Một mũi tên trúng ba đích, Kỷ Dao Quang không có lý do gì mà không làm.
“Được rồi, lời đã nói ra rồi, cô đã đồng ý rồi thì không được nuốt lời.”
Quỷ nhỏ vui vẻ nói.
Kỷ Dao Quang cười: “Yên tâm đi, lời nói như đinh đóng cột, nhưng con phải phối hợp với ta.”
Nếu trực tiếp nói cho Đỗ Húc Phương, Đỗ Húc Phương chưa chắc đã tin.
“Không thành vấn đề!”
Quỷ nhỏ tìm được người hỗ trợ , lúc này dù có nói gì thì nó cũng sẽ vui vẻ đồng ý, tất nhiên là trừ việc buông tha khát vọng thoát khỏi đây và khiến cho kẻ thù phải trả giá .
……
Phía bên kia, Đỗ Húc Phương trong phòng ngồi không yên.
Nhan Trị thấy vậy, không khỏi an ủi: “Cô yên tâm đi, sư phụ tôi rất lợi hại .”
“Ừ ừ.”
Đỗ Húc Phương cười cười, nhưng vẻ lo lắng trên mặt vẫn không giảm.
Không biết qua bao lâu, Kỷ Dao Quang trở lại.
Nhưng Đỗ Húc Phương chỉ nhìn con trai mình một cái, liền cảm thấy không ổn.
“Đỗ tổng.”
Kỷ Dao Quang nhìn Đỗ Húc Phương, bộ dáng muốn nói lại thôi , khó lòng mở miệng .
Trong lòng Đỗ Húc Phương thoáng qua một dự cảm xấu: “Đại sư, sao vậy?”
“Chuyện là…”
Kỷ Dao Quang vừa mở miệng, ' Đỗ Chính ' đột nhiên trợn tròn mắt, ngã xuống đất.
“A Chính!”
Đỗ Húc Phương sợ hãi vô cùng, vội vàng đỡ Đỗ Chính lên, kết quả vừa chạm đến thân thể Đỗ Chính , lập tức phát hiện thân thể Đỗ Chính rất lạnh.
“Đại sư, chuyện… chuyện gì vậy!?”
Đỗ Húc Phương lo lắng nói.
Kỷ Dao Quang nói: “Vừa rồi tôi đã tách tiểu quỷ ra khỏi thân thể con trai cô , nhưng linh hồn của con trai cô, bị người ta trấn áp dưới đài phun nước.”
“Trấn áp? Vậy thì phải giải quyết thế nào?”
Đỗ Húc Phương lo lắng hỏi.
“Chuyện này thì đơn giản, phá hủy đài phun nước là được , tôi có thể giúp cô tìm lại linh hồn của con trai cô . Nhưng mà, chỗ này nhìn không phải là một tiểu khu bình thường , sợ sẽ động chạm đến quý nhân , nên tôi phải hỏi cô một tiếng ."
Kỷ Dao Quang thong thả nói.
Nhưng Đỗ Húc Phương nghe xong, lại vô cùng lo lắng: “Đại sư, chỉ cần cô có thể cứu con trai tôi, cô bảo tôi làm gì cũng được . Tôi sẽ chịu mọi trách nhiệm, cô cứ yên tâm thi triển thân thủ !”
Nghe Đỗ Húc Phương nói vậy, Kỷ Dao Quang không nói hai lời, trực tiếp đi ra ngoài.
Nhan Trị theo sát phía sau.
“Cô vừa rồi là cố ý đúng không?”
Kỷ Dao Quang thong thả như vậy , chứng tỏ không nghiêm trọng lắm, hoặc là, không thể giải quyết trực tiếp nên mới cần phải sử dụng biện pháp vu hồi thế này .
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất