Nhận thấy người nhà họ Thẩm đang thầm quan sát mình, Lý Lam có hơi xấu hổ rồi hắng giọng một cái, ánh mắt của bà rơi vào người Thẩm Đường, sau đó mở miệng phá vỡ sự im lặng: “Bạn học Thẩm Đường, hôm nay cô đến chủ yếu là để hỏi ý kiến của em, không biết bạn học Thẩm Đường có ý định chuyển trường không?”
“Khụ khụ, là như vậy, trường trung học số một chúng cô rất chào đón những học sinh xuất sắc như bạn học Thẩm Đường. Hơn nữa chúng tôi cũng có các chính sách ưu đãi, nếu bạn học Thẩm Đường chuyển tới trường chung học số một của cô thì mỗi tháng cô có thể miễn giảm chi phí học và chi phí phụ thi, còn có thể cấp cho một số học bổng nhất định.”
“Vì vậy, hôm nay cô tới đây một chuyến là muốn hỏi bạn học Thẩm Đường có suy nghĩ muốn tới trường trung học số một không?”
Chuyển trường?
Thẩm Đường thật sự chưa từng có suy nghĩ này, trước đây không nghĩ tới, bây giờ có nghĩ thì cũng không có ý định, dù sao bây giờ giáo viên chủ nhiệm Hồ Tiền Tiến là bạn học của anh trai Thẩm Quang Minh, khi cô vừa tới đây, là Thẩm Quang Minh cố ý tìm Hồ Tiền Tiến thì mới có thể chuyển vào lớp mười, bây giờ nếu chuyển tới trường khác thì có hơi vong ân phụ nghĩa đó.
Hơn nữa, thật ra Thẩm Đường cảm thấy mình học ở đâu cũng đều như vậy, bây giờ thành tích của cô rất tốt, bên trường trung học số sáu cũng đã nói, sau khi khai giảng, họ chắc chắn sẽ có học bổng cho cô, nếu cô có thể duy trì thứ hạng đứng nhất toàn khối của mình thì chắc chắn sẽ có rất nhiều học bổng.
“Cô Lý, em cảm thấy trường trung học số sáu rất tốt, vì vậy em không có ý định chuyển trường.”
Thẩm Đường từ chối cô Lý Lam không chút do dự.
Lý Lam nghe thấy lời từ chối của Thẩm Đường, trên mặt chị ta xuất hiện sự kinh ngạc, nhưng vẫn tiếp tục khuyên bảo: “Bạn học Thẩm Đường, em suy nghĩ lại một chút đi, trường trung học số một chúng tôi rất hy vọng em có thể đến trường của chúng tôi để học tập, hơn nữa trong cuộc thi Olympic Toán học lần này, em có biểu hiện rất xuất sắc, vì vậy có thể thấy thiên phú Toán học của em vô cùng tốt, sau khi em chuyển đến trường chung học số một, chúng tôi có thể sắp xếp cho em vào lớp tốt nhất, em có thể cân nhắc lại được không?”
“Không cần đâu ạ, em đã suy nghĩ kỹ càng rồi.” Thẩm Đường lại nói.
Qua chuyện Thẩm Đường từ chối xuất tuyển thẳng lần trước, Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình ở bên cạnh rất bình tĩnh khi thấy bây giờ Thẩm Đường lại từ chối trường trung học số một.
Đến tuyển thẳng mà con gái cũng có thể từ chối thì từ chối trường trung học số một cũng chẳng đáng sợ là bao.
Vẫn là câu nói kia, chuyển của Thẩm Đường là do cô làm chủ, bọn họ tin tưởng Thẩm Đường có bất cứ quyết định gì đều là có lý do của riêng mình.
Nhưng mà Lý Lam lại không nghĩ như vậy, bà ta bị Thẩm Đường từ chối hai lần liên tiếp thì đã có hơi tức giận, nhưng bà ta lại nhớ tới lời hiệu trưởng nói với mình, vì vậy cố gắng đè nén nó lại rồi thở dài.
Tuy nhiên, dù Lý Lam có nói thế nào đi nữa, Thẩm Đường vẫn kiên quyết khiến bà ta không thể làm được cái gì.
Cuối cùng, Lý Lam thất vọng rời khỏi nhà họ Thẩm, thậm chí sau khi ra khỏi cửa nhà họ Thẩm, bà ta còn cảm thấy Thẩm Đường là một học sinh không biết tốt xấu.
Trường trung học số một của bọn họ là trường trung học tốt nhất trong thị trấn, Thẩm Đường từ chối thì chắc chắn là tổn thất của cô.
Sự xuất hiện của Lý Lam mới là bước đầu, mấy ngày tiếp theo, người của các trường trung học trong thành phố cũng tới, mục đích đều là muốn để Thẩm Đường chọn chuyển tới trường trung học của bọn họ. Kết quả cuối cùng đều không có ngoại lệ, bọn họ đều bị Thẩm Đường từ chối.
Sau khi hiệu trưởng Trương nghe được tin này, trong lòng ông ấy thầm mắng những trường học đó vô liêm sỉ muốn cướp người tài của ông ấy.
Hiệu trưởng Trương cảm thấy việc Thẩm Đường từ chối nhiều trường học như thế thực sự khiến ông ấy vô cùng hả lòng hả dạ.
Ha ha ha, muốn cướp người tài hả, vậy thì vấp phải trắc trở thôi!
Chẳng mấy chốc đã đến ngày khai giảng.
Tấm biểu ngữ to đùng được treo trên cổng trường trung học số sáu vẫn còn chưa được hạ xuống, vì vậy khi Thẩm Đường đến báo danh vừa đi đến cổng trường trung học số sáu thì đã nhìn thấy tên của mình được treo ở cổng chính trường trung học số sáu, một cái tên được in rất to, vô cùng bắt mắt.
Thẩm Đường đứng trước cổng trường trung học số sáu nhìn chằm chằm tấm biểu ngữ kia một lúc lâu, khóe miệng cô hơi giật giật.
Đưa tay lặng lẽ che mặt mình đi, sau đó mới bước vào cổng.
Nhưng gương mặt xinh đẹp mang tính biểu tượng của Thẩm Đường dù có bị che đi cũng khiến người ta không thể xem nhẹ được, đúng vậy, ánh mắt của các bạn học trong trường trung học số sáu đều đang nhìn chằm chằm bóng dáng của Thẩm Đường.
Thậm chí còn có một số học sinh đi cùng cha mẹ còn chỉ vào bóng lưng của Thẩm Đường, sau đó dùng vẻ mặt tự hào nhìn cha mẹ nhà mình rồi nói: “Cha mẹ nhìn đi ạ, đó chính là Thẩm Đường của trường chúng con đó, đứng đầu toàn khối, tham gia cuộc thi Olympic Toán học Quốc tế đoạt được huy chương vàng đó!”
Thẩm Đường nghe thấy lời giới thiệu của một bạn học về cô, trên mặt vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Trong lòng lại mặc niệm: Không nghe thấy, không nghe thấy, tôi không nghe thấy.
Nhưng điều khiến người ta càng xấu hổ hơn đó là những bậc cha mẹ kia đang nhiệt tình đi đến chỗ Thẩm Đường.
Thẩm Đường nhìn các bậc phụ huynh nhiệt tình đi tới, đúng vậy, là “các”, bọn họ đang đến, từng bước từng bước một đến gần cô.
“Cháu cháu, cháu là bạn học Thẩm Đường đúng không, cô là mẹ của xxx, xxx nhà cô cũng là học sinh cuối cấp giống như cháu, ở nhà con nhà cô vẫn luôn nhắc tới cháu, mà môn Toán của con nhà cô lại có hơi không theo kịp các bạn, bạn học Thẩm Đường, cháu xem, cháu có thời gian để dạy cho con nhà cô được không?”
Bên tai cô vang lên rất nhiều tiếng gọi “bạn học Thẩm Đường”, dù vậy nhưng Thẩm Đường vẫn nở nụ cười nhẹ đầy lịch sự rồi mở miệng đáp: “Mọi người đừng nói như vậy, phương pháp học tập của cháu không có gì đặc biệt đâu ạ, nhưng nếu các bạn học có gì không hiểu thì có thể đi tới tìm cháu, cháu có thời gian thì có thể giảng bài cho các bạn. À còn bạn học muốn mượn vở ghi chép của cháu thì có thể tới lớp cháu để tìm cháu ạ.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất