Mãi mới đưa người về đến nhà thuê, Cố Thịnh bế cô vào phòng rồi nhẹ nhàng đắp chăn cho cô.
Ngồi xổm bên giường, Cố Thịnh nhìn cô gái nằm trên giường ngoan ngoãn ngủ trong chăn, ánh mắt lơ đãng lướt qua đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô.
Trong phòng rất yên lặng, yên lặng đến mức anh có thể nghe được tiếng thở của cả hai người, cũng như tiếng tim đập của chính anh, thình thịch thình thịch liên tục.
Cố Thịnh ở trong phòng Thẩm Đường một lúc lâu, sau đó mới hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy rời khỏi chỗ này.
————
Hôm sau, Thẩm Đường thức dậy, cô không cảm thấy trong người có bất cứ chỗ nào khó chịu, đầu không đau, cũng nơi khác cũng không khó chịu.
Nhưng mà, đúng lúc này hệ thống lại nhảy ra.
“Bíp, bổn hệ thống không thể không tốt bụng nhắc nhở ký chủ một câu, tiết học buổi sáng của giáo sư Khương là tám giờ ba mươi phút, bây giờ đã chín giờ, nói một cách khác... ký chủ, cô đến muốn!”
“A a a, sao cậu không đánh thức tôi sớm hơn?” Thẩm Đường vội vàng đứng dậy khỏi giường, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào trong phòng tắm đánh răng rửa mặt.
Thẩm Đường vừa rửa mặt, hệ thống ở bên cạnh đồng thời còn giội một gáo nước lạnh:” Ký chủ, tôi gọi cô, nhưng cô không dậy, không thể trách tôi được.”
“Cái đồ hệ thống thích gạt người nhà cậu, tôi muốn tuyệt giao với cậu ba giây.” Trong miệng Thẩm Đường đang ngậm bàn chải đánh răng, cô mơ hồ nói một câu không rõ có tức giận hay không.
“Ôi, kỳ chủ, cô đừng như vậy chứ, tôi biết cô không nỡ mà, chúng ta chính là bạn bè giúp đỡ cùng nhau tiến lên mà, tôi vẫn yêu cô lắm.” Hệ thống ở bên cạnh vẫn lải nhải liên tục.
Thẩm Đường nghe hệ thống nói vậy, khóe miệng cô giật giật một chút, sau đó nói: “Hệ thống, sao tôi lại cảm thấy bộ dáng đê tiện này của cậu hơi quen quen thì phải?”
“Ừm, quen là đúng rồi, ký chủ, ngẩng đầu lên, nhìn vào gương.” Giọng nói của hệ thống dừng lại một chút, sau khi thấy động tác nhìn vào gương của Thẩm Đường, hệ thống mới tiếp tục nói: “Ký chủ, cô có cảm thấy tôi và cô càng ngày càng giống nhau không? Bổn hệ thống ở cùng cô lâu như vậy, cuối cùng đã hiểu sâu sắc một câu nói/”
“Câu gì?” Thẩm Đường trợn mắt nhìn hệ thống, để hệ thống tự nói ra.
“Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng đó.” Hệ thống nói.
“Ôi trời, hệ thống à, cậu đừng có giội nước bẩn lên người tôi như thế, chúng ta vốn là kẻ tám lạng người nửa cân mà, tôi không nhận đâu đó.” Thẩm Đường s.ú.n.g miệng, sau đó cầm khăn mặt lau lau rồi phàn nàn một câu: “Hai ta bây giờ chính là quạ đen của thiên hạ, ai cũng đừng chê cười ai.”
Sau khi Thẩm Đường và hệ thống đấu trí đấu dũng một lượt, cô vội vàng đi ra ngoài.
Đến khi Thẩm Đường tới trường học thì tiết của giáo sư Khương đã kết thúc rồi, giáo sư Khương biết Thẩm Đường đã tới trường thì dẫn thẳng người tới văn phòng luôn.
Trong văn phòng, Thẩm Đường ngẩng đầu nhìn gương mặt trầm xuống của giáo sư Khương, cô vội vàng thẳng lưng, đứng vững.
Khương Bính Thăng nhìn thấy Thẩm Đường như vậy, ông cụ không thể nghiêm khắc phê bình cô, nhưng mà, cái gì nên nói thì vẫn phải nói.
“Thẩm Đường, thầy nghe nói gần đây em có người yêu hả? Hơn nữa còn là người ngoài trường, điều này thật ra thầy nói nhiều cũng không tốt, em có người yêu thầy sẽ không nói cái gì hết, nhưng nếu việc em hẹn hò ảnh hưởng đến việc học tập của em thì thầy vẫn phải nói vài câu.”
“Em đã đi học lâu như vậy rồi, bây giờ lại bởi vì người yêu mà bắt đầu tới muộn trốn tiết, vậy thầy có thể cho rằng tên bạn trai kia của em không thích hợp với em được không, cậu ta làm trì hoãn việc học của em, khiến em mất tập trung trong việc học. Thầy nói thì có lẽ em sẽ không thích, nhưng thầy vẫn muốn nói, em còn trẻ, không thể bởi vì chuyện người yêu mà phân tâm được, em hiểu chưa?” Giáo sư Khương tận tình khuyên bảo, ông cụ vừa nói vừa âm thầm quan sát sắc mặt của Thẩm Đường.
Bây giờ, biểu cảm trên mặt Thẩm Đường có chút vi diệu, dù sao người yêu của cô không phải ai khác mà chính là cháu trai của giáo sư Khương ngài mà.
Nhưng vừa rồi giáo sư Khương lại cho rằng người yêu của cô có lẽ không tốt như vậy, điều này khiến Thẩm Đường cảm thấy rất thần kỳ.
Vì vậy, bây giờ có nên nói cho giáo sư Khương biết rằng người yêu kia của cô chính là Cố Thịnh không?
Nhưng Thẩm Đường còn chưa kịp nói gì, giáo sư Khương lại nói tiếp.
“Thẩm Đường, thầy không quan tâm người yêu của em là ai, nhưng việc học em không thể lơ là, hôm nay em bỏ tiết, vì vậy thầy sẽ trừ điểm chuyên cần của em, nếu lần sau vẫn còn xảy ra chuyện tương tự như vậy, thầy sẽ không xử lý giống bây giờ.” Giáo sư Khương nói xong thì xua tay, nói: “Được rồi, em đi ra ngoài đi.”
Thẩm Đường nhìn vẻ mặt của giáo sư Khương, trong lòng cô cảm thấy áy náy, cô biết giáo sư Khương cũng chỉ vì tốt cho mình, nếu không quan tâm thì ông cụ cũng sẽ không nói nhiều với cô như vậy.
“Giáo sư, thật xin lỗi, lần sau em sẽ không như vậy nữa.” Thẩm Đường cúi người thật thấp, sau đó quay người rời đi.
Thẩm Đường cho rằng, lần đầu tiên làm sai thứ phải làm không phải là giải thích, bởi vì cho dù giải thích như thế nào thì chuyện này sai chính là sai.
Cho dù cô có nguyên nhân gì, cô đúng là đã đến muộn, vì vậy việc cô cần làm là xin lỗi, đồng thời phải đảm bảo lần sau sẽ không vi phạm nữa.
Giáo sư Khương nhìn bóng lưng rời đi của Thẩm Đường, ông cụ thở dài một tiếng.
Người trẻ tuổi, có đôi khi vẫn khó tránh khỏi vì một vài chuyện mà phân tâm.
Buổi trưa, Thẩm Đường vì học bù một tiết buổi sáng nên không về nhà mà ở lại nhà ăn của trường học để ăn cơm, sau khi ăn xong còn chuẩn bị đi đến thư viện một chuyến.
Trong phòng ăn, số lượng người vô cùng nhiều, sau khi Thẩm Đường xếp hàng lấy cơm xong, cô tìm một chỗ cạnh tường để ăn cơm.
Thẩm Đường vừa ăn được vài miếng thì đột nhiên cảm thấy ở đối diện có một người ngồi xuống, cô ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy Chung Hỉ.
Chung Hỉ tươi cười với Thẩm Đường, sau đó ăn một miếng cơm, cô ấy vừa nhai cơm trong miệng vừa nói: “Thẩm Đường, từ khi cậu chuyển ra khỏi ký túc xá thì không gặp được cậu nữa rồi, ngành Toán học của các cậu bận rộn như vậy sao?”
“Ừm, không phải.” Thẩm Đường nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất