Thẩm Đường cắn môi, cô bắt gặp ánh mắt của người đàn ông, trái tim nhỏ bé lại bắt đầu đập thình thịch thình thịch, Thẩm Đường cảm thấy tai mình có hơi nóng.
Lỗ tai... đỏ bừng rồi.
Nhìn lỗ tai trắng nõn nà bắt đầu đỏ lên của cô gái, Cố Thịnh cười nhẹ một tiếng, tiếng cười gợi cảm rất dễ nghe khiến tai Thẩm Đường càng đỏ hơn.
Người đàn ông này, quá yêu nghiệt.
Cái này, người đàn ông này lại tán tỉnh cô rồi.
Thấy dáng vẻ càng ngày càng xấu hổ của cô gái, Cố Thịnh dùng lòng bàn tay chạm vào mái tóc gần khô của cô, khi chắc chắn đã sắp khô, anh hất tay một cái, chiếc khăn tắm vốn đang nằm trong tay Cố Thịnh lập tức an phận trên cái ghế.
Cúi người, đôi môi mỏng hôn lên cảnh môi căng mọng hồng hào của cô, anh dùng răng nhẹ nhàng gặm lấy đôi môi dưới của cô.
Thẩm Đường mở to mắt, nghẹn ngào kêu lên một tiếng.
Tiếng kêu này của cô như thể đã đốt cháy thứ gì đó khiến người đàn ông càng tấn công mạnh mẽ hơn.
...
Thẩm Đường che đôi môi sưng đỏ của mình lại, khẽ hít một hơi, cô vẫn còn đang thở dốc vì kinh ngạc, khi ngước mắt lên nhìn kẻ đầu xỏ, cuối đuôi lông mày của cô vẫn còn một vết đỏ hồng.
Dáng vẻ này của cô càng khiến Cố Thịnh muốn bắt nạt cô nhiều hơn.
Thật sự rất muốn... “ăn” cô vào bụng.
Cố Thịnh nghênh đón ánh mắt nũng nịu nhìn mình, mày kiếm khẽ nhướng lên, đôi môi mỏng nói một câu: “Ngọt.”
Thẩm Đường:...
Người đàn ông này càng ngày càng vô lại mà, cô vừa ăn điểm tâm xong, đương nhiên là sẽ ngọt rồi.
“Được rồi, đừng tức giận nữa, lần này anh sai rồi, lần sau anh sẽ nhẹ hơn? Được không?” Cố Thịnh thức thời nhận sai.
Thẩm Đường lại nghi ngờ nhìn anh, chẳng mấy chốc mà anh đã thừa nhận sai lầm của mình rồi hả?
Vẻ mặt của Cố Thịnh rất bình tĩnh, không có một chút chột dạ nào.
Nhưng mà, đừng thấy Cố Thịnh nhận sai nhanh như vậy mà hiểu lâm, bây giờ suy nghĩ trong lòng của Cố Thịnh và lời nói ngoài miệng của anh chắc chắn không cùng một ý.
Ừm, anh sai... lần sau, anh vẫn dám!
Là ý này, được giải thích như vậy, không có vấn đề gì cả.
Sau khi làm xong máy theo dõi, cuối cùng Thẩm Đường cũng có thể nghỉ ngơi, sau đó cả ngày Thẩm Đường chỉ cần thoải mái nằm ở trong nhà của mình, một ngày ba bữa cũng có người phụ trách.
“Có người” này đương nhiên là chỉ Cố Thịnh, bữa sáng Cố Thịnh sẽ mua tới, cơm trưa thì là do Cố Thịnh tự xuống bếp, đến cơm tối cũng là do đầu bếp Cố tự làm, dù sao cả ngày Thẩm Đường chỉ cần nằm đợi ăn là được, không cần cô phải làm bất cứ việc gì.
Cố Thịnh sao có thể để Thẩm Đường làm việc được, anh quả thực đang nâng cô trong lòng bàn tay để chăm sóc.
Còn Thẩm Đường lại vô lo vô nghĩ, cô vui lòng hưởng thụ sự hầu hạ của bạn trai, cô chỉ cần yên tâm thoải mái hưởng thụ là được, dù sao cũng là bạn trai nhà mình, không mặc sức sai bảo thì mới là có vấn đề đó.
Ăn cơm tối xong, Thẩm Đường lười biếng dựa vào trong n.g.ự.c Cố Thịnh nằm xem chương trình trên ti vi, năm hết tết đến, trên tivi toàn là các chương trình liên quan đến năm mới, Thẩm Đường vừa cắn hạt dưa vừa cười rất vui vẻ, khi thấy có gì đó rất buồn cười, cô còn lăn vào trong n.g.ự.c Cố Thịnh cọ vài cái.
Cố Thịnh vòng tay qua ôm lấy bả vai Thẩm Đường, nhìn cô bạn gái nằm trong lòng mình thỉnh thoảng lại bật cười ha ha, trong lòng anh cảm thấy rất mềm mại.
“Ha ha ha, Cố Thịnh, anh nhìn cái này đi, buồn cười quá, ha ha ha...”
“À, đúng rồi Cố Thịnh, ngày mai chúng ta tới nhà giáo sư Khương chúc tết đi, đúng lúc em vẫn đang ở đây, chúng ta mua một ít đồ tới, đã nửa tháng em chưa gặp giáo sư và bà rồi.” Thẩm Đường vẫn còn đang xem ti vi, cô thảo luận với Cố Thịnh.
“Hay là cứ về nhà anh đi, người nhà anh đều biết em đang ở Bắc Kinh, cha mẹ bảo anh dẫn em về nhà ăn bữa cơm. Lúc trước thấy em vẫn luôn không có thời gian, bây giờ rảnh rồi thì có thể tới nhà ăn bữa cơm, sau đó thì mới ông bà ngoài đến cùng ăn cơm.” Cố Thịnh nói.
“Hả, nhà anh à?” Thẩm Đường ngẩng đầu nhìn Cố Thịnh một cái, cô suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói: “Vậy cũng được, thế ngày mai em dậy sớm một chút để đi mua đồ.”
Sau đó Thẩm Đường không còn chú ý tới tivi nữa, cô lôi kéo Cố Thịnh bắt đầu thương lượng xem ngày mai nên mua gì tới thăm nhà.
Nếu mua trà, rượu và t.h.u.ố.c lá để biếu người lớn chắc chắn là được, nhưng nghĩ đến đồng đồ mà lần trước Cố Thịnh mang tới nhà cô, Thẩm Đường cảm thấy rượu, t.h.u.ố.c lá hay trà vẫn không đủ.
Nếu không, cứ lấy hai củ nhân sâm mà hệ thống thưởng ra để biếu đi?
Bây giờ Thẩm Đường có rất nhiều phần thưởng tích trữ trong hệ thống, trong đó có vài củ nhân sâm gồm một củ năm trăm năm tuổi, còn ba củ hơn một trăm năm tuổi, trong phần thưởng của hệ thống còn có rất nhiều loại dược liệu khác.
Nhưng Thẩm Đường vẫn luôn không có cơ hội để dùng, vì vậy trong lòng Thẩm Đường thầm nghĩ ngày mai sẽ biếu hai củ nhân sâm hơn một trăm năm tuổi là được, nhà họ Cố một củ, giáo sư Khương một củ, cả hai ông cụ mỗi người đều có một phần, quá hoàn mỹ.
Còn về quà để tặng người khác, Thẩm Đường suy nghĩ một lúc rồi quyết định ngày mai sẽ tới cửa hàng chọn hai bộ quần áo, hoặc là đi xem thử những thứ khác.
Ngày hôm sau, Thẩm Đường dậy sớm, nhưng Cố Thịnh đến cũng rất sớm, lúc Thẩm Đường ra ngoài thì Cố Thịnh đã chờ ở dưới tầng rồi.
Hôm nay Cố Thịnh lái xe tới, anh chở Thẩm Đường tới cửa hàng bách hóa, sau đó hai người mới cùng nhau đi đến khu nhà ở tập thể.
Cố Thịnh dẫn theo một cô gái xinh đẹp đi vào trong khu nhà ở tập thể, người trong khu tập thể đương nhiên sẽ cảm thấy rất lạ lẫm.
“Ôi trời, Cố Thịnh dẫn đối tượng về nhà à?”
“Vâng ạ, nhà cháu bảo cháu dẫn đối tượng về thăm nhà ạ.”
“Ôi ôi, cô bé này trông rất xinh xắn đấy, đôi mắt trong veo như nước này cũng rất xinh.”
Hình như lúc trước cũng từng nghe nói Cố Thịnh có người yêu, khoảng thời gian trước còn có người trong khu nhà ở tập thể nói Cố Thịnh dẫn theo một cô bé xinh đẹp trở về, có lẽ chính là cô bé này, nhìn trông thật sự không tệ, trắng trẻo nhỏ nhắn ngoan ngoãn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất