Với tính cách của Cố Thịnh, nhất định là có việc gấp nên mới ra ngoài lúc nửa đêm, còn về chuyện gì thì ông cụ cũng không biết.
Thư Nhiên nghe thấy Khương Bính Thăng nói vậy, bà cụ vẫn có hơi không yên lòng, nhưng Cố Thịnh cũng đã đi ra ngoài rồi, dù có lo lắng thì cũng không thể làm gì được.
Trở về phòng tắm rửa một chút rồi đi ngủ, có chuyện gì để ngày mai hỏi là biết.
————
Cố Thịnh nói đến ngay thì thật sự là đến ngay.
Thẩm Đường nằm trên giường khoảng gần hai mươi phút thì đã nghe thấy có người gõ cửa.
“Đường Đường, mở cửa ra, tôi là Cố Thịnh.”
khi nghe thấy giọng nói đầy nam tính ở ngoài cửa, trong mắt Thẩm Đường lóe lên sự kinh ngạc.
Thật sự là đến ngay lập tức kìa, Thẩm Đường nhớ từ nhà giáo sư Khương tới đây cũng phải mất hơn ba mươi phút, mà mới qua gần hai mươi phút đã đến, Cố Thịnh phóng tên lửa đến đây hả?
Đợi đến khi Thẩm Đường ra mở của, cô nhìn thấy người đàn ông đầu đầy mồ hôi ở bên ngoài, bây giờ, trong lòng Thẩm Đường vô cùng cảm động, cô cảm thấy rất ấm áp, nhất là khi nhìn thấy gương mặt kia của Cố Thịnh, cảm thấy vô cùng an toàn.
“Vẫn không thoải mái à? Vậy chúng ta mau tới bệnh viện thôi.” Cố Thịnh nhìn gương mặt nhỏ tái nhợt hơn cả lúc trước của Thẩm Đường, anh xoay người rồi ngồi xuống, cánh tay cứng rắn của chàng thiếu niên vòng qua chân Thẩm Đường.
Thẩm Đường chỉ cảm thấy tầm mắt của mình chuyển sang một mức cao hơn, một hồi lâu sau, cô mới phản ứng lại thì đã thấy Cố Thịnh bế mình xuống tầng.
Thẩm Đường cảm giác mặt mình cách rất gần lồng n.g.ự.c của chàng trai, gần đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch thình thịch của anh, đập từng nhịp một vô cùng mạnh mẽ.
Cô lén ngước mắt lên, chỉ thấy vẻ mặt nghiêm túc của chàng trai, Thẩm Đường không khỏi cong khóe miệng, trong mắt xuất hiện ý cười nhàn nhạt.
Mà Cố Thịnh ôm Thẩm Đường trong n.g.ự.c nhưng lại không nghĩ bất cứ cái gì khác, anh chỉ cảm thấy cô gái trong n.g.ự.c mình vô cùng ngoan ngoãn, ngoan ngoãn co lại trong lòng mình, không kêu lấy một tiếng, ngoan đến mức khiến anh phải đau lòng.
Anh nhân chân bước xuống tầng, lúc này chỉ muốn nhanh chóng đưa người trong n.g.ự.c tới bệnh viện.
Xuống dưới tầng, Cố Thịnh đạp xe, Thẩm Đường thì ngồi ở ghế đằng sau, hai tay cô túm lấy góc áo của chàng trai, chiếc xe đạp phóng nhanh như tên b.ắ.n trên con đường yên tĩnh trong đêm.
Cảm nhận được tiếng gió rít bên tai, Thẩm Đường bị lạnh đến mức vô thức co người lại núp sau lưng Cố Thịnh, cuối cùng cô cũng hiểu vì sao vừa rồi Cố Thịnh lại có thể đến quán trọn nhanh như vậy.
Thì ra, anh đạp xe trong tư thế lao như tên phóng.
Sau nửa tiếng, Thẩm Đường đã được đưa tới bệnh viện.
Một vị bác sĩ mặc áo choàng trắng bước ra, sau khi có kết quả kiểm tra, ăn uống không điều độ khiến dạ dày có vấn đề, không nghiêm trọng, chỉ cần uống thuốc, truyền hai chai nước là được rồi, cũng không cần phải nằm viện xử lý, sau khi truyền nước xong thì có thể về nhà nghỉ ngơi.
Bởi vì không cần phải nằm viện, Thẩm Đường chỉ có thể ngồi xuống hàng ghế ở hành lang bệnh viện để truyền nước, bên cạnh là Cố Thịnh vẫn luôn ở cạnh cô.
Thẩm Đường nhìn cái kim cắm trên mu bàn tay của mình, rồi lại nghĩ tới vừa rồi Cố Thịnh đi đăng ký nộp tiền lấy thuốc, anh chạy ngược chạy xuôi như vậy một hồi, cô nhịn không được nghiêng đầu nhìn chàng trai ở bên cạnh.
Cố Thịnh nhận thấy ánh mắt của Thẩm Đường rồi lại nhìn chằm chằm vào mu bàn tay bị đ.â.m của cô, anh chỉ cảm thấy Thẩm Đường thật sự quá gầy, gầy đến mức có thể nhìn rõ được mạch m.á.u màu xanh nhạt dưới ghim kim, cổ tay cũng vậy, nhỏ tới mức khiến anh cảm thấy bẻ một cái là gãy.
“Sao vậy?” Cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Đường, Cố Thịnh ngẩng đầu lên, anh nhìn thằng vào đôi mắt to tròn xinh đẹp của Thẩm Đường.
“Không có gì, chỉ là muốn cảm ơn anh một tiếng, hôm nay thật sự đã làm phiền anh rồi.” Thẩm Đường mềm mại nói.
“Không sao đâu, ai bảo anh là anh trai của em chứ.” Cố Thịnh nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô gái, anh không khống chế nổi ý nghĩ trong lòng mà đưa tay véo gương mặt vừa nhỏ vừa trắng của cô gái, sau đó khẽ cười một tiếng nói: “Tôi đấy à, thật sự rất có một cô em gái giống như em vậy, em có chuyện gì thì có thể tìm tôi, tôi rất vui đó.”
“...” Thẩm Đường không còn lời gì để nói.
Được rồi, người ta chỉ coi cô như em gái mà thôi.
Nhớ tới mình đã từng lén thần thèm muốn giá trị nhan sắc của người ta, gương mặt Thẩm Đường nóng lên, cô thầm mắng mình thật cầm thú.
Người ta coi mày là em gái, sao mày có thể có ý nghĩ xấu xa như vậy chứ?
Được rồi, được rồi, từ nay về sau, cô cũng chỉ coi anh là anh trai.
Ngay khi Thẩm Đường đang tự kiểm điểm lại bản thân, Cố Thịnh lại đột nhiên nói.
“Em không biết đâu, thật ra lúc nhỏ tôi cực kỳ ghét có em gái, ở khu nhà chúng tôi, trong nhà mấy người bằng tuổi tôi đều có em gái, đến Tô Chấn Hưng cũng có một cô em gái. Từ nhỏ tôi đã khẳng định những người là “em gái” thì đều sẽ làm nũng, thích khóc, còn luôn cáu kỉnh. Mà một đám con trai chúng tôi đi ra ngoài trời đều phản dẫn theo em gái ra ngoài, cô bé nào mà bị ngã hoặc bị đụng phải, khi về nhà, chúng tôi lập tức sẽ bị mắng, vì vậy, tôi cực kỳ không thích em gái.”
“Hả?” Thẩm Đường chớp chớp đôi mắt to tròn biểu thị... vậy tại sao anh lại đối xử tối với em?
Hình như đọc được suy nghĩ từ trong đôi mắt Thẩm Đường, Cố Thịnh khẽ cười một tiếng rồi tiếp tục nói: “Em thì không giống vậy, vừa nhìn đã cảm thấy em rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, mà vẻ ngoài cũng rất xinh đẹp, tâm địa lương thiện, còn thông minh...”
Khi nghe một đống lời khen gợi từ trong miệng Cố Thịnh, Thẩm Đường sờ lên mặt mình một chút, cô ngơ ngác.
Người mà Cố Thịnh nói là cô đúng không?
Thông minh và xinh đẹp thì Thẩm Đường không phủ nhận, nhưng mà... Ngoan ngoãn hiểu chuyện, tâm địa lương thiện?
Đây đúng là đang nói cô à, có phải Cố Thịnh có hiểu lầm gì với cô không.
Ôi, được rồi được rồi, sự hiểu lầm đó cũng là một hiểu lầm đẹp đẽ.
Thì ra Cố Thịnh lại nhìn cô bằng bộ lọc tốt đẹp như vậy.
“Gặp được em, tôi cảm thấy như đang có một cô em gái vậy.”
“Ừm, anh Cố, anh cũng rất tốt.” Thẩm Đường không chút do dự khen gợi một câu, sau đó cô đặt trọng tâm ở phần cuối: “Anh cố, nếu có một ngày anh phát hiện em không giống với trong tưởng tượng của anh, vậy anh có cảm thấy em không tốt không?”
Nước thuộc nhỏ từng giọt vô cùng chậm, đợi đến khi truyền xong thì đã hơn hai giờ sáng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất