Trong đám đông hỗn loạn ấy, Triệu Dương Quang bị lạc khỏi Triệu Dương Minh và nhóm bạn của anh trai.
Đây lại là lần đầu tiên Triệu Dương Quang đến nơi này, thế nên cậu chẳng biết đông tây nam bắc như thế nào cả. Cậu cũng rất sợ sẽ bị cảnh sát bắt được. Dù gì đi nữa Triệu Dương Quang cậu đã sống qua ba đời đều là con ngoan trò giỏi, nếu bây giờ bị phát hiện là đến nơi này ăn chơi trác táng dùng tiền ức h.i.ế.p người khác như thế này thì… Triệu Dương Quang không sợ sẽ bị trừng phạt, cậu chỉ không muốn để cho bố mẹ đau lòng, thất vọng và không muốn làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà họ Triệu mà thôi.
Tuy nhiên, thân thể của Triệu Dương Quang vốn đã không được cao to vạm vỡ cho lắm, cậu lại còn bị đủ thứ chen lấn, xô đẩy khiến cho choáng váng nên càng không thể tìm ra được hướng thoát thân. Bây giờ Triệu Dương Quang chỉ có thể cố gắng nép sát vào tường, hạn chế va chạm với đàn người đang ùn ùn tứ tán kia càng ít càng tốt. Thế nhưng nơi này không chỉ có một võ đài nơi nhóm của Triệu Dương Minh tụ tập mà còn có đến mười mấy võ đài khác. Thế nên số lượng người lên đến hàng trăm.
Đám đông hỗn loạn ấy vốn chẳng còn phân biệt ai là ai đây là đâu, ai nấy chỉ cố gắng tìm đường tháo chạy cho bản thân mình mà thôi. Triệu Dương Quang thầm than trong lòng. Chả có nhẽ trong kiếp này cậu lại còn c.h.ế.t sớm hơn cả hai kiếp trước, lý do c.h.ế.t còn uất ức hơn cả hai kiếp trước, thậm chí còn đáng thương và đáng xấu hổ hơn: đi đến võ đài chui và bị đám đông giẫm chết.
Trong lúc Triệu Dương Quang đã chuẩn bị tinh thần bị đám đông giẫm đạp thì bỗng nhiên cậu không cảm nhận thấy bất kỳ sự va chạm nào nữa. Triệu Dương Quang định thần nhìn lại thì trông thấy ở ngay trước mặt của cậu có một người đang đứng chặn, chính người đó đã che chắn cho cậu, khiến đám đông như ruồi mất đầu kia không thể va vào cậu được nữa. Ngước lên nhìn mặt ân nhân, Triệu Dương Quang định mở miệng nói lời cảm ơn. Thế nhưng lời lẽ của cậu đã nghẹn ngang ngay lập tức. Bởi vì Triệu Dương Quang nhìn thấy rõ ràng, người đang đứng chắn trước mặt của cậu, che chở cho cậu, không phải ai xa lạ mà chính là Thái Khôi Vân.
Sống lưng của Triệu Dương Quang lạnh toát. Cậu có chút không hiểu được dụng ý của Thái Khôi Vân. Nếu hắn căm ghét và oán hận cậu cùng anh trai của cậu thì hẳn là hắn sẽ rất hả hê khi nhìn thấy cậu bị đám đông giẫm đạp chứ nhỉ? Hơn nữa, tư thế hiện tại của Triệu Dương Quang khiến tâm trí của cậu cũng có chút ngượng ngùng. Đây là tư thế một người dựa lưng vào tường, còn một người khác cao to hơn thì chống hai tay vào tường, cả hai mặt đối mặt, thậm chí cơ thể của cả hai còn bị đám đông chen lấn mà có xu hướng càng lúc càng áp sát vào nhau…
Mặc dù mục đích của Thái Khôi Vân khi chống tay vào tường không phải là ngăn chặn sự rời đi của Triệu Dương Quang, càng có lẽ chẳng liên quan gì đến cái gọi là tình cảm lãng mạn trong hoàn cảnh gay cấn như thế này. Nhưng bởi vì trong đầu của Triệu Dương Quang đã gọi tư thế hiện tại của cả hai là “tư thế Kabedon” rồi, nên cậu càng ngượng ngùng nhiều hơn. Thêm vào đó, tư thế này thật ra cũng khá quen thuộc với Triệu Dương Quang, khi trong cả hai kiếp bị ép buộc phải làm bạn đời của Thái Khôi Vân, cậu vẫn thường bị hắn dùng tư thế này áp bức. Và sau mỗi lần ép Triệu Dương Quang vào sát vách tường như thế này, tiếp đến Thái Khôi Vân sẽ làm ra một số hành động không thể để cho trẻ em nhìn thấy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất