên, ánh mắt kiêng kị nhìn tới lão già đang căm phẫn trước mặt. Mạnh Chiến thấy cứ đứng nhìn nhau thế này cũng không phải cách hay, liền lên tiếng: “Hai vị, chúng ta hãy đồng loạt thi triển nguyên kỹ công kích, cùng lúc xông lên đánh tới lão ta, như vậy dù lão có phản công thì chúng ta vẫn có thể yểm trợ lẫn nhau.”
“Ý của Mạnh huynh rất hay đấy, thϊếp thân đồng ý.” Mỹ phụ họ Mộ vui vẻ đáp, trong tay đã có vô vàn khói độc ngưng tụ lại, hóa thành một khối cầu ám hồng bốc lên tử khí. A Diệt nghe vậy liền gật đầu, chiến đao trong tay bạo phát huyết khí dữ dội, lưỡi đao phát ra khí tức sát phạt, được hư ảnh trúc long quấn quanh tăng thêm sát thương.
“Haha, các ngươi muốn chết thì cứ tới đi!” Võ Nha như con sói cô độc bị dồn vào đường cùng, điên cuồng lao lên muốn liều chết, tại hai bên tay có hai thanh cốt vuốt, phát ra ma khí đậm đặc. Ba người đối diện tâm không hoảng, đồng loạt phóng tới phía lão ta, Mạnh Chiến giơ cao cự phủ chuẩn bị nện xuống, họ Mộ giơ khối cầu độc ra phía trước, A Diệt cũng chuẩn bị tung ra một trảm.
Đôi mắt hung tợn điên cuồng của Võ Nha chợt trở nên gian xảo, ý cười xuất hiện trên khóe miệng, trông thấy biểu hiện này của lão khiến Mạnh Chiến trong lòng sinh ra bất an, nhưng lão vẫn nhất quyết lao lên công kích đối phương.
Xoẹt!”
Dị biến xảy ra, cú chém mang theo lực lượng sát phạt cường đại từ chiến đao của A Diệt không phải nhắm đến Võ Nha, mà đột nhiên chém ngang thân thể mỹ phụ bên cạnh, khiến bộ thân đầy đặn tức thì chia đôi, bổn nguyên bỉ ngạn hiện ra liền bị một thanh kim trúc phi kiếm đâm nát!