Ba ngày sau, Dương Bách Xuyên khôi phục lại, sợ hãi nhìn cây liễu già: “Lần tới là khi nào?”  

 

 

“Ha ha, yên tâm không thể nhanh vậy đâu. Tỷ tỷ cũng cần thời gian để khôi phục, khoảng một giáp sau đi, cũng không có thời gian cụ thể, khi đó ta sẽ báo cho ngươi.” Cây liễu già nói.  

 

Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, không cần làm ngay thì tốt rồi, nếu không hắn thật sự ăn không tiêu.  

 

“Không có việc gì thì ta đi đây.” Nói xong Dương Bách Xuyên đứng lên, chuẩn bị rời đi.  

 

“Chờ đã.” Cây liễu già gọi lại.  

 

Dương Bách Xuyên run rẩy: “Không phải nói một giáp sau nữa sao?”  

 

“Ha ha, thấy ngươi vất vả, tỷ tỷ cũng muốn nói mấy lời trợ giúp cho thực lực của ngươi. Nhưng có vẻ ngươi không có hứng thú, vậy quên đi.” Cây liễu già cố ý trêu ghẹo.  

 

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên dừng lại, nở nụ cười. Hắn biết cây liễu già là sinh linh Thần đạo chân chính, chẳng qua niết bàn trung tu. Nhưng khác với chim Thần Ma hay ý thức Ma Thần trong cơ thể Lạc Dương, cây liễu già muốn ký ức có ký ức, muốn pháp lực có pháp lực.  

 

Mà hắn tu luyện Thần đạo thì rất ít người có thể chỉ dạy, chỉ cần cây liễu già chỉ điểm một chút thì hắn sẽ có được không ít cơ duyên, sao có thể bỏ lỡ?  

 

Hắn vội vàng nói: “Có có có, có hứng thú, xin tiền bối chỉ dạy.”  

 

“Ha ha, tiểu tử ngươi mặt dày ngang ngửa sư phụ ngươi, nể mặt lần này ngươi bị liên lụy, tỷ tỷ sẽ chỉ dạy ngươi đôi chút.”  

 

Dừng một chút, cây liễu già lại nói tiếp: “Ngươi biết sự khác biệt lớn nhất giữa Thần đạo và Tiên đạo là gì không?”  

 

Dương Bách Xuyên: “Công pháp tu luyện của Thần đạo cao cấp hơn.”  

 

“Ha hả, xem ra ngươi không biết gì hết.” Cây liễu già bật cười rồi nói tiếp: “Điểm khác biệt lớn nhất có thể khái quát bằng hai cây, Tiên đạo được hình dung bằng cách dùng phi thiên độn địa dời non lấp biển, còn Thần đạo có thể hóa hủ bại thành thần kỳ, không gì không làm được.  

 

Đương nhiên giờ nói thì ngươi cũng không hiểu được, nói thẳng ra chắc ngươi có thể nghe hiểu nhỉ? Nếu không nhìn làm, đến nay thì ngươi toàn tu luyện thần thông chiến kỹ của người khác đúng không?”  

 

Dương Bách Xuyên giật mình, nhớ lại hình như trước kia hắn cũng lĩnh ngộ ra chiêu Phá Không Trảm trong lúc ngộ đạo, nhưng nghiêm khắc mà nói thì nó được lĩnh ngộ từ kiếm khí, còn là tự mình hiểu ra, thật ra cũng không coi như tự sáng tạo. Nếu nghĩ như vậy thì đúng là hắn vẫn luôn tu luyện thần thông chiến kỹ của người khác.  

 

Nhưng không phải ai cũng vậy sao?  

 

Gật đầu: “Đúng vậy, nhưng chuyện này có vấn đề gì sao? Mỗi người đều có sư thừa truyền thừa, đều tu luyện thần thông chiến kỹ được truyền thụ.”  

 

Cây liễu già cười nói: “Nếu ngươi nghĩ như vậy thì sai rồi. Tiểu đệ đệ, ngươi phải nhớ kỹ, mỗi một cường giả trên thế gian này đều có thần thông chiến kỹ do bản thân sáng tạo, thậm chí là công pháp. Chỉ có tự sáng tạo mới hợp với bản thân nhất, cũng mạnh nhất, càng tiếp cận đại đạo, thậm chí cuối cùng có thể thành tựu đại đạo.  

 

Ty luyện đồ của người khác thì cuối cùng ngươi cũng chỉ đi lên con đường xưa của họ, sống dưới bóng của họ. Cường giả đều có con đường riêng của mình, đều có đại đạo độc đáo của mình.  

 

Cho nên sau này ngươi phải chậm rãi hiểu được rồi sáng tạo thần thông chiến kỹ bí pháp thuộc về mình, như vậy ngươi mới có thể trở thành cường giả chân chính.  

 

Ví dụ như nhị sư huynh Tinh Thần Tử hay sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi, bọn họ đều đi theo đại đạo riêng của mình. Nhị sư huynh của ngươi là kiếm đạo, sáng tạo ra Tinh Thần kiếm đạo, cho nên ngươi thấy tuy hắn là Tiên Đế nhưng lại có thể giết được Tiên Tôn, đây là cường giả.  

 

Còn có tiểu tử Vân Thiên Tà kia sáng tạo ra Thập Nhị Chí Tôn, hình như dạo trước còn một mình đánh với Tán Tiên Tam Đại Chí Tôn, còn chiếm cơ trên.  

 

Đây mới là cường giả, thật ra thiên tư của ngươi không tệ, nhưng lại quá lãng phí thời gian và tinh lực của bản thân để đi hiểu được bí pháp thần thông của người khác. Tuy như vậy sẽ dễ dàng tăng lên thực lực nhưng tỷ tỷ muốn nói ngươi sẽ vĩnh viễn không thể trở thành cường giả chân chính nếu không sáng tạo ra bí pháp thần thông thuộc về chính mình. Căng chết ngươi cũng chỉ đến được Tiên Tôn đỉnh phong, dù tu luyện Thần đạo thì ngươi cũng không thể bước vào Thần đạo thực sự.”  

 

Dương Bách Xuyên sao không hiểu đạo lý này chứ, hắn cười khổ nói: “Ta hiểu điều đó, nhưng sáng tạo thần thông bí pháp đâu thể nói là làm được??”  

 

“Ha hả, tỷ tỷ không biết người khác có thể hay không, nhưng nếu ngươi không thể thì ngươi chính là một phế vật.” Cây liễu già cười nói.  

eyJpdiI6IjMzZFJoNzVWM1I2SHltWU1lbDFuTmc9PSIsInZhbHVlIjoiTmhHNlpzKzRxbGREU25QeUtjUm01eTE1UGdnZFlXdmdHK0crKzhxTkc4NHY2STVsY2xtXC9sS0hDSTd3eUNiRWsiLCJtYWMiOiIwZDI4NzVkMTI2MDg5YWFjNTVmNTg0MjFjN2RmZDJlYzM2NTZmY2EyODEyZDhhZDZmZWQzMWU1MThhODlhYTIxIn0=
eyJpdiI6InZSZ0lVMVNVTHZBWUhTWkNYWk5cL1BBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhwOFF0QjRDY1pPMFBoSXg1XC9mRk1yZEdsMndPQVU4TkJPdW1lT1M0TW1xZVNMXC9wWlk4STRlTGJpRDRQTlJmQ2ZZWXg5Z1hZTmc2UU1BSXRSTWpaclZ4czhDaHJ2WENDQktiQklcLytGUlcxZ1VZdGwzdlo4NU51TVNsQkdmS0s2U0pkXC82WDltVkYzQ2hodFFZQXc0RFJzcHZxaW4rMU94XC9XQ3BFQkJUbkZPQ2p0Tk9wRFBwb041TGpObTlKa2RxTVhzNFVyN0s4ZXp4WlpMZzdpN0g2T2QxVU01ZVpBajByQnlDaklwak5jOFl4SEtWZmJBbVVPSE45WVJoQ09HaGx0bms1UThtZDBVN0Rqb2ZRSVhIR3FyRXhZU1l1SjlzOHlzK1BhWXk2UWs9IiwibWFjIjoiODM3OWI4ODY2ZjhjMjJkMGE1MTA1NzUxZWM5YzRlN2ZiZDJjOTNiMzVkZWFkYTA3NDU2ZTQ0ZjEwNDFkYTE3YSJ9

Ads
';
Advertisement