Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế

Ở một bên khác, Thẩm Đường vừa tan học, trong n.g.ự.c cô còn ôm theo vài cuốn sách đi đến thư viện của đại học Bắc Kinh, gần đây giáo sư Khương có đề cử cho cô vài cuốn sách để đọc, vì vậy Thẩm Đường rất bận rộn, việc học trên trường không thể lơ là, lại còn phải tận dụng thời gian có hạn để đến khoa kỹ thuật học ké, về nhà lại còn phải sửa sang lại “Nhị Cẩu Tử” của mình nữa.

Đến thư viện, Thẩm Đường lấy vài quyển sách về chuyên ngành kỹ thuật ra, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống và bắt đầu đọc.

Ở trong một góc khuất, có vài nữ sinh nhìn Thẩm Đường vài lần, sau đó thì không biết những người này cười nói cái gì.

Thẩm Đường cũng không chú ý tới, cô ngồi ở thư viện khoảng hai tiếng rồi mới rời đi.

Những nữ sinh ngồi trong góc khuất nhìn thấy Thẩm Đường rời đi thì lập tức không nhịn được mà nhỏ giọng bàn tán.

Gần đây tin đồn về Thẩm Đường ở trong đại học Bắc Kinh đột nhiên tăng thêm, cũng không biết ai nói Thẩm Đường đang hẹn hò với người ngoài trường, còn có người đồn Thẩm Đường xuất thân từ nông thôn, vốn không phải là trâm anh thế phiệt gì, vậy mà lúc trước còn cứ giả vờ tỏ vẻ như vậy.

Tục ngữ nói lòng đồ kỵ của phụ nữ thật sự thật sự rất đáng sợ, một vài tin đồn lan truyền đi, sau đó biến thành Thẩm Đường đang cặp với một ông già, chính là để moi tiền của người ta.

Lại thêm bình thường Thẩm Đường ở trường luôn độc lai độc vãng, những tin đồn này càng truyền càng khiến người ta cảm thấy đây là sự thật, dù sao Thẩm Đường cũng không đứng ra giải thích, vì vậy chuyện này tám chín phần mười là sự thật.

Thẩm Đường từ đại học Bắc Kinh trở về nhà thuê của mình, vừa về, Thẩm Đường đã lập tức lắp ráp bán thành phẩm “Nhị Cẩu Tử” của mình, với tác phẩm sắp hoàn thành, Thẩm Đường càng ngày càng cảm thấy mong đợi.

Hệ thống thì lại không có hứng thú lắm với thứ đồ chơi này của Thẩm Đường, nó chỉ cần vừa nghĩ đến chuyện cái tên “Nhị Cẩu Tử” này là Thẩm Đường chuẩn bị cho nó, hệ thống càng cảm thấy đau lòng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, khoảng năm giờ chiều, Thẩm Đường xóa cổ đi ra khỏi trong phòng, đi vào phòng khách, cô vừa rót cốc nước, còn chưa kịp uống được hai ngụm thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa.

Thẩm Đường nghiêng đầu nhìn cửa, còn chưa kịp để cô nói gì thì ở ngoài cửa đã truyền vào giọng nói của Cố Thịnh.

“Đường Đường, là anh, em đâu rồi?”

“Ở đây, anh đợi một lát.” Thẩm Đường trả lời, sau đó cô đặt cốc nước trong tay xuống rồi bước đến mở cửa.

Cố Thịnh cầm theo đồ đi vào nhà, Thẩm Đường lập tức nhìn đống đồ trong tay Cố Thịnh, cô tò mò hỏi: “Anh lại mang thứ gì đến vậy? Không phải em đã nói không cần mua đồ cho em rồi à, em thiếu cái gì em có thể tự mua được.”

“Không có gì, chỉ là anh thấy có một vài loại bánh kẹo vừa mới ra nên mua về cho em ăn thử, nếu em thích thì lần sau anh có thể mua thêm.” Cố Thịnh cười cười đi vào nhà, không để Thẩm Đường kịp nói gì, anh đã lấy một viên kẹo từ trong túi ra, bóc giấy gói kẹo ra, là một hình hộp chữ nhật có màu nâu.

Đôi mắt Thẩm Đường lập tức sáng bừng lên, đây không phải là sô cô la sao?

Đã rất lâu rồi cô chưa được ăn đó.

Cố Thịnh nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của Thẩm Đường, trong mắt anh xuất hiện ý cười, sau đó nhét viên kẹo trong tay vào trong miệng cô.

Thẩm Đường “ôi” một tiếng rồi cắn miếng kẹo, hương vị đắng đắng ngọt ngọt quen thuộc là cảm giác mà lâu lắm rồi Thẩm Đường không gặp.

Nhìn thấy hình như Thẩm Đường rất thích, Cố Thịnh âm thầm ghi nhớ trong lòng, anh thuận tay đút cho Thẩm Đường thêm vài cái rồi mới dừng lại.

Cổ của Thẩm Đường vẫn cảm thấy đau nhức, ăn đồ ngọt khiến tâm trạng của người ta trở nên rất tốt, cô đưa tay ôm lấy cánh tay của Cố Thịnh rồi ngẩng đầu lên mềm mại mại làm nũng với bạn trai: “Bạn trai, cổ của bạn gái nhà anh có chịu, anh có thể giúp cô ấy xoa bóp được không?”

Đối mặt với việc bạn gái làm nũng, Cố Thịnh có thể từ chối sao?

Đáp án là không thể.

Vì vậy sau đó, Thẩm Đường ngồi trên ghế, Cố Thịnh đứng sau lưng cô, những ngón tay thon dài đẹp đẽ cấn lên làn da mềm mại trên cổ cô với lực vừa phải, rất nhịp nhàng.

Lòng bàn tay của người đàn ông tiếp xúc với da thịt non mềm của cô gái, Cố Thịnh rũ mắt nhìn làn da trắng tuyết giữa những ngón tay, ánh mắt anh dần trở nên nóng rực.

Đôi môi mỏng khẽ mím lại, yết hầu gợi cảm trượt lên trượt xuống.

“Đường Đường, buổi tối anh có hẹn với đám bạn bè đi ăn cơm, bọn họ biết anh có bạn gái nên muốn gặp em một lần, em có muốn cùng đi với anh không?” Cố Thịnh nói, anh cảm thấy nếu mình không mở miệng nói sang chuyện khác thì có lẽ bầu không khí sẽ dần trở nên nguy hiểm.

Suy cho cùng anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường.

Ở chung một phòng với bạn gái, lại thêm bầu không khí mập mờ, nếu anh không muốn làm chút gì đó thì mới là điều bất thường.

Vì vậy, nhất định phải dùng thứ gì đó di dời sự chú ý của anh mới được.

“Dạ? Bạn của anh muốn gặp em sao? Sao lại đột nhiên nghĩ tới chuyện này vậy?” Thẩm Đường ngẩng đầu lên, gương mặt trắng nõn đối diện với Cố Thịnh.

“Hôm nay nói chuyện này với Tô Chấn Hưng, vừa hay lại có hẹn ăn tối, vì vậy Tô Chấn Hưng bảo anh dẫn em qua đó gặp mặt, chính là để làm quen một chút, Thiệu Đông và Tô Chấn Hưng chắc em cũng biết rồi, còn có một vài bạn bè cùng nhau lớn lên từ nhỏ.” Cố Thịnh nhìn Thẩm Đường, sau đó anh nói tiếp: “Nếu em không muốn đi thì cũng ta sẽ không đi, anh ở nhà nấu cơm cho em.”

“Cứ đi đi, không phải chỉ là bạn bè của anh sao, đã là người yêu rồi, gặp mặt cũng được mà.” Thẩm Đường cười trả lời.

Đã hẹn hò thì Thẩm Đường cũng không muốn che giấu làm gì, cứ thoải mái gặp bạn bè của Cố Thịnh thôi, tiện thể thông báo đánh dấu chủ quyền luôn, rất tốt.

Hơn nữa, cô là tiên nữ nhỏ xinh đẹp tốt bụng như vậy, dẫn ra ngoài chắc chắn sẽ không khiến Cố Thịnh phải mất mặt.

eyJpdiI6IlFWY2RcL1AycXY2VGFnc3BDVllXcmRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVQNDlPSmRCTjZpZVdIdm1PUkYzT1NZRURqRWZNeWQxd2tuQWFVenVraGtiaW5PeVVGT2dmSWJXXC9CaWdqeTgwdnkxeXJZTTdsQnNcLytza2tqSjNYdWJHdnV3Q1lKMlwvc0taWlhrRk5SNVdOK3FaMEttMjU5UmRKNUU2dDNVd2g2M212Z3hVRzhmdjVHa21UOUN1MjEyT2VpK1FjUzlub0YwZDRYUzFseFNhZWlwb29sMksxYzdkNktCbWNxdjJVRGd3MFNMRXhWMzRMU0VKMms4dTVWeXVmOFlncjZyTHJib1dOa2lOQWNRcUQzUVVoQWZNSlhrQ3Z2OEZKNWdpbjBkSnZqb1wvZlVzWnJwbGNaXC9IQjhlWkdMVUhBa0cxTGszcFVpTVlQMjlKQmdsSzFDVE1HRGxKbnZTWXdrODFSbmVGWXhXVmM0ZUVBNkxnZGo2MEJzZGJzbkNBRlJqXC9nMVdBdG0wV0RPalp4V3hcL2g2VmlYcUR1aTFPbDE2am56TFRnR250Rk5adHR5NkZ3Qk1TWDE5OU93PT0iLCJtYWMiOiI1YTVkYzZjMGJkZmQzZGY3NDhhMjY5Nzk0YjgzM2ZjNDc1Y2E3NjVjYzVhNmY5ODE1ODM2MjExZGUwNzA2MTZmIn0=
eyJpdiI6ImJleUhjWXFIb2srQkk3TUNDS3ZKRWc9PSIsInZhbHVlIjoiR1IycFNUcndiMHZxZ0ROUkNXUUxxUjl2Um9TcnhMUTM2UlwvVStFc1ZEVGplZ0QrdHQxWVFBTTBlOU93dkxOeHdtUjJpSjBwN0RkQXBlYlprU251MTE5b2NDaGI0aTNGdERHWERUelJ6TWxjV09jMzBcL3BNSzVGbldVdnpvKzZ1NXR5S1NiR3FIMU95TVlOVnRuS0x2RXhuNnFMelI4WEpWY1wvd2lKR1wvMW53bzFcL1BVaDFjS0pRRnkzOHNOeWtCZXNvVk0wRXNrMTVpNWJMN2R5QVd6U21xaElXUGhmTTNcL25ibk1STVJKbFh3aFMreGpjd2x5Q2F5Uys1XC9EOTZlbTVwTWJUMTZRTFdRSWlSM2RZVXFGbjkyNjl1RzhMQjI5Y011Wm9RRXBaME9BOENqTWUraVdBdkpleFlqOEhkWXpZSnBZK1VpRWk1MmNveU05NmF4ekszT2dmSTBxTE4rSHZ4VE90bzNOc1M3enJiK0dkOUE4Q2U5enptZnpCWVdObmRuM3NqdGNLMTRkd1p1aHhwTEx0ODBGRUJYTDhkTEZjZlc0NDU0RFpuTjkrY25VY05pcGRyekNib24ybzJ6anpURGdwUkVCS0VFdWxUbFdsbmNvUWF3OGdaSTBnXC9WU2cxNjJ5RzRzZjZcL2xrK3lJRCtOTXlHWE1ZOGlNUXM5ekNsRWowR1BpSmtOS3ZNS1F2XC9Ka3NHU1BQd05lazdsVmhpeitNd2ZnQjJZYU84YTg3UnBMY0tXNUduWjRzMjVGeUd6VmZORkcyUld5V01YWXpNb2Z3TTFKQWtyRWdrZ3BlUU4yNitFTlA1dlBwS2p6ZjFWWThmZE1COVpXVXdQVTM1NEw0ekl0cnN2WjZHeGh1M1dRdU5CTUJtXC9oUzRoUmpadnhNTXhBSUhEaHdZQzlSMFlXRUp3cVN2eUlSelwvXC9mY3FhSFhiN2NXSWZFSXhhUVBkVnhFOGJaaU1PeTFwNE56QVpBMWxEZFlsdW9DNldIbGZpZkxWUERIV0ZuNnd6OFJBaXNjR3orXC9aMlZRMW14dmo3Q1RMeWhHRytxY2hCNEtKbytFZFl0TGRSaHdkT1wva2IyRHFwUXk3SlhQbGtrdnhYOEE3elNzUzVBbVV6SXlKSDYrK3c9PSIsIm1hYyI6IjYxNDg1NGFhNjZjMTYyYjEzYzA1NTc2NThhM2U2ZTA3YjFiOGQ4MjZjODVhMDM5ZWFlNWQ4NDMwZWQ5YTNjMWYifQ==

Trong lòng anh nghĩ muốn giấu cô bạn gái xinh đẹp này đi, Cố Thịnh không hiểu vì sao Thẩm Đường đi gặp mấy thằng nhóc thối kia thì lại phải ăn mặc xinh đẹp như vậy?

Ads
';
Advertisement