“Đi rồi, mới sáng sớm hôm nay đã vội vàng đi ra ngoài, còn cả ông cụ cũng đi nữa, năm nay ai cũng bận rộn như vậy, thật sự không biết nên nói gì cho phải.” Khương Linh Chi nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Buổi chiều, Cố Quân Thượng và đám đàn ông mặc quân trang ngồi trong phòng họp.
“Báo cáo, đã xác định có lẽ đối phương sẽ triển khai hành động trong vài ngày tới, người chúng ta phái đi bị lộ tổ và đã hy sinh.”
“Bên cảnh sát có một vài manh mối, nhưng đang gặp vấn đề, phải đợi hai ngày nữa để chờ một người.”
“Quá ngang ngược mà, nơi này là Bắc Kinh, chúng ta nhất định phải nhanh chóng giải quyết, khi hành động còn phải bảo đảm quần chúng nhân dân được an toàn, không được để ai trong số bọn họ chạy thoát, nhất định phải bắt được toàn bộ.”
“Đúng ròi, tới chỗ chúng ta gây chuyện, quả thực quá kiêu căng mà, nhất định phải cho bọn họ biết thế nào lễ độ!”
“Cái người chờ đến là ai vậy?” Người đàn ông ngồi phía trước nói.
“Là một nghiên cứu viên, má theo dõi của chúng ta gặp một vài vấn đề nhỏ nên phải đợi nghiên cứu viên kia trở về, cũng là để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra.” Có người đáp lại.
“Khi nào thì đối phương có thể tới?” Người đàn ông kia lại hỏi.
“Tôi đã gọi điện hỏi rồi, bây giờ bên viện nghiên cứu sẽ lập tức liên lạc ngay, nhanh chất cũng phải mất hai ngày mới có thể trở về.”
“Được rồi, khi nào người kia tới, Cố Quân Thượng và một người bên viện nghiên cứu sắp xếp đến nhà ga đón người, sau khi đón được người thì phải nhanh chóng sắp xếp để hành động.” Người đàn ông ngồi ngay đầu tiên nói.
“Vâng, tôi đã biết, tôi sẽ lập tức liên hệ với bên viện nghiên cứu.” Cố Quân Thượng nghiêm túc nói.
Năm mới sắp tới, khi Thẩm Đường đang suy nghĩ đến chuyện đi chúc tết, không ngờ một cuộc điện thoại đã làm rối loạn kế hoạch của Thẩm Đường.
Sau đó là viện trưởng viện nghiên cứu gọi điện thoại tới, trong điện thoại, đối phương cũng không nói nhiều lời mà chỉ nói cần Thẩm Đường đi giúp đỡ xử lý một truyện, nghe giọng điệu của đối phương, Thẩm Đường cũng biết đó là chuyện rất khẩn cấp, cô không nói hai lời lập tức đồng ý.
Khi Thẩm Đường nhận điện thoại là khoảng bảy giờ chiều tối, sau khi cúp điện thoại, cô lập tức bảo số năm đi mua vé xe lửa lúc tám giờ ba mươi phút để chuẩn bị trở về Bắc Kinh.
Từ đại đội trong thôn về nhà, thậm chí Thẩm Đường còn không kịp giải thích nhiều mà chỉ có thể nhanh chóng thu dọn đồ đạc để chuẩn bị rời đi.
Ngô Thúy Bình thấy Thẩm Đường nhanh chóng thu dọn một vài thứ rồi chuẩn bị rời đi, đôi mắt của bà lập tức đỏ hoe.
Sao lại đột nhiên phải đi chứ? Trước đó bà còn muốn dẫn con gái đi ra ngoài chơi tết nữa, bây giờ trông thấy Đường Đường phải rời đi, trong lòng Ngô Thúy Bình cảm thấy rất khó chịu.
Trong lòng Thẩm Đại Chí cũng rất đau khổ, ông trông mong nhìn con gái.
Sau khi Thẩm Đường thu dọn xong, cô nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của cha mẹ, trong lòng cũng cảm thấy rất khó chịu.
“Cha mẹ, sau khi giải quyết chuyện này xong thì con sẽ lập tức trở về, còn đón năm mới cứ để anh trai con, chị dâu và Đào Đào ở cùng hai người vậy, cha mẹ đừng đau lòng, con sẽ mau chóng trở về thôi.”
Thẩm Đường đi tới, cô giơ tay ôm lấy mẹ Ngô Thúy Bình, sau đó lại ôm lấy cha Thẩm Đại Chí.
Chỉ có thể nói rằng kế hoạch không theo kịp thay đổi.
“Đường Đường, con ra ngoài nhớ cẩn thận một chút, ăn nhiều lên, đừng để mình gầy đi.”
“Còn nữa, mặc thêm quần áo đi, đừng để bị lạnh.”
“Vâng ạ, con sẽ để ý mà, cha mẹ, con đi đây.” Đôi mắt Thẩm Đường đỏ hoe, trông thấy đôi vợ chồng như vậy, trong lòng Thẩm Đường cảm thấy vừa chua vừa chát.
Bởi vì phải bắt kịp xe lửa lúc tám giờ ba mươi phút, Thẩm Đường không dám nói thêm gì nữa, cô vội vàng ra ngoài.
Mấy người số năm thấy Thẩm Đường đi ra thì cũng vội vàng đi cùng với cô.
Có người cố ý lái xe tới đón Thẩm Đường, sau đó đưa mấy người Thẩm Đường đến nhà ga rồi mới rời đi.
Tám giờ rưỡi, Thẩm Đường lên xe lửa đúng giờ, lần này là vé giường nằm đặc biệt, Thẩm Đường ngồi trong xe, cô lấy điện thoại ra bắt đầu liên lạc với viện trưởng, đồng thời thông báo cho đối phương biết cô đã ở trên xe lửa.
Ở một bên khác, viện trưởng viện nghiên cứu nhận được thông báo Thẩm Đường đã lên xe lửa thì thở phào nhẹ nhõm, viện trưởng cũng biết tìm Thẩm Đường vào lúc này là chuyện không tốt lắm, nhưng ông ấy cũng cố hết sức rồi, nếu Thẩm Đường không trở lại rất khó để tránh khỏi chuyện gì đó, vì vậy để tránh cho việc ngoài ý muốn xảy ra, Thẩm Đường nhất định phải quay lại.
“Cốc cốc cốc!” Giọng nói của số năm vang lên từ ngoài cửa: “Bạn học Thẩm Đường, tôi đưa nước nóng cho cô, cô lau người rồi đi ngủ đi.”
“Cảm ơn, anh mang vào đi ạ.” Thẩm Đường nói.
Thấy số năm bưng nước vào, Thẩm Đường cảm thấy rất xấu hổ, cô nói: “Không cần phải phiền phức như thế đâu, những chuyện này tôi có thể tự làm được.”
“Không sao không sao, tiện tay mà thôi, chúng tôi cũng không có chuyện gì làm.” Số năm nói xong thì đi ra ngoài.
Sau mười mấy phút, Thẩm Đường bưng nước đi ra ngoài đổ, sau đó nằm lên giường, nắm xuống và bắt đầu nghỉ ngơi.
Cô có một dự cảm rằng khi đến Bắc Kinh, có lẽ cô sẽ không có thời gian để ngu ngon.
Xe lửa chạy “xình xịch xình xịch”, dưới bầu trời đêm, nó chạy nhanh về một hướng nào đó...
Hai ngày sau, Thẩm Đường nhận được thông báo sắp tới Bắc Kinh.
Đến nhà ga Bắc Kinh, Cố Quân Thịnh và đám đàn ông mặc quân trang đang đứng chờ ở đó, mấy người rướn cổ lên nhìn chiếc xe lửa vừa vào trạm.
Đi cùng với bọn họ còn có cả viện trưởng viện nghiên cứu, đằng sau viện trưởng là mấy người của viện nghiên cứu.
Đám người nhanh chóng thu hút sự chú ý của rất nhiều người, có một vài người đứng bên cạnh thỉnh thoảng sẽ tò mò nhìn sang chỗ bọn họ.
“Ôi trời, Cố Quân Thượng, anh có biện người của viện nghiên cứu này không? Sao lại có mặt mũi lớn thế, đến viện trưởng cũng tới, lợi hại thật đó.” Một người đàn ông mặc quân trang ở trong đó tiến lên đứng cạnh Cố Quân Thượng rồi nhỏ giọng hỏi.
Cũng không biết bản lĩnh của đối phương giỏi như thế nào, Cố Quân Thượng chỉ biết “nghiên cứu viên” này là một cô gái, hình như còn rất trẻ, vừa rồi trong lúc vô tình, ông ấy nghe được cuộc nói chuyện của đám người nghiên cứu viên kia, hình như là sinh viên đại học.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất