Minh Lan Nhược - FULL

Lũ bà cổ lại bắt đầu vây quanh Minh Lan Nhược và Đóa Ninh mà ngâm nga:—
_Diều hâu nói, có người đang làm đám ma, gõ chiêng, đánh trống, tiếng chiêng trống mới vang lên tận trời cao!
_Dẫn hồn ôi… dẫn đường rồi… dẫn đường rồi… người đi thong thả!_
Giọng hát quái dị tựa hồ khiến cả mật thất đều tràn ngập gió lạnh lẽo, như thổi đến từ địa ngục.
Thế nhưng, một khắc trôi qua, hai khắc trôi qua, hắc thủy kia lại không hề có chút phản ứng nào.
Sắc mặt Long Đề trở nên có chút khó coi!
Mấy lão bà cổ đều lộ vẻ mặt kỳ quái đến cực điểm.
Chuyện này thật là gặp quỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thứ trong đỉnh Cổ Thần chỉ sôi trào, lại không có phản ứng nào khác!!
Cổ sư bên dưới cũng bắt đầu sinh lòng nghi kỵ, đều nhìn nhau dò xét.
Minh Lan Nhược thản nhiên nói: “Đại Vu sư, chẳng phải ngươi muốn bóc tách Cổ Thần ra khỏi cơ thể ta sao? Nó nghe lời ngươi rồi à?”
“Ngươi… Ngươi cái nha đầu hỗn xược này, câm miệng!” Bị khiêu khích uy quyền, Long Đề tức giận mắng.
Minh Lan Nhược cười lạnh một tiếng: “Long Đề đại Vu sư, ta có thể câm miệng, nhưng Cổ Thần sẽ để ý đến loại người độc ác làm việc xấu xa tuyệt tình như ngươi sao?”
Long Đề trừng mắt nhìn nàng, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi cái ả Thánh nữ giả mạo này dám vu khống bổn Vu sư, giữ chặt ả cho ta, lấy đao đến đây, ta không tin, thấy máu rồi mà Cổ Thần còn không chịu ra!”
Nói xong, ông ta vung tay lên, lập tức có bốn tên Miêu binh đi tới, muốn giữ chặt Minh Lan Nhược.
Nhưng ngay sau đó, bỗng nhiên mấy đạo hàn quang sắc bén bắn ra, đánh bay toàn bộ mấy tên Miêu binh kia.
Long Đề giận dữ: “Kẻ nào!”
Lúc này, một bóng người già nua hơi còng lưng được người ta đẩy đám người chắn trước mặt ra, bước ra ngoài.
Lão ma ma mặc trang phục Cổ sư kia tháo khăn che mặt xuống, ngẩng mắt lên, lạnh lùng nhìn Long Đề: “Long Đề, ngươi tham vọng ngút trời lừa gạt mọi người nhiều năm như vậy cũng nên dừng tay rồi!”
Long Đề tức giận nói: “Là ai!”
Ông ta trừng mắt nhìn sang, lại khi nhìn thấy lão ma ma kia trong nháy mắt, cứng đờ: “Ngươi…”
“Là ta, A Cổ Na Thánh nữ năm đó.” Lão ma ma nhìn ông ta chằm chằm.
Sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của hắn, A Cổ ma ma xoay người nhìn về phía ba vị Trung niên Đại Vu sư còn lại.
Dưới ánh mắt không dám tin của bọn họ, bà thở dài một hơi: “Nhiều năm như vậy rồi, các vị tiền bối của các ngươi đều đã qua đời, cố nhân hình như đều không còn nữa.”
Mấy vị Trung niên Đại Vu sư sắc mặt phức tạp nhìn nhau, bọn họ đương nhiên biết chuyện năm đó Miêu Cương đuổi Thánh nữ đi.
Chỉ là bọn họ thế nào cũng không ngờ, cái tên A Cổ Na này lại xuất hiện, hơn nữa còn đường hoàng xuất hiện trước mặt đám người Miêu Cương muốn đuổi giết bà.
Ánh mắt A Cổ ma ma sau đó lại hướng về phía đám người Cổ sư, cười cười: “Không biết ở đây còn có ai nhận ra A Cổ Na năm đó không?”
Trong đám người Cổ sư cho dù phần lớn là Cổ sư trẻ tuổi không nhận ra bà, nhưng cũng đều từng nghe qua chuyện của bà.
Nhất thời mọi người xôn xao.
Long Đề tức giận trừng mắt nhìn A Cổ Na: “Ngươi cái kẻ mang theo Cổ Thần bỏ trốn, phản bội Miêu Cương còn dám xuất hiện, mau bắt bà ta lại cho ta! Ta vừa lúc dùng ngươi và ngoại tôn nữ của ngươi tế trời!”
Người tình mấy chục năm trước cũng là kẻ thù gặp nhau, quả thực là đỏ mắt.
Nhưng bảy tám tên Miêu binh xông lên lần nữa cũng giống như trước, ngay cả đến gần A Cổ ma ma, Minh Lan Nhược cũng không được.
Liền bị mấy người mặc trang phục Cổ sư đột nhiên xông ra không phải cắt cổ thì cũng là một đao đâm xuyên tim!
Minh Lan Nhược nhìn “nữ Cổ sư” cầm một đôi đoản đao đi đầu, lấy mạng người ta như chớp giật, khẽ cười một tiếng.
Cảnh Minh ăn mặc thế này, trên mặt còn vẽ màu, nàng thật đúng là nhất thời không nhận ra.
Nhất thời bốn phía đều là máu tươi, khí thế người bên kia hung hãn, không những chấn động đám người Cổ sư, cũng khiến Long Đề có chút luống cuống.
Ông ta vừa cố gắng gọi người phản kháng, vừa hướng về phía A Cổ ma ma mắng: “Ngươi năm đó phản bội Miêu Cương, bây giờ lại còn dám đến đây quấy rối nghi thức kế thừa Thánh nữ, ngươi là kẻ địch của Miêu Cương chúng ta, tới đây, mọi người cùng nhau bắt bọn họ, những kẻ phản bội Miêu Cương này lại!”
A Cổ ma ma cười lạnh một tiếng: “Ta là kẻ phản bội, hay là ngươi cái kẻ định bụng cưỡng ép cướp đoạt Cổ Thần từ trong cơ thể ta, một Thánh nữ đang mang thai, rồi bỏ vào cơ thể nữ nhi ngươi là kẻ phản bội!”
Lão thái thái gần đây tuy có chút mệt mỏi, nhưng giọng nói mắng người vẫn đầy khí thế!
Bà gầm lên giận dữ, trong nháy mắt khiến đám người Cổ sư có mặt đều ngây ngẩn cả người!
Cái gì, Long Đề đại Vu sư lại muốn cướp đoạt Cổ Thần từ trong cơ thể A Cổ Na Thánh nữ đang mang thai, rồi bỏ vào cơ thể nữ nhi của chính mình sao?
Chuyện này thật là ghê tởm, hoàn toàn là hành vi khi quân phạm thượng, mưu hại Thánh nữ!
Long Đề khi nhìn thấy A Cổ ma ma, liền biết đại thế đã mất.
Lúc này lại thấy A Cổ ma ma không chút do dự gầm lên sự thật năm đó, trong mắt ông ta lóe lên vẻ oán độc: “Câm miệng, A Cổ Na, năm đó ngươi lại dám dan díu với một tên người Hán, còn mang thai con của hắn, đây chính là sự phản bội lớn nhất đối với Miêu Cương, chẳng lẽ không đúng sao!”
“Người Hán coi trọng huyết thống biết bao, đối phương lại còn là vị Đại Nguyên soái quyền cao chức trọng, hắn sẽ bỏ lại nữ nhi mình – đời Thánh nữ tiếp theo ở lại Miêu Cương sao?”
Đám người Cổ sư nghe vậy, nhìn nhau, Long Đề đại Vu sư nói như vậy, hình như cũng không sai!
Long Đề có thể cảm nhận được lời bàn tán về mình đã giảm đi không ít, hắn âm trầm nhìn chằm chằm A Cổ Na –
“Năm đó Miêu Cương chúng ta có nhiều nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ như vậy, ngươi lại đi mang thai con của người Hán, loại người như vậy sao xứng làm Thánh nữ của Cổ Miêu chúng ta, được vạn dân Miêu Cương kính ngưỡng!”
“Ta bóc tách Cổ Thần ra khỏi cơ thể ngươi cũng là vì muốn giữ Cổ Thần lại Miêu Cương!”
Mỗi một câu Long Đề đại Vu sư nói ra đều có lý, ngay cả hai vị Đại Vu sư vốn phản đối ông ta cũng nhịn không được gật đầu.
“Không sai, người Hán làm sao có thể bỏ lại cốt nhục của mình ở lại Miêu Cương chúng ta?”
“Đúng vậy.”
A Cổ ma ma trầm mặt xuống, đang muốn nói gì đó, nhưng Minh Lan Nhược đã nhịn không được lên tiếng chế giễu –
“Ngoại tổ mẫu ta năm đó mang thai hài tử của ngoại tổ phụ, người Trung Nguyên, chính là phản bội Miêu Cương, không xứng làm Thánh nữ, vậy còn ngươi?”
Minh Lan Nhược tiến lên một bước, khinh miệt nhìn chằm chằm Long Đề: “Ngươi thân là Đại Vu sư phụng sự Thánh nữ, lại không muốn kết khế ước huyết thống vĩnh viễn không phản bội với Thánh nữ, còn cùng nha hoàn khác sinh con, chẳng lẽ không phải là phản bội?”
“Càng đừng nói nữ nhi của ngươi tuy không có Cổ Thần, nhưng cũng là Thánh nữ, thế nào, nàng ta mang thai cốt nhục của Kinh Nam vương, người Trung Nguyên, lại không phải là phản bội Miêu Cương rồi sao?”
Minh Lan Nhược lời lẽ sắc bén, trong nháy mắt vạch trần lời lẽ đường hoàng của Long Đề đại Vu sư vừa rồi.
Lời nói như sấm sét đánh thức mọi người có mặt!
Đúng vậy, Long Đề đại Vu sư thế nhưng lại đưa nữ nhi của chính mình cho lão Kinh Nam vương làm thiếp!
Hơn nữa chính là dựa vào việc sinh hạ Sở Nguyên Bạch, tiểu Kinh Nam Vương này, còn để cho Sở Nguyên Bạch cũng trở thành Đại Vu sư!
Long Đề mới có thể ở Miêu Cương, không, là hoành hành ngang ngược ở ba tỉnh Tây Nam, cưỡi lên đầu mấy vị Đại Vu sư khác!
Sao chuyện đến lượt ông ta lại không phải là phản bội Miêu Cương?
Minh Lan Nhược cười lạnh một tiếng: “Đây là bởi vì lòng tham và sự ghen ghét của ngươi, ngươi ghen tị ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu ta có mẫu thân ta, mà ngươi lại bởi vì tham vọng ngút trời, không muốn tiếp nhận khế ước huyết thống của Thánh nữ, cho nên mới dùng âm mưu quỷ kế hãm hại ngoại tổ mẫu ta!”
Bí mật nhiều năm bị vạch trần, mọi người có mặt im lặng, trong lòng rối loạn.
Chỉ có một bóng người cao gầy hơi gầy yếu khoanh tay, lười biếng dựa vào pho tượng bên cạnh đám người, ánh mắt rốt cuộc cũng bớt đi vẻ “ngượng ngùng dè dặt” lúc trước.
Hắn lười biếng lại không kiêng nể gì nhìn chằm chằm Minh Lan Nhược trên đài, không bỏ sót một chỗ nào.

Ads
';
Advertisement