“Nói gì mà là tôi biết cậu chứ? Tất cả chúng tôi đều biết cậu đấy được không?” Thanh Dương nói xong, cô ấy hét to với những người khác ở trong ký túc xa: “Mau đến xem, là Thẩm Đường, Thẩm Đường trong truyền thuyết đó.”
Sau đó, bốn bạn học khác trong ký túc xá đột nhiên đồng loạt ngẩng đầu lên, ánh mắt của bọn họ rơi trên người Thẩm Đường.
Thẩm Đường bị năm người bạn cùng phòng nhìn thì cảm thấy khó hiểu, nhanh chóng hoàn thành thành quá trình đánh răng đang dang dở, sau đó ngơ ngác đối diện với ánh mắt của các bạn cùng phòng.
“Ơ, cậu chính là Thẩm Đường à, chào cậu chào cậu, tôi là Tưởng Linh Linh.”
“Tôi là Lý Kiều.”
“Tôi tên là Mã Mỹ Lệ.”
“Mạc Thu.”
Thấy các bạn học đều giới thiệu xong rồi, Thẩm Đường vẫy vẫy tay, cô cong cong đôi mắt và nở một nụ cười rồi nói: “Chào các cậu, tôi là Thẩm Đường.”
Thẩm Đường mới vừa nói xong, các bạn cùng phòng đã cười hì hì tiếp lời.
“À, Thẩm Đường mà, chúng ta đều biết, cũng từng nghe nói.”
“Ha ha ha, đúng vậy, nghe tên không bằng gặp mặt, bây giờ cuối cùng cũng có thể nhìn thấy người thật rồi.”
“Cậu xinh thật đó.”
“Cậu thật sự làm được một câu rưỡi trong hai câu cuối cùng trong vòng bán kết sao? Vậy có nghĩa là nếu đủ thời gian thì cậu có thể giải quyết được hai câu luôn đúng không? Cậu giỏi thật đó.”
“Không đâu, hai câu kia rất khó, tôi cũng không ngờ mình sẽ làm đúng.” Thẩm Đường xua tay, xấu hổ vì được khen như vậy, gương mặt cô đỏ ửng, nhìn trông vô cùng mềm mại.
A a a, dáng vẻ đỏ mặt của bạn cùng phòng đáng yêu quá đi.
Muốn chọc thử một chút xem cảm giác như thế nào, không biết có được không nhỉ?
Nửa tiếng sau, Thẩm Đường được các bạn cùng phòng lôi kéo đi cùng tới nhà ăn.
Thẩm Đường chỉ cảm thấy hoảng hốt đến nóng rực, hôm qua còn tưởng rằng các bạn cùng phòng là học sinh giỏi vô cùng lạnh lùng, bây giờ lại nhiệt tình như vậy khiến Thẩm Đường cũng thấy hơi ngượng ngùng.
Mấy bạn học nữ đi đến nhà ăn, bởi vì đội tập huấn cũng chỉ có mấy chục người rồi, mà có một số bạn học còn đang cố gắng giải đề hoặc là làm chuyện gì đó khác, vì vậy lúc này không có quá nhiều người trong nhà ăn.
Sáu nữ sinh cùng nhau đi đến chỗ cửa sổ mua đồ ăn sáng, sau đó lại đi tìm chỗ để ngồi.
Thẩm Đường gọi cơm cơm nắm cải bẻ, nắm cơm trông trắng trẻo béo béo khiến Thẩm Đường rất muốn ăn..
Cô cầm đũa gắp một nắm cơm trắng mập lên rồi há miệng cắn một cái, cơm nắm phối hợp với cải bẹ mặn mặn, thật sự rất ngon.
Thẩm Đường còn gọi thêm một bát cháo.
Ăn một miếng cơm nắm, uống một ngụm cháo, quả thực quá hạnh phúc.
Tay nghề của đầu bếp trong nhà ăn này thật sự rất giỏi.
Thẩm Đường cảm thấy quãng thời gian tiếp theo mình nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Năm nữ sinh khác thấy Thẩm Đường ăn cơm nắm uống cháo gạo mà cũng có thể thỏa mãn như vậy, vì vậy khiến họ không nhịn được mà bật cười.
Hôm qua gặp mặt, khi nhìn thấy Thẩm Đường xinh đẹp trắng trẻo như vậy, các cô ấy còn tưởng rằng Thẩm Đường là một cô cả được chiều chuộng cơ. Không ngờ thì ra cô lại dễ ở chung như vậy, hơn nữa nhìn trông cũng rất xinh, chỉ ở bên cạnh nhìn Thẩm Đường thôi thì cũng đã là một loại hưởng thụ thị giác rồi.
Nhìn trông rất đáng yêu, thật sự muốn bóp mặt cô mà.
“Thẩm Đường, chúng ta đều là bạn học kiêm bạn cùng phòng, vậy khi tôi có bài không biết giải thì có thể hỏi cậu không?” Thanh Dương vừa nói vừa lén giơ tay vuốt phần tóc rối đỉnh đầu Thẩm Đường, sau đó nhanh chóng thu tay lại rồi nghiêm trang hỏi.
Mấy cô bạn cùng phòng bên cạnh nhìn thấy bàn tay của Thanh Dương vừa giở trò thì đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
A a a a, các cô ấy thật sự rất muốn chạm một chút.
“Được, có thể, không giải được thì chúng ta có thể trao đổi với nhau.” Thẩm Đường đã nhận ra động tác vừa rồi của Thanh Dương, nhưng cô cũng không quá để ý.
A a a, Thẩm Đường nhìn trông rất ngoan ngoãn, thật sự đáng yêu quá đi thôi.
Thẩm Đường nhìn các bạn học đều sáng mắng nhìn chằm chằm mình thì lập tức giơ tay sờ sờ mặt mình, rồi hỏi: “Các cậu nhìn chằm chằm tôi như vậy là vì trên mặt tôi có dính cái gì sao?”
Không phải là bởi vừa rồi lúc ăn cơm quá mạnh tay nên hạt cơm bị dính trên mặt đấy chứ?
Gương mặt của Thẩm Đường đỏ lên, tay cô sờ trên mặt, nhưng lại không sờ được bất cứ thứ gì khác.
“À, không phải không phải, chỉ là cảm thấy cậu quá thông minh, hâm mộ vừa xinh đẹp vừa thông minh thôi.”
“Đúng đúng đúng, chỉ là hâm mộ cậu thôi.”
Nhìn đôi mắt phát sáng của các bạn học, Thẩm Đường chậm rãi buông bàn tay đang sờ trên mặt xuống.
Ơ, bị bạn học nhìn chằm chằm như vậy, có hơi kỳ lạ thì phải.
Làm sao bây giờ, cảm giác cơm nắm cũng không còn ngon nữa rồi!
Còn nữa, cô cứ cảm thấy mấy cô bạn cùng phòng này có hơi đáng sợ.
Ánh mắt như sói như hổ thật sự khiến Thẩm Đường không chịu đựng nổi.
Sau khi rời khỏi nhà ăn, mấy người cùng nhau chạy tới phòng học.
Lúc bọn họ đến phòng học thì gần như các bạn học khác đều đã tới rồi, mà ai cũng đều đang cố gắng, người đọc sách, người thì làm bài, bởi vậy càng nổi bật lên sự nổi tiếng của mấy học sinh nữ khoan thai đến muộn là bọn họ.
Mấy người nhỏ giọng đi vào rồi tìm chỗ ngồi xuống.
Thẩm Đường lấy sách ra đặt trên mặt bàn, ánh mắt của cô thầm nhìn lướt qua các bạn học trong phòng, sau đó cô bỗng dưng phát hiện, trong mười mấy bạn học tới tập huấn thì chỉ có mỗi sáu người bọn họ là học sinh nữ.
Đúng vậy, chỉ có sáu học sinh nữ ở trong ký túc xá của bọn họ, còn lại tất cả đều là học sinh nam.
Cái này phải coi là gì đây nhỉ? Dương thịnh âm suy sao?
Thẩm Đường đọc sách được một lúc thì chuông vào học vang lên.
Một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đi vào rồi bắt đầu tự giới thiệu bản thân.
Lương Tùng Niên, một trong số giáo viên trong đội tập huấn.
Nhìn trông Lương Tùng Niên rất có dáng vẻ của một phần tử trí thức, mắt kính viền bạc tiêu chuẩn, làn da trắng nõn, vẻ ngoài hiền lành mang lại cho người ta cảm giác giống như một thầy giáo trên học đường trong thời dân quốc.
Buổi học đầu tiên của đội tập huấn bắt đầu.
Lương Tùng Niên đứng trên bục giảng ông ấy vừa thu dọn đồ đạc vừa chỉ vào đề bài trên bảng đen rồi nói: “Bài này phải hoàn thành trước tiết học chiều này, tôi sẽ kiểm tra.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất