Mọi người vội vàng nhìn qua, quả nhiên thấy Vân Phi Dương đang nhàn nhã đi tới.
Mà.
Tên kia còn có tâm tình ngắm phong cảnh!
- A?
Vân Phi Dương phát hiện bọn người La Mục, kinh ngạc hô:
- Sao các ngươi lại ở chỗ này?
- Ca ơi!
La Mục và Vân Lịch chạy tới, vội hô.
- Đi đi, chúng ta từ đường nhỏ lên Tấn Tiêu phong!
Nói rồi kéo Vân Phi Dương.
- Móa, đi đường nhỏ cái gì.
Vân Phi Dương tránh khỏi tay họ nói:
- Đi sơn môn.
La Mục đau khổ nói:
- Đại ca, ca ca Trương Thanh Ngọc - Trương Thanh Biển đang đợi ngươi ở sơn môn đó!
- Ta biết.
Vân Phi Dương xem thường đáp.
Mọi người sụp đổ.
Ngươi biết còn muốn đi sơn môn, có phải muốn tìm tai vạ!
- Sáng nay ta nhìn thấy đám phàm nhân Tấn Tiêu phong kia đã đi đường nhỏ xuống núi, chắc chúng muốn đi mật báo cho Vân Phi Dương.
- Chẳng lẽ tên kia sẽ đi đường nhỏ về Tấn Tiêu phong?
- Hắc hắc, có như thế thì Trương sư huynh cũng sẽ không tha cho hắn.
Trong lúc mọi người chờ đợi, nhỏ giọng nghị luận, mà những lời này truyền đến tai Trương Thanh Biển không sót một chữ, khóe miệng của hắn hiện ra một tia cười lạnh.
Vân Phi Dương.
Ngươi tốt nhất đi đường nhỏ.
Dạng này thì không có tư cách gì phách lối cuồng ngạo tại Linh Tiêu Phái ta.
Đương nhiên.
Vẫn không tránh khỏi thù khi dễ đệ đệ ta. Đến lúc đó, ta sẽ ngược ngươi một phen thật đã đời trên Tấn Tiêu phong.
Ngay tại thời điểm Trương Thanh Biển âm thầm nghĩ, nguyên niệm bao phủ xuống dưới thì thấy năm tên phàm nhân bị mình ngược qua trước đó xuất hiện trong tầm mắt.
Phía trước bọn họ có một nam tử tướng mạo không tệ, trên mặt mang nhàn nhạt mỉm cười đi lên.
- Vân Phi Dương!
- Hắn vậy mà không đi đường nhỏ!
Mọi người phát hiện Vân Phi Dương, trong con ngươi lấp lóe vẻ hoảng hốt.
- Gia hỏa này vẫn rất có cốt khí, biết rõ có sư huynh chặn hắn, còn dám đi sơn môn tìm tai vạ.
Rất nhiều người tán thưởng, đương nhiên, cái cử động có cốt khí này vẻn vẹn chỉ là tán thưởng, không có gia tăng hảo cảm.
- Hắn là Vân Phi Dương?
Trương Thanh Biển đứng lên, ánh mắt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, bởi vì nội dung cốt truyện không như mình suy nghĩ.
"Hừ!"
Trương Thanh Ngọc đứng trên ngọn núi, nhìn thấy Vân Phi Dương xuất hiện, trong lòng cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi đã lựa chọn đi sơn môn, thì làm tốt chuẩn bị bị ca ca ta cuồng loạn đi!
- Đáng tiếc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất