Một luồng gió thổi qua cuốn bay mái tóc của hai nữ tử, một người vội quay đầu lại phía sau, sắc mặt tỏ ra nghi hoặc, không lâu sau mới trở lại tư thế bình thường. Người còn lại đã ở tuổi trung niên, thấy hành động của nữ tử bề ngoài trẻ tuổi đứng kế bên, liền lên tiếng: “Gió thổi cỏ lay mà thôi, Lôi Yến sư muội không cần căng thẳng như vậy đâu.”
Nữ tử trẻ tuổi đáp: “Hành động lần này của sơn chủ rất quan trọng, chúng ta đã được giao cho nhiệm vụ canh phòng, thì cũng nên làm đến nơi đến chốn chứ.”
Phụ nhân nghe vậy cười khổ lắc lắc đầu, không mở miệng nói thêm câu nào nữa, theo y thấy vị sư muội này quá lo thừa, đã ở trong kết giới thì có kẻ nào dám xâm nhập cơ chứ, đám mộc linh ở thế giới này chẳng mấy kẻ có gan như thế đâu.
Thấy hai nữ trưởng lão không hề phát tán thần niệm dò xét, A Diệt thở phào một hơi, rồi tiếp tục bay tới khu vực phúc địa, trên đường thi thoảng lại bắt gặp một đến hai trưởng lão giữ vai trò canh phòng. Hắn cảm thán: “Không hổ danh là thế lực nhất lưu đứng đầu, số lượng trưởng lão phải lên tới hơn hai chục người, hơn nữa tu vi trên tiểu thành cũng không ít.”
Hắn quyết định xâm nhập nơi này là muốn xem thử phúc địa trông như thế nào, có thể nhân cơ hội đám cao tầng Phong Lôi Sơn bận công phá phúc địa, để mình thừa cơ nước đυ.c thả câu kiếm lời hay không. Nếu có cơ hội, hắn cũng không ngại cắn trộm Lôi Động Võ vài cái, nhưng phải là lúc lão ta có sơ hở, chứ hắn cũng không ngu đối đầu trực diện với kẻ mạnh như thế đâu.
Với thực lực của A Diệt hiện tại, hắn nắm chắc nếu bị phát hiện vẫn có thể an toàn rời khỏi đây, cho dù Lôi Động Võ sở hữu lôi pháp tắc giúp tốc độ phi độn cao, thì hắn vẫn tự tin mình sẽ thoát đi được. Nếu không có phần nội tình gần đây thu hoạch được, hắn cũng chẳng dám bén mảng tới đây, thà vô duyên với tòa phúc địa còn hơn đối đầu với kẻ địch cực mạnh.
Giống hệt với hình ảnh trong đầu hắn, cánh cửa dẫn vào phúc địa của Mộc Nhất Đại nằm giữa một động quật không quá lớn. Lúc này khu vực ấy có vô số trận kỳ vây quanh, đang được pháp trận đại sư của Phong Lôi Sơn ra sức phá giải.
eyJpdiI6InorOFc3TGIxNTMyaHk1QjJZYjJJc3c9PSIsInZhbHVlIjoiRldmQ0FXQlFod3ViTUJIZkxLeEozczBMRDJlazF6RlFEaFM1NUt1YkNqRmRuXC9RSTVadzA3RHp5K0RGeFpDS2xLQ3dEUXYwMkRcLzRPY3p1aXUxMGp6RmdzaEJIYUhIWmlaRFVXRE9GSmpncEdmUFJRUXNQQUVjZGg0T3h5a2t1WGF4Mzc4SlVkamVoaXo5cHcrdUdHSXN4QWFqZnBzOUFIVFVwSDBibW9UZjJpNGtrZ1JLMjNSMTRkYjY0d3FSMWt1SVwvYjFtV2dzMU5hNklEYXNVQ2dPYkVXV25lckVkdXBzNGxJOGZwR2lJcUVmT0tQMVFURVI3Y3R4bUFoVkZwSFVpRE5MNVhIZUFzbTFhYndWc3pic2Z3MGZCNmdNMW9CVXZ6Qk5PN2E0UjIyZEpRMlZBQThSdkd3aFwvVG0rTzJMeTJaRFViaTNQdzlHK2RiNTU0dUpHNE54R2hGSmZcL2RwOTBlQ2l0VDg5cGk1N3JZZUpYaE11TDQ3XC94VGg5c2NpdEM2N2FxTGtcL0tZeldSdVZITkxMMVZmUk51YmgzTjdGVE1PVEVaNFZlMDVFc1YwQjdxRkdmY1BaOG53WVQ5bTdOTnE1dWdPQVZPcHJhV0s2bklCMDB4WFVUcjljYlVycmZKWjV0Qm51WElDYjlWbnVSRGF6R1dKZVN1amNCWkNvejNnMTZTNSthcnlUcXlCbDZldGZHR0Y2MEFsZlY0MVRvd1kyUk1pSWhIbzRjWjZPMm1oZTFrSyt5ZktZMnUxZUVpbDFkcW55YlBNazVwVmwySmkzdFVsMTg5aDAwQ0NLUnZIZFRmdHl6ZXZwRkdnN2ZEM0psRkhBUWJqYno5REVHeDRwbFJTVmRVZE5uaDNHS0NSTmlBMW82MFNUaXFNMzdWSUNYVEJIclk4Wkh1c3R6dE1nemlDRVRjSk0rUEJUdW5NTUQrZXdxa01ydGdySEE4cEwzVnJBOVhsRjJSclA1K2wyM0ora09YQ3NhQjVIdXZ2aEtvMmtOdmtYa2draGp3aTdFSThYMzl4cmN6TmRCNTBaRk1UalNcL2dwM0lwdjJYaFJRbUJKNTRYMHlqZjU2c0pTeHRXUTNBVDJnK3ZWTEliRXkrRWFOWllmQ3FvY0ErK3ZUZkI0aDBvM3JyblZvTVRzTGp1ZUJwNUxxREYyQ3cwY1c4d0NKdWt3dU9OaE9JWU02b3NlUDFVNml3SDFLVG01VzV2Zk5Bck9XWUxLT0xqU0pjQzhIUTBcL29QdmkyQnA2eHpaZjdZcmF2R0d1UEpVazFlQUw4azFCa3I2RjFqMmVhRnUyOWk4NzRJV1ZVOElyc2xSblhMNCtvUUU2Q0lcL01rSGRsTHBMUStWZmU1VWtTNjBrbEduK2RzVTd6SHZteXpETHA3YlliYzZMUXJzd3pydWh0c3c0V2UwV1FEamtCWk5uN2dHOU9qQ3ltNUM0MVpTOHVMU3haNWNKSmFcL1U5TmJubTNYSExTZHF0cGg2c1RsZm9QUmVcL3ZZUFJVYUJsY1BQZ2tVRmhvNUk5WHcrRzA1VStOdUhUZzhqRE0rRTZtWHJad1NyenpBQk1GSnZ1aE1PNVgxSGVuTkFGeUFJa3AwcWZZeUhRWGdaVmxGT2xoMUFEWW1KVllZUERUSDNyUW90dW5oME9jRTZvczNsQ0xWdGE0VzBMam1IdWsyMUtEOEgwc1Bialk3enlWckhYVTBKNk5ReFpaTHYzdDBIV1YxaG10Wk9lb1F6ckk1K09yS1JVeisya2UzZVh0NEo5RXprRG9OR0ZGTTdvaTVveG9HSlBab09KSlF5Zit1TlJadmxUUERhK1phTnh5YkxkT1YzRGtHZ0ttS0pTTjhpaU5ZNUVSaU9acFlTOGRFQnNUd2FzNjliYmJLS2lxMWhjbVBhWCt2YTFxejNKb2NBamM1S2tMM1RGOXpXRmh3STBYc2tCY20wWVZHREthM3diZG4wbTdcL2djUTRROFFLXC9QdEhQV0JFekRCUE1OU3B3QVp0bWI1ZHlDRmtEXC9VQ3NFeTJHNDNjM2NoRU83azZmcUx3VlRHOWFjdHBycUFXbXdxZHpRNHltR2paXC9pNGRFRnc2UjF5RzJYZk1Zc1Q5U3lobzN6K2dHQUhjOEV6Zlg4RnJCWmtUalBQa05scW9CMDlSVzFPQ0VGQWg1XC95UUNOZlF4M290UmNycVlHVkJ4dEE0QWU4T3VEVGZxbGZvaG52Wmp4dlwvbWp3d0NESW9MME9oUmtuNVdsSWh1ajhyT1U1Z29DM0RocjRZZU4zV2hPd2k4YXRwMnJabWF0NnYzZmM2Vm9GTFc5M3pvQzl1SFY2dVg5Q1FcL1hNM0N3Z3I5b2lKVlgzK2NSMmg0dUtEdWp4bE1KUWVrTVM2SFJDT0JhdTE0OE9HVTZSTDlhNjJGZVwvRzNEQWFuMGlpckVwb1FaR3htVERtNGlRc0RjRWZxSCtwNXhWclVmaWlOME8xamlQTGttK1wvMGRLeDdZc015Rk8wUjIrVWhLSTJ5WmF1ZWJmMjRYRTNlc2FqMWdDaFl2VkNtVWhpMmpPZFNtUzlwUkdadUNhMHI5YWtXVlhVaHdrU0R6cmN0dERhcHVMa3pHazQxNXhGektzWXRpXC8wK3VLeXFTek9BT2VNZ2c5YXhxVjVIT1czenpTcm04MW1MM3EwcjdBSVFPZ3h2VWJrYkxxdnFZWDRtM0MyZ2V0Mmorc2lhRTJ3MW5Qc3dwOG9QbUF5MXZ5YkpncXR1WVJ2a0VSYUJBSENIYUZJUTlDS3RyMStPallidXExeGZ5YkFUOThWM1VnVXJMTW9yclVSK2lIcUNUcTlBclJGbG5Fbkd0OWRKMEhoWnJnS3hCUVY3Y01LOUs0K1NqSGFQdjRWSThndmxKTGlQVW9lbUlWS25ITVJwRG02c2JSbVZJXC9QQXBRQVNMbnpURnNYTXF6RktGV1RkVFwvZ2NqYklCenl1YkQ0YlcycG1wTlpmSmVhcmFcL2E0RUlYRHlsOTh5QWxcL1d5MjVCdzhpUDVBTk1CWm1BdnpJQXhkUkpwWG14R3V4N3BvYXJaQWdBTnhDOXJWZXRabGYrVUdGQm96eDdLcnFQcEFVbmRFQjJBU3dGOEIrV1N5dDkxVlpyb09QRmdwTWg4YmxKMnlpdTRDN093Z1gwbGFWaTZNOGRJcnRMYVFvWUxPQXVuYXlGd2pEc0ljV0RPbnp1aUg1SmVoQzZZaWFJcjVFR2E1ZFpNaGpSK2VsM1dUWFkwVmxKTGdRTWxYdHJmT2hmTHBZU0l5RGE1NGphZzhTOWpSUWR6c3lqVEpVMXZmeHBtT3p2dllHdGlDVHJha2h0T3djSmNUWUV6Nm9uMklcL1dyQkJrejNcL1NxK2RaMmxETkdCRzNzUFB4WU5BMWYySXNuVERUQUNqaTMiLCJtYWMiOiIwZDIyZDZiZDIwMzBlZGQ3MmY2N2EzNGRlNGI1NGRkOGRkY2QxNTZjMzBjN2JmMTBhYmZiYzhlZTVhYjNlZjg1In0=
eyJpdiI6Inp3cDhVcDRKY05lMk5uUE9mOVRmS2c9PSIsInZhbHVlIjoieE1BTzFLejRSb1MxdnY3UHVuOVdoNkVuUjlRT2c1b3JaOG1WdTE0Ym9KZldsR2pxeEordFhSYk9sdXc5RWhodTJwVnVMdW1xNnVKUDNzak1Jb2FXcHhabU40ZW50ZnpWTUJkSHdKXC9wYnZzPSIsIm1hYyI6ImViZTdmY2ZlOTk3MmFkYjhhNzM4MDQyMWUxNmEyMDllY2IzNGMwM2E5MmRlNzRhMjRhZjg3ZDcwZDY3NTZhZmEifQ==
Ở một bên quan sát hồi lâu, A Diệt khá kinh ngạc trước trình độ trận pháp của lão già Phong Lập Sơn, trình độ của lão ta còn cao hơn hắn không ít, chạm đến ngưỡng thượng giai pháp trận đại sư rồi. Tập trung quan sát thủ pháp của lão ta, giúp họ Diệt thu được không ít lợi ích, có thêm nhiều ý tưởng mới về lĩnh vực này.
Hiện tại hắn kiêm tu bốn lĩnh vực, thành tựu cao nhất tất nhiên là pháp trận, đã là đại sư trung giai rồi. Lĩnh vực khôi lỗi hắn chỉ là khôi lỗi sư thượng giai, dù cố thế nào đi nữa vẫn không thể đạt tới trình độ đại sư, chưa thể luyện chế ra khôi lỗi chiến lực Bỉ Ngạn cảnh. Hai lĩnh vực này hiện tại hắn không thể tăng thêm, nên tạm thời không bỏ thêm tinh lực để nghiên cứu.
Lĩnh vực thứ ba hắn kiêm tu là luyện khí, trình độ của hắn chỉ ở mức luyện khí sư tầm khá, hai lần luyện chế thành công bảo cụ Địa giai đều là hoàn thành những bước cuối cùng, không thể xem là thành tựu lớn. Lĩnh vực cuối cùng tất nhiên là luyện thú sư, hắn chỉ là một tên chân ướt chân ráo mới bước vào lĩnh vực này, trình độ khá non trẻ.
Nửa ngày sau, tiến triển của lão già họ Phong đã tốt hơn rất nhiều, hơn trăm tòa pháp trận chồng chất lên nhau của lão ta, đã thành công cưỡng ép cánh cửa phúc địa mở ra một lối nhỏ. Hiện tại đã qua giai đoạn khó khăn, chỉ cần giữ cho trận pháp duy trì ổn định, thì một canh giờ sau lối nhỏ sẽ mở rộng hoàn toàn, đủ sức để con người tiến vào.
Phong Lập Sơn không hề nghỉ ngơi, lão vẫn luôn điều hòa từng cỗ pháp trận, giữ cho ổn định cả liên hoàn đại trận, giúp tốc độ mở rộng lối vào được tăng nhanh. Trông thấy cảnh này, gã Lôi Động Võ nét mặt vui vẻ, thầm gật đầu, thiếu phụ đứng kế bên gã ta cũng vui mừng không kém, nàng biết bên trong tòa phúc địa này là cả một bảo tàng lớn.
Hơn một nén nhang sau, họ Phong quay đầu lại nói với sơn chủ: “Phương pháp này của sư đệ là cưỡng ép đả thông một lỗ thủng trên cánh cửa, chứ không phải chân chính mở cửa, nên không thể tự do ra vào được. Sắp tới khi thông đạo hoàn toàn đủ kích thước để tiến vào, thì chỉ có ba suất mà thôi, một khi người thứ ba thông qua thì thông đạo sẽ đạt tới ngưỡng cận quá tải.”
Lôi Đông Võ suy tư rồi lên tiếng: “Vậy thì ba chúng ta vào thôi, ngoài này cứ để cho đám Hứa trưởng lão lo. Không biết trong đó có nguy hiểm hay không, nhưng tốt nhất vẫn là ba người có thực lực mạnh nhất tiến vào đi.”
Phong Lập Sơn gật đầu, rồi tiếp tục việc giữ ổn định pháp trận, chỉ cần lối vào hoàn toàn khai thông, thì lão sẽ không cần có mặt tại đây để điều chỉnh pháp trận nữa, lúc đó lão có thể tiến vào bên trong phúc địa mặc cho pháp trận tự vận chuyển.
Qua thêm một khoảng thời gian, Lôi Như Yên liền đi ra khỏi động quật thông chi cho một nhóm trưởng lão, với kẻ cầm đầu mang họ Hứa, tiến vào nơi này để canh phòng trong lúc ba người mạnh nhất xâm nhập phúc địa. Nhóm trưởng lão mới tới có bốn người, tu vi ở mức Bỉ Ngạn cảnh đại thành trở lên, mỗi người ngồi xếp bằng tại một góc, phòng vệ khắp động quật.
Lôi Động Võ, Lôi Như Yên, Phong Lập Sơn, ánh mắt cả ba chăm chú quan sát thời khắc cuối cùng, khi thông đạo trên cánh cửa phúc địa hoàn tất kích thước. Một khi điều đó xảy ra, họ sẽ lập tức tiến vào, bắt đầu quá trình vơ vét bảo vật do một vị thưởng vị giả mộc linh lưu lại.
Không ai hay biết, cách nhóm ba người Lôi Động Võ không quá xa, một ánh mắt cũng đang chăm chú nhìn tới cánh cửa phúc địa, trong đầu nảy lên biết bao ý nghĩ, tính toán hành động tiếp theo của mình.
Hắn lẩm bẩm: “Trong phúc địa ngăn cách hoàn toàn với ngoại giới, khi ba kẻ mạnh nhất này tiến vào bên trong, không thể quan tâm tới tình hình ngoài này, ta thừa dịp đồ sát toàn bộ đám trưởng lão còn lại, chắc hẳn sẽ khiến Phong Lôi Sơn tổn thất thảm trọng!”
Khi A Diệt đang suy tư, cũng là lúc thông đạo do Phong Lập Sơn đυ.c ra trên cánh cửa đã hoàn toàn khai mở, ánh mắt ai nấy vui vẻ không thôi, bước chân liền động, ba thân ảnh tiến thẳng tới phía cánh cửa phúc địa.
Dị biến phát sinh, một luồng hắc quang đột ngột bắn ra từ góc tối trong động quật, gào thét phóng tới phía thông đạo trên cánh cửa phúc địa. Ngay khi toàn bộ mọi người kịp phản ứng, thì luồng hắc quang đã chỉ còn cách cánh cửa một trượng, xung quanh luồng sáng điên cuồng thải ra vô số độc trùng.
“Là tên khốn nào?” Lôi Động Võ phẫn nộ gầm lớn, hung hăng tung một quyền cuồng bạo lôi đình tới luồng hắc quang, nhưng lại bị hàng ngàn độc trùng bao quanh nắm đấm khiến hắc quang kịp lách qua. Biến cố xảy ra không tới một hơi thở, khi toàn bộ ánh mắt cả kinh đổ dồn tới phía cánh cửa, thì luồng hắc quang đã thuận lợi chui vào bên trong thông đạo.
Mắt thấy thông đạo lung lay, báo hiệu chỉ còn hai suất tiến vào bên trong, Lôi Động Võ đỏ mắt giận dữ, thân ảnh chợt lóe đã tiến tới sát cánh cửa, đồng thời vội vàng lên tiếng phân phó: “Phong sư đệ theo ta vào trong này bắt tên khốn đó, còn Như Yên con hãy ở ngoài canh gác, nếu có thêm kẻ chán sống nào bén mảng tới khu vực này thì gϊếŧ không cần nghĩ!”
“Rõ.” Phong Lập Sơn đáp lời, sau đó liền động thân hướng tới phía thông đạo chỉ còn một suất tiến nhập. Thiếu phụ Lôi Như Yên tuy không cam lòng như cũng chẳng thể làm gì khác, chỉ có thể gật đầu lên tiếng: “Rõ thưa phụ thân.”
Đúng lúc này tiếng lôi đình gầm thét dữ dội, khiến toàn bộ trưởng lão nơi đây vừa hạ nhiệt lại phát hoảng một lần nữa, nhưng tốc độ của luồng hắc lôi đột ngột xuất hiện này cực kỳ nhanh, khi thanh âm sấm sét mới phát ra, thì nó đã bay tới ngay sau lưng Phong Lập Sơn rồi!
Lão già họ Phong mặc dù vội vàng tiến theo sau sơn chủ, nhưng tâm thần vẫn cực kỳ cẩn trọng chú ý tình hình xung quanh, lúc này cảm ứng được nguy hiểm, lão liền xoay người lại thi triển công kích cường đại. Đôi cánh hắc ám như ma dực trảm ngang, cường mãnh đối đầu trực diện với hư ảnh đầu sư tượng mà lão già vừa đánh ra, vụ nổ nguyên lực lập tức bạo phát.
“Vυ"t!” Phong Lập Sơn lảo đảo lùi lại phía sau vài bước, luồng lôi quang lập tức vọt qua người lão ta, đâm thẳng tới lối thông đạo đang lung lay trên cánh cửa phúc địa, tức khắc sau tiêu biến vô ảnh vô tung. Đôi con ngươi trợn trừng khi chứng kiến cảnh tượng này, họ Phong lão già liền điên cuồng gầm thét: “Không...”
Thông đạo trên cánh cửa đã biến mất, đại biểu có đủ ba người tiến vào bên trong phúc địa. Trớ trêu thay, hai trong số ba suất đó lại không phải thành viên Phong Lôi Sơn, bao cố gắng của bọn họ gần như may áo cưới cho kẻ khác.