Kỷ Dao Quang lấy ra một lá bùa , thu những tiểu quỷ đang vui mừng hớn hở bay vòng vòng , hít thở không khí tự do lại .

Sau đó, Kỷ Dao Quang chuẩn bị rời đi.

Lúc đầu, bảo vệ còn ngăn cản, cuối cùng là Đỗ Húc Phương đích thân đưa tiễn, cô mới có thể rời đi.

Trên xe, Nhan Trị hơi do dự: “Cứ thế mà đi sao?”

“Không thì, cậu đi giúp một chút ?”

Kỷ Dao Quang không ngẩng đầu lên nói.

Nhan Trị nghe vậy, chỉ có thể im miệng.

Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm thấy hướng này không phải là về núi.

“Chúng ta đây là đang đi đâu vậy?”

Nhan Trị hỏi.

Kỷ Dao Quang trả lời: “Cục Quản lý Đặc thù.”

Cục Quản lý Đặc thù là gì?

Nhan Trị không hiểu, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, dù sao thì những gì cậu ta nên biết, sớm muộn gì cũng sẽ biết. Không nên biết , Kỷ Dao Quang nửa chữ cũng sẽ không hé răng .

Không bao lâu sau, hai người đến Cục Quản lý Đặc thù.

Nhìn thấy nơi này bên ngoài phổ phổ thông thông không có gì nổi bật, vào trong thì lại khác hẳn, Nhan Trị vô cùng ngạc nhiên vì sự đối lập này , nhìn đông ngó tây như một đứa trẻ nhà quê lên phố . Bộ dáng thiếu kiến thức trông đặc biệt ngây ngốc !

Dù sao cũng là đồ đệ của mình, Kỷ Dao Quang không thể để cậu ta tiếp tục làm mất mặt được , giải thích một chút: “Hoa Quốc có một số vụ án không thể giải thích bằng cách vận dụng các phương pháp thông thường , hoặc áp dụng khoa học công nghệ kỹ thuật tiên tiến , Cục Quản lý Đặc thù này, chính là để giải quyết những vụ án vượt qua sự hiểu biết của con người đó.”

Nhan Trị nghe vậy, gật đầu.

Hôm nay xem như, được mở mang tầm mắt rồi.

Kỷ Dao Quang vừa vào, Tư Lâm liền đi ra.

“Kỷ đại sư quang lâm a. Vinh hạnh ! Vinh hạnh ! ” Tư Lâm nhìn Kỷ Dao Quang nói giọng chế nhạo : “Kỷ đại sư hiện nay là nhân viên ngoài biên chế của Cục Cảnh sát rồi , còn phải giúp đỡ cảnh sát phá những vụ án tầm cỡ như vậy, bận rộn biết bao . Hôm nay sao lại có thời gian rảnh rỗi đến đây thế này .”

Kỷ Dao Quang nghe Tư Lâm âm dương quái khí cũng không nhịn được đáp trả: “Tôi không phải là mang vụ án lớn đến đây cho anh sao? Vui không ? Có phải hay không còn muốn dập đầu tạ ơn ?”

Có vụ án, còn là vụ án lớn, như vậy chẳng phải công việc sẽ rất nhiều sao ? Làm sao mà vui được !

Tư Lâm sờ sờ mũi: “Hai người vào trong đi.”

eyJpdiI6InVCUyswM2FhXC9CMm4xXC9xUkRyV3gyUT09IiwidmFsdWUiOiJBSWo1MWlZR0pwSWI3ckZweWRKVXN4Z2ZzVGZXMjdJVGRJYllPcFwvZFA2NElPWFQzQUV3OGtZMmhudTRnWTVmMHg4YTNrQUxpWVRtRUY5MkJBbW1QbzB5Q3RDcVNUNlZcL09ZM05CS2xQTFdIZkhMUTY0bEVjajhONE1RaHJsR1VoRVNTMGUwM2NnRTBEMTZLZlRqSVRoTEx5eUVlSGV6dDlEYldzZitcL0VpZmhJWitJVzlNZEVqc3I2UGtDNVc5eDRoMTRpbU5tdE93VFJZXC9xV3BBUTZNZ0psVHRiWE5sdUxpNnlDUGR0eGRHU1hjVkFCOFlibFwvVTIwaHdjTjV2OUVaUzZ1ZDNWQ1hXY1BDY1NxaWk4YUhuUWk1RzRaUlVQMjl3WDNYcDlCSHRQU1dWV3BjMzd5dVYrcWJiWTJKWjd4MnpCVVZteTRFZXZPaHhBZUFJY1NZVGNOSGRPVWRhS1ZKVVB1Z3Z1T3JYaz0iLCJtYWMiOiI3NGM4YjQzYTg0YTRiMzY3MGY3ZTY2ZjI0YTJhYzg4NDU0OTUxMTIzYThkOTVlMmQ3NWY0NmU5MjE1ZTNkNDI1In0=
eyJpdiI6Ikw1TlcraXZUVFFyWkhqYlQ1V1RTUHc9PSIsInZhbHVlIjoiTWk0cHZaVkFieUVkalY0YnRyeDcwOXBxWGdSeEN1QXNDcm1BdVNmMWRNeUxva2JXOVEwMERwblRhK3lUUWlUdXJ5RGgzSUdUK1wvODVybnNrTnQwUFVoN1Zqd3I2NmpleVhGZlBjOHZlN293U3BYVVwvUngyVStBd3NlaFNNXC9NM1RscnVBN3JtazVkN1o5WUdKTmdtMW50Wm9tNkVzN2FZRlVcLzV6anJOVFhKd2l2YVp0eFh3TTVuMVMwVnF6QWVTWTVublhkdWFKY2lST3o0TVg3MlI0a1dSdzk1ZzB2SXNWcWVqbWY5NHdzT3pBZlNcL255RlNXdWg3aWZ0Q05GR1FXeW5TeXIwazJqRVl4TjFmdm5oSjZ1RTc1TEpSblJzREpLVkx1QmhjZnZaZGFRODRsM3dMSms4d2lsTTBsK0ZEZnlQYTIyc3RabHlQUGp2UlBicGl1aDFsUnpYTEo1VnZBK01XRVIzSkt3ZDQ9IiwibWFjIjoiNmM3NWM4OTNjYjE5YmFmNzAzYmYyN2ZmMjEzNzRhODAxMjdmOTE2ZGU1YmRlMjU0OTRlMzk3MTdkNTE1NWYxZiJ9

 

Ads
';
Advertisement