Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế

Hệ thống nhìn ký chủ mặt dày như vậy, nó cảm thấy mình vẫn chưa đủ hiểu về kiểu phụ nữ như Thẩm Đường, rốt cuộc một loại sinh vật nào lại có thể vô lo vô nghĩ, không cần mặt mũi như Thẩm Đường.

Thẩm Đường đợi một hồi lâu vẫn không nghe thấy tiếng của hệ thống, cô tiếp tục nói: “Hệ thống, cậu nói xem tôi có nên đi đến quân đội thăm bạn trai nhà tôi không?”

“Nếu tôi nói không nên thì cô có nghe tôi không?” Hệ thống phàn nàn.

“Đương nhiên là không rồi.” Quả nhiên, Thẩm Đường trả lời một câu như thế.

“Vậy cô còn hỏi tôi làm gì chứ?”

“Tôi chỉ tiện hỏi một chút mà thôi, hệ thống, cậu coi là thật hả?” Thẩm Đường đáp lại.

Hệ thống: Bíp, tắt máy!

Ký chủ đã kết thúc cuộc trò chuyện thành công, nó phát hiện gần đây thời gian tắt máy của nó ngày càng nhiều rồi.

Vừa nói muốn đi tìm bạn trai, Thẩm Đường đã lập tức đi đến đại đội ở trong thôn để mượn điện thoại.

Dù sao trước khi đến đó thì cũng phải gọi điện hỏi thăm xem người ta có ở trong đơn vị hay không, nhỡ đây đến đó lại không tìm được người, vậy thì còn gì vui chứ?

Trong quân đội.

Khi nhận được điện thoại của Thẩm Đường, trong lòng Cố Thịnh vui mừng khôn xiết, anh biết rõ bạn gái mình sẽ có thời gian hẹn hò trong kỳ nghỉ đông, nhưng anh lại không thể xin nghỉ để ra ngoài được, thật sự đau đớn biết bao.

“Ừm, gần đây anh không có ngày nghỉ nào, không ra ngoài được.”

“Anh nhớ em, nhớ đến mức không chịu nổi, ăn không ngon ngủ không yên khiến anh gầy đi rồi này.”

Cố Thịnh dỗ dành bạn gái, khi nghe được tiếng cười trong trẻo của cô gái ở đầu bên kia điện thoại, anh cũng không nhịn được mà nở một nụ cười nhẹ.

“Khi nào được nghỉ hả? Cái này thì anh không chắc lắm, có lẽ sẽ được nghỉ trước Tết vài ngày.”

“À, gần đây hả, gần đây thì anh đều ở trong quân đội.”

“Được được được, khi nào rảnh thì anh sẽ tới tìm em, ừm, được rồi, em cúp máy đi.”

Tô Chấn Hưng ngồi ghế bên cạnh nghe Cố Thịnh nói chuyện buồn nôn rất lâu rồi mới cúp điện thoại, cuối cùng anh ấy không nhịn được mà cười nhạo một tiếng tỏ vẻ xem thường Cố Thịnh.

Đã nói là đàn ông nói một không nói hai mà, đã bảo tôi mà nói đi hướng đông thì cô ấy sẽ không đi hướng tây mà?

Được rồi, những lời nói hùng hồn năm đó nói hóa ra đều là lời nhảm nhí.

“Cố Thịnh, tôi nói này, đối tượng của cậu hoán đổi giới tính cho cậu hả? Cậu thay đổi rồi, càng ngày càng thích lảm nhảm dài dòng rồi đó.” Tô Chấn Hưng phàn nàn.

“Ha, nào, chúng ta ra ngoài tâm sự, để tôi cho cậu biết thế nào mới được gọi là lảm nhảm dài dòng.” Cố Thịnh cười lạnh một tiếng, sau đó đứng lên rồi bắt đầu xắn tay áo lên.

Nhìn động tác xắn tay áo của Cố Thịnh, hoa cúc của Tô Chấn Hưng lập tức xiết chặt, anh ấy sợ rồi.

“Đừng đừng đừng, tôi chỉ nói vài câu thôi mà, quân tử động khẩu không động thủ đâu đó.”

“Một thằng đàn ông như cậu thì sợ cái gì chứ, hai chúng ta đã lâu không huấn luyện rồi. Vừa hay bây giờ lại có thời gian rảnh, mau lên nào!” Cố Thịnh nói xong thì lập tức giơ tay kéo Tô Chấn Hưng đi ra khỏi văn phòng.

Một lúc sau, Tô Chấn Hưng nằm trên sân huấn luyện không thể động đậy dù chỉ một cái.

Nhìn Cố Thịnh ướt đẫm mồ hôi ở bên cạnh, trong lòng Tô Chấn Hưng thầm mắng anh một câu “Súc vật”.

Sau ngần ấy năm mà vẫn tàn nhẫn như vậy, chuyên chọn chỗ đau mà đánh chứ.

Con thuyền tình bạn này nói lật là lật luôn!

Ở một bên khác, sau khi Thẩm Đường nói chuyện điện thoại xong, buổi chiều cô lập tức nói với cha mẹ chuyện muốn đến quân đội để thăm bạn trai.

Mẹ cô không có bất cứ phản đối gì về việc con gái đi thăm bạn trai, nhưng bà ấy vẫn lo lắng một cô gái như Thẩm Đường đi một mình sẽ không an toàn, hỏi han mọi chuyện, Thẩm Đường nói vài câu thì Ngô Thúy Bình mới yên tâm.

Còn Thẩm Đại Chí thì tối sầm mặt lại, ông thật sự muốn bắt tên thủ phạm bắt cóc con gái nhà mình ra để đánh một trận thật đau. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của con gái, trong lòng Thẩm Đại Chí cảm thấy vô cùng chua xót, nhưng cũng không nói lời gì.

Sáng ngày hôm sau, Thẩm Đường lập tức đi mua vé xe lửa, quân đội nơi Cố Thịnh ở cách tỉnh H không tính là xa, chỉ cần ngồi xe lửa một ngày là tới, thời gian đến nơi là mười rưỡi sáng.

Sau khi đặt vé xong, Thẩm Đường cầm theo hai cái túi chuẩn bị xuất phát, khi đi vào nhà ga, Thẩm Đường lập tức được mấy người số năm bao quanh.

Theo dòng người lên xe lửa, sau khi tìm được chỗ ngồi của mình, Thẩm Đường lập tức ngồi xuống rồi bắt đầu ngủ gật.

Lần này Thẩm Đường đã mua vé ngồi, người ngồi bên cạnh cô là một cô gái hơn hai mươi phụ, người ngồi đối diện chính là mẹ chồng của cô gái này, khi Thẩm Đường đang ngủ gật, mấy người bên cạnh vẫn còn nói chuyện. Giữa đường, khi thấy Thẩm Đường tỉnh lại, mấy người bọn họ còn nói chuyện với cô, nhưng Thẩm Đường không có hứng thú nói chuyện lắm nên chỉ nói được vài câu rồi lại tiếp tục ngủ thiếp đi.

Đối phương nhìn thấy cô gái xinh đẹp này gần như là ngủ cả một đoạn đường thì cảm thấy rất kỳ lạ.

Ngủ ngồi trên xe lửa cả một ngày, cuối cùng Thẩm Đường cũng được giải thoát.

Sau khi đi ra khỏi nhà ga, Thẩm Đường hỏi thăm địa điểm, đổi vài lượt xe mà vẫn chưa đến được nơi, nguyên nhân là do bên phía quân đội không cho phép xe cộ qua lại, mà Thẩm Đường đã nhờ người đi hỏi thăm, hôm nay xe tiếp tế của quân đội sẽ trở về.

Thẩm Đường đứng ven đường, cô giơ tay nhìn đồng hồ.

Được rồi, đã một rưỡi chiều rồi.

Vốn định cho bạn trai một bất ngờ, nhưng xem ra bây giờ không thể tạo bất ngờ được nữa.

Thẩm Đường tìm một chỗ trả tiền để gọi điện thoại.

Ở bên kia, Cố Thịnh nhận được điện thoại, khi nghe thấy bạn gái đang ở nơi nào đó, anh cảm thấy vô cùng choáng váng.

À không, là quá vui mừng mới đúng.

Nhưng khi nghe bạn gái nhà mình nói đang đứng ở ven đường không có xe, trong đầu Cố Thịnh lập tức tưởng tượng ra hình ảnh bạn gái tội nghiệp ngồi xổm ở ven đường vô cùng đáng thường, anh lập tức cảm thấy đau lòng.

“Đường Đường, em ở yên đó, đứng yên tại chỗ đấy chờ anh, anh lập tức qua đó đón em, tuyệt đối đừng cử động, cũng đừng nói chuyện với người lạ, em biết chưa?”

“Em biết rồi, em đợi anh ở đây, không được đi đâu, cũng không được để ý tới ai đúng chưa, anh mau chóng qua đây đi, em lạnh quá.”

eyJpdiI6ImZyT0twZXIyT2xKejlrM1R2VVY3Wnc9PSIsInZhbHVlIjoiOFwvZWc0Z2R4am10Mzc1bkdkdVIySkU0OUVvVVMzTkdLbnZMZW1vUGp5RlF3VXhyTTQ0Y1wvT283Mno3Z0ZBd3RDYnM4blVZM1RRVDB6QUpMM1g2bjRBTE5vaTFOVVRYSjB1eUVTNDNZdzUwNjBaOHBpZXQzeHJiV05ENkVIamQ3SlhZc2s1UjI4VzlhWXRaRHBIb3RPN2VnSnNYMGNJVHAwemlEQmtMbU5LT29qd2hLR3lQc0hCcVhHK0lFS1FFT2lBamtYaW15aEs0a2JsMVF6VTlucENrSFZiemE1WU5kUjI0UzIzR2FsNDdtWW9FXC8yYXpWQ0Nwd095V0hKZVpDMyIsIm1hYyI6IjQwYzRiNWVlZWRmZjk0ZjZlMTdjYzYwZjhlNjljNjhhYTBmY2IyYTE1Mzk4OTlkZjcwYTFjMzYyMWUxMTZmMDAifQ==
eyJpdiI6IlFMRk9JbnZaMVVPWXRVc1NUb3hOa3c9PSIsInZhbHVlIjoiYTJsS2F6THdTMEJ2SHJKMlo5VHdGUU5YNDdhZkxhY1diS2J6eWcyWWtKN3dHd2pNSHluZHU4OFZJQ3diTU04RXdjV0xBWTNvMVZkRWFJcG5LVGRpU21MbGlNMk5ueEpUREJkcGlOemZibTVzT3BsZWpBeGJ6aVNhcFhGeDl4SGpOV3BxRHRDSFNYMFNjcFozUkE2OHd1S3g1Rkx3RjJSUzFUd2JzdHpLcXEybVZ4eFBFbkdOdTNkaXhCaXFVUmk3TXRTR053MDZ0VlJlbUFueENJOWNhZGJZUlh3cFFFRFArZW9BTEN0c1luWGZraEF0TzhMcm5ubGQrNlRPelAyWmxOQ3pMYkZRS0EzaWZicWcxRVZDNmlGb1NwdTQwaldMc2NWMGRRdUROQndvaTBYMkM2WWVHYlRONUpHSXA4RE4iLCJtYWMiOiJlOTU3Njc0MjUzN2M1N2JmNGI4YmIzMWIxZmNmOGEyMDZkYWE3ZWEyODcxOWIxZWZlOGFjMzk1ODQ3OTg1Nzk3In0=

Sau đó vội vàng chạy ra khỏi văn phòng, tìm người lấy chìa khóa xe rồi lập tức lái xe đi.

Ads
';
Advertisement