Khi luồng hắc quang thần bí đột ngột xuất hiện rồi bắn nhanh tới phía cánh cửa phúc địa, tên thanh niên Diệt Chúng Sinh trốn tại một góc chứng kiến hết thảy, đã không khỏi lạnh sống lưng. Hắc quang đó chính là thây khô Mộc Nhất Đại, gã ta trốn trong động quật này mà A Diệt không hề hay biết, trong lòng hắn bất giác đề cao tên thây khô đó hơn vài phần.
Hắc quang cùng Lôi Động Võ đã tiến vào bên trong phúc địa, chỉ còn duy nhất một xuất, trong khi đó lão già họ Phong cũng đang tiến nhanh tới cánh cửa, trong đầu A Diệt không ngừng đấu tranh.
Một là tiến vào bên trong phúc địa ngay lúc này để tạo thế tay ba, có cơ hội tranh đoạt bảo vật trong phúc địa, nhưng độ nguy hiểm cao. Hai là ở ngoài này chờ một hồi lâu mới dùng chìa khóa mở cửa tiến vào, nhưng khó ở chỗ đám trưởng lão canh phòng quanh đây, nhất là Lôi Như Yên cũng không phải dạng vừa.
Trong lòng A Diệt có ý nghĩ bỏ qua cơ duyên lần này, chỉ có thể kiếm lợi bằng cách ám sát các trưởng quanh đây, tận lực thu chỗ tốt từ nạp giới của chúng, đồng thời làm suy yếu thực lực tổng thể của Phong Lôi Sơn. Nhưng thanh âm Ma Quân lại vội vã vang lên trong đầu hắn, thúc giục hắn nhanh chóng tiến vào bên trong, tìm cách nhận chủ phúc địa.
“Ngươi không biết sở hữu một phúc địa là kì ngộ lớn bậc nào đâu, mau vào đó đi, đừng để hai tên trước đó có thể nhận chủ phúc địa này! Ngươi yên tâm, dù có bị bỏ hoang rất lâu thì uy năng trong phúc địa vẫn còn, người ngoài tiến vào sẽ bị hạn chế thần thức không ít, ngay khi ngươi tiến vào hãy lập tức thi triển thủ đoạn ẩn thân, chắc chắn không bị hai tên kia phát hiện đâu.”
Nghe Ma Quân nói A Diệt liền động tâm, đầu hắn trái suy phải tính, nếu đúng thực có thể ẩn thân mà không bị hai kẻ cực mạnh đó phát hiện, thì hắn cũng muốn liều một phen. Có thể trốn một chỗ tọa sơn quan hổ đấu, đợi cho hai kẻ đó lưỡng bại câu thương, hắn mới nhảy ra ấn định thế cục, điều này còn gì tuyệt hơn.
eyJpdiI6IkdxN1hrcDJUczVZSHpkNEt4alp6WVE9PSIsInZhbHVlIjoiTXd6NUNTd096RDRcLzB3bk4za0dwSDlva0puXC9ZaHp2dE4zV2dcL1BLVlpUYkxKQlJJTGpEVFZcLzQ2bEtuWVlEZkNNdVFPTlYwVWN1UFJMaDVpeVNJaTRZeFFiMTJRdnlhbys2ZmIwcENxVGdWelZuRlpGa2VQMkZXSjlFQ1V0SVFvZmtGbzRDSnZzRHJOS1M4SVQwZHB0UWc1a3dnazY5cXpCR3lwVCt0S3NUakk5bEVHdVwveWZCeG5YMVNTdGNCc283Sno3bmF5WENtQXg5WkJVSk5VN2lBV0RhanBCRlhITkkzRHZIREpQQmRnMHpmV0wyb09cLzdNeHM4Nm5YdHdXaDRHYlBiR3VZZUpVUWgzalhUbThaU0Y4WnpTU1llb2ZzRVBhcHFMWW5sbGdtYktCeDM1YmhnQ3V5ZXpkbzFDRFFTelRCbDUwMmlsam9qcHp6UERQQnk3Qzh0VmkxWjJiVnlWRUtxK2RvclpHckVVMCtcL3prMjhCQUE0ZERPb0xvR21rdHNcL2ZqT0ZZOGJ0QU40eTN1ZlZUbHVrV0diem9YbmxqYlkzclFWV3QxdWZraGg3ak9NTCtCK0xtbFRGbDA5TlV5VXZtejZNcWJoZ1A3Y3J1emdUVGYrMVQzbVNNYTdSeFc4R2ljTytadWhwbGtoekJ3Q1Q2S2JhNG9KcHlqajA0Tkp5Z2t6bmQ1aUZ0cUxGREM3UGdmMkJtOWl2dzNQazVWSjVzbFlBMEtoYXBqWW9OSVhQRGhNQXl5dHZWUnNoRnJmMHUySXJEb0FveVBhVnVpbUM4bGdKQ1dEVkpXS0t2cXpYTTNBdjc1czRnOStTY1FCZFk3OWN0RnNDc2RiRHhWSDc2UFA4Rlg1cklsclZLMUVDZ1wvaTJhdU01ZW1iRWRZQmlcL1JQa2xkcEdmaFdONDJmXC9zeFVEN0ZPUVExSFNlU28wdVwvSnVKVm1QOU12VHM4c0FlV21ocWxUS3VCTUN6SGlXU3lERDZGUlc2XC95UlpydFRZdGpLTlFiXC9JNmo2blFUT3ZBUWpWVUhaeDBkNUlHUUpwS3N5UUlxM2l3d2xQUFJQTm1XYWczXC9NTkVaenFzSGYrSGhyWmppWnVZWk14eUtlMFJ3ZnFTdklJUHBBSWlPVStKOW45dUdya25LSHE3U29YZnJ3MGVrZFRjOHN6RGNZRkVOVUdGUm1iS1Y2OHlnbW5IZGxCQUxadHZEc3dGTTNybHVyUm9lMGxLQnBhWVBLXC9BU3dhQ3RcL0FCUm9GQlwvaE84QnFnbG1OQUw0akorb3NXanZMeWpMMzRzQjlnejFJb2xaY1lQSU45SEp0T3ZJeXZkRDJZRUlUaXNWQStCK0tUY3VobUhTR1hMZmh0WExqZnBkKzJnXC9PMmI5UG80VzgxZWpkcFFPVXJ4dWl0OVZWRmVMTmtNMnIwMk00WEQ4ZnpYVVBVb2NUcHN1Q2E3ZVdqUkFUdUx4UUVjRlIxZEdxaW9hMStFY1pXTFU1eWJKcVZKNXBDS0hXTWJLN3QweHlTNk9TbnltT1wvaUNWWEgwdW0zT1F0cEhlR1dSSWRlWXdaaWxVNHZQQ0VCSzlJZFQwdlY0ckRMOWZQZXhkYVJwU3FIVnJrdVlNSjVwZ1grTmpnQTlOaXRrVXVcLzRyQzBpKzVYRXVwc3B2ME0rVHZDWWhoOTVqZkh6V1VlSE16RU5Qd2JsbUJhZzRDd2tWY0pyNDVseDBKQWoyWTFpUUw1Q0RiWjNqbHdzcmQzRHJxVmZBWHZ6a1BMaGRXbTY4RzBXMGIyS09KZzZDRXFWbGNWeG9YeTJqekswNGEzbTJzMUFWZGc5Y2R5NjBnS2NsbytFSE1tdFNRbndoQUl2NkttQUJjT2JLYkVcLzNrWnFXNmk1QWFhVmZjXC9GWDhScU1FSG01ZzhOS3hOXC8xaTJKZllDR08wZk9qRjlDc0hOTk9NSHhsNFVYNm56RjBXZzFkbVFxZmhNdzFNMlg0RE5DNVJEaTVMV0dnYUNLem1McWl5bkpcL2FjXC9ISHl5TEZTYnowVVYxZjFidmt4b0NPK0Y3WFpaSnJqYUs2ZTVWazBcLzkwYTZtQm9OS3VFWENvZmErMzZPaFwvZndFY3B6TXVBREk2TzUxNDd5QWFiWmtMXC9zVG1JRWFaRVwvanpScFJ2K1I4R1wvOCtwRDNhVndvdlJQSEJNRDlwSXlOTm1yZ1RKUEZRc20yWUZGWkdpbnk4dG5nVFgwN2tcL0lJWkJJTnR0bkxJajR0ajJMelZOSnVaNFdhQXJtVUU4b0VyNDM0elBxbHRtOXhVSWU3UXVVVHIxUDBSTjR4MVg4cDFwNU80VEVDZDllaGdDY2o4eHQ1YkQwMzUxb2FvNDZ2NnBhaWhhNG56VnppcVpoSEtcL3NBaFwvb0UyQ1FGVHlPT0dWWkMzOFRpV0JaZVRKNnBVOFFtUW50bVFhVVVhZnp5eEMwaXJRSFpOVnBGbng4UUpmaDNTd2pleUZBaCtBMjZkZmZzR0hFNyt1TTFDMWJQTjBNNUxnc2RKdHo3eXM2aWZsamJudDRNNmlDeEhIa082RXdjTXFKa3gwVmplSDNhbWJVMks2dzR2SGdMK0Q4eEFOakNHZ1J0d294STk3YUUwb1NYWlBBWGhWTktpMEJJWkxEXC9yckpCMEgxa1lwWTdYWVlkbHZGSEpcL1wveG9BVFY2blowSUxudFU0MnRqWW1BbGt1MnJ5TXU0aTZRT2FraE1ZMjl4S3RBeGV5QWZyN0o0RDJnYUJJT2RwTnMxZjJCS1BVV2dROUcySURHWXo2c2ltTmU4emRDSFFJQVwvRno5QTgwYlNEUGh4MzdtS1ljMkE5WUNCOFloZVU0eHBoTUUycmlZandSMENJRXRyV2NmXC8rOTA5MlgzUVdMZWRXVEFVSnBGN2w0RnBSemZRTEVFRXVRd0cyb1drbnNKSGFPK1kxYUVEd05RdFZFZlF3ZzJIdzV6S0kzVmxFc09wYTRMTzhwZlY0b2h2c1lzTHhQdE5Ua3RFaWU0ZjRveXNLbGFuWjI4eFRPeEZFTTdKNkVjeDhXekVxSEZ2RDRVSndkS1J4YUtXNnRQZ2g3V05yUE1tTmhpMDlKTGQ2M1l0NFFBRTJmUEpUWkZBeUgzVUZlN0RGK3E5bWRzK3E3d2JWWkJvY2dzUU5JdllDSFZyb0NWV3hcL0pTd3dobTZ2eWprdkJEblZ1a2s3ck1NWnBGdHlkeWg0N3RwVGFRVTJJUVUrcGJTXC9DakxXZyIsIm1hYyI6IjZiMzU2NGE0ZjM4YzE4NjE4OTNhZTFjNDk5ZGNhMmEwZGNmYmUzNzYzMTc4OTQ1MGM4MGQ0OTM0YTAyNDY2YWUifQ==
eyJpdiI6ImxOU2hJRlwvbTJ4QTUxMmRJelFzYmZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlNJNzVXellwRjBISEtcL00zVjJGRFVpUHBreFRvVHh6eVBxK0xrN0dDaGNmQWxXRXhSclVvSDdpaFNOXC9OVnBDMkdQYnkzT1V1Y09VQjZKZjdaenhnM2pEVEJGYUNrU1pMVGVCTFdQaDZ2eEE9IiwibWFjIjoiODY0NTNmN2QxZDc5MGY5ZDYzZjcyMDNlMmIxMmZjN2Y4MWVjNjcxMjJmZDBhMDg2M2EyYTlmNzhlOGYyOGIzNiJ9
Đây là lần đầu tiên A Diệt tiến vào bên trong phúc địa của thượng vị giả, hắn không ngờ nơi đây như một thế giới thông thường, trên có thương khung xanh thẳm, dưới có đại địa thênh thang. Thần niệm hắn hung hăng phát tán, tất nhiên rất cẩn thận tránh để hai kẻ địch mạnh cảm ứng được, sắc mặt hắn càng trở nên khó tin hơn, vì nơi đây rộng hơn năm mươi dặm!
Trong phúc địa này áp chế thần thức khá cao, năm mươi dặm đã là cực hạn mà họ Diệt có thể lan tràn thần niệm, bất ngờ là thần niệm của hắn vẫn chưa thấy điểm cuối của phúc địa. Ma Quân cười khẩy lên tiếng: “Ngươi xuẩn thật đấy, phúc địa chính là một thế giới riêng của mỗi một thượng vị giả, tất nhiên diện tích phải lớn rồi, dù có là loại hạ đẳng thì cũng rộng tới trăm dặm!”
Thân ảnh tàng hình gật đầu rồi tiến lên phía trước, hắn đã phát hiện ra hành tung của hai kẻ tiến vào nơi đây trước mình, lúc này bọn chúng đã chạm trán, tranh đấu rất có thể sẽ phát sinh. A Diệt muốn tới gần quan chiến để biết thêm thủ đoạn của bọn họ, đợi cả hai bị thương không nhẹ thậm chí lưỡng bại câu thương, hắn sẽ nhảy ra ngư ông đắc lợi.
Phía trước hắn chừng hai mươi mấy dặm có hai thân ảnh đang phiêu phù giữa không trung, đối mắt nhìn đối phương, sắc mặt cả hai đều âm trầm, sát khí lấp lóe dưới đáy mắt. Một gã mộc linh thân thể khô gầy nhìn qua đã biết là thây khô sống lại, đối đầu với một gã nam tử cực kỳ cường tráng, khí thế không giận tự uy.
Bề ngoài trông bộ dáng Lôi Động Võ rất tự tin, thực chất trong lòng gã ta đang âm thầm nghi hoặc, lo ngại, vì tới giờ vẫn chưa thấy lão già họ Phong xuất hiện trong phúc địa này. Gã không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, liệu kẻ trước mặt có đồng bọn hay không, nhỡ đâu kẻ thứ ba tiến vào nơi này lại là một thây khô khác thì gã sẽ bị rơi vào tình thế bất lợi.
Tên thây khô cũng đang âm thầm kêu khổ không thôi, hắn vốn là ma hồn sinh ra từ tâm ma của Mộc Nhất Đại, nên biết phúc địa này là tài sản giá trị nhất của chủ thể cũ, hắn rất muốn có nó. Nhưng sau bao công sức rình rập mới có thể tiến vào trong đây, thì vừa rồi hắn mới phát hiện, muốn nhận chủ tòa phúc địa này cần có năng lượng trong chiếc chìa khóa của cửa vào.
Vì đã lâm vào ngủ say trong thi thể Mộc Nhất Đại quá lâu, nên lúc trước hắn quên mất điều này, hiện tại hắn nhớ chiếc chìa khóa đã rơi vào trong tay một tên nhân loại nam tử có dung mạo tuấn mỹ.
Trước đây khi A Diệt cùng Võ Nha đang giằng co muốn tranh đoạt ba chiếc hộp, thì ma hồn trong thây khô đã tích tụ những giọt năng lượng cuối cùng, muốn nhân lúc hai người sơ hở liền dùng thế sét đánh không kịp bưng tai gϊếŧ cả hai. Nhưng đòn công kích bất ngờ của hắn chỉ có thể gϊếŧ được lão già Võ Nha, còn A Diệt thực ra đã phát hiện ma hồn từ sớm, nên đã nhanh chóng thoát khỏi đòn đánh bất ngờ đó.
Vì A Diệt sở hữu diệt thần ma lôi và luôn lăm le quan sát từng cử động của mình, nên thây khô không thể lấy chìa khóa trong hộp gỗ được, hắn đã cạn kiệt năng lượng công kích, một khi có ý đồ với hộp gỗ chắc chắn sẽ bị A Diệt tấn công.
Thây khô quyết định rời đi, tìm nơi ẩn thân khôi phục năng lượng, sau đó tới vị trí cánh cửa phúc địa chờ đợi, hắn chắc chắn A Diệt sẽ tới dùng chìa khóa để mở cửa phúc địa. Lúc đó hắn sẽ nhân cơ hội tiến vào bên trong, nhanh chóng tới tâm nhãn nhận chủ phúc địa, dù sao hắn cũng có kinh nghiệm hơn tên nhân loại hạ vị rất nhiều.
Thời gian gần đây mặc dù có chút ngoài ý muốn, vì kẻ mở ra phúc địa không phải tên thanh niên tuấn mỹ, mà là một đám nhân loại khác, nhưng thây khô vẫn thành công tiến vào nơi đây đầu tiên.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, vừa rồi hắn thử dùng ý niệm dò xét tâm nhãn của phúc địa, mới nhận ra phải có thêm một cỗ năng lượng được giấu trong chiếc chìa khóa mới có thể tiến hành nhận chủ.
Ma hồn trong thây khô không hề hay biết rằng, kẻ giữ chiếc chìa khóa cũng đang có mặt trong phúc địa này, chỉ là hắn cũng không biết chìa khóa trong tay mình ngoài để mở cửa phúc địa ra, còn có một công dụng quan trọng khác. Lúc này hắn ta đang ẩn thân cách thây khô cùng Lôi Động Võ không quá mười dặm, hứng thú quan sát trận chiến kinh thiên sắp diễn ra.
Qua nửa tuần trà vẫn chưa thấy có kẻ thứ ba xuất hiện, trong lòng họ Lôi càng thêm âm trầm, ánh mắt nhìn thây khô đối diện đã có nhiều sát ý hơn. Gã đang suy tính nguyên nhân, trường hợp tốt thì có thể là họ Phong lão già tính nhầm, thực chất chỉ có hai suất tiến vào nơi đây mà thôi, lúc này lão ta đang cố gắng ổn định thông đạo để có thể cho thêm người tiến vào.
Trường hợp xấu rất có thể tên thây khô đối diện có nhiều đồng bọn, bấy giờ chúng đang ác chiến với các trưởng lão trong thế lực của gã. Xấu hơn nữa là đã có một đồng bọn của thây khô tiến vào trong đây, đang âm thầm ẩn thân ở đâu đó, chờ đợi gã sơ hở sẽ ra tay dáng một kích bất ngờ. Dù là trường hợp nào đi chăng nữa thì Lôi Động Võ lúc này cũng là kẻ bất lợi.
Lần đầu tiên họ Lôi lên tiếng từ khi đứng đối diện với thây khô: “Tên thổ dân ngươi đã là thân thể thây khô rồi, còn không biết thân biết phận chui vào xó xỉnh nào đó chờ chết, dám ngang nhiên tranh đoạt chỗ tốt với thế lực ta, chẳng lẽ muốn ta giúp ngươi hóa kiếp sao?”
Thây khô đang bực tức trong lòng vì không thể thỏa mãn điều kiện nhận chủ phúc địa, nghe kẻ đối diện nói vậy, hắn liền cười lớn quát lên: “Tiểu bối hạ vị ngươi lớn gan thật đấy, biết ta là ai không mà dám nói những lời này, không muốn chết thì hãy ra ngoài tìm kiếm một người cho ta!”
“Hừ, một tên Kết Liên cảnh đỉnh phong cũng dám hồ ngôn loạn ngữ trước mặt ta, ngươi nghĩ bản thân là cường giả thượng vị chắc.” Lôi Động Võ hừ lạnh xem thường đáp lại một câu, sau đó thân ảnh chợt động, lực lượng lôi đình hùng hổ gầm thét, khiến cả khu vực này tràn ngập thiên lôi, từ bốn phương tám hướng công kích tới thây khô.
“Hắc hắc, để ta xem tu hành giả nhân loại đã được Tổ chi pháp tắc công nhận có bao nhiêu bản lĩnh!” Quanh thân thây khô nổi lên pháp tắc bóng đêm, khiến bầu trời trong xanh như bị một tấm màn đen khổng lồ trùm lên, ánh sáng đột ngột hạ xuống, không khí trở nên âm u.
“Ngươi còn nhìn cái gì? Nhân lúc hai kẻ đó ác chiến, mau di chuyển tìm kiếm tâm nhãn của phúc địa. Ta có biện pháp dùng bạo lực cưỡng ép nhận chủ phúc địa, nhưng trước hết phải tới chỗ tâm nhãn đã!” Tiếng quát giận dữ của Ma Quân vang lên trong đầu A Diệt, khiến hắn đang trợn mắt quan chiến phải âm thầm di chuyển tìm thứ gọi là tâm nhãn.
Trong phúc địa, một hắc cầu bóng đêm đang điên cuồng bành trướng, bao quanh nó chính là vô vàn thiên lôi, sấm sét điên cuồng công kích hắc ám, thanh âm va chạm khiến sơn băng địa liệt. Hai thân ảnh điên cuồng công kích đối phương, đánh tới thiên hôn địa ám, chưa biết ai là ve còn ai mới là bọ ngựa, nhưng đã có một kẻ trở thành hoàng tước tại hậu.