Qua một năm.
Tên này từ Vũ Thần tầng tám thuận lợi đột phá đến Vũ Thần đại viên mãn, nếu không có Trương Thanh Biển, hắn khẳng định là người thứ nhất tìm Vân Phi Dương giao đấu.
"Xoát!"
Đường Nhược Giản từ Xích Tiêu điện bay ra đứng trên một tòa đại sơn bên cạnh sơn môn, trong ánh mắt có tia ngưng trọng.
Trương Thanh Biển lần này phụng mệnh ngược Vân Phi Dương, thân là Trưởng lão Tấn Tiêu phong, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Đương nhiên.
Nếu tên kia dám ra tay độc ác, hắn sẽ không ngồi yên không quan tâm, dù mạo hiểm bị phạt cũng phải bảo vệ đệ tử mình!
- Kỳ quái.
Bạch Thọ Di kinh ngạc nói:
- Một năm không thấy, sao bổn tọa dò xét không ra đây tu vi tên này nữa.
Đột phá đến Vũ Thần tầng chín, linh hồn lực tăng lên tới Phá Toái cảnh, Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết đã có thể tránh thoát Chưởng môn dò xét.
- Chẳng lẽ trên người hắn có chí bảo ẩn giấu tu vi?
Bạch Thọ Di suy đoán, đồng thời cũng nhiều thêm mấy phần chờ mong.
Có thể nói.
Khi Vân Phi Dương xuất hiện trên đường đi đến sơn môn, gần như tám thành ánh mắt toàn bộ Linh Tiêu Phái đều tập trung trên người hắn, có cảm giác vạn chúng chú mục a.
Lương Âm cũng đang nhìn Vân Phi Dương, nàng khổ sở nói:
- Gia hỏa này vẫn lựa chọn đi sơn môn.
Lâm Chỉ Khê ngoài ý muốn, nàng kinh ngạc nhìn thấy nụ cười bộc lộ ra sự tự tin trên mặt nam nhân của mình.
Chẳng lẽ.
Hắn cho rằng mình có thể chiến thắng Trương Thanh Biển?
- Hy vọng có kỳ tích xuất hiện.
Lâm Chỉ Khê cầu nguyện trong lòng.
Vân Phi Dương từng bước một đi tới, cuối cùng đứng trước ba chữ Linh Tiêu Phái to đùng trước sơn môn.
Trương Thanh Biển đã từ trên đá lớn nhảy xuống, hắn đứng trước cửa, thản nhiên nói:
- Vân Phi Dương?
- Đúng.
Vân Phi Dương cười đáp.
- Tên này còn bật cười!
- Giả vờ trấn định?
Mọi người khịt mũi coi thường.
Trương Thanh Biển thản nhiên nói:
- Một năm trước, ngươi tại Thanh Tiêu phong buông xuống hào ngôn, mong người khác có thể ngược ngươi?
Vân Phi Dương cười đáp:
- Từng nói qua.
Có nói qua không?
Hắn đã quên.
Bất quá, đối phương đã đến gây chuyện, coi như phủ nhận cũng không có kết quả, dứt khoát thống khoái thừa nhận.
Trương Thanh Biển cười nói:
- Hôm nay sư huynh ta muốn dùng thực lực đến ngược ngươi, để ngươi hiểu rõ cái gì gọi là thực lực vi tôn, không tính là khi dễ ngươi chứ?
- Không tính.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta vừa vặn cũng muốn lĩnh giáo một chút thực lực đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái chúng ta.
Lời vừa nói ra, mọi người sụp đổ.
Cuồng nhân a.
Một gia hỏa vừa tiến vào Linh Tiêu Phái một năm đã muốn giao đấu cùng đệ tử hạch tâm, thật đề cao bản thân!
Trương Thanh Biển cũng ngạc nhiên.
Hắn thực không nghĩ tới gia hỏa gọi Vân Phi Dương này sẽ nói như vậy, thật giống như đối phương có tư cách đánh một trận với mình.
- Phía trước năm mươi dặm có một mảnh đất trống, chúng ta qua bên kia giao đấu.
- Có thể.
Bên ngoài Cửu Tiêu Sơn, một bãi cỏ vắng vẻ giờ đứng đầy đệ tử Lăng Tiêu Phong.
Thậm chí.
Rất nhiều phổ thông Trưởng lão cũng xuất hiện xem náo nhiệt.
Bọn họ rõ ràng.
Trương Thanh Biển lựa chọn so tài dưới chân núi vì muốn thoát ly khỏi khuôn khổ tông môn, buông tay ngược tên kia một hồi.
- Rốt cục có thể nhìn thấy tên này bị ngược, nhớ tới vẻ cuồng ngạo một năm trước kia của hắn đã làm người ta khó chịu!
- Trương sư huynh hôm nay sẽ dạy hắn cách làm người.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất