3
Đang luống cuống cài trâm lên đầu, thì nghe thấy từ xa Quất Quả ngăn Cố Cảnh Xuyên ở tiền sảnh.
"Mời tiểu Hầu gia dừng bước, cô nương nhà ta còn đang ngủ trưa."
"..."
Ta lại vội vàng tháo tóc, cởi áo khoác ngoài.
Đợi đến khi Cố Cảnh Xuyên bước vào phòng, ta vừa mới ngã xuống giường.
"Hiểu Hiểu, ta đã trả Tiểu Hồng lại cho nàng rồi." Cố Cảnh Xuyên vẻ mặt tươi cười muốn nhận lấy công lao.
"Buồn ngủ quá..." Ta ngáp một cái, giả vờ như vừa mới tỉnh ngủ.
"Hiểu Hiểu, sao môi nàng lại sưng lên thế này?" Cố Cảnh Xuyên nín cười, nhìn chằm chằm vào môi ta.
Hỏng rồi, bị Tiêu Hoài An hôn sưng lên rồi!
Trong lòng ta căng thẳng.
"Có... có thể là bị dị ứng." Ta ấp úng giải thích.
"Thật sao?" Cố Cảnh Xuyên đến gần ta, đầu ngón tay lướt qua môi ta, nhiệt độ lạnh lẽo khiến ta không khỏi rùng mình.
"Sao ta nhìn... giống như bị hôn vậy."
Đối diện với ánh mắt u ám của Cố Cảnh Xuyên, ta không khỏi nuốt nước miếng, nói bừa: "Nói bậy, chàng hiểu biết như vậy, chẳng lẽ chàng đã hôn qua rồi?"
Đợi đến khi khuôn mặt tuấn tú của Cố Cảnh Xuyên phóng đại trước mặt ta, ta mới nhận ra, chàng thật sự hôn xuống.
So với nụ hôn như muốn ăn tươi nuốt sống ta của Tiêu Hoài An, nụ hôn của Cố Cảnh Xuyên rõ ràng dịu dàng hơn nhiều, chỉ như chuồn chuồn lướt nước.
"Chàng chàng chàng..." Đầu óc ta rối như tơ vò.
"Ta ta ta cái gì?" Cố Cảnh Xuyên nhướn mày, "Đợi đến khi chúng ta thành thân, sẽ không đơn giản như vậy đâu."
Thành thân!
Trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt của Tiêu Hoài An!
Nếu ta và Cố Cảnh Xuyên thành thân, mà Ngu Hi vẫn chưa trở về.
Vậy Tiêu Hoài An phải làm sao?
Cũng không thể chẻ ta ra làm đôi được!
À đúng rồi, còn Tết hoa đăng nữa, Tết hoa đăng cũng không thể chẻ ta ra làm đôi được!
Đột nhiên linh quang lóe lên, ta bắt đầu bịa chuyện.
"... Hiện tại ta bị dị ứng, miệng cũng sưng lên rồi, ra ngoài gặp người ta xấu lắm."
Cố Cảnh Xuyên trầm ngâm gật đầu.
Thấy có hy vọng, ta vội vàng nói tiếp: "Cho nên Tết hoa đăng, ta sẽ không đi..."
"Vậy ta sẽ đến phủ cùng nàng."
Cố Cảnh Xuyên mỉm cười dịu dàng, xoa đầu ta, "Ta đã cùng thợ thủ công làm một lô đèn thỏ mà nàng thích nhất, đến lúc đó mang đến Ngu phủ, nàng không cần gặp người khác cũng có thể chơi."
4
Ngày Tết hoa đăng, ta sắp xếp Thúy Chi ở Bắc Hoa sảnh, sắp xếp Quất Quả ở Nam Trúc Lâm.
"Che giấu cho tốt, tùy cơ ứng biến!" Ta nắm tay hai người họ, vẻ mặt nghiêm trọng, "Cả trăm mạng người trong Ngu phủ chúng ta có thể giữ được hay không, đều trông cậy vào tối nay!"
Mặc một bộ áo dài màu trắng điểm hoa xanh, ta đến Nam Trúc Lâm tìm Cố Cảnh Xuyên trước.
Vừa mới qua giờ Tuất, trời chạng vạng tối.
Nhưng Nam Trúc Lâm lại là một biển đèn sáng rực.
Ngọc thỏ giã thuốc, Song thỏ bái nguyệt, Kim quế tiểu thỏ... đủ loại đèn thỏ được treo xung quanh trúc lâm, sinh động như thật, vô cùng đáng yêu.
Cố Cảnh Xuyên bước ra từ sâu trong trúc lâm, chàng chỉ khoác một chiếc áo choàng màu trắng tinh, tóc đen được búi gọn bằng một cây trâm bạch ngọc, trên tay cầm một chiếc đèn lồng.
Hai màu đen trắng hòa quyện tuyệt đẹp, đợi đến khi ta hoàn hồn trong ánh đèn, mới chạm phải đôi mắt sáng như sao của chàng.
"Hiểu Hiểu, sinh nhật vui vẻ."
Mẹ ta sau khi sinh ra ta và Ngu Hi thì bị băng huyết qua đời, cha ta vẫn luôn tưởng nhớ mẹ, cho nên ta và Ngu Hi chưa từng tổ chức sinh nhật.
Đến nỗi ta suýt nữa quên mất, Tết hoa đăng năm nay là lễ thành nhân của ta.
"Nàng thích không?" Cố Cảnh Xuyên hồi hộp hỏi.
"Thích, rất thích." Ta hít hít mũi, cố nén nước mắt, nhào vào lòng Cố Cảnh Xuyên, "Hu hu hu, cám ơn chàng, Cố Cảnh Xuyên."
Kết quả lại nhìn thấy Quất Quả đang đứng ở đằng xa vẫy tay loạn xạ với ta.
Chết rồi, Thái tử ca ca cũng đến rồi!
Ta vội vàng thoát khỏi vòng tay của Cố Cảnh Xuyên.
"Ta cũng có quà muốn tặng chàng, chàng đợi ta một chút nhé!"
Chạy đến cửa trước của Bắc Hoa sảnh, ta vừa kịp thay một bộ áo dài màu trắng điểm hoa hồng phấn.
Có lẽ là bước chân quá vội vàng, đợi đến khi ta nhận ra chân trái vấp chân phải sắp ngã, một đôi tay từ bên cạnh đưa ra, ôm ta vào lòng.
Là Tiêu Hoài An.
Hôm nay hắn không mặc triều phục của Thái tử, chỉ mặc một bộ trường bào màu đen thêu kim tuyến, áo choàng lông chồn màu xám tro càng tôn lên vẻ mặt như ngọc, tuấn tú phi phàm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất