“Đường Đường giỏi hơn tôi.” Cố Thịnh phản bác một câu.
Nghe Cố Thịnh nói vậy, Tô Chấn Hưng lại nhìn sang Cố Thịnh, khi thấy dáng vẻ đắc ý của anh thì lập tức cười phụ họa: “Được được được, giỏi hơn cả cậu, nhưng mà em gái Đường Đường đúng là giỏi hơn cậu đó, khi đó cậu cũng chỉ đạt giải nhất toàn nước chứ không đi dự thi, nhưng nếu cậu đi thi thì có lẽ cũng sẽ giành được huy chương vàng đó.”
“Cậu gọi ai là em gái đấy?” Ánh mắt sắc bén của Cố Thịnh b.ắ.n tới chỗ Tô Chấn Hưng.
Tô Chấn Hưng với vẻ mặt vô tội: Anh ấy gọi thì sao?
Gọi một câu “em gái Đường Đường” cũng không được sao?
“Đừng có gọi em gái vô tội vạ như thế, nếu muốn em gái thì về nhà tìm cha mẹ cậu đấy, đừng nhận em gái linh tinh.” Cố Thịnh thản nhiên bình tĩnh nói.
Tô Chấn hưng: “...!”
Mẹ nó, cái sự bá đạo của Cố Thịnh lại còn dùng ở cả chỗ này nữa, anh ấy phục rồi.
Từ nhỏ đã thích ăn một mình, để ý một cô gái mà không cho người khác gọi là em gái, đủ độc đoán rồi.
Cố Thịnh, quả nhiên vẫn là Cố Thịnh năm đó, không thay đổi chút nào.
————
Thẩm Đường lại mê man đi xuống máy bay, cô che n.g.ự.c đi theo Lương Tùng Niên và năm bạn học sinh khác ra ngoài.
“Thẩm Đường, ở đây!”
Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Thẩm Đường ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt lên, cô vừa nhìn thì đã thấy được Cố Thịnh mặc quân trang ở cách đó không xa.
Khi nhìn thấy Cố Thịnh, trong mắt Thẩm Đường xuất hiện sự kinh ngạc.
“Thẩm Đường, em quen Cố Thịnh hả?” Lương Tùng Niên đảo mắt nhìn Cố Thịnh ở cách đó không xa, cuối cùng lại rơi trên người Thẩm Đường.
Lương Tùng Niên đã quen biết giáo sư Khương nhiều năm, vì vậy đương nhiên ông ấy cũng quen biết Cố Thịnh, trước kia giáo sư Khương còn treo cháu trai ngoài miệng, anh ấy cũng là một thiên tài Toán học, đáng tiếc lại vào học tại trường quân đội.
Lúc trước khi biết Cố Thịnh đăng ký vào trường quân đội, giáo sư Khương đã vô cùng tức giận, say này vẫn không biết bao nhiêu lần nói tiếc cho một hạt giống tốt thông minh như Cố Thịnh.
Cố Thịnh đi tới, anh đứng ở bên cạnh Thẩm Đường rồi khẽ gật đầu với Lương Tùng Niên, sau đó trầm giọng nói: “Em chào thầy Lương.”
“Em tới đón Thẩm Đường à? Là ông ngoại bảo em tới đón sao?” Lương Tùng Niên hỏi.
“Vâng ạ, là ông ngoại bảo em tới đón người về ạ.” Cố Thịnh trả lời.
“Được rồi, em dẫn người về đi, thầy giao Thẩm Đường lại cho em vậy.”
“Thầy yên tâm, em chắc chắn sẽ dẫn người về an toàn.”
Lương Tùng Niên lại nói với Cố Thịnh thêm vài câu, sau đó ông ấy mới dẫn các bạn học sinh khác rời đi.
Có mấy bạn học đi cùng đều dùng vẻ mặt tò mò nhìn Thẩm Đường và Cố Thịnh, trong lòng họ thầm suy đoán quan hệ giữa hai người này.
“Sắc mặt của em không tốt lắm, có chỗ nào không thoải mái sao?” Ánh mắt của Cố Thịnh nhìn gương mặt nhỏ xinh tái nhợt của Thẩm Đường, mày kiếm của anh hơi nhíu lại.
“Ngồi máy bay nên có hơi chóng mặt, đợi một lát nữa sẽ tốt thôi ạ.” Thẩm Đường mềm mại trả lời một câu, sau đó như thể nghĩ đến cái gì đó, cô lại nói: “Giáo sư Khương bảo anh tới đón em ạ? Thật ra em có thể tự về được.”
“Không phải.” Cố Thịnh nhìn thoáng qua gương mặt tái nhợt của cô gái, sau đó nói đúng hai chữ.
Nhưng Thẩm Đường lại không hiểu hai chữ này lắm, “không phải” cái gì cơ?
Cô ngước mắt lên rồi dùng vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn Thẩm Đường.
“Tôi nói là, không phải là ông ngoại tôi bảo tôi tới đón em, là tôi muốn tự đến, thật ra ông ngoại tôi không biết chuyện này.” Cố Thịnh nhìn dáng vẻ kinh ngạc ngơ ngác há miệng mà không kìm chế được tiếng cười nên đã phát ra tiếng cười trầm thấp.
Đúng, chuyện chính là như vậy, thật ra giáo sư Khương vốn không biết chuyện bây giờ Cố Thịnh đi tới sân bay đón Thẩm Đường, tất cả đều là tin tức mà Cố Thịnh tự hỏi thăm được nên đã cố ý tới đón cô.
“Hả, vậy anh là giải sao?” Thẩm Đường nói, nếu cô nhớ không lầm thì trường quân đội không được tùy tiện ra vào thì phải?
“Ngốc à, em không biết xin nghỉ phép sao?” Cố Thịnh nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô bé, anh không nhịn được mà giơ tay chọc chọc vào gương mặt nhỏ nhắn có vẻ hơi tái nhợt của cô.
“Chúng ta tìm một chỗ nào đấy ăn chút gì đi, em gầy rồi kìa.” Cố Thịnh nhân lúc Thẩm Đường còn chưa kịp phản ứng lại mà giả vờ điềm nhiên thu tay lại như không có việc gì, đôi chân dài của anh bước về phía trước hai bước.
Thẩm Đường nhìn động tác của Cố Thịnh thì cũng nhấc chân theo.
Hai người đi song song với nhau ra ngoài, Cố Thịnh lén nghiêng đầu nhìn mặt Thẩm Đường.
Trong lòng thẩm nghĩ: Nhìn trông trắng nõn, quả nhiên là rất mềm.
Đầu ngón tay của anh như thể vẫn còn giữ lại cảm xúc mềm mại trơn nhẵn kia, ngón tay Cố Thịnh hơi cong lại, trong lòng thoáng xuất hiện điều gì đó kỳ lạ.
Cô gái, có phải cũng giống như cô, mềm mại non nớt không...
Nửa tiếng sau, Cố Thịnh dẫn Thẩm Đường tới một quán ăn.
Ngồi xuống ghế, Thẩm Đường cầm lấy thực đơn, ánh mắt cô nhìn thoáng qua tên các món ăn trên thực đơn, cô nghiêng đầu nhìn Cố Thịnh: “Anh ăn thịt kho tàu không?”
“Có thể.”
“Vậy tôm to hấp thì sao?”
“Được.”
“Gà sao ớt ạ?”
“Em thích là được.”
Cố Thịnh cưng chiều nhìn Thẩm Đường, ánh mắt kia quả thực khiến nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh không nhịn được mà hò hét ở trong lòng “tôi cũng muốn”.
Được cưng chiều quá rồi!
“Vâng, vậy thêm một canh mướp xào, sau đó thêm một đĩa thịt xào cà tím ạ.” Thẩm Đường mỉm cười nói với nhân viên phục vụ ở bên cạnh.
Vừa rồi khi nhìn thực đơn, đôi mắt Thẩm Đường như muốn tỏa ra ánh sáng xanh rồi.
Có trời mới biết mấy ngày ở nước ngoài Thẩm Đường khổ như thế nào, cô không ăn quen đồ ăn ở đó.
Mỗi một bữa cơm ở nước ngoài, Thẩm Đường đều vô cùng nhớ đồ ăn ngon ở tổ quốc.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Thẩm Đường quay đầu lại nhìn Cố Thịnh, cô nghiêm túc nói: “Anh Cố, lần này anh đừng có giành với em, hôm nay em nhất định phải tính tiền.”
“Không cần, sao tôi có thể để em trả tiền được chứ? Em vẫn còn đang đi học mà, tôi có tiền, chuyện tính tiền em không cần quan tâm đâu.” Cố Thịnh nói.
“Không được, anh giúp em nhiều như vậy, em hẳn là nên mời anh một bữa cơm mới đúng, nếu anh không cho em trả tiền, vậy lát nữa em sẽ không ăn.” Khi nói chuyện, có lẽ Thẩm Đường cũng không nhận ra vẻ mặt của mình đang vô cùng “không nỡ”.
Rất muốn xoa bóp gương mặt nhỏ trắng nõn kia, làm sao có thể đáng yêu như thế chữ, đáng yêu đến mức phạm quy!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất