Minh Lan Nhược - FULL

Một cô cô cuối cùng cũng quỳ xuống, giọng run run nói: “Nương nương… có những thứ đó… chúng nô tỳ sợ người lo lắng nên đưa cho Cung ngự y xem, ông ấy nói là không sao cả!”
Nét mặt của Cung ngự y cũng thay đổi, ông ta lập tức cao giọng hét lên: “Người ta nói rằng cát thai của long tử khác với người thường, xảy ra những hiện này là chuyện bình thường, ả Minh Lan Nhược bất trinh này lại tiếp tục ăn nói xằng bậy!”
Minh Lan Nhược bình tĩnh nói: “Nếu ta đoán không lầm, Hoàng hậu không chỉ ho ra máu, thường xuyên xuất huyết, đau bụng dưới mà còn thường xuyên nôn mửa, cơ thể phù nề chỉ sau một tháng mang thai. Thai trứng ở Miêu Cương còn được gọi là quỷ thai!”
Sắc mặt Chu Hoàng hậu tái nhợt, che bụng không dám tin, bà ta có tất cả những triệu chứng mà Minh Lan Nhược nhắc đến!
Minh Lan Nhược nhìn một cái là biết được Chu Hoàng hậu đã hiểu rõ được các triệu chứng của bản thân.
Thai trứng hay nói cách khác là quỷ thai, là kiểu thai không ra thai, lựu không ra lựu, là một căn bệnh rất hiếm gặp ở nữ tử.
Rõ ràng không phải là thai nhi nhưng nó có thể ăn mòn cơ thể nữ tử, khiến mạch thai trong cơ thể nữ tử ổn định nhưng càng về giai đoạn sau sẽ càng nhanh chóng giết chết nữ tử.
Tuy nhiên, trong cuốn sách của A Cổ ma ma ghi rằng mùi thai trứng do phụ nữ thả ra có mùi tanh cực kỳ khó chịu và rất thích hợp để nuôi dưỡng những loài côn trùng có độc tố cực mạnh.
Vì vậy, làm một cổ sư, nhất định phải quen thuộc với triệu chứng và mạch đập của thai trứng.
Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được nhịp đập của thai trứng nhưng kết hợp với các triệu chứng của hoàng hậu, nàng rất chắc chắn rằng lần này hoàng hậu đang mang thai một quỷ thai .
Cung ngự y ở trong cung từ sáng tới tối, chỉ xem bệnh cho nương nương và một số tiểu thư quý tộc. Sợ rằng cả đời ông ta cũng chưa bao giờ gặp phải thai trứng.
Hơn nữa, cái thai này chỉ xuất hiện sau khi hoàng hậu uống thuốc mà ông ta đưa. Có lẽ ông ta đã cùng với Chu Hoàng Hậu tạo ra một “điềm lành” để có thể tranh công lao trước mặt Minh Đế.
Đương nhiên Cung ngự y sẽ không bao giờ thừa nhận rằng Hoàng Hậu đang mang quỷ thai.
Về phần Chu Hoàng Hậu, còn phải xem bà ta có còn muốn giữ “cát thai” này hay không đã…
“Những lời vừa nãy là thật sao?” Một giọng nam trung niên lạnh lùng nói.
Minh Đế không biết đã nghe hết toàn bộ từ lúc nào, nét mặt khó coi bước vào.
Lão ta lạnh lùng nhìn Chu hoàng hậu: “Thật không, trong bụng nàng có thật sự mang điềm lành không!”
Lão ta cảm thấy bảo đao của mình vẫn chưa già, lời giải thích thỏa đáng cho hiện tượng thiên tai dị thường năm nay là: Cát thai giáng thế!
Minh Lan Nhược nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Chu hoàng hậu là biết rằng vị hoàng hậu này… sắp xong rồi.
Hoàng hậu mang trong mình quỷ thai, lại còn nói dối là cát thai để lừa hoàng đế nhằm giành lại quyền quản lí lục cung, cuối cùng cũng sẽ bị hoàng đế ghê tởm.
“Minh Lan Nhược, ngươi đang nói nhảm cái gì vậy? Mẫu thân ta bị tên lang băm này hãm hại, chuyện này thì liên quan gì đến việc cái thai có phải quỷ thai hay không!”
Thượng Quan Hoành Nghiệp ôm lấy vết thương, tiến đến nắm lấy tay Minh Lan Nhược, tức giận hét.
Cổ tay Minh Lan Nhược bị hắn ta kéo đau, nàng cau mày: “Buông tay!”
“Minh Lan Nhược, nếu ngươi còn tiếp tục nói nhảm, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Thượng Quan Hoành Nghiệp tràn đầy tức giận.
Nhưng ngay giây sau, tay hắn ta bị kéo ra, người cũng bị đẩy sang một bên.
Thương Kiều chặn Minh Lan Nhược ở sau lưng, lạnh lùng nói: “Tần Vương, tự trọng đi!”
Minh Lan Nhược nhìn Thương Kiều, sửng sốt một lúc. Tại sao hắn lại ở đây?
Thương Kiều quay đầu nhìn Minh Lan Nhược, bình tĩnh nói: “Thứ trong bụng hoàng hậu thật sự là quỷ thai sao?”
Sắc mặt Chu hoàng hậu tái nhợt, bà ta che bụng, dùng sức phản bác: “Bệ hạ, không phải vậy đâu, long thai thần thiếp mang chắc chắn là tốt mà…”
Bà ta không thể nhận thua được, đứa trẻ trong bụng chính là mấu chốt giúp bà ta có lại được sự sủng ái của Minh Đế, chuyện đã sắp xong rồi làm sao có thể để mạng nhỏ như Minh Lan Nhược biến thành như vậy?
Thượng Quan Hoành Nghiệp lập tức nghiêm giọng nói: “Mẫu thân, tên lang băm này nhất định đã cho người ăn cái gì đó không tốt, mới hại hoàng đệ trong bụng người không lớn lên được!” Khi nghe tin mẫu hậu và cữu mẫu đang bàn bạc dùng chiêu này để lấy mạng Minh Lan Nhược, hắn ta đã cảm thấy có gì đó không đúng.
Mẫu hậu hành động theo cảm tính quá rồi.
Cung ngự y trông thấy Tần Vương lạnh lùng nhìn mình, biết rằng Tần Vương đang có ý định đẩy ông ta ra làm lá chắn, hứng chịu cơn thịnh nộ của hoàng đế.
Đầu gối ông ta mềm nhũn, quỳ xuống, hét toáng lên: “Khâm Thiên Giám cũng nói thai trong bụng của Hoàng hậu là cát thai nhưng yêu nữ Minh Lan Nhược này lại đến đây để gây hoang mang bằng mấy lời lẽ dối trá quái đản của mình!”
Ông ta chỉ vào Minh Lan Nhược, hung tợn nói: “Bệ hạ, ngươi hãy giết ả yêu nữ này trước đi, thần dám dùng đầu của mình bảo đảm, nếu không bảo vệ được cát thai này, thần cũng sẽ chết!”
Có thể trì hoãn một thời gian, ông ta nhất định sẽ không chết, mà cho dù có chết, ông ta cũng sẽ phải kéo theo tiện nhân Minh Lan Nhược chết cùng!
Nhất thời, bầu không khí trở nên yên tĩnh đến ngột ngạt.
Thương Kiều nghịch nhẫn ban chỉ trên tay, nhìn Cung ngự y bằng ánh mắt âm trầm đầy sát khí, chậc, lão già này đáng chết thật.
Dưới ánh mắt lạnh lẽo của Thương Kiều, cả người Cung ngự y run lẩy bẩy.
Những lời này của hắn hoàn toàn nắm bắt suy nghĩ của hoàng đế. Hoàng hậu mang thai đúng là điềm xấu cho hoàng thất và cả triều đại.
Cho dù là sự thật, những kẻ chẩn đoán được đều phải bị diệt khẩu!
Trong lòng Minh Lan Nhược căng thẳng, Minh Đế nhìn nàng bằng ánh mắt tăm tối không hề che giấu sát ý.
Minh Đế lạnh lùng nói: “Nói xằng bậy rằng quốc mẫu mang âm thai là tội bị xử treo cổ, ngươi có biết không?”
Ấn đường Thương Kiều tối đen lại: “Bệ hạ…”
Minh Lan Nhược bỗng ngước mắt lên, lạnh lùng nhìn thẳng hoàng hậu: “Ngay cả Cung ngự y cũng chẩn bệnh sai, người cho rằng hắn có thể chữa trị cho cái thai trong bụng người, không phải là người đang tự khiến mình chết nhanh hơn sao?”

Ads
';
Advertisement