“Được rồi, trưa nay ông có về ăn cơm không thế?”
“Không về đâu, trưa nay tôi đi ăn với Đường Đường, bà tự ăn đi.”
“Được được được, tự tôi ăn được, ông cũng là người bận rộn, tốt nhất mau nhanh chóng tới lớp đi, nếu không lát nữa lại muộn giờ.” Thư Nhiên nói một câu.
Giáo sư Khương gật đầu rồi xoáy người đi ra ngoài.
Đạp xe đến trường học, giáo sư Khương vội vàng đến văn phòng lấy sách giáo khoa rồi lập tức đi lên lớp.
Kết thúc một tiết học, giáo sư Khương bảo Thẩm Đường ngày mai tới nhà ăn cơm, các bạn học đã không còn cảm thấy kinh ngạc với việc này nữa, bởi vì bọn họ đã biết bạn trai của Thẩm Đường là cháu ngoại của giáo sư Khương từ lâu rồi, vò vậy Thẩm Đường người ta đã sớm gặp phụ huynh rồi.
Một bữa cơm này có tính là cái gì chứ.
Sau khi giáo sư Khương rời đi, Lâm Phân Phương lập tức đi tới bên cạnh Thẩm Đường thương lượng việc đọc thơ diễn cảm.
“Thẩm Đường, hôm qua sau khi cậu đăng ký, có một vài bạn học cũng đến đăng ký, khụ khụ, ý của các bạn học là muốn cùng biểu diễn đọc thơ diễn cảm với cậu, cậu thấy thế nào?” Lâm Phân Phương hỏi chuyện này, trong lòng cô ấy cũng cảm thấy không chắc chắn.
“Được mà, tôi cảm thấy rất tốt, bàn đến việc bản thảo biểu diễn đi, còn trang phục gì đó thì cậu tự quyết định là được, tôi không hiểu về phương diện này lắm.” Thẩm Đường nhẹ nhàng cười đồng ý.
“Ừm, vậy tôi sẽ đi sắp xếp.” Trong lòng Lâm Phân Phương cảm thấy vô cùng vui vẻ, cô ấy càng thích Thẩm Đường hơn, thì ra học sinh giỏi lại dễ nói chuyện như vậy.
Nhưng mà cái gì cần nói thì vẫn phải nói rõ ràng, vì vậy Lâm Phân Phương lại tiếp tục nói về dự định của cô ấy: “Thẩm Đường, tôi nghĩ như này, chúng ta tổng tất cả có nam người tham gia, ba nam hai nữ, nam sinh chọn trong ngành của chúng ta là Chung Bình La, Lục Khánh Hòa và Tiết Hùng, cả ba người họ đều rất đẹp trai, nữ sinh thì có cậu và tôi, năm người chúng ta sẽ tìm nơi luyện tập vào mỗi thứ hai, thứ tư, thứ sáu trong các tuần, thời gian khác thì mọi người có thể tự luyện tập, tôi sẽ cố gắng không làm chậm trễ thời gian của mọi người.”
“Được, rất tốt, cứ theo lời của cậu nói mà làm đi.” Thẩm Đường gật đầu tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của Lâm Phân Phương.
Thẩm Đường nghĩ chiều nay cô sẽ gọi điện thoại cho anh bạn trai hai tháng không gặp.
Nói làm là làm, buổi chiều Thẩm Đường lập tức gọi điện đến.
Ở một bên khác, Cố Thịnh nhận được điện thoại của Thẩm Đường, trong lòng anh vô cùng vui vẻ, nhưng khi nghe bạn gái nói cô sẽ tham gia biểu diễn vào tiệc tối tết nguyên đán, trong lòng Cố Thịnh đã bắt đầu tính toán.
“Đường Đường, có lẽ anh không về được rồi, nhưng anh cảm thấy Đường Đường biểu diễn đọc thơ diễn cảm chắc chắn sẽ vô cùng đặc sắc, nhưng tiếc là anh không nhìn thấy được.” Cố Thịnh cầm điện thoại, anh tiếc nuối nói.
“Hừ hừ, có ai bảo cho anh xem đâu, đúng rồi, trong quân đội các anh tết nguyên đán cũng có tiết mục văn nghệ đúng không? Em nghe nói trong quân đội sẽ có đoàn văn công biểu diễn, các cô gái trong đoàn văn công có phải rất xinh đẹp không hả?”
Giọng nói mềm mại của cô ta truyền qua tai nghe của điện thoại đến bên tai, Cố Thịnh có thể tưởng tượng ra dáng vẻ lúc nói chuyện của Đường Đường chắc chắn sẽ vô cùng đáng yêu.
Nhưng mà với những chủ đề dễ mất mạng như thế này, ham muốn sống còn của Cố Thịnh vô cùng cao đó.
“Anh chưa từng để ý bất cứ cô gái nào hết, bình thường biểu diễn cái gì anh cũng không thèm xe, trong lòng anh thì Đường Đường chính là cô gái xinh đẹp nhất rồi.”
Hừ hừ, thật biết dỗ người khác mà.
“Đừng có dỗ em, nhưng mà đúng thật là em rất xinh đẹp, có bạn gái xinh đẹp như em thì anh chắc chắn sẽ không thèm nhìn các cô gái khác.”
“Đúng vậy đúng vậy, Đường Đường nhà anh là xinh đẹp nhất, không ai sánh bằng, em chính là một tiên nữ nhỏ đáng yêu.” Cố Thịnh dùng lời nói ngon ngọt dỗ dành bạn gái nhà mình.
Nói chuyện ngọt ngào qua điện thoại một hồi lâu, Cố Thịnh mới lưu luyến không nỡ mà cúp máy.
Sau khi cúp máy, Cố Thịnh đứng dậy đi ra bên ngoài, anh hỏi vài người rồi mới tìm được Tô Chấn hưng đang sân huấn luyện.
Sân huấn luyện, một nhóm binh sĩ cởi trần đang được huấn luyện, Tô Chấn Hưng cầm loa đứng bên cạnh hét lên.
“Các anh ăn cơm chưa no hả? Có phải đàn ông không vậy, chút sức lực này của các anh thì có thể làm gì được, mau mau mau, mau chóng di chuyển cho tôi!”
“Anh nằm sấp ở chỗ đó được nửa ngày rồi đấy.”
“Bên kia bên kia, mau chóng qua đây, dừng có chặn phía sau làm gì! Nói anh đó, còn ngẩn người ra làm gì, mau chóng di chuyển đi!”
“Nhanh nhanh nhanh, ai muộn hơn thời gian quy định thì tôi sẽ phạt chạy năm cây số, cả đám các anh không ai được bỏ qua đâu!”
Cố Thịnh đi tới bên cạnh Tô Chấn Hưng, anh ấy lườm Cố Thịnh một cả rồi ném cái loa cho đại đội trưởng ở bên cạnh, sau đó đi sang một bên với Cố Thịnh.
Hai người đi đến cách đó không xa, Tô Chấn Hưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Cố Thịnh thì cảm thấy rát khó hiểu, sau đó hỏi: “Cố Thịnh, vẻ mặt của cậu là sao đây? Có chuyện gì tìm tôi thì cứ nói thẳng đi, từ khi nào cậu học được cái dáng vẻ lằng nhà lằng nhằng vậy hả?”
“À, tôi có chuyện muốn nhờ cậu.” Cố Thịnh khó xử, anh dùng vẻ mặt không thoải mái lắm nói.
Nhìn dáng vẻ này của Cố Thịnh, trong lòng Tô Chấn Hưng càng tò mò hơn.
“Có chuyện gì, cậu mau nói đi, chúng ta là anh em mà, có thể giúp đỡ thì tôi chắc chắn không nói hai lời mà giúp cậu luôn.”
“Vậy thì tốt, chuyện này thế này, không phải vào tết nguyên đán, đoàn văn công muốn tới chỗ này của chúng ta biểu diễn sao, sau đó vừa rồi Thẩm Đường gọi điện cho tôi nói trường của em ấy cũng tổ chức tiệc tối tết nguyên đán, mà Thẩm Đường còn sẽ lên sân khấu biểu diễn. Vì vậy tôi muốn xin nghỉ hai ngày để về một chuyến, vì vậy hai người đó phải làm phiền cậu vất vả một chút rồi, người anh em, tôi sẽ nhớ kỹ ân tình này của cậu đó.”
Cố Thịnh đưa tay vỗ vỗ vai Tô Chấn Hưng với vẻ mặt “xin nhờ”.
“Tôi là tình huống đặc biệt đó hiểu không? Cậu nói xem tôi có được đối tượng dễ dàng lắm sau, tôi phải dỗ dành lắm đó, bạn gái tức giận thì tôi lại không dỗ được nữa, hơn nữa cậu cũng không có đối tượng, bây giờ cậu giúp tôi, sau này tôi giúp cậu, chung ta hỗ trợ lẫn nhau, đúng không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất