Người anh ấy thích cũng là con gái, biết chưa hả?
Anh ấy là một chàng trai thẳng tắp đó, Cố Thịnh có ý gì vậy?
“Đợt một chút, đợt một chút, thằng nhóc Cố Thịnh kia, cậu đứng lại cho tôi, cậu giải thích rõ lời vừa rồi cho tôi, ai mà không thích con gái hả? Cậu nói câu đó có ý gì vậy, cậu đừng có chạy, dừng lại!”
Tô Chấn Hưng lập tức đuổi theo Cố Thịnh...
————
Trường trung học số sáu, thứ hai vẫn theo lệ cũ mà bắt đầu giờ chào cờ.
Hiệu trưởng Trương đứng dưới quốc kỳ bắt đầu nhắc nhở học sinh, sau đó bắt đầu phổ biến đại hội thể dục thể thao.
Lúc đầu, học sinh lớp mười hai nếu không muốn tham gia thì có thể không tham gia, dù sao cũng đã là học sinh cuối cấp rồi, đến thời gian làm bài tập trên lớp còn không đủ dùng thì sao có thể tham gia đại hội thể thao này để làm chậm trễ thời gian được.
Ngay từ đầu, hiệu trưởng Trương cũng có suy nghĩ không để lớp mười hai tham gia đại hội thể thao lần này, nhưng các giáo viên lớp mười hai lại có phản ứng khác, các học sinh cần có thời gian thư giãn một tí, vì vậy trường học đã cố ý họp bàn nghiên cứu lại, cuối cùng quyết định lớp mười hai sẽ tham gia đại hội thể thao lần này.
Các bạn học lớp mười hai nghe thấy bọn họ có thể tham gia đại hội thể thao lần này thì không biết có bao nhiêu sự vui vẻ.
Bình thường bọn họ ngoại trừ học tập thì cũng là trên đường đi học, lúc này có thể tham gia đại hội thể dục thể thao đương nhiên là rất vui vẻ rồi.
Cứ thỏa thích chơi hai ngày thôi, về phần học hành, ngay khi đại hội thể dục thể thao kết thúc, bọn họ sẽ học tập thật tốt.
Muốn tham gia đại hội thể dục thể thao đương nhiên phải đến báo hạng mục, ngay khi lớp phó học tập môn thể dục cầm phiếu điền đi tới chỗ Thẩm Đường, bạn học Thẩm Đường đã dùng vẻ mặt nghiêm túc nhét tờ giấy lại trong tay lớp phó học tập môn thể dục.
Lớp phó thể dụng ngơ ngác hỏi: “Thẩm Đường, cậu không định đăng ký sao?”
“Không đâu, môn này không thích hợp với tôi.” Thẩm Đường nghiêm túc trả lời lại.
Cô không thích hợp với việc vận động, cô chỉ thích hợp với việc yên lặng ngồi trong phòng học làm một tiên nữ nhỏ yên ổn, những việc vận động đầm đìa mồ hôi này, xin miễn thứ cho kẻ bất tài.
“Không phải chứ, Thẩm Đường, ở đây có rất nhiều môn thể thao đó, cậu xem một chút đi, tuỳ tiện chọn một môn tham gia cũng được, cậu là bộ mặt của lớp mười chúng ta, cậu không tham gia thì sao được?” Lớp phó học tập môn thể dụng bắt đầu để cử với Thẩm Đường: “Cậu xem thử một chút đi, môn chạy tiếp sức này rất đơn giản đó.”
“Tôi chạy không nhanh.” Thẩm Đường xua tay, từ chối một cách lịch sự.
“Chạy không nhanh hả? Vậy cái này, nhảy xa được không?” Lớp phó lại đề cử thêm.
“Không, tôi không nhảy được.” Thẩm Đường lại từ chối.
“Vậy môn này, ném tạ được không?”
“Lớp phó, cậu nhìn cánh tay nhỏ bé này của tôi đi, vừa nhìn đã rõ mà, cậu nói xem tôi có thể làm được không?” Thẩm Đường kéo cánh tay áo lên làm lộ ra cánh tay trắng nõn của mình rồi dùng vẻ mặt vô tội hỏi.
Lớp phó nhìn cánh tay của Thẩm Đường chỉ to bằng một nửa tay mình thì yên lặng thu hồi phiếu đăng ký lại, sau đó đi tới chỗ bạn học ngồi đằng sau.
Lục Viên nhìn thấy Thẩm Đường đấu trí đấu dũng với lớp phó như vậy thì lặng lẽ di chuyển tới rồi nhỏ giọng nói: “Đường Đường, cậu thật sự không tham gia bất cứ môn gì sao? Thật ra tham gia một môn cũng rất tốt, thắng thua không quan trọng, chúng ta tham dự thôi là được mà.”
“Không không không, không tham gia, tôi là một người vô cùng yếu đuối, đến lúc đó tôi cổ vũ các cậu là được rồi, cái này thì tôi cảm thấy mình có thể làm.” Thẩm Đường lại xua tay, sau đó cúi đầu bắt đầu làm bài tập.
Đối với đề tài đại hội thể dục thể thao này, Thẩm Đường tỏ vẻ có thể kết thúc được rồi.
Buổi chiều, Hồ Tiền Tiến gọi Thẩm Đường tới phòng làm việc.
“Bạn học Thẩm Đường, thầy nghe nói em không tham gia bất cứ hạng mục nào trong đại hội thể thao hả, em có tâm sự gì sao?” Hồ Tiền Tiến làm giáo viên, là chủ nhiệm của Thẩm Đường, anh ấy cảm thấy mình cần phải tìm hiểu suy nghĩ của học sinh.
Chưa kể, Thẩm Đường còn đang là đối tượng trọng tâm của trường trung học số sáu, năm sau thi tuyển sinh đại học, trường trung học số sáu bọn họ còn phải trông cậy vào biểu hiện tốt của Thẩm Đường đấy.
Thẩm Đường nhìn vẻ mặt quan tâm của thầy giáo, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Thầy à, em không giỏi chơi thể thao cho lắm, vì vậy nếu em tham gia thì sẽ khiến cả lớp bị thụt lùi. Vì lớp chúng ta, tốt nhất em không nên tham gia thì hơn, nhưng mà thầy có thể cổ vũ các bạn học trong lớp tham gia, thầy yên tâm, em chắc chắn sẽ biểu hiện thật tốt, cổ vũ các bạn cùng lớp thật tốt.”
Thẩm Đường tỏ vẻ: Cô chỉ cần yên lặng làm quần chúng ăn dưa là được rồi.
“Bạn học Thẩm Đường, em không thể không có tự tin như vậy được, việc học hành của chúng ta không thể chỉ chú trọng về mặt điểm số, chúng ta cũng cần phải rèn luyện thật tốt để đạt được thành tích thể dục, em thấy có đúng không?” Hồ Tiền Tiến cảm thấy học sinh không muốn vận động là việc không được.
“Thầy ơi, thấy nói rất đúng, từ ngày mai em sẽ bắt đầu vận động ạ.” Thẩm Đường thuận theo lời thầy giáo mà đáp ứng.
Còn Hồ Tiền Tiến thấy Thẩm Đường đồng ý với mình, trong lòng anh ấy lập tức trở nên vô cùng vui vẻ bởi anh ấy rất thích những đứa trẻ nghe lời khuyên bảo như vậy.
“Vậy được, thầy cảm thấy kế hoạch thì em có thể từ từ làm, như vậy đi, bắt đầu từ ngày mai, mỗi buổi sáng em đều phải đến sân thể dụng để luyện tập, bắt đầu từ việc chạy bộ, chúng ta tranh thủ thời gian luôn.”
Thẩm Đường lập tức ngơ ngác.
Cô làm gì có ý này đâu, cô chỉ là muốn qua cửa ải này nên nói đại vậy thôi mà.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt cổ vũ của thầy giáo, Thẩm Đường chỉ có đúng một suy nghĩ đó là cô đã tự bê đá đập chân mình rồi.
Vốn chỉ muốn nói cho qua với thầy giáo, kết quả cuối cùng lại là chính mình bị lừa là sao?
“Được rồi, em về lớp đi, thầy đã dặn lớp phó thể dục giám sát em, dù sao khoảng thời gian này, mỗi buổi sáng lớp phó thể dục đều đến sân thể dục để tập luyện, các em tập cùng nhau cũng rất tốt.”
Từ văn phòng giáo viên trở về lớp học, Thẩm Đường cảm thấy mình như một quả cà tím héo rũ vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất