Mùa Hạ Tình Đầu - Dạ Du Ái (Summer Is Calling)

Chương 107: Cuộc tấn công trên máy bay

Một con dao găm sắc bén đột ngột xuyên thẳng vào cổ người phục vụ trong khoang hạng nhất.

0


Hắn chỉ kịp trừng mắt, miệng há hốc, máu trào ra khỏi miệng mà không phát ra nổi một âm thanh nào.

0


Bịch!

0


Thi thể đổ xuống không một tiếng động, nhanh đến mức không ai trong khoang hành khách kịp nhận ra điều gì.

0


Hai kẻ sát thủ trao đổi ánh mắt, rồi đồng loạt động thủ.

0


Tên tóc đen rút súng giảm thanh, lướt đến trước khoang lái, định khống chế toàn bộ phi hành đoàn.

0


Nhưng—

0


Bốp!

0


Một lực đạo từ phía sau bất ngờ giáng xuống gáy hắn, khiến hắn mất kiểm soát, cả người ngã mạnh về phía trước.

0


Cùng lúc đó, họng súng của hắn bị đá văng lên không trung.

0


Mọi chuyện xảy ra chỉ trong một giây.

0


Và kẻ ra tay—

0


Không ai khác chính là Tần Diệp.

0


Giây tiếp theo, không có bất kỳ sự chần chừ nào.

0


Không một tia do dự.

0


Tề Du di chuyển ngay sau Tần Diệp.

0


Bàn tay bạch ngọc như tạc, nhưng lại mang theo sức mạnh chết người, một lần nữa bóp chặt cổ tay kẻ sát thủ, vặn mạnh.

0


Rắc!

0


Tiếng xương gãy vụn trong chớp mắt.

0


Tên sát thủ gào lên một tiếng đau đớn, nhưng chưa kịp phản kháng thì đầu gối cô đã giáng mạnh vào bụng hắn, khiến hắn bật ra sau, đập thẳng vào vách cabin.

0


Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tên sát thủ đã mất toàn bộ khả năng phản kháng.

0


PẰNG!

0


Một khẩu Glock đen tuyền, nòng súng vẫn còn bốc khói nhàn nhạt, nằm gọn trong tay Tề Du. 

0


Và vết đạn xuyên trán đọng lại một lỗ máu đỏ sẫm, xác tên tóc đen nằm bất động, mãi mãi không thể tỉnh dậy.

0


Châm ngôn của Tề gia, một khi ra tay thì không để lại mầm họa về sau.

0


Tên mặt sẹo chứng kiến toàn bộ cảnh tượng, đôi mắt trừng lớn vì không tin nổi.

0


Tề Du xoay súng, chĩa thẳng về phía hắn, ánh mắt vô cảm đến đáng sợ.

0


Cô dự định sẽ giữ tên này lại để tra khảo, nhưng trước tiên phải làm mất khả năng phòng vệ của hắn.

0


Nhưng đúng lúc ngón tay cô vừa siết cò—

0


Hắn rút một quả lựu đạn xung điện, ném thẳng vào bảng điều khiển chính của máy bay.

0


Xoẹt!!

0


Một tiếng nổ chát chúa vang lên, tia điện văng khắp khoang điều khiển, khiến toàn bộ đèn tín hiệu chớp loạn xạ.

0


Máy bay chao đảo dữ dội, tiếng còi báo động rít lên chói tai.

0


Đó không phải là thứ duy nhất hắn làm—

0


Bởi vì giây tiếp theo, hắn vặn mở cần điều khiển khẩn cấp—

0


Cửa thoát hiểm trên không bị mở toang.

0


Ầm!!!

0


Ngay khoảnh khắc cánh cửa bị bật mở, không khí trong khoang lập tức bị hút mạnh ra ngoài.

0


Áp suất không khí chênh lệch đột ngột, tạo thành một lực hút kinh hoàng, kéo tất cả mọi thứ xung quanh vào khoảng không vô tận.

0


Cảnh tượng địa ngục thực sự bắt đầu.

0


Những hành lý chưa được cố định bị thổi tung, đồ vật va vào vách cabin với lực mạnh đến mức để lại vết lõm sâu.

0


Làn gió rét cắt da cắt thịt tràn vào như lưỡi dao sắc bén, quất mạnh vào những người còn lại.

0


Tề Du bị kéo về phía cánh cửa mở toang.

0


Ngay khoảnh khắc ấy, một bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy tay nàng.

0


Tần Diệp.

0


Cô nhóc ghì chặt cô, gân xanh trên mu bàn tay căng chặt đến mức như muốn vỡ tung.

0


Nhưng—

0


Tên sát thủ không để yên.

0


Hắn đạp mạnh một cú vào lưng Tần Diệp, khiến cả hai người lao thẳng ra cửa thoát hiểm.

0


Bên ngoài cửa máy bay — Không có gì ngoài trời xanh vô tận.

0


Dưới chân họ — Là đại dương sâu thẳm không thấy đáy.

0


Tề Du lơ lửng giữa không trung, chỉ có một tay bám vào mép cửa, còn một chân đã gần như trượt khỏi phần khung kim loại.

0


Tần Diệp bị hút mạnh ra ngoài, chỉ còn một tay nhỏ bé đang bám vào tay Tề Du.

0


Tên sát thủ đứng bên trong, cười điên loạn, tay hắn nắm chặt thanh vịn, nhìn cô chật vật mà nhếch môi khiêu khích:

0


"Thiên kim trong lời đồn của Tề gia cũng có ngày này à?"

0


Hắn rút một con dao nhỏ—

0


Và cắt thẳng vào cổ tay cô.

0


Tề Du nghiến răng chịu đựng vết cắt đau đớn.

0


Trong khoang lái của chuyên cơ Tề gia—

0


Tề Thiên Vũ cau chặt mày, ánh mắt đột ngột sắc lạnh khi nghe báo cáo từ tín hiệu vô tuyến:

0


"Chuyên cơ tiểu thư gặp sự cố rồi!”

0


“Cánh cửa thoát hiểm bị mở trên không!"

0


“Toàn bộ tín hiệu đều không bắt được nữa!”

0


"Có người rơi khỏi máy bay!"

0


Cùng lúc đó, một màn hình trên bảng điều khiển hiển thị hình ảnh từ camera an ninh của máy bay bên kia.

0


Trong màn hình—

0


Tề Du.

0


Toàn thân đang lơ lửng giữa trời, một tay bám vào cửa thoát hiểm, máu từ cổ tay nhỏ xuống, bị gió cuốn tán loạn.

0


Tần Diệp treo dưới tay cô, cả người gần như bị gió xé toạc, gương mặt non nớt trắng bệch vì mất máu.

0


Cảnh tượng khiến trái tim lạnh giá nhất cũng phải run rẩy.

0


Tề Thiên Vũ trầm giọng ra lệnh:

0


"Chuẩn bị cáp cứu hộ. Tăng tốc!"

0


Jiaowen vội vàng đứng dậy.

0


"Để bác, bác sẽ trực tiếp qua đó."

0


“Không, để cháu.”

0


Tề Du bám chặt vào mép cửa thoát hiểm, từng đầu ngón tay đã tê dại vì mất máu.

0


Gió rét cắt da cắt thịt rít gào quanh cô, tấm áo khoác bị cuốn lên phần phật, những sợi dây áo đập mạnh vào người cô, nhưng cô vẫn không buông tay.

0


Tần Diệp treo dưới tay cô, đôi mắt tràn đầy sự hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng không phát ra một tiếng kêu cứu nào.

0


Dưới chân họ, là khoảng không vô tận—một khi rơi xuống, sẽ không còn đường sống.

0


Nhưng tên sát thủ còn lại không để yên.

0


Hắn điên cuồng lao đến, đạp mạnh vào tay cô, khiến cả cơ thể cô chấn động.

0


Một giây sau—

0


Tề Du xém bị tuột tay.

0


Chân cô bị tụt ra khỏi phần khung kim loại, chỉ còn một bàn tay yếu ớt cố gắng bám vào mép cửa.

0


Phía bên kia, bảng điều khiển báo động đỏ, camera an ninh chiếu lên khoảnh khắc Tề Du suýt rơi xuống không trung.

0


Tề Thiên Vũ không do dự.

0


Anh rút dây cáp, lao mình xuống không trung, bất chấp cơn gió quật mạnh vào cơ thể.

0


Hoàng Ưng đích thân điều khiển máy bay.

0


Khi tiếp cận được máy bay đang chao đảo và lao xuống với biển với tốc độ ngày càng nhanh, anh quăng dây cáp vào thành cửa thoát hiểm, xoay người chộp lấy cổ tay Tề Du.

0


Anh kéo mạnh em gái vào lòng, siết chặt eo, vừa vặn nắm được cả Tần Diệp.

0


Trọng lượng cả ba người khiến dây cáp rung lắc dữ dội.

0


Nhưng anh không buông.

0


“Giữ chặt lấy anh.” Thiên Vũ nói lớn.

0


Tề Du nhíu mày gật đầu, đôi môi tái nhợt vì lạnh.

0


Bên trong khoang máy bay, tên sát thủ đứng lặng, nhìn xuống nơi mà lẽ ra Tề Du đã rơi xuống, nhưng thay vào đó—

0


Tề Thiên Vũ đã xuất hiện.

0


Hắn cau mày, ý thức được cục diện đã thay đổi.

0


Không thể để cả ba người sống sót.

0


Hắn rút súng, nhắm thẳng vào đầu Tề Thiên Vũ—

0


PẰNG!!!

0


Nhưng hắn không có cơ hội bóp cò.

0


Một viên đạn lạnh lùng xuyên thẳng qua hộp sọ hắn, kết liễu hắn ngay tức khắc.

0


Người bóp cò—

0


Là Tề Du.

0


Cô cầm súng bằng một tay, dù cả người còn đang treo lơ lửng trong không trung.

0


Một viên đạn duy nhất, dứt khoát đặt dấu chấm hết cho kẻ ngu xuẩn.

0


Máu bắn tung tóe trên vách cabin, nhưng Tề Du không thèm liếc nhìn cái xác rơi xuống sàn.

0


Sau cú bắn hạ sát thủ, cô hét lớn.

0

eyJpdiI6InBzNGp6SVdYWXVrOVBTUGN5V3FKTnc9PSIsInZhbHVlIjoiNGt4NGR2ZTgzaWlGZjBYRU1IXC8xaTJrU2g4VEk3ZEZYV1JTYTEwd1JyeUo0UlM4OE9IQm50TGtTUDllRUZqY1ZOT1wveThpVHJsZGJRbER2a1FWZzMyQjM2UjJ2MGZ4cWZZY2pEdUxJUWdhOUE4WmlvK081blE5V3F0dEZyZjJRUVNZRWZrNUhCM1BMRWduVFUwVmFNTzU1Tzd6eDRRV2FSMFBaMWdtK0JWNXY2bFJVdzRjWXdIbkNRZHBCUWRHMEJna2ZJUVNCeXp5eW9oemI1K0JIZmlvVTRrWDFGKzRFREx1MHpDT2N1ZThyTWtOMmhNY3NYKzRxdVwvaXRFeXBpXC80NklFcDNsMVJxb0JSa2xTN0EwR1hnPT0iLCJtYWMiOiI2NDE1MDc3OGIxYjY4NDhlMDNiY2M2NjExMWEzNDVkOWE2M2ZhNDA2OTg2MjJlYjAzNTVmYzcxOTRiNDg3M2U5In0=
eyJpdiI6Ik9LUitjVTlaS2VuS2F1djdLU09Yb0E9PSIsInZhbHVlIjoiTkNsYnVQUFRLWnRBaHZpZzVOUEtqdmJNSm10MzB0TzZSZ1dSTVNJaFdxNFJMVFhpNEMwXC82WStZMzlVeCtNQjVyNDB4UW14N1NvZmVmaWxKOTZ6NTRnPT0iLCJtYWMiOiJjNmU4OTFkMzJlYjM4MTNmMDY3NTljZmI5MDA5NWU2ODBmZTc5ZmEyY2E0MDFjODY5MDAzMzM3MWE4MGY4NzMxIn0=


Cuối cùng, Tề Du mất hết sức lực, cả người buông lỏng, suýt trượt khỏi tay Tề Thiên Vũ. 

Ads
';
Advertisement