Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Dưới bầu trời trong xanh, hai luồng độn quang chậm rãi phi hành cách mặt đất không quá xa, như đang tìm kiếm thứ gì đó. Đột nhiên có không ít cánh cửa động thiên xuất hiện bao quanh hai luồng sáng, từ trong đó phóng thích vô vàn phi kiếm kim trúc, khiến hai đạo lưu quang vội hiện ra thân ảnh thi triển thủ đoạn phòng ngự.

“Có kẻ tập kích! Mau báo cho Phong trưởng lão...” Một gã trung niên sắc mặt hoảng sợ, vội quát lên với đồng bạn kế bên. Đúng lúc này luồng đao quang huyết sắc tràn đầy sát khí gào thét bắn tới, dễ dàng trảm đôi tấm thuẫn của gã trung niên, hung hăng chém nát lớp nguyên lực hộ thể, khiến thân thể gã ta bị chia thành hai nửa.

Tên nam tử bề ngoài trẻ trung vừa thành công ném tấm phù truyền tin đi, cũng là lúc đồng bạn kế bên mất mạng, sắc mặt hắn hoảng sợ tột độ, càng lấy ra nhiều phù lục hơn để chúng bay xung quanh mình. Một thân ảnh xuất hiện từ xa, hóa thành luồng hắc lôi không ngừng lướt qua lướt lại, triệt tiêu dần những lá phù phòng ngự của tên phù bảo đại sư này.

 

 

Tên nam tử trẻ trung vội lấy ra hai tấm phù công kích, thôi động chúng hóa thành hư ảnh hai đầu cự viên, gầm thét vung tay tấn công đạo lôi quang hắc ám. Tốc độ của hắc lôi cực kỳ nhanh, cự viên chỉ có thể công kích vào khoảng không, khiến sắc mặt tên nam tử càng thêm tái mép.

Lúc này trong luồng lôi quang mơ hồ hiện ra một thân ảnh đang dang rộng hai cánh, tức thì rậm rạp lông vũ điền cuồng bắn tới, đánh tan gần như toàn bộ phù lục phòng ngự bay quanh người gã nam tử. Tên đó vừa lúc kích phát thành công tấm phù tăng tốc phi độn, hắn liền dán lên thân rồi ngay lập tức phá không rời đi, thanh hồng độn quang bay cực kỳ nhanh.

Tiếng lôi minh gầm lên, luồng hắc lôi tốc độ còn nhanh hơn nữa, chả mấy chốc đã bắt kịp thanh hồng độn quang, rồi tung ra vô số đao quang tới phía mục tiêu. Tên nam tử đành phải hiện hình tiếp tục bày ra thủ đoạn phòng ngự, cắn răng chống đỡ hàng loạt đao quang phô thiên cái địa quét tới.

 

 

eyJpdiI6IjA1Rm93ajlPMlZLWElWU1NHdm83a0E9PSIsInZhbHVlIjoiMitUcnZ4YkFNVUhWME1sRE9zZjhSV0phUEZtYzh1dVhSblhjenZSdU9HVUlqTGREU1VBVkVsM25jNVFTanFycjQ3VnFzZEFGc3VvRDFcLzAwM3NKeXFxOHFQYjIwdEc5OElwaDhOU3RFOStzZnFHaGIxbUpvVGxwU3BNd0UxdkVXNDV2WThadHFiSW9Yb2o2dE5CdElJQXlEYmRqZnAzXC9vajBwemRxeXhoYUVFN29NUWMxR0Z6bVFNdVVkMWJOXC9TOWt1THhERXZlek9wZzFEYW84cGU4MzdXRDM0WnB0aFl5MzdpbVFlblRVTGZhSTZkSG1TdUhEeUM0UjNibGNyUE96YWNWUytyaG5DZ3dyRlhOSE1DVXA1d2RNd1wvMVNOM2ZMVXlYSTNIcVNQUEdjVDBla3FYazJPZVRPbXpDalVIUUNtU0NPbmxZRThsQ1wvYW9aOVEwWUw0NUpueHE3bEl6ZVo4YmEwZUxnUThnbTRRNVlpc1Z3WE8xY2dKem5FQzBmTER1clF3RERhKzQ1ZFE0QVZQWkpnN0N3bGcrYVpKUm9oWDJPOVVTaktiY0g5SzltTWhVZWxNRmR4d2ZvK21SSlUxN0FWRGJaejZcL3NkamlwMzhFUWEyNkxQcWQwczlyclwvaVlVNTFzVTZzcVEyNG80KzBvWVJNaTdXREhqOWhyakI0VUpQaGRKdVo2WUhFdVlwSlJGT2hxRmFkMmRYY3FtRUxOSzZcL3g1Mm11dTQ3aU1VUldUa3dtT3R1dkxteGYrVEZPbHhETW1EZUJ3M2xJQmtQMVVNS0YyRjl5QmZ1WHlURjdFVGtkQkloR3NjcGFSUmJMaWR1MUFVYktDZkNnYXpsRGtPSkVXakxkSGg1ZGdBUURSNVBQekQyUzlZMnBGZk1TZzdLRUk0XC9vdEFNTlpBM3VpN2JkZGFLbGZOMmtxRVFPVnZPNXRBdkRXME5vbTdDaDlSaCtUUlwvSGdqbUdsNks5QXRtdndwR2Nvc2NSMXhRWTVWSE8zRlIyaENTbUZ5anREMXpSMU84NFJnNUQrMXZaamkrM09hcnd4bU5NNEJ3UGticG5YUCt0TVZ0eE5oZ0pmM09PNzByN2hXMFNmRThyM2NzbVpFZWtYOGlJWlM3amxBSlN4Wk8xM0pwXC9IRkxhNFwvS01lbjRYTk5obTc4cVgzT2RXVlhVZnlWNjZoajlJQ1wvNXU2Nk4zUmVDUFVLMCtuUzk5bEt5RlAwNXcyM2pFRFVucGhickExTFpKd1JYWGVOZ1NMYmFoeGR0b2JhN0VJRVBIMHlkZXB3QlpNbW9OM05qRVl5MnV6TmdtWTFJV1pVT3FTOXZOWVJrSndKZ3RFNmxkUjZYZDNFa28ycWF0dXJLMnp0REN1YUVBV3ErbEdlWUFnb245THV2VURqTWJwSXJ4NEJvTjM4TFUwR1ZyN3pjZW5ZNGhtVXFcL2J6UTQwb1hjNTlMdHBKMGozOFRIWmZXR0FkV0xxNnJyR0dCcnF6STRMMG10bTVPSUxISUoxMXNocFM4T0NNZWhKUDNXZU4xTXpYM1VqUFJzbzE1SnRsSHdoMzFWRzdpbEhMdTNrOGxpVW5GZXRsM2hmY09Mcm9mOTFhTGpod2lEdUdFSlFPXC9mdnFHdExqWDJDWWtWSmU5R0hqZnIzdmNQZFwvTHdYRktmNW85TGNOa1RPbVlMdk1KOTR2S2dXWnk4VGhDOHZhRUJpR08xQWt5bzE0WkJIVjdRaHZkMHRoK0VzY2ZwSE92YkErVW5pTW82YVpEcm5pS3Baejd5TkgxZmNkajY2dGQ4WnNNV2tTSWtuTUUzMDBrVFlORmRzWVE0cW5qbm91RnE0RDlRS2hCWElzR0VIbmFMQUorU3hseXBtXC9vY3ltdGJESkJYeTNEVjR3bGU5NEU4b1gzeGlcLzlXR0UrclBcLzBESFdsZHdRb25HNG8yV3lzRjZpWDdqeUxiZ2VDemx0VGtGamYxZmpzUDFOYXFWY1VyU0FsYjZvdmV5eVRlR0docmdBRER3SHdlZW1NeU5mb1NMWHNpOWxYblVmMUVnalorNEorbnJwMXpMeHVldGs2VGtWcVgyaktITmJTNDRqeG9cL2kxaCswTlhxK3BOcjIrck95ZDlpNXFcL3E0dFNjVXFSREhuQ0Y5V2hFYkNzTGdKVFpzNUFDQk1DQWRZcFdZQ3ZSTTUwd2grUnlDejk5SmRNN0pMbzl1WEVBSjRZeEVhcGJQalVkKzNRdU5SZDhUWG9zZmp1dDJxTFlWQVwvOUpkN010bW9ObTgrZmI1aUViZkRTYVNxVTVQcXBQVER0Z1RaaE9lamRFY2xzQ3ZqaGdPYmVabExYOFF0TFErUmdSMmF4Z3p0TGZObVFuOVZiVUZRc2c3eVVlNmI3THU1Z0xYeUIyT3VJSTc0MGVjY1hcL2FKalNSWlZaUTNvVnJvUXNkd1NSVHVIQnhnOXZMMGpDcFdHNDlYRmxEekJxM3ZtNW1EQXMyRFNjQ3hvbG9RUXNBcVdHS0RcL2Z1ZDhKUmZFUFZHWU1GK1B3MkMzc0ZEUTVQQ1g3aG52QWxnZFNRVDZqb2IwWkF3OXVzbVwvbEYxemxCS2RaRW5kK240bHhaK3hjN29TY29UM1BzWWdCNW4rd3BFNERTV0tpMThJQ0xqN0RrQVNzYzJaRVkyRWNYUk54Mk9VUXIrWGNIZmVJOXlCdEx6aDA4clo0dUxlXC9ZMVwvRnh4K2ZSSkxMWkt1azd0WW9kK3hZM1FyM1ZJRnpQOFVnPT0iLCJtYWMiOiI4ZmExMzc0ZjdlYzkxODAyZmFkYjExNDQ5NmQzZDMxYjAxNTM2MTIxYmU3MTk4MDY2NmY4OWU5NWJmNDIzYzgwIn0=
eyJpdiI6IjUrdTVwd25TUG5xR1FNU0d4bVwvN0JRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJGQkUwMThDczVCYkdYQitIdEJrb25OU1BvMTh3RnZoUGJpOTJvTnl1ZmlDTGduSTJvbTNpZURJVFhOVlk0UXNjZmlveHM0WHZqeG1mZGFqS0JSdmNmUGRYUDkzT21cL3doUm54eGgwOVp3VT0iLCJtYWMiOiI2ZjNlZTBmNmYwNTcyZTczNjI1NzAzOWMwMTEyNzA2MGYwMzVlMTQ0NjExZmM4OGFjZTA1MGQyNGIyM2MwNGQ0In0=
Diệt Chúng Sinh xuất hiện bên trong phúc địa, vui vẻ bay chậm rãi tới cung điện được dựng tại trung tâm nơi này, chuyến hành động vừa rồi diệt được hai gã Bỉ Ngạn cảnh đại thành của Phong Lôi Sơn, khiến lực lượng của thế lực đó giảm đi đáng kể, sao hắn không vui cho được chứ.

Đã chín tháng trôi qua kể từ khi hắn trở thành chủ nhân của phúc địa Nhất Đại này, hiện tại thực lực của hắn đã tăng thêm không ít, một tuần vừa rồi sau khi hắn xuất quan, đã tập kích rồi tiêu diệt được hơn mười trưởng lão Phong Lôi Sơn.

Đám người đó vẫn luôn cứng đầu thủ tại khu vực triền miên sơn mạch này, cho dù chín tháng trôi qua không thấy có tiến triển gì tốt. Hiện tại chỉ còn một tháng nữa là phải rời khỏi mộc giới, vậy mà bọn chúng vẫn canh phòng nghiêm ngặt tại đây, còn dựng lên vô số kết giới, khiến A Diệt gặp chút rắc rối nếu muốn rời đi.

Thế là một tuần vừa rồi A Diệt bắt đầu tập kích từng nhóm nhỏ trưởng lão, khiến đám người Phong Lôi Sơn này kinh khϊếp không thôi, nhân thủ ngày càng giảm. A Diệt có thể mở ra cánh cửa phúc địa liên thông với ngoại giới ở bất cứ khu vực nào, chứ không phải chỉ cố định một chỗ, nên đám người đó hoàn toàn không bắt được hành tung của hắn.

Hiện giờ trưởng lão Phong Lôi Sơn có mặt quanh đây chỉ còn chừng mười người, đều là những kẻ có thực lực cao nhất, nên hắn cũng không tiện ra tay nữa. Số lượng bọn chúng còn ít ỏi như vậy, chắc chắn không thể bao quát hết mọi nơi trong kết giới, hắn có thể lén rời đi mà không một kẻ nào hay biết.

Về đến cung điện, hắn liền ngồi điều tức đồng thời kiểm tra chiến lợi phẩm, sau đó tiếp tục tu luyện. Nhờ có gia tài được cất giấu trong phúc địa này, cùng với những vật lấy được trong nạp giới của đám người Phong Lôi Sơn, giúp hắn có nhiều tài nguyên luyện các loại đan dược mới, gần đây tu vi hắn tăng lên như diều gặp gió.

Bỉ Ngạn cảnh muốn làm đầy lực bổn nguyên tại mỗi tiểu cảnh giới cực kỳ lâu, đã thế nguyên mạch của hắn thuộc loại hạ phẩm kém nhất, nên tốc độ tăng tiến tu vi gần như đứng im. Dựa vào vô số tài nguyên gần đây thu thập được, cùng với số đan dược tích góp trước đó, mới khiến tu vi hắn có tiến triển.

Lấy ra một miếng đồng cổ có khắc vô số kí tự kì dị, A Diệt như ngựa quen đường cũ rót thần niệm vào bên trong, chả mấy chốc miếng đồng đã phát sáng, chiếu lên không trung vô số hình thù động vật kì dị. Đây là một vật phẩm trong kho tàng phúc địa mà hắn không biết tác dụng là gì, mấy tháng trước hắn cùng Ma Quân mới nghiên cứu ra huyền cơ của thứ này.

Tuyệt kỹ Tứ Tượng Thủy Hoán, không rõ là tuyệt học dành cho nhân loại hay yêu thú, nhưng A Diệt có thể miễn cưỡng tu luyện, chỉ là tốc độ luyện thành rất lâu, hơn nữa cũng không rõ uy lực như thế nào. Do trước đây Ma Quân nói cấp bậc của tuyệt chiêu này khả năng cao là thượng vị, nên A Diệt mới cố gắng tu luyện để có thể nắm giữ.

Dù sao hiện tại A Diệt cũng đang thiếu khuyết nguyên kỹ công kích đỉnh cấp trong cảnh giới này, Tam Du Vũ chỉ thuộc cấp Bỉ Ngạn đỉnh cao, chứ không phải cực hạn, dùng để đối đầu với những kẻ tu vi cao cường như Lôi Động Võ đã hiện ra sự yếu kém về mức sát thương.

Một mạch tu luyện cho tới vài ngày sau, khi cảm thấy đã tới thời điểm nên rời đi, A Diệt liền ra khỏi phúc địa, có mặt tại ngoại giới. Hắn bay tới khu vực cách xa đám trưởng lão Phong Lôi Sơn nhất, rồi bắt đầu thi pháp, thu tòa phúc địa về tay, không để nó nằm tại nơi khỉ ho cò gáy này nữa.

Không gian đột nhiên ba động dữ dội, tòa phúc địa được đặt tại vùng không gian tương đồng với khu vực này, hiện giờ đang cật lực thu nhỏ, rời khỏi nơi mà bản thân đã tọa lạc suốt ngàn năm. Những trưởng lão Phong Lôi Sơn ai nấy đều biến sắc kinh hoàng, không rõ vì sao không gian nơi đây lại lung lay dữ dội như thế, cả đám vội vã chạy ra xa.

Thân ảnh họ Diệt phiêu phù giữa không trung, một tay giơ ra đang hút lấy phúc địa, tay còn lại cầm khối nguyên thạch tuyệt phẩm để bổ sung nguyên lực. Phúc địa là vật tư của tồn tại Hư Linh cảnh, nên mỗi lần thu lấy cần có không ít nguyên lực, đối với những tồn tại cao thượng đó thì chẳng là gì, nhưng đối với một tên Bỉ Ngạn cảnh thì khá là khó tiêu.

Rung chấn kéo dài nửa nén nhang mới kết thúc, tòa phúc địa hiện giờ hóa thành một khối cầu chỉ to bằng nắm đấm, vừa được A Diệt thu vào giới chỉ. Không gian trong tòa phúc địa vẫn giữ nguyên như vậy, thiên địa nguyên khí và các loại không khí khác sẽ không ngừng tiêu hao, giúp cho thảm thực vật cùng mọi sinh linh trong phúc địa sinh tồn.

Ở trạng thái khối cầu, phúc địa sẽ không thể để bất kỳ thứ gì tiến vào, hay mang vật từ bên trong đi ra. Chỉ khi đặt phúc địa xuống một nơi nào đó cho nó bành trướng, liên thông cố định với không gian kép, thì mới có thể tạo ra cánh cửa để cho chủ nhân ra vào, đồng thời hấp thu các loại khí trong thiên địa để bổ sung vào bên trong phúc địa.

Tên thanh niên tuấn mỹ sau khi thu lấy phúc địa, liền đi tới khu vực có lớp kết giới lỏng lẻo nhất, bày ra vài tòa trận pháp có công dụng phá cấm, chả mấy chốc đã thành công rời đi. Vừa rồi không gian rung chấn khiến kết giới hư tổn, cũng khiến đám người Phong Lôi Sơn rút đi xa, nên A Diệt mới dễ dàng bí mật thoát đi như thế.

Luồng lục sắc độn quang phá không phi hành trên tầng mây cao, thẳng hướng huyện Bình Hoang tiếp giáp phía đông huyện Kì Danh này. Trước khi tới điểm tập trung với nhị nữ để trở về nhân giới, còn có nơi cần hắn đi tới kiểm tra một lần, nằm trong một vùng hiểm địa hoang vắng ở quận Bình Hoang.

Trong những điển tịch của Mộc Nhất Đại tại phúc địa, có một tấm bản đồ chỉ tới nơi đó, được họ Mộc ghi chú rằng có một gốc thảo dược non rất lạ. Thực vật sinh trưởng tại đó đặc thù, không thể tùy ý nhổ lên đem trồng ở nơi khác, nên khi bắt gặp gốc thảo dược non kia họ Mộc mới không động tới.

Cái A Diệt quan tâm là dòng chữ suy đoán của Mộc Nhất Đại, y nghĩ gốc thảo dược đó là một loại tiên dược rất hiếm, nên mới không phá hủy mà để nó tiếp tục sinh trưởng, đợi đến khi trưởng thành thì y mới đến thu hoạch.

Nhưng không lâu sau Mộc Nhất Đại trọng thương sau một trận chiến, biết mình không qua khỏi, hắn chỉ lo xây dựng lên đền thờ cùng với thủ đoạn luyện thân thể mình thành thi khôi, chứ làm gì còn thời gian nghĩ tới gốc tiên dược non chứ. Hiện giờ đã qua hơn một ngàn năm, nếu gốc thảo dược non đó đích thị là tiên dược, thì nhiêu đây thời gian đủ để nó miễn cưỡng trưởng thành rồi.

“Tiên dược, ta tới đây!” Trong lòng A Diệt hô lên, luồng độn quang càng tăng tốc nhanh hơn, mong chờ bản thân sẽ thu hoạch được chân bảo thế gian tại lần hành động này.

Ads
';
Advertisement