“Bạn học Thẩm Đường, không biết em có còn nhớ không, một năm trước chúng ta đã từng gặp nhau trên máy bay một lần, lúc đó em gái gây rắc rối cho bạn học Thẩm Đường, thật sự cảm thấy vô cùng có lỗi.” Thẩm Lăng Phong nhẹ nhàng nói: “Chào em, để tôi giới thiệu lại một chút, tôi tên là Thẩm Lăng Phong.”
“Ừm, thật khéo lại gặp lại.” Thẩm Đường cũng nhớ kỹ người đàn ông này, trí nhớ của Thẩm Đường không kém như vậy, nhưng mà cô lại rất có hứng thú với ý đồ của Thẩm Lăng Phong.
Lại nhìn thoáng qua đối phương, Thẩm Đường nhẹ nhàng cười nói: “Anh Thẩm muốn nói đến chuyện làm ăn sao?”
“À, sao em biết được?” Thẩm Lăng Phong chớp mắt, anh ta hỏi ngược lại.
“Trực giác đó, anh Thẩm mang lại cho tôi cảm giác là một người làm ăn.” Thẩm Đường cười trả lời.
“Bạn học Thẩm Đường thật sự rất thông minh, không biết em có thể suy nghĩ lại lời mời vừa rồi của tôi không, có lẽ chúng ta có thể chuyển sang một nơi khác nói chuyện?”
“ Cũng được, nhưng mà bây giờ tôi không có thời gian.” Thẩm Đường vừa nói xong, cô nhìn đồng hồ đeo ay một cái rồi mới nói tiếp: “Buổi chiều tôi có tiết, buổi tối cũng không có thời gian, nếu có thể thì mười giờ sáng ngày mai tôi có thời gian rảnh, có lẽ đến lúc đó chúng ta có thể hẹn ở một nơi nào đó để nói chuyện.”
“Được, vậy ngày mai mười giờ tôi sẽ tới đón bạn học Thẩm Đường.” Thẩm Lăng Phong đáp lại.
Sau đó hai người khách sáo nói với nhau thêm hai câu, Thẩm Đường lập tức vội vàng đi vào cổng trường đại học Bắc Kinh.
Còn vì sao không từ chối Thẩm Lăng Phong thì cô tự có suy nghĩ riêng của mình, bây giờ thứ cô thiếu không chỉ là mỗi tiền mà là thiếu rất nhiều thứ khác nữa.
Có lẽ việc hợp tác với Thẩm Lăng Phong cũng là một loại hai bên cùng có lợi, đôi bên cũng có lợi thì sẽ không ai phải chịu thiệt thòi cả.
Mà cùng lúc này, ở trong viện nghiên cứu, có mấy ông lão đang nhìn chằm chằm thứ tròn vo ở trên mặt đất, sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần thử nghiệm, bọn họ không thể không cảm thán ở trong lòng một câu.
Quả nhiên là tre già măng mọc mà, bọn họ đã già rồi, sau này sợ là còn phải dựa vào những người trẻ tuổi này.
“Mang tài liệu thiết kế lại đây cho tôi xem thử một chút, là học sinh của lão già Lâm Duyệt Sâm kia thiết kế sao? Chúng ta và Lâm Duyệt Sâm cũng coi như là người quen, còn tưởng rằng sau khi lão già này vào trường làm giáo sư thì sẽ nghỉ hơi đó, không ngờ vẫn còn có thể lăn lộn được.” Viện Trưởng viện nghiên cứu trêu chọc.
Lâm Duyệt Sâm đã từng làm việc ở chỗ bọn họ một thời gian, nhưng mà sau đó lại nói đã già rồi nên đến đại học Bắc Kinh làm giáo sư, mấy năm nay vẫn luôn không có chút động tĩnh gì, không ngờ người ta không động thì đông, một khi khẽ động thì chính là động tĩnh rất lớn đó.
Nhìn xem nhìn xem, ở đây này, độn tĩnh rất lớn đấy.
Đám người trong viện nghiên cứu cảm thấy rất phấn khích với cái thiết kế này, trong phương diện điện tử có thể có một đột phá lớn như vậy, sao có thể không phấn khích được.
Còn nữa, người có thể thiết kế ra người máy như thế này chắc chắn là một nhân tìa, viện trưởng viện nghiên cứu đã cân nhắc sau khi người này tốt nghiệp thì lập tức kéo tới chỗ bọn họ luôn.
Có thiết kế của người máy này, bọn họ hoàn toàn có thể nở mày nở mặt ở trên thị trường quốc tế rồi.
Cái gì mà khoa học kỹ thuật không phát triển chứ, bọn họ đang không ngừng tiến bộ, sau này, bọn họ sẽ lại dẫn đầu ở phía trước.
Tương lai có hy vọng rồi.
Cái tên “Thẩm Đường” này đã được coi như một thành viên trong viện nghiên cứu, thậm chí viện nghiên cứu còn báo cáo thiết kế này của Thẩm Đường.
Các cấp trên cũng rất có ấn tượng với người tên Thẩm Đường này.
Người trẻ tuổi khiến không ít người có ấn tượng bây giờ lại đang ở trong phòng mày mò đồ đạc, trong tay cô là một bài luận văn đã được biên soạn tốt, cô đang chuẩn bị gửi bản thảo cho một tờ báo nổi danh nào đó ở nước ngoài, Thẩm Đường tính đợi một thời gian, nhưng sẽ sớm thôi.
Thứ mà Thẩm Đường đang tập trung tinh thần mày mò chính là một máy theo dõi, loại đồ chơi này ở đời sau cũng không tính là thứ gì quá hiếm gặp, nhưng đặt ở bây giờ thì lại khác rồi, Thẩm Đường đương nhiên sẽ cảm thấy có hứng thú với thứ này.
Bây giờ, thiết bị thông tin tốt nhất chính là điện thoại và máy bb, điện thoại di động vẫn còn chưa được ra đời, Thẩm Đường định sau khi làm xong cái này thì sẽ nghiên cứu máy bb đương đại một chút, dù sao thứ đời trước Thẩm Đường chơi toàn là máy móc có trí năng nên cô cảm thấy rất mới lạ với thứ được gọi là máy bb này.
Ngày hôm sau, Thẩm Lăng Phong đón Thẩm Đường ở cổng trường đại học Bắc Kinh.
Vì để tiện cho việc nói chuyện, Thẩm Lăng Phong dẫn Thẩm Đường tới một toà nhà cao tầng, ở những khu bên cạnh không có bất cứ nhà tầng nào nên một tòa cao ốc sừng sững đứng ở đây thật sự rất bắt mắt.
Thẩm Lăng Phong đi ở đằng trước, anh ta vừa đi vừa giới thiệu về nơi này.
Tòa cao ốc và những khu gần đó đều thuộc về Thẩm thị, còn nơi này chính là hạng mục đầu tư mới của Thẩm Lăng Phong, dành riêng cho việc nghiên cứu, nghiên cứu y học, nghiên cứu đồ điện tử, còn có rất nhiều phương diện nghiên cứu khác nữa.
Thẩm Lăng Phong tự tin nói chuyện này với Thẩm Đường là vì để giúp ích cho cuộc nói chuyện sau đó, những lời nói bây giờ của anh ta có thể khiến Thẩm Đường càng cân nhắc yêu cầu trước đó của anh ta nghiêm túc hơn.
Thứ nghiên cứu thiếu nhất chính là người tài, mà Thẩm Đường chính là người tài mà Thẩm Lăng Phong nhìn trúng.
Hạng mục mới được đầu tư gần đây khiến Thẩm Lăng Phong tốn không ít tiền, nhưng anh ta lại không cảm thấy xót cho số tiền đã bỏ ra, bởi anh ta tin tưởng ánh mắt của mình, sau này, vụ đầu tư này chắc chắn sẽ mang lại cho anh ta lợi ích gấp trăm nghìn lần bây giờ.
Không thể không nói ánh mắt của Thẩm Lăng Phong rất tinh tường, niên đại này đang là thời kỳ kinh tế phục hưng, phần lớn những người khác đều đang nghĩ xem nên buôn bán như thế nào, kiếm tiền như thế nào thì Thẩm Lăng Phong đã bắt đầu đầu tư nghiên cứu vào phương diện này, có thể nói tầm nhìn của anh ta rất sâu rộng.
Ngón tay trắng hồng của Thẩm Đường cầm tách trà sứ thanh hoa lên, ngửi hương trà thoang thoảng, Thẩm Đường cũng không mở miệng nói chuyện trước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất