Kỷ Dao Quang đưa ra một khoảng thời gian, Hứa Tiểu Ngọc càng thêm kinh ngạc, "Đây chính là thời gian tôi tan làm về nhà! Lúc đó khi tôi về, hàng xóm đã chôn chú chó giúp tôi rồi."
"Tôi còn chưa kịp nhìn nó lần cuối!"
Hứa Tiểu Ngọc siết chặt nắm tay, "Đại sư, cô có thể xem là ai đã đầu độc Hoa Hoa không? Tôi muốn trả thù cho nó!"
Ban đầu còn tưởng là do mình chăm sóc không tốt, nên Hoa Hoa mới qua đời, bây giờ lại là bị người ta hãm hại, Hứa Tiểu Ngọc cũng không khóc nữa, trong mắt tràn đầy kiên định, dù thế nào cũng phải trả thù cho Hoa Hoa.
Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, lại nhíu mày, rồi nói: "Cô đến nơi chôn Hoa Hoa xem thử đi."
"Được."
Hứa Tiểu Ngọc vội vàng chạy đến nơi chôn Hoa Hoa, ở bụi hoa cách nhà cô không xa.
"Ở đây, hôm qua tôi vừa mới đến tảo mộ cho nó." Hứa Tiểu Ngọc nói.
Ngay sau đó, giọng nói của Kỷ Dao Quang truyền ra từ điện thoại, "Đào nó lên."
"Đào... đào lên?"
Hứa Tiểu Ngọc không thể tin nổi, "Không lẽ muốn tôi đào mộ của Hoa Hoa lên sao?"
"Ừ."
Kỷ Dao Quang gật đầu.
【Tuy Hoa Hoa chỉ là một con chó, nhưng nó đã c.h.ế.t rồi, đào mộ lên, không tốt lắm đâu】
【Theo kinh nghiệm lão fans của tôi , Kỷ đại sư nói vậy, chắc chắn có lý do của cô ấy, tin tưởng Kỷ đại sư, đào!】
【Đúng đúng đúng, đào!】
Khu bình luận chia làm hai phe.
Hứa Tiểu Ngọc cũng hơi do dự, dù sao đó cũng là cún cưng của mình, ngay cả lần cuối cùng cũng chưa được gặp, khi biết sự việc cô cũng chưa từng nghĩ đến việc đào nó lên.
Bây giờ, lại phải đào lên?
Nhìn thấy sự do dự của Hứa Tiểu Ngọc, Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: "Bên trong không có chó của cô."
"Cái gì!? Không thể nào!"
Hứa Tiểu Ngọc kiên quyết nói: "Hàng xóm đã quay lại video phát cho tôi xem , chính tay họ chôn xuống, hơn nữa tôi đã xem ảnh, giống hệt với gò đất này."
"Vậy cô đã tận mắt nhìn thấy con ch.ó ở bên trong chưa?"
Kỷ Dao Quang tiếp tục hỏi.
Hứa Tiểu Ngọc sững người, hình như ... đúng là chưa từng chính mắt trông thấy.
"Cô còn muốn tìm ra hung thủ không?"
Kỷ Dao Quang hỏi tiếp.
Hứa Tiểu Ngọc cắn răng, sau đó quay người đi lấy một cái xẻng, bắt đầu đào.
Cùng lắm thì cứ coi như là an táng lại cho Hoa Hoa vậy.
Thế nhưng đào gần bằng nửa người, đừng nói là chó, ngay cả một sợi lông chó cũng không thấy!!
"Chỗ... chỗ này không sai mà!"
Trong lòng Hứa Tiểu Ngọc lại dấy lên hy vọng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất