Nàng cung kính hành lễ: “Bệ hạ, thần nữ có việc bẩm báo.”
…
Mặt trời lên, mặt trăng lui xuống, đêm lại tối.
Đại trưởng công chúa Nguyên gia ngồi trong xe ngựa, tâm tình cực kì vui sướng, thoả thuê uống rượu.
Lão ma ma bên cạnh nhìn đại trưởng công chúa vẫn còn đang uống rượu, bèn khuyên nhủ: “Đại trưởng công chúa, ngài uống ít một chút.”
“Bản cung đang vui, báo thù cho Đức Huệ, con ả tiện nhân Minh Lan Nhược và Bách Thảo Đường kia của nó sắp tiêu đời, trên đời này ai dám đắc tội bản cung không có kết cục tốt!” Đại trưởng công chúa Nguyên Gia đắc ý vui sướng.
“Đúng vậy, Đức Huệ Huyện chúa biết được sẽ rất vui mừng.” Lão ma ma chỉ đành gật đầu nói.
Tính cách của Đại trưởng công chúa Nguyên Gia vốn ương ngạnh như vậy, chỉ có bà ta đắc tội với người khác, tuyệt đối không cho phép người khác đắc tội với bà ta!
“Ha ha ha… Lần này bản cung muốn tiện nhân nào dám hãm hại nữ nhi ta phải trả giá!” Tiếng cười già nua tàn nhẫn của Đại trưởng công chúa Nguyên Gia vẫn không ngừng lại.
Cỗ xe ngựa lắc lư, cả người bà ta va “ầm ầm” vào thành xe ngựa, sau đó ngã ngửa khỏi chiếc xe.
“Khốn nạn… ngươi đánh xe thế nào vậy? Bản cung chém đầu ngươi!” Đại trưởng công chúa Nguyên Gia ngã lăn quay xuống đất, đau đớn đến mức nằm thụp trên đất không gượng dậy được, mái tóc hoa râm bù xù tán loạn.
Một nụ cười lạnh lùng của nữ nhân vang lên: “Ồ, đây không phải là Đại trưởng công chúa Nguyên Gia sao? Sao lại chật vật thế này?”
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia ngẩn người, không thể tin được ngẩng đầu nhìn về bóng người duyên dáng đứng ở trước mặt mình cách đó không xa.
“Minh Lan Nhược! Ngươi… sao ngươi có thể xuất cung?”
Minh Lan Nhược mỉm cười, nụ cười thanh tú diễm lệ kia lại khiến cho người ta không rét mà run: “Bởi vì, ta nói với bệ hạ, hôm nay ta ra ngoài, không bắt được hung thủ hại Thái hậu sẽ để bệ hạ tùy ý xử lý.”
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia chật vật cười lạnh: “Ha, ngươi không phải là hung thủ sao… Người đâu, đỡ bản cung đứng dậy!”
Nhưng bà ta gọi mấy tiếng, lại phát hiện không có ai đáp lại mình.
Bà ta quay mặt lại, mới phát hiện toàn bộ thị nữ, phu xe, ma ma vốn dĩ phải ở bên cạnh mình đã biến mất một cách quỷ dị.
Không, nên nói là, trong cả con ngõ, ngoại trừ Minh Lan Nhược và bà ta thì không còn một ai.
Con ngõ tối tăm u ám lạnh như băng khiến cho lòng Đại trưởng công chúa Nguyên Gia run lên: “Ả tiện nhân nhà ngươi… ngươi đã làm gì người của bản cung rồi?”
Minh Lan Nhược liếc mắt nhìn vầng trăng lạnh lẽo nơi chân trời: “Bọn họ vẫn ổn cả, ta chỉ muốn tâm sự riêng tư với Đại trưởng công chúa, ta nhớ cung biến lúc trước, Thái hậu cố gắng hết sức bảo vệ nữ quyến hoàng thất, bảo các người trốn vào trong Từ An Cung của bà, Thái hậu từng cứu người đúng không?”
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia cười lạnh một tiếng: “Bản cung biết người muốn nói gì, không có người mẫu thân nào có thể nhìn nữ nhi chịu khổ, lúc trước Đức Huệ bị giam vào Tu Đức Ti, ta sẽ không bao giờ quên món nợ này!”
Vừa nhắc đến nữ nhi duy nhất, Đại trưởng công chúa Nguyên Gia lại bắt đầu đau lòng.
Lần trước bà ta đến Tu Đức Ti nhìn thấy Đức Huệ, nữ nhi cao quý yêu kiều của bà ta mới bị giam vào đó ba ngày đã bị giày vò gầy đi rất nhiều, rơi nước mắt cầu xin bà ta cứu mạng.
Nếu như không phải ả tiện nhân già Thái hậu che chở cho ả tiện nhân Minh Lan Nhược này, bây giờ Đức Huệ cũng sẽ không bị nhốt ở Tu Đức Ti chịu khổ.
“Bản cung muốn người hại nữ nhi của ta phải trả cái giá thảm khốc nhất!” Trong đôi mắt già đục ngầu của Đại trưởng công chúa Nguyên Gia tràn đầy oán hận âm hiểm ngoan độc.
Minh Lan Nhược nhìn Đại trưởng công chúa Nguyên Gia, thản nhiên nói: “Hóa ra Đại trưởng công chúa là một người chỉ nhớ kẻ thù, không nhớ ân nhân. Chẳng trách.”
Ơn thăng gạo, thù đấu gạo chính là loại người như Đại trưởng công chúa Nguyên Gia đây, chẳng trách có thể dạy ra một nữ nhi tàn nhẫn lại lạnh lùng tư lợi như Đức Huệ huyện chúa, nhà dột từ nóc!
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia âm hiểm ngoan độc cười một tiếng: “Minh Lan Nhược, ngươi không cần thăm dò lời nói của bản cung, ngươi xứng đáng phải xuống địa ngục, tình cảm của các ngươi sâu đậm, ngươi xuống địa ngục với bà ta không phải là điều nên làm sao?”
Chẳng phải Thái hậu và nàng có quan hệ như tổ tôn sao, vậy thì cùng nhau xuống địa ngục đi!
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia lại nghĩ đến điều gì đó, trên khuôn mặt già nua tràn đầy ác ý: “Đúng rồi, ngươi vẫn chưa biết đâu nhỉ, ngươi chết đi, Bách Thảo Đường cũng sẽ bị tra xét, thứ Đức Huệ không có được, vậy thì bản cung sẽ hủy hoại nó!”
Đức Huệ coi trọng Bách Thảo Đường là vinh hạnh của các nàng, vậy mà lại dám không thuận theo ý của Đức Huệ!
Minh Lan Nhược cong đôi mắt sáng nở nụ cười, như thể phát hiện ra chuyện gì đó thú vị: “Người đúng thật không hổ là người đã nhúng chàm cung đình nhiều năm, lão nhân đã trải qua hai triều đại, nói chuyện không lọt ra một giọt nước nào.”
Trong những lời nói này của Đại trưởng công chúa Nguyên Gia đã biểu đạt đầy đủ sự phẫn nộ của bà ta đối với nàng.
Cũng ám chỉ rõ ràng bà ta chính là kẻ chủ mưu đứng sau âm mưu tính kế nàng.
Nhưng cho dù lấy ra câu nào cũng không thể làm chứng cứ chứng minh Đại trưởng công chúa Nguyên Gia là kẻ chủ mưu đứng đằng sau.
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia vịn vào xe ngựa đứng lên, khuôn mặt già nua ngoan độc nở nụ cười: “Minh Lan Nhược, muối bản cung từng ăn còn nhiều hơn cơm ngươi từng ăn, ả tiện nhân nhà ngươi càng giãy chết thì tội danh càng lớn.”
“Nếu như ngươi dám làm gì bản cung thì không chỉ nhi tử của ngươi chết theo ngươi, thậm chí cả phụ thân của ngươi Minh Quốc công cũng sẽ chết.”
Minh Lan Nhược không kìm được cười nhạo thành tiếng: “Hừ, ta còn cho rằng Đại trưởng công chúa không sợ gì cơ, có điều cho dù người nói chuyện có cẩn thận hơn nữa, không lọt một giọt nước nào hơn nữa cũng vô dụng thôi.”
Nàng cong cong đôi mắt sáng, trong mắt là vẻ giảo hoạt lạnh như băng: “Hôm nay, ta chính là muốn nghiêm hình bức cung đấy.”
Vừa dứt lời, một đám người áo đen phía sau nàng xuất hiện ngay lập tức.
Ở giữa đám người áo đen có một nữ nhân trung niên máu me khắp người gầy gò chật vật được lôi ra khiến Đại trưởng công chúa Nguyên Gia mở to hai mắt ngay lập tức.
Bà ta lảo đảo muốn xông lên phía trước: “Đức Huệ! Các ngươi làm gì Đức Huệ của ta rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất