“Lộng Ảnh!”
“Lôi Cấm Thành.”
Mười hai thân ảnh tay cầm chiến đao lao vọt tới gã nam tử cường tráng bị vây tại trung tâm, hung hăng tung ra liên hoàn công kích. Nhưng tất cả những đòn đánh này đều bị hư ảnh một thành trì xanh sẫm chống đỡ, Lôi Động Võ đứng ở bên trong không hề hấn gì, nhưng sắc mặt gã cũng chẳng còn bao nhiêu huyết khí, vì bản thân phải luôn chiến đấu trong thời gian dài.
Ngay khi hư ảnh lôi thành biến mất, tên thanh niên Diệt Chúng Sinh liền vung chiến đao toàn lực công kích đối thủ, khiến họ Lôi phải nhanh nhạy giơ đại đao đón đỡ. Hai bên giao thủ qua vài chục chiêu, Lôi Động Võ vì tránh nhanh một đòn hiểm hóc mà mất trọng tâm lảo đảo lui về phía sau, A Diệt thừa thắng xông lên muốn trảm đối phương thêm một đòn.
Đột nhiên khóe miệng họ Lôi nở nụ cười âm hiểm, vạt áo đang tung bay bỗng dưng bắn ra một đạo ám châm, tốc độ cực kỳ nhanh khiến A Diệt không kịp trở tay. Vì khoảng cách giữa hai bên rất gần, hơn nữa họ Diệt còn đang trên đà lao tới phía đối thủ, nên ám châm bắn ra đã lập tức đâm vào luồng nguyên lực hộ thể như vảy rồng quanh thân hắn, chả mấy chốc đã xuyên thủng.
A Diệt vẫn nhất quyết vung đao công kích chứ không hề thu về phòng ngự, mặc kệ ám châm đâm trúng giữa bụng khiến máu tươi trào ra. Một đao quét ngang, lập tức để lại vết chém lớn trước ngực đối thủ. Cả hai đều không kẻ nào chịu thua kẻ nào, một khi bản thân chịu thiệt trong chiêu giao thủ, thì chiêu sau chắc chắn phải trả lại gấp bội.
Mày liễu khẽ cau, A Diệt cảm ứng được đầu đại ma do bản thân triệu hồi không thể tồn tại thêm được nữa, y đã cạn kiệt năng lượng rồi. Thân ảnh khổng lồ tiêu tan, lập tức ba luồng lôi quang cấp tốc phóng tới khu vực này, chính là ba gã lôi tướng đã mình đầy thương tích, có tên cụt tay cụt chân, nếu đại ma có thể tồn tại lâu hơn thì chắc chắn ba tên này khó sống rồi.
Ba lôi tướng cũng biết bản thân không còn tồn tại được lâu, khi bay tới phụ cận khu vực A Diệt cùng Động Võ đang giao chiến, chúng liền bộc phát toàn bộ số nguyên lực còn lại, thi triển tuyệt chiêu công kích nhắm tới kẻ địch.
eyJpdiI6IjllZWlVVlArM3NOcExkSSttUFZNXC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhXQnRPbWZZVlwvUTVUS0Zabko3dW04UUducVNva0pKc29tU3puSGplUnpTNnJhTEFtSGZtcTdnTFV6T3RzN21DajNraWFrRXVnNjc1RjNmWUFIdTZZZHQxYURRd21uMWhJcWUzdzFtajZQclpuZk5xMDNoUWJzQkFkYlFMS3FzanUrVTF1S1JkdXViMzRHajJoRlMzMUVTM1I1WUEzdXVYdGlqOW41MTcrR3pmOW5TSjcwZ05IUFJGUkJFU0ZJaVJnTFlKdnNoWUNCZzFqc0grYWp4RTVNZmhjcEdMOWpmR2VXaGJvZ08weUk0M2JVQVZwWTdraWxjaWZOcnZneUlzOGNDUCt2VFNaTWkzMVVlYnJGNXJreXhQbGs1NWtQK0tHYXh5c0VUT0c5YmRHXC9KOFdiRGlQa21GUFFZUXJOOFlnVGxmSjUyZTlqWkZ2cjBMNzU2V05iZHFVdFlscDhKZjFkUUF0QkMyVHpwQ2c2S3BRbzhPTElqdm8zdStMWmd6a0VIMFp2M3lSUFhLbnNCS21HaFZ3NWsyM3dRbWF1cm5vdWxQVllcL3I5SWJVTnJWa3lHazFOT242K3Z2Rk1lTVwvVjVzZjF0NTNEM2gyTVhuMjZ2b0tBZFllRUpQMER5TnM2Tkd0OFN2aEV6TWF1QVZodkFkV1owbGJlalQ4T2U0Z3BvS1kwOVJNN3kzbHdEXC9IcERQRE5aNGxBZlwvQVwvWmQ5RHdDcGgzODJ2OUw1N3VBd0FDWmgwWGtjNUU0Mm5KWTRha3dyZXk2V09YY2VKbXFNcndneFJ5S1pPUnRIamFCVEVieUZza2RPUTlFOVhVQlFGUXpsWUYwaHhQTHNDRWxHcm5FM0NNVzE3UEwyRmdKRHQzY0h1ZTh5WnpTM1JKcHJ6N0dOeXYxQTdxcnNaZEp1NGlVNmk2dFFaNThaSEIydnlVSWpES1d1S21WTEZqTElueDNWWnBybFptakRUa2R6c0xkcHdja3hDdEV3Yis4RUdvOVNuVFR1bm9iTkJKUExDWU1nK1NlUVNVVGhvZDlsN2VpTG8rdlQwM1JNXC9mTWxCYUF6eUttMlM3ZE43VG90WHhnblBqWVVqK0dpbUhEdkJNXC8rVHl3YnRFd1I1MG5hcGdXT0VtaTdiRjdzcVJOYUNJQ2hZekx5V1NJaHlaVDBWN1M3WXRYWk5FbDdUdWg3a3Q5OHNpVDhiSXd0MGdqVTNFY0FydXlvNzNuUnJLRFFYME1FTWN4OTlWOTJiTlZsSG9EdFg4bzBVTG5ROG5KZURVNXQrUTJReUZQZFpSeVFLdWtOVnBmQVk5ZWRBc0dhXC9EK0hvWnUza0pXS3Y4WGp5S2x2TUhYZGJnTkE2UnR6UDZyam9hdCtpWEZpeGpOS25cL1czZWlmY1U0ekdJOUpIcWEyYzMycTEzSHVUR2hqSGxYODFxRjRPOFhORFpzWERXYlJLRTZFTzdScnEzdEU0Z000aXdDYVRmeUwrR2U0cmVkREgxSk95NndpdytxV08ycUZSNW5lN05CVFE5TWdKcVBrOExjTko3ZnZ4OGlQZWxQSXJuUjRsR2ZoUHZPbWxnNEZiM2Z6a2VBakxpVWtFXC9HQU50RWhCOWdJWDNWZFQ1YkNyekRJdFFmMFhqWlhvZEpxQ0d1RU9UV3JrMkVOcXQ3WVluUW0rUUJEMHE0RlJXZXZ4aEdvVlFaRlZ6dFpQbjdCZ0ljYWxDVkk5UXFSRlFVMk1XRkRLVFFkTGFMM3hNQzdGRnZhYjFXWjdHSVFnMjZ1MmllXC85ZXJZVjQwZjZSTlRRTVFhS0xudmU3aXp5UG9xcTVQUWVJY2JPdjlpa1NGZVp2WnZEY1g3Uzhvcm5iekpZSWU2T2FhYmt4YzFSR2R5Ukh4REhWMG5iTEJwVHRcLzFKdUt0enZTQTJ1T1dBaFwva0R0OTB0a2R1SkRQVzZSVW03NjZcL3M1b3lDV094Q3Z1Y0d1d2ZZbW00WTM1S0dYS1pyU2lUR245Q0FkU2xQenNKcXVSdlwvMzhGalp1TitMUFB1U2V5bFpubFZwMndYNnNrUVB0K1dUMG5Wa1ljSzRZZlEwdHJoWG1keVY0TFBVUWtncDdcLzJQcGhiZkhOVWYzbHZkMGlKeDJObkJ1U0plU1J5S2VkUlE1TXE4djhiR0hKdVE3dnpZeXhORmJvS0hmNzRjNTlGV0kyU3BudWtyQzBHaUw4Q0ZhbmlrWTN6QXBscUs1SE5KM3lUekxPeHhFZTRKeWs2UUh4XC8ySnBwV1pKeWg2TTFPY1E0OXI5cWdBMWNjcFozR2lDZW5rTmp1V3hQTU93WGoxZzE4ajZTWG1HdlduVnhhM0FxbGQrVWlVZkhpRG1raHpSTnNnYVQ2ekFhajJLRlJ0ZlJqaFlNSEgzVFFyeDBZT05Fa3lkNkYrU3NqaUtUa2RGRmZIaUU2Z0taVitEb3A0czJXZjJEbWs3Yk1ndWk1RkFKc1JBWDJCOExcL2Y4VEtGQkxQVzFEeTJ4VWdtOGNcL1pWR1wvSWQ4UFBZU1psVmw3TWJZdlwvSjFXVFQ0dlVBXC9KY0x3WUtiSzh5RHhyeVNmcU5wemJ6ZGtJU1dibmtIeWlNRXp0RDBGYnAyR25VbGE3XC9JaTd3a1Aza3JvQlB3TytrakN4eUcrRnFvSG1KWGkyQmpBRHpIOHpyMGxmWlFZTk5NUmJnUndkZWRSRGlqb1wveTRabEVHM2M4Vno4bTBaS2lIOGdCdnRxcDVwNU13NUd5OU9hOUJJK0Z5a2txVHg4ajNZcXNPdkJrWk9PT3JxaFBPVlVUM0xRTGRhZnRXaVYwVGNMb1IxV09Hd3hoRzV5ZEUzUkh4dHM4T0d1bmU1TkNoYlZBSEJZKzQ2VnRqTlRwTDVZRG56eVBTYjhCRHlwY01VSXJHOE5zdWpxZlF5dFhnYUo3QjkxN3h4YXc9PSIsIm1hYyI6IjBjOGZhYzViYzdjMmU3YWZlYTgzYzdmYzI3NTcyNGQ5MWI3MjhhZDg5MzE0ZjliNDIxMzFiMmVhMjdhNGFlYjcifQ==
eyJpdiI6Im9NWVlNUnhXTXVaQmgrTFlPY0xHQ1E9PSIsInZhbHVlIjoiNXNhSFwvcWNOSlQ4MCtJTmpDUnJkUWNubWdvdlk4RnNqYUJEMTlNU0VlU2kycjJUOGhjOW9TeWZIMDRzR1R4QUNhRkZIU2FcL2lJQklZZTlPQkd3N1dTN05ReldNbTludTVCM1dnaGx3RlRUQT0iLCJtYWMiOiJiNmJiY2VlMDVmNjA1ZTVkOGI0YTZmNTE2YzI2ZDNjZTQ3NzhkYjg3YmFlOTQ4MWU0MGQ3NDc1NmFiOWQxZmFjIn0=
Chiến trường cách đó không xa, ba gã lôi tướng bị chặn đường, không còn cách nào chúng chỉ có thể sử dụng sức mạnh đã tích tụ được, công kích lên ba phân ảnh trước mặt. Ba tên này cũng không yếu thế, đều đồng loạt thi triển nguyên kỹ, một tên đao phong như gió rít, một tên bốc hỏa trên vũ khí, một tên dùng tới lôi quang, cả ba đồng thanh quát lên: “Tam Du Vũ...”
“Giao Lôi Thương!” Quanh thân Lôi Nhất Tướng xuất hiện hư ảnh đầu giao long có phần miệng dài như lưỡi trường thương, sấm sét nổi lên mãnh liệt, hùng dũng lao tới phân ảnh A Diệt. Trên lưỡi đao của phân ảnh đó đang bạo phát lôi quang đa sắc, thế như sét đánh từ trên cao hùng hổ bổ xuống, khí tức mãnh liệt. “Lôi Đình Kiếp!”
“Vuốt Phong Báo!” Lôi Nhị Tướng thân pháp như gió thoảng, tốc độ cực kỳ nhanh, giống một đầu báo săn đang tiếp cận con mồi, sau đó hung hăng vung vuốt chưởng công kích. Đối diện hắn là một phân ảnh di chuyển cũng nhanh không kém, công kích vô thanh vô tức, chỉ để lại trên đường thảm thực vật đa sắc, khí thế sắc bén. “Truy Phong Đao!”
“Cuồng Ngưu Nộ!” Hư ảnh cự ngưu mình đầy lôi quang xuất hiện, thế không thể ngăn cản lao một mạch tới kẻ trước mắt, Lôi Tam Tướng muốn húc chết mục tiêu. Phân ảnh đứng trước mặt cự ngưu vung lên chiến đao bốc đầy hỏa diễm đa sắc, khiến cả khu vực này nóng lên trông thấy, lưỡi đao tung trảm bạo phát diễm viêm hỏa. “Hỏa Diệt Thế!”
Sáu đại nguyên kỹ va chạm nhấc lên vụ nổ như sóng cuộn biển gầm, khí lãng tràn lan muốn san bằng thành trì bán phế tích này, dư uy chấn tan vô số tòa nhà còn nguyên vẹn. Khi sóng khí lan tới vùng chiến trường còn lại, thì nơi đây cũng vừa lúc tung ra tuyệt chiêu công kích đối phương.
“Phong Thiểm – Lôi Đao Trảm!”
“Cửu Trọng Ảnh Đao!”
Cuồng phong hòa tan phế tích, san bằng một khu vực rộng lớn, luồng đao quang tràn đầy sấm sét như nanh vuốt tử thần, gào thét lao tới chín phân ảnh đối diện. Chín lưỡi đao mãnh liệt tràn ra sức mạnh kim lục sắc cường đại, thế như chẻ tre tung ra đao quang, ảnh đao liên tiếp phóng thích quần công lôi đao đáng sợ trước mặt.
Những luồng tuyệt kỹ điên cuồng triệt tiêu lẫn nhau, uy năng không thể tưởng tượng, như bão tát mưa sa, cuốn bay mọi thứ xung quanh. Chiến trường phía xa đã không còn một bóng người, ba gã lôi tướng đã bị tiêu diệt, ba phân ảnh A Diệt cũng vì nhận phải xung kích lớn mà tiêu tan, bảo cụ Tứ Cửu tạm thời không thể dùng tiếp, hơn nữa còn khiến bản thể bị phản vệ.
Bản thể A Diệt xuất hiện, miệng hộc máu tươi, nhưng vẫn hung hăng phóng tới đối phương, vung đao không ngừng công kích. Ba lôi tướng được triệu hoán nhờ thọ nguyên cùng tinh huyết của bản thân, vừa rồi bị tiêu diệt cũng khiến họ Lôi trúng phải phản vệ, lúc này dù đau vẫn phải vung đao đón đỡ thế công của họ Diệt.
Hai người thương thế không nhẹ, nhưng không ngừng nghỉ mà vẫn điên cuồng ác chiến, dù trên thân ngày càng có thêm nhiều vết chém, họ vẫn không biết mệt nhất quyết ra đòn. Chiến đao cùng đại đao va chạm lần thứ mấy vạn rồi vô tình tuột khỏi tay, cả hai đâm sập một tòa nhà nữa, nhưng lần này vật rơi ra từ tòa nhà đó đã thành công thu hút ánh mắt của hai người.
“Nguyên thạch tuyệt phẩm!” Con ngươi cả hai trợn lớn, nhìn mấy chục khối nguyên thạch to như đầu người rơi vãi tràn lan dưới bãi đá vụn, đây chính là nguyên thạch có đẳng cấp cao nhất. Tuyệt phẩm nguyên thạch chính là tiền tệ thông dụng của Hư Linh cảnh, năng lượng trong mỗi viên cực kỳ dồi dào, đối với Bỉ Ngạn cảnh là báu vật vô giá.
Lòng tham của hai người càng tăng cao, nếu sở hữu mấy chục khối nguyên thạch tuyệt phẩm này, họ sẽ bước thêm một đoạn dài trên tu hành lộ, không một bảo vật nào có thể sánh bằng.
Nhân lúc ánh mắt đối thủ vẫn còn đang liếc tới đống nguyên thạch, Lôi Động Võ liền lao lên dí mạnh hạt châu trong tay tới người hắn, liền thu hút vô vàn thiên lôi trên trời cao giáng xuống. Trong tay A Diệt xuất hiện một tiểu tháp, hóa thành hình thái trường kích, lập tức đâm tới ngực họ Lôi, sấm sét trên trường kích truyền tới oanh tạc khắp người gã ta.
“Đây là... Tụ Lôi Tháp! Thì ra tên khốn ngươi chính là hung thủ gϊếŧ hại Lôi Dũng, mau đền mạng đi tên khốn kiếp!” Lôi Động Võ gầm lớn, sát khí trào ra như muốn hóa thành thực chất, mặc kệ vết thương lớn trước ngực, điên cuồng lao lên công kích đối phương. A Diệt cũng phải tung quyền đối đầu, hoa văn luyện thể hiện lên rậm rạp trên thân hai người, cả hai hung mãnh cận chiến.
“Lôi Vuốt Hạc!”
“Trúc Long Trảo!”
Song trảo đâm mạnh vào nhau, khí đào hải lãng càn quét khắp nơi, cả hai lảo đảo lùi ra sau rồi lại điên cuồng lao tới tiếp tục đấm đá, nguyên lực trong người cả hai đều đã chạm đáy.
Họ Lôi hồi phục chưa kịp đầy đủ đã phải đấu với họ Diệt, vừa rồi đã thi triển nhiều thần thông nên tất nhiên cạn kiệt. Khi đám phân ảnh A Diệt thi triển bốn loại nguyên kỹ khác biệt, đã khiến nguyên lực của hắn tiêu hao nặng nề, vừa rồi dùng thêm vài chiêu tất nhiên cũng đã không còn bao nhiêu.
Hiện tại cả hai dùng số nguyên lực ít ỏi trong người, bao bọc lên thân thể, cường hóa thêm sát thương cho nắm đấm cùng chân cước. Đến cả bảo cụ bản mệnh họ cũng không dùng, vì vũ khí tiêu hao nguyên lực nhiều hơn, hai người tung ra liên hoàn thủ rồi lại vung cước, đánh đến hai mắt đỏ ké.
A Diệt nhận phải một đạp giữa ngực lập tức ngã ngửa về sau, thấy đối phương xông tới hắn liền lăn sang một bên tránh bị bồi thêm một đòn, đồng thời hai chân quét một đường vòng cung đập mạnh lên chân họ Lôi, khiến gã ngã nhào về phía trước như chó đớp cứt.
Tên thanh niên liền đứng dậy rồi lao tới sau lưng kẻ địch tựa hổ vồ mồi, Lôi Động Võ liền xoay nhanh người lại tung ngay một chém khiến máu tươi trào ra. Bàn tay văng đi xa, A Diệt đau đớn lảo đảo lui lại, cánh tay phải của hắn đã mất đi bàn tay, máu tươi trào ra như đê vỡ.
“Đây là một mảnh vỡ từ lưỡi kiếm có phẩm chất Thiên giai bảo cụ, ta đã vô tình kiếm được từ xưa. Với độ sắc bén của thứ này, cho dù cường độ nhục thân ngươi cường hãn đến đâu cũng phải đổ máu, hahaha!” Họ Lôi cười lớn, thân ảnh nhào tới tên thanh niên khiến hắn ngã ngửa xuống đất, còn bản thân gã thì ngồi phía trên, tay cầm mảnh lưỡi kiếm hung hăng đâm xuống.
Bàn tay còn lại của A Diệt tức thì giơ lên chống đỡ, mãnh vỡ đâm thủng giữa lòng bàn tay trái họ Diệt, nhưng cũng vì thế mà bị chặn lại. Lôi Động Võ chỉ có một tay, lúc này gầm lên, ra sức ép mảnh vỡ xuống cổ đối phương, tay trái A Diệt lại càng căng cứng ngăn cản.
Ánh mắt cả hai nổi lên đầy tia máu, sát khí đậm đặc, đột nhiên dưới đáy mắt Diệt Chúng Sinh lóe lên tinh quang. Hắn liền giơ cánh tay không còn bàn tay lên trước miệng, hung hăng cắn chặt răng lên phần bị chém, rồi xé thịt của bản thân mình xuống, để lộ ra xương cánh tay dính đầy máu.
“Chết đi tên khốn!” Cánh tay lộ ra xương trắng đâm thẳng lên yết hầu đối phương, hắn dùng xương cánh tay của mình như một lưỡi kiếm, hành động bất ngờ khiến họ Lôi không kịp phản ứng, ngay lập tức bị xương tay A Diệt đâm thủng cổ họng.
Vì dồn nhiều lực lên cánh tay phải để đâm thủng cổ đối phương, nên cánh tay trái có chút giảm lực, liền bị họ Lôi đẩy mạnh xuống, khiến mảnh vỡ lưỡi kiếm đồng dạng đâm thủng cổ A Diệt. Cả hai gầm lên như dã thú đang dùng chút hơi tàn còn sót lại để kéo theo kẻ địch, cổ của cả hai càng bị đối phương đâm sâu hơn nữa, máu đã tràn ra nhuộm đỏ một mảng lớn.
Ấn ký tia chớp trên mi tâm họ Lôi lập lòe, dường như muốn dùng chút pháp tắc lôi đình cuối cùng để hạ sát kẻ trước mặt. Nhưng con ngươi gã lại trợn to, vì trong xương cánh tay A Diệt có một luồng lực lượng pháp tắc tràn vào trong thân thể mình, đang không ngừng thôn phệ huyết nhục!
“Đây là pháp tắc tử vong... Tại sao trong người ngươi lại có pháp tắc tử vong?” Lôi Động Võ hốt hoảng gằn giọng hỏi, đáp lại gã là nụ cười châm chọc của A Diệt, hàm răng nhuộm đỏ như kẻ điên liều chết. Cả hai đều đã chênh vênh trước bờ vực tử vong, khí tức sinh mệnh trập trờn, nhưng tựa hồ cứ theo đà này thì họ Lôi sẽ đi trước.
“Tên khốn, chết cùng ta đi!” Sắc mặt Động Võ vặn vẹo, cay độc nói từng chữ, bổn nguyên bỉ ngạn tại đan điền bắt đầu rạn nứt, muốn tự bạo bản thân kéo theo kẻ địch. A Diệt bị gã đè phía dưới, tay trái đang bị mảnh vỡ lưỡi kiếm găm chặt lên cổ, tay phải đã cắm sâu vào yết hầu đối phương, nhất thời không thể thoát đi được, chỉ biết nằm tại chỗ nhìn đối thủ phát bạo.
“Đùng!”