Buổi trưa, quả nhiên Hồ Tiền Tiến đã tìm lớp phó thể dục của lớp mười bảo cậu ấy giám sát tình trạng tập luyện của Thẩm Đường.
Khi lớp phó thể dục trở về từ văn phòng, cậu ấy còn dùng vẻ mặt khó hiểu nhìn Thẩm Đường nhiều lần.
Lớp phó thể dục cảm thấy bạn học Thẩm Đường quá gầy rồi, nhưng lại không thể nhìn ra bạn học Thẩm Đường lại có ý chí tiến lên như vậy.
Lớp phó nhìn chằm chằm bóng dáng Thẩm Đường, trong lòng thầm nói: Cậu ấy nhất định sẽ giám sát bạn học Thẩm Đường thật chặt!
Thẩm Đường đang nằm sấp trên bàn đột nhiên có một dự cảm rất xấu.
Hu hu hu, cô vẫn chỉ là một em bé thôi mà.
Cô không muốn dậy sớm, không muốn luyện tập, cô chỉ muốn lặng lẽ nằm trong cái chăn ấm áp để ngủ nướng mà thôi.
Quá khổ rồi mà.
Ngày hôm sau, lớp phó thể dục cảm thấy cậu ấy mới là người khổ cực.
Nhìn bạn học Thẩm Đường đi chậm đến mức gần như có thể sáng ngang với ốc sên, lớp phó thể dục không nhịn được mà hét to: “Bạn học Thẩm Đường, chạy, chạy đi, chạy nhanh lên nào.”
Thẩm Đường bình tĩnh dùng tốc độ di chuyển chậm chạp như người già đi thong thả, cô lựa chọn giả vờ điếc trước tiếng hét của lớp phó thể dục.
Lớp phó thể dục thấy động tác của Thẩm Đường vẫn chậm như vậy, cậu ấy không nhịn được mà chạy tới, lớp phó học tập đứng bên cạnh nhìn dáng vẻ bình tĩnh của bạn học Thẩm Đường, cậu ấy đưa tay xoa trán rồi nói: “Bạn học Thẩm Đường, cho hỏi là cậu đang đi tản bộ sao?”
“Không, tôi đang chạy chậm, tôi tản bộ còn có thể chậm hơn một chút.” Thẩm Đường quay đầu trả lời một câu.
Lớp phó học tập: …?
Cậu ấy chợt cảm thấy mình đã nhận một nhiệm vụ vô cùng ghê gớm.
“Bạn học Thẩm Đường, tôi có thời gian quy định cho cậu chạy tám trăm mét, cái này cậu có biết không?” Lớp phó thể dục tận tình khuyên bảo.
“Ừm, tôi biết.” Thẩm Đường ngoan ngoãn gật đầu, ngay khi lớp phó thể dục thở phào định nói gì đó, Thẩm Đường lại nói tiếp: “Lớp phó thể dục, cậu không cần phải để ý tới tôi đâu, dù sao tôi cũng không tham gia đại hội thể dục thể thao, tôi chậm chạp sẽ không xảy ra chuyện gì hết, cậu bận thì cậu cứ đi đi.”
Lớp phó thể dục nhìn dáng vẻ đi không nhanh không chậm của Thẩm Đường mà chỉ có đúng một cảm giác... Trong lòng cậu ấy, mệt mỏi quá đi.
Bởi vì sắp diễn ra đại hội thể dục thể thao nên sáng sớm đã có không ít bạn học tới luyện tập.
Sau đó các bạn học trên toàn bộ sân thể dục nhìn thấy dáng vẻ ung dung tản bộ của bạn học Thẩm Đường.
Bạn học Thẩm Đường không ai là không biết, là người nổi tiếng trong trường của bọn họ, đứng đầu toàn khối, là nhân vật đạt được huy chương vàng đó.
Vì vậy, có rất nhiều bạn học chào hỏi với Thẩm Đường.
“Bạn học Thẩm Đường, sao cậy đi thong thả vậy hả?”
Thẩm Đường mỉm cười, rồi gật đầu.
“Bạn học Thẩm Đường, cậu có tham gia đại hội thể dục thể thao không vậy? Cậu tham gia hạng mục gì thế?” Lại có một người khác hỏi.
Thẩm Đường tiếp tục bình tĩnh lắc đầu, cô trả lời; “Không, tôi không tham gia, nhưng mà lúc đó tôi có thể cổ vũ các cậu đó.”
Khi nói đến hai từ “cổ vũ”, Thẩm Đường cười vô cùng ngọt ngào, lúm đồng tiền trên gương mặt cô khiến người ta cảm thấy ngọt đến sâu răng.
Những nam sinh vốn đang nói chuyện với Thẩm Đường, khi thấy nụ cười của cô thì lập tức đỏ mặt, sau đó chạy thẳng ra xa.
A a a, bạn học Thẩm Đường cười lên trông thật đáng yêu, rất ngọt ngào, thật sự muốn bóp mặt cô mà.
Thẩm Đường vẫn ung dung đi bộ, đột nhiên, cô cảm thấy bên cạnh có thêm hai người, Thẩm Đường lập tức ngẩng đầu nhìn qua.
“Ôi trời, ai đây ta, đây không phải là bạn học Thẩm Đường nổi tiếng của chúng ta hay sao? Học sinh xuất sắc à, cậu đang làm gì ở đây vậy? Nhìn tốc độ này của cậu, là do bữa sáng ăn nhiều nên đang đi dạo cho tiêu thực sao?” Một nữ sinh mặc áo đồng phục ngắn tay đi tới bên cạnh Thẩm Đường, cô ta cố ý đi chậm lại để đi theo cạnh Thẩm Đường.
Thảm Đường thản nhiên nhìn đối phương một cái, sau đó cúi đầu và không có ý định phản ứng lại đối phương.
“Bạn học Thẩm Đường, tại sao cậu lại không nói chuyện vậy? Không phải là cậu muốn tham gia đại hội thể dục thể thao lần này của trường chúng ta đấy chứ? Ha ha ha ha, thật xin lỗi, với các tốc độ như sên bò này của cậu, tôi sợ lớp các cậu sẽ xếp thứ nhất từ dưới đếm lên đó.” Nữ sinh thấy Thẩm Đường không để ý tới mình thì lại mở miệng khiêu khích.
“Ôi trời, còn không nói lời này, có phải bạn học Thẩm Đường của chúng ta tức giận rồi không? Đừng tức giận mà, mỗi người đều có thứ mình không am hiểu, cậu học giỏi là được rồi, kém thể dục thì cũng có thể lý giải được.”
“Vẫn không nói lời nào? Có phải bạn học Thẩm Đường tức giận rồi không? Cậu nói chuyện đi, chúng ta cùng tâm sự.”
Thẩm Đường nghe tiếng nói cứ ong ong vang bên tai, bước chân dừng lại, cô đứng vững rồi nghiêng đầu nhìn đối phương, đôi môi đỏ mọng mấp máy, đôi lông mày thanh tú cau lại, cô nói: “Thật xin lỗi? Cho hỏi cậu là ai vậy? Chúng ta có quen nhau sao?”
Có quen nhau sao? Có quen nhau sao? Có quen nhau sao?
Bốn chữ này không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu nữ sinh, cô ta dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thẩm Đường, khi chắc chắn Thẩm Đường thật sự không nhận ra mình, cô ta lập tức nhận về một đả kích lớn.
“Cậu vậy mà lại quên tôi rồi!” Nữ sinh mở to mắt.
“Thật xin lỗi, chúng ta có quen nhau sau, tôi thật sự không nhớ rõ lắm.” Thẩm Đường bắt đầu biểu diễn với cô ta.
Trên thực tế, Thẩm Đường vừa nhìn đã nhận ra nữ sinh lại, đây chính là cái người đưa đẩy với Tần Lạc lúc trước, cũng chính là nữ sinh lần trước Thẩm Đường báo cáo chuyện yêu sớm.
Vốn dĩ sự việc này đã kết thúc rồi, sao đối phương cứ một mực phải tìm cảm giác tồn tại trước mặt Thẩm Đường vậy, thật sự khiến cô rất bất lực đó.
“Thẩm Đường, cậu vậy mà lại không nhớ ra tôi?” Nữ sinh lặp lại một lần nữa, hiển nhiên cô ta cảm thấy chuyện Thẩm Đường không nhận ra mình là vô cùng nhục nhã.
“Chị gái này, chúng ta có quen nhau sao? Tôi thật sự không nhớ ra.” Thẩm Đường vẫn duy trì vẻ mặt vô tội, đôi mắt to tròn chớp chớp của cô nhìn nữ sinh khiến cô ta có hơi xấu hổ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất