Kỷ Dao Quang liếc cậu ta một cái: “Cậu có hiểu cái gì gọi là ‘biết rõ không cần nói ra ' không?”
Nhan Trị nghe vậy, lập tức im miệng.
Kỷ Dao Quang cầm đồ đạc, đến nơi, rồi bắt đầu chuẩn bị ra tay.
Kết quả vừa động được hai cái, lập tức có bảo vệ đến.
“Các người đang làm gì vậy, nơi này không được động vào, không được động vào!”
Bảo vệ vội vàng ngăn cản.
Đúng lúc này, Đỗ Húc Phương cũng bế Đỗ Chính đi đến, cô vội vàng bảo trợ lý và bảo mẫu ngăn cản.
“Các anh yên tâm, tôi là cư dân ở đây, đài phun nước này, tôi sẽ bồi thường!”
Đỗ Húc Phương nói xong, nhìn Kỷ Dao Quang: “Đại sư, cô cứ tiếp tục làm đi.”
Thấy vậy, Kỷ Dao Quang cũng không để ý những lời bảo vệ nói nữa, bắt đầu đào.
Bảo vệ ở bên ngoài lo lắng xoay quanh : “Không được, không được! Mau dừng tay !”
Lãnh đạo đã nói, thứ này tuyệt đối không được phá hủy!
Xong rồi xong rồi, công việc của anh ta xong rồi!
Kỷ Dao Quang làm được một nửa, cảm thấy dùng phương pháp thủ công vẫn là quá chậm, nên lấy ra giấy phù, cho đài phun nước nổ tung !
Ngay khoảnh khắc đài phun nước nổ tung, những đứa trẻ đó cũng có thể đi ra.
Chúng nhìn tiểu quỷ đi theo phía sau Kỷ Dao Quang.
Chúng vui mừng nói: “Chúng ta… chúng ta ra ngoài rồi sao?”
“Chúng ta ra ngoài rồi, cuối cùng chúng ta cũng ra ngoài rồi!”
Kỷ Dao Quang nhìn về phía linh hồn Đỗ Chính, vươn tay nắm lấy, trực tiếp ném vào lòng Đỗ Húc Phương.
Không bao lâu sau, Đỗ Chính tỉnh lại.
“Đây … đây là ở đâu vậy?”
Đỗ Chính đau đầu vô cùng.
Mở mắt ra, dường như có thể nhìn thấy thứ gì đó.
Kỷ Dao Quang bước đến, đặt tay lên trán và mắt Đỗ Chính.
Sau đó cô ấy bỏ tay xuống, nhìn Đỗ Húc Phương: “Không sao nữa rồi.”
Thấy Đỗ Chính đã khôi phục thân nhiệt và hô hấp, Đỗ Húc Phương vô cùng kích động: “Đại sư, cảm ơn cô, đại sư, cảm ơn cô.”
“Không cần khách sáo, chỉ là ... con trai cô ổn rồi , lại đến lượt cô gặp phiền phức.”
Kỷ Dao Quang nhìn về phía hơn mười bảo vệ đứng cách đó không xa.
Những người bảo vệ này nhìn thấy đài phun nước bị phá hủy, vẻ mặt ai nấy đều rất khó coi.
“Đại sư, cô đi trước đi, chỗ này cứ để tôi xử lý là được.” Đỗ Húc Phương xác nhận con trai mình đã khỏe lại, tinh thần cũng đã hồi phục: “Còn tiền của cô, tôi sẽ chuyển cho cô.”
Dù sao thì những người bảo vệ này cũng sẽ không dám làm gì, nguy hiểm nhất là người đứng sau kìa .
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất