Ngu Vũ gặp xong Bùi Hành Chỉ, hưng phấn trở về khoe khoang với Ngu Vãn.
Khoe khoang Bùi Hành Chỉ đối xử với nàng ta tốt như thế nào, tặng nàng ta những thứ gì.
Ngu Vãn yên lặng lắng nghe, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Hy vọng khi người đàn ông đó là của nàng, Ngu Vũ vẫn có thể vui vẻ như vậy.
Hai ngày sau.
Lại một lần nữa Bùi Hành Chỉ đến Định Viễn Hầu phủ tìm Diệp Thanh Thần.
Ngu Vãn cố ý đợi trên đường Bùi Hành Chỉ đi qua.
Nhìn thấy người.
Cúi đầu lao ra ngoài.
"A ---"
Va vào người đàn ông.
Bùi Hành Chỉ cau mày, tưởng rằng là nha hoàn nào đó muốn câu dẫn hắn.
Muốn kéo thiếu nữ ra khỏi lòng.
Chưa kịp hành động, Ngu Vãn đã run rẩy nhảy ra.
Như thể hắn là thứ gì đó bẩn thỉu vậy.
Bùi Hành Chỉ là công tử mà khuê các trong kinh thành đều muốn gả vào, hắn chưa từng gặp phải chuyện như vậy.
Nghĩ rằng thiếu nữ có thể chưa nhìn rõ mặt hắn.
"Ngươi là ai, sao lại đi đứng kiểu vậy."
"Xin, xin lỗi."
Ngu Vãn rụt rè ngẩng đầu lên.
Chỉ trong nháy mắt liền cúi đầu xuống.
Nhưng chỉ một cái liếc mắt, đã thu hút ánh nhìn của Bùi Hành Chỉ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn chỉ bằng bàn tay, trên đó là đôi mắt long lanh, rụt rè, hốc mắt đỏ hoe, đôi môi anh đào ướt át căng mọng.
Bùi Hành Chỉ giật mình, nhận ra mình đã thất thần.
Hắn đang nghĩ gì vậy, hắn là người đã có vị hôn thê.
Nhưng thiếu nữ thực sự là người trong mộng của hắn, Bùi Hành Chỉ chưa bao giờ biết trên đời này lại có một người hợp ý hắn đến vậy.
Ánh mắt hắn vẫn không nhịn được tìm kiếm dung mạo của nàng, chỉ là thiếu nữ quá sợ hãi, cúi gằm mặt xuống, hắn chỉ có thể nhìn thấy một cái đầu tròn nhỏ.
"Ngươi, ngươi buông tay ta ra."
Bùi Hành Chỉ mới phản ứng lại, mình vẫn đang nắm tay nàng.
"Xin, xin lỗi."
"Ngươi tên gì?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất