Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế

Bạn nhỏ của Tống Thanh Phong cảm thấy cha mình đến một chuyến thì cá nương của cậu bé cũng không còn thơm nữa, cậu bé dùng vẻ mặt buồn thiu nhìn chị Thẩm Đường xinh đẹp này, ông cụ non mở miệng nói: “Chị Thẩm Đường, em về rồi, cha em có đánh em không?”

“Em nghĩ thế nào?” Thẩm Đường nhìn cậu bé với ánh mắt tỏ vẻ hiểu biết.

“Trời ơi, em sợ sẽ không thể thấy được mặt trời ngày mai nữa.”

“Đừng thở dài, chị dạy em một chiêu này, em về nhà thì quan tâm cha em nhiều hơn một chút, như vậy cha em sẽ hạ thủ lưu tình với em, em có biết dỗ người khác không? Biết cái gì tốt nên nói cái gì, cha em thích nghe cái gì thì em cố gắng mà nói thật nhiều, như vậy có lẽ khi ra tay, cha em sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.” Thẩm Đường lặng lẽ nói.

“Ôi trời, hy vọng là có tác dụng, em cứ có dự cảm rất xấu.” Tống Thanh Phong gần như không còn ôm hy vọng gì.

“Không sao đâu nhóc, có lẽ là do cha em muốn cho em một tuổi thơ hoàn chỉnh mà thôi.”

“chị Thẩm Đường, tuổi thơ hoàn chỉnh là như thế nào ạ?”

“Chính là, tuổi thơ nếu không từng bị cha đánh thì sẽ không hoàn chỉnh, em hiểu không?”

“Không hiểu, em không muốn hiểu.” Bạn nhỏ Tống Thanh Phong lắc đầu với vẻ mặt âm trầm.

Hu hu hu, cậu bé tình nguyện có một tuổi thơ không hoàn chỉnh cơ.

Tuổi thơ của cậu bé quá hoàn chỉnh, hoàn chỉnh đến mức cái m.ô.n.g thường xuyên bị đau nhức.

Quả nhiên, vào buổi tối, bạn nhỏ Tống Thanh Phong về tới nhà đã bị đánh khôgn chút lưu tình nào.

Ngày hôm sau, bạn nhỏ Tống Thanh Phong không ra ngoài chơi.

Bởi vì cái m.ô.n.g của cậu bé rất đau, ra ngoài để người khác biết cậu bé bị đánh đón, cậu bé sẽ bị mất mặt đó.

Hôm sau.

Buổi trưa, ăn cơm trưa xong, Thẩm Đường lập tức dẫn Lục Viên và Tần Lạc lên thị trấn.

Trở về trường học, việc đầu tiên mà Thẩm Đường làm đó là giám sát Tần Lạc hoàn thành bài tập về nhà trong ngày nghỉ.

Tần Lạc ngồi tại vị trí bị Thẩm Đường ngồi cạnh nhìn chằm chằm mình thì chỉ có thể nghiêm túc hoàn thành công việc, hơn nữa khi làm sai một bài, Thẩm Đường còn bắt cậu ấy phải nghe giảng, nhất định phải đảm bảo cậu ấy đã hiểu được đề này mới dừng lại

Buổi tối, giờ tự học buổi tối, lớp phó học tập của từng môn bắt đầu thu bài tập về nhà.

Sau đó, các giáo viên phát hiện cả một tuần gần đây, hình như Tần Lạc đều nộp bài tập đúng hạn, đồng thời còn không làm sai bài nào, thậm chí các giáo viên còn suy đoán có phải Tần Lạc muốn bắt đầu học tập thật giỏi lại lần nữa không.

Ngày hôm sau, các giáo viên hỏi thăm được thì mới biết, thì ra gần đây Tần Lạc là bị bạn học Thẩm Đường kéo đi học hành cùng nhau.

Cái giáo viên đều nhất chí cho rằng, quả nhiên học tập cùng với bạn học tốt sẽ có một số tác dụng nhất định, nếu không tại sao điểm số bây giờ của bạn học Tần Lạc đang từng bước tăng lên chứ?

Thứ ba, giờ nghỉ trưa, Thẩm Đường không đi tìm Tần Lạc mà một mình ra khỏi trường học.

Lần trước, mấy người giáo sư Khương chuẩn bị quà cho Thẩm Đường, cô còn chưa đáp lễ lại, vừa hay bây giờ Thẩm Đường có thời gian rảnh, vì vậy nhân lúc giờ nghỉ trưa đến bưu điện một chuyến.

Thẩm Đường chuẩn bị cho giáo sư Khương một bộ nghiên mực giấy bút, đây là phần thưởng mà hệ thống cho cô, bởi vì sản phẩm do hệ thống tạo ra đều thuộc hàng cao cấp, vì vậy chất lượng của bộ nghiên mực giấy bút này chắc chắn vô cùng tốt, trên thị trường có lẽ cũng có rất ít thứ đồ tốt như vậy.

Thứ Thẩm Đường chuẩn bị cho Thư Nhiên là một bộ mỹ phẩm dưỡng da, thích chưng diện là tính trời sinh của phụ nữ, có thể giữ được nét thanh xuân thì làm gì có người phụ nũ nào không bằng lòng.

Còn về phần Cố Thịnh, Thẩm Đường suy nghĩ rất lâu, khi ở Bắc Kinh, Cố Thịnh đã chăm sóc cô tốt như vậy, Thẩm Đường bối rối không biết nên tặng gì cho Cố Thịnh, quần áo gì đó chắc chắn không thích hợp, vì vậy nghĩ tới nghĩ lui, Thẩm Đường quyết định sẽ tặng một cái đồng hồ.

Cái đồng tiền này có hơi đắt, cũng bởi vì nó quý giá nên Thẩm Đường cho rằng nó có thể thể hiện lòng biết ơn của cô với anh.

Đến bưu điện, Thẩm Đường điền địa chỉ nhà giáo sư Khương, bởi vì cô vốn không biết địa chủ của Cố Thịnh.

Mấy ngày sau, Tống Khôn và Vương Thư Hương kết hôn ở trong thôn, nhưng Thẩm Đường lại không có thời gian trở về uống rượu mừng, cô đang bận rộn với năm cuối cấp ba.

Mỗi ngày Tần Lạc đều bị Thẩm Đường nhìn chằm chằm, thái độ lười biếng học tập lúc đầu cũng dần được sửa lại.

Trau dồi kiến thức, tính tình của Tần Lạc cũng dẫn thay đổi.

Tần Lạc dần hiểu rõ, cậu ấy học hành là vì tương lai của chính mình, không phải vì cha mẹ, những chuyện trong nhà đã không tốt như vậy, cho dù cậu ấy có cam chịu thì cũng không thay đổi được cái gì.

Vì vậy, cố gắng học tập cho giỏi, tương lai rời khỏi nơi này, đến lúc đó cậu ấy sẽ có cuộc sống của riêng mình.

“Bíp, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ giải cứu bạn học, hệ thống thưởng một lần rút thăm.” Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

Thẩm Đường vốn đang nằm trên bàn bị ánh mặt trời ấm áp làm buồn ngủ, khi nghe được phần thưởng hệ thống mà mình đã mong đợi từ lâu, cơn buồn ngủ vốn có lập tức bị quét sạch ngay lập tức, cô hưng phấn xoa xoa tay.

Rút thăm lần này không giống với lần trước, không phải xe đạp, tivi, tủ lạnh hay những đồ cơ khí đại loại như thế.

Trên màn hình là những loại dược liệu vô cùng cao cấp.

Trên bàn quay, từng ô nhỏ trong đó được chia thành các loại dược liệu khác nhau.

Ôi trời ơi, quả nhiên hệ thống có thể cho cô đi đến đỉnh cao của cuộc sống mà.

Nhân sâm rừng, linh chi, hà thủ ô, còn có cả long tiên hương, đông trùng hạ thảo.

Ngay cả người không biết gì về dược liệu là Thẩm Đường cũng biết mức độ quý giá của những loại dược liệu này, tùy tiện lây ra một cái cũng có thể biến thành rất nhiều tiền bạc. Lúc cần thiết, những thứ này còn thể cứu mạng đó.

eyJpdiI6Ik8raUNReW96dTdsV3lvK0oxOTNaV2c9PSIsInZhbHVlIjoib3ZGOWNMaU0yNXhFandGbm9EVDFmYlJBOUdWOE9DK0dNeVd6MTVSWFRydkJ6WXI0S0EwbWNrQ0tySjJZbzkzWnMrU2M5aUIxcFpCWDloamM2VnBBbWNjSkxuc1FKYTVtNCtWZWVmWklWOU5naHRCXC9DdXlRdEZPQ1h5blM5OElhaFBcL0laeEhHd2x5VWgyMHpDZkVINThiVDNZWldpOGFWN1FYVWFOM0Y3ck02VjMwXC9HVjI5N3ZBMW5mdnBqUEFKXC9yOWF1MHJEcit0dkxYV0V5ZVErZDE2YmNEUWdXSzc5TXA3dHo0WFAwbnFHTFJvRWFQcFFqR0s2S3p0dWlLSEFYSmZqcXA0VXhxeWJIXC9JOWFlWFFJeUR5RVY2MWYyaUk3NkdhdDJ2d0VEMkNYZWlWUCs2dzVDTVwvZ29sVHYybUVXRW5CYlBIZFlrZUkwNVBXWFJZbUN2NkdEOHNjUXRzQlI5NkdlSEUyTHc3SGl3cUxrTEhaSWxxak84dXdXaHc1NERhTVE1bUZ6S3ZBdnlkTkk2V0plMEJMaGVYdURYV1ZMSGpEZnJBbmVibDRXTVwvYzM2WERzejJ6SU4yMWtQTzRHb0QxTVUwd1lLQ2V5OFNQeFVOMTZNdWEwSHMzTFFNOEVYTUZDZmRRR0EwRkl2UkFMdnl1VVdza1RZUkU0dUV1Vlo5ZDREeEhoK3pTb3IzN1NNV2VyVHh2QVFpM3RFTnFjUmIzME9DODZNZ1paK3RrY1BUcXNvdkVjekgxWlZxb3JFN3p0b1prWUJzcTNnWURYVFpicEl6UUlnbDZReDBZM3d4aUxqXC94TVFnSG9TV29ZNEVOSmNabGdrNzJLV2wrUGZtblpINEhvK0RxOGZFUU9pSGxlV3BcL0xVSDBLbDE5cThjYUFRSUZKR1RvOHQyQVBDRnFoZTFaVHJ3ejB0VHQiLCJtYWMiOiI3MjAzZGMzOTRlMmI3MDgyOTJhNWFhMGVmMWY1NGY0ZTIwZDhjMzMwZGJhYjM1MjliNGRmNDNiYzAyMDRiYWMwIn0=
eyJpdiI6Im9Wdm5lU3BmV1o0RjhYbnBcL1RlcTZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImpYUWpZblVQXC9YUFZxZmhBMzB4aVcwR2xnTFRHeGFNaUVLekNzblpzMEFteFBPN3FaWDJta2thSFE2cmJJSVM0dDZjY2Y5NWdFSDBjbEpOcGRibTVVYmRQZEk3ZWd0NFFLZ3lBczNBRjZiR1lhbkhCRDFDUmRyc1h4eVwvTllQM2xcL0E1OG42S0NYcVRwdUYwZUNRNEtyQXFNVVwvUlY1OW14SXdYRTliY2o0Qkd4TTVwZnFQYnJQaGRQU2xWb3RJNWNhYlBxd0xYZXAyd292SEw4THlCeFRVZmJrQlVvcE5CcVE3ZEFrTVZ6Uk9oa2w0bmhzSzFvSGMyU01BZUVnTmlxZlZUMFZrMGtuMXNNVG1UVXpzNkJZdWFuWjRCMnNhb09KOVRPSWFZbHlyUUtVNE9RT0NKZFpqOXlmS3RFRTJsWjkzeTZvR0prQ3F5UG9MbEpGQ1wvdVVsZFRabnMrSnN1bmxcL255YTVwMW50UXUwVVNZdTEzbWZ4QUJoWTNnbWpPQk9CenhyK05BeWtGZXYzdVVhWVUwK2c9PSIsIm1hYyI6ImMxZDZlZTAyNDJiNGQzMjQwYzAyMzhiYzg5MWIwOTI4MWM0NGQ1NTljOWUzMTUzMWQxYzhiZGM3MmJkNDU1Y2MifQ==

Thẩm Đường am hiểu nhất chiêu gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, Thẩm Đường chính là kiểu người hai mặt này.

Ads
';
Advertisement