Năm Tháng Hoa Tươi, Trăng Vẹn Tròn

Ta tỉnh lại sau ba ngày.

Giống kiếp trước, mẫu thân ngồi bên giường khóc đến tiều tụy. Nàng, người luôn chú trọng dung nhan, nay đầu tóc rối bời, y phục nhăn nhúm.

Ngực ta nhói đau, khản giọng gọi: “Nương…”

Nàng vừa mừng vừa tủi, ôm ta mà khóc cười lẫn lộn.

Đại ca đưa đại phu đến. Đại phu nói: “Thân thể tiểu thư quá yếu, nhất định phải dưỡng tốt, tuyệt đối không thể để hàn khí xâm nhiễm thêm.”

Ta mỉm cười đáp: “Vâng.” Đời này, ta nhất định sẽ kiên cường hơn, nỗ lực hơn, sống lâu hơn.

Không lâu sau, phụ thân từ nha môn hấp tấp chạy về, quan mão còn xiêu lệch, mồ hôi túa khắp trán dù đang giữa mùa đông.

“Chỉ cần Chỉ Chỉ không sao là tốt rồi!” Phụ thân giọng nghẹn ngào, “Phu nhân, ngày mai ta cùng nàng đến miếu tạ lễ, dâng kim thân cho Bồ Tát!”

Mẫu thân nở nụ cười, gật đầu đồng ý.

Ta khẽ thở dài. Đời trước, sau khi ta mất, mẫu thân đau buồn đến sinh bệnh, thân thể sa sút, phụ thân chưa đến bốn mươi đã cáo quan về quê.

Phụ thân vốn là người được bệ hạ coi trọng, tiền đồ xán lạn vô hạn.

Sau khi phụ mẫu rời kinh, đại ca một mình ở lại, dù cần mẫn làm quan, quan lộ lại mãi giậm chân tại chỗ. Vài năm sau, cũng chán nản mà từ quan hồi hương.

Ta nhìn phụ thân, nhẹ giọng nói: “Phụ thân, dùng tiền của con, để con tự mình cúng kim thân cho Bồ Tát.”

Phụ thân cười sảng khoái: “Được! Dùng tiền của Chỉ Chỉ, Bồ Tát càng thấu lòng thành, phù hộ con bình an trăm tuổi!”

“Thư tỷ…”

Một giọng yếu ớt vang lên.

Muội muội cùng cha khác mẹ, Từ Dung, bước vào. Đôi mắt nàng còn vương lệ, gương mặt tràn đầy hối hận. Nàng quỳ phịch xuống trước giường, dập đầu liên tiếp:

“Là lỗi của muội… Tỷ muốn đánh muốn mắng, muội đều nhận!”

Sắc mặt mẫu thân lập tức trầm xuống:

“Ngươi còn mặt mũi nhận lỗi?” Giọng nàng đầy căm giận, “Ta hoài nghi ngươi vốn dĩ là cố ý, muốn mưu hại Chỉ Chỉ!”

Nói rồi, bà giáng một bạt tai thật mạnh.

Từ Dung ngã nhào xuống đất, nhưng vẫn gắng bò dậy, vừa khóc vừa dập đầu xin lỗi.

Cơn giận trong mắt mẫu thân không giảm, thực ra, bà không chỉ hận Từ Dung mà càng hận mẹ của nàng ta.

Mẫu thân xuất thân võ tướng thế gia, tuy không phải công thần, nhưng ở Tây Bắc cũng có thanh danh hiển hách. 

Phụ thân ta lại là hàn môn sĩ tử, nhờ được ông ngoại ta tài trợ mà có cơ hội theo học, cùng mẫu thân thanh mai trúc mã mà thành đôi.

Vợ chồng họ ân ái nhiều năm.

Nhưng năm ấy, phụ thân ra ngoài công vụ, mẫu thân đang mang thai ta, không tiện theo hầu nên để nha hoàn thân cận nhất, Thúy Quyên, đi cùng.

Nào ngờ, Thúy Quyên lại hạ dược trong rượu phụ thân…

Mẫu thân hay tin khi đang mang thai tháng thứ bảy, kích động sinh non, sinh ra ta.

Lúc nàng hồi phục, Thúy Quyên đã mang trong mình giọt m.á.u của phụ thân, chính là Từ Dung.

Nghĩ đến con trẻ vô tội, mẫu thân cắn răng giữ lại hai mẹ con họ. Nhưng từ đó, bà chưa từng gặp lại Thúy Quyên, với Từ Dung cũng chỉ có lạnh nhạt, chẳng cho chút thể diện.

Lúc này, mẫu thân giận đến cực điểm, giọng quát lạnh lùng:

“Người đâu!”

Bà siết chặt khăn tay, phẫn hận mà ra lệnh:

“Đem mẹ con chúng phát mại đi! Ngay lập tức!”

Phụ thân bởi chuyện năm ấy luôn áy náy, giờ lại càng không dám mở miệng ngăn cản.

Nhưng ta biết, kiếp trước cuối cùng phụ thân vẫn cầu xin mẫu thân tha cho họ. Dù mẫu thân miễn cưỡng đồng ý, hai người vì thế mà cãi một trận lớn.

Đêm ấy, phụ thân mượn rượu giải sầu, lại bị Thúy Quyên chặn đường, dụ vào phòng.

Nếu mẫu thân không kịp dẫn người xông đến, chỉ e ta đã có thêm một đệ đệ rồi.

Từ đó, quan hệ phu thê càng lạnh nhạt. Mẫu thân giận, rất lâu không thèm nhìn mặt phụ thân.

Ta nhìn mẫu thân, nhẹ giọng khẽ ngăn:

“Nương, muội muội không cố ý. Người tha cho nàng đi.”

Từ Dung ngẩn ra, ngước mắt nhìn ta, trong đôi mắt đẫm lệ, toàn là kinh ngạc.

Phụ thân đứng quay lưng, thở phào nhẹ nhõm.

“Con chính là quá thiện lương, đến lúc này còn nói giúp nàng.” Mẫu thân tức giận hậm hực.

Ta đâu phải thiện lương, mà là vì Từ Dung giờ đã có Tiêu Chí chống lưng. Chúng ta căn bản không thể bán nàng đi.

eyJpdiI6ImR0cGQrQXRabXVwVGkwM01IWlNYRGc9PSIsInZhbHVlIjoiXC91UExWWmJ3TlRxTUdPWnc0VXF6aXRsNHB6XC9pbFE1QnE4djJJTlNGeTVHb01WVGcrMFF0YVhTdjBVeEhlanhNalJYc1NRbklLWFpJaGlcL2tkdHdSUHhcL05WSDlFckt1UDhDak51VHJZSXJmQnlmK0FEdlo2NFlJa0VaWTNJZFJnS0RmU0hvYkQwaTlWdHBRZmdjS09TVlpcL1lpR0RqT2pcL2w2aEo2bnpaQndVNEV1THNCVWZiM3VHWXlBR2dBd3lMNkg0YjZQak9iYzgzdk9zWjROUXE2V1NMSHJnOEpLc3hyV3NcLzd4Z1ZsaHhXMDRXbVwveWNFMzVZSEZCOFdobTE4bDB0Q2NReFltNDUrMm5Za1BYd2N6Y3BoSHhCRlBLazBhR0ptXC9tcDQ2T1RreU5WdEtJVitob2FxK1JBTnFseGRUUVFoUnNjWWN2RVRHRFJXSnpqcmhnPT0iLCJtYWMiOiIzMjk0NDViZDFlNTllMzk3NDgwNWZkZGRhODkwMWIwOGVlNzQ4NGY1MzMzNjVlYWUxZDE2ODQzMDhjYTcyMGU3In0=
eyJpdiI6Ik9SY2p5eG5LTENhc2ltZzFWZ3RRUEE9PSIsInZhbHVlIjoiYlYxaWpGSWFmYTRcL1BKaUpIMGZoXC9jemhiRTY2bk5MR1QxbkVGTHNCRHcyWTZITUVPbFVIYnhQQXNSTm5VaDlLbGJoeHpFdXNOWDIwR3duUXY2RVZXM2hkMUlhbVVGc1JIemR0ek94Q3M4UGw1Yit4d2FGUHVZR1BtRFFWSTBzTTVGdUcyTlc2XC9yT1UwUlE4SlJxVGRVODNiaklpdFVTRUY5MjdjbHR2VmZUM016cjdJQkxaVmNWZXFtSHg3MlE5cjZOWUNPdytNcEZ4KzF2SGZrQ3ozcEh1QnJNNzFCYWJLXC9KVGtLSUJMcnc9IiwibWFjIjoiMzRmZTIyNjAyOTcyOGI2MDE2NjJjMDZhN2QyNjUzZjEyNGZmOWRjODUzYzkxMTY4N2E3ZGUzZjNjZWRlNTBhMiJ9

 

Ads
';
Advertisement