“Đúng rồi, anh để ấm nước này vào góc tường cho em nhé, em cẩn thận một chút, đừng bất cẩn làm đổ, còn khăn mặt, chậu rửa mặt và bát, bàn chải đánh răng của em thì anh đặt ở đây...” Cố Thịnh trầm giọng dặn dò từng câu từng chữ.
Thẩm Đường ngoan ngoãn nghe, đôi mắt to tròn xinh đẹp của cô nhìn cánh tay đang làm việc của Cố Thịnh, cô “vâng" đồng ý.
Thẩm Đường nhìn giọt mồ hôi trượt xuống theo gương mặt của người đàn ông, trong mắt lóe sáng, cô đứng dậy, sau đó lấy khăn tay ở trong túi ra rồi cười nhẹ đi tới bên cạnh Cố Thịnh, đua tay, dùng khăn tay lau nhẹ mồ hôi trên mặt anh.
“Nóng lắm đúng không, để em quạt cho anh.” Bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Đường quạt gió cho anh, nhưng lại không có chút gió nào.
Cố Thịnh không quan tâm đến việc này, thứ anh quan tâm là Thẩm Đường đang cảm thấy đau lòng cho anh.
“Trời nóng, ngày mai anh sẽ bảo người ta chuẩn bị đá lạnh cho em, hôm nay anh thử đi mượn xem có mượn được không.”
“Không cần đâu, em nào có yếu ớt như vậy chứ.”
Cố Thịnh ngước mắt lên, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm của anh nhìn Thẩm Đường, anh trầm giọng nói: “Yếu ớt thì anh vẫn thích, anh đau lòng đó.”
Đối diện với đôi mắt đen thẳm của Cố Thịnh, Thẩm Đường lập tức đỏ mặt.
Sau một tiếng, Cố Thịnh đã dọn dẹp ký túc xá cho Thẩm Đường xong, sau đó anh mới rời đi.
Thẩm Đường ngồi trong ký túc xá, nhìn căn phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, đến sàn nhà cũng được Cố Thịnh dùng nước lau tới lau lui hai lần.
Ở cách đó không xa, nhóm chị dâu quân nhân ở trong khu nhà tập thể dành cho gia đình quân nhân đang bàn tán về Thẩm Đường.
Lần trước Thẩm Đường tới cũng không tiếp xúc quá nhiều với nhóm chị dâu quân nhân này, nhưng cũng biết được đôi chút, đối tượng này của Cố Thịnh là người được học hành, là sinh viên học giỏi có tiếng, lại rất xinh đẹp, Cố Thịnh tìm được một đối tượng như vậy, có thể nói là chiến thắng cuộc sống.
Ba giờ chiều, có một chị dâu quân nhân tới tìm Thẩm Đường, đồng thời còn mời Thẩm Đường tới làm khách trong khu gia đình của quân nhân.
Thảm Đường không có việc gì nên cũng đi theo hai chị dâu quân nhân cùng tới khu nhà gia đình quân nhân.
Hai chị dâu quân nhân tới tìm Thẩm Đường là vợ của hai đồng đội ngày thường khá thân với Cố Thịnh, cũng là Cố Thịnh cố ý nhờ hai người vợ quân nhân này chăm sóc Thẩm Đường, vì vậy hai người mới xuất hiện ở đây.
Hai người vợ quân nhân này có một người được gọi là chị dâu Mạnh, người kia là chị dâu Khánh Hoa, hai người đều lớn hơn Thẩm Đường mười mấy tuổi, dù sao người đàn ông của hai chị ấy cũng lớn hơn Cố Thịnh bảy tám tuổi.
Chị dâu Khánh Hoa và chị dâu Mạnh định dẫn Thẩm Đường tới nhà của chị dâu Khánh Hoa, đang trong kỳ nghỉ hè, hai đứa trẻ trong nhà đều được nghỉ, bây giờ chị dâu Khánh Hoa đi ra ngoài, hai đứa con đang ở trong nhà xem ti vi với bạn bè.
Chẳng mấy chốc, ba người vừa nói chuyện vừa đi tới trước cửa nhà chị dâu Khánh Hoa.
Chỉ trong một thời gian ngắn, chị dâu Khánh Hoa và chị dâu Mạnh có ấn tượng rất tốt với Thẩm Đường, cô bén này rất lễ phép, nói chuyện lịch sự, hơn nữa cho dù các chị ấy có nói gì thì cô bé đều có thể đáp lại đôi lời.
Cô bé vừa xinh đẹp, vừa thân thiện như vậy, ai có thể không thích được chứ?
Ngay khi ba người vừa vào nhà thì đã lập tức nhìn thấy có năm sáu đứa bé ở trong phòng đang nhảy lên nhảy xuống.
Thẩm Đường chú ý tới có hai người đang đứng trước chiếc ti vi với màn hình màu đen, dáng vẻ rất chuyên nghiệp.
Khụ khụ, tất nhiên nếu không phải hai đứa bé này chỉ mới khoảng mười tuổi thì thật sự sẽ trông như thế.
“Chung Ái Quân, Chúng Ái Quốc, sao thế, ti vi bị sao vậy?” Chị dâu Khánh Hòa hỏi, chị ấy nhìn chằm chằm hai cậu bé đang đứng trước ti vi.
“Mẹ, ti vi bị hỏng rồi, vừa nãy đột nhiên màn hình bị đen, con chỉ đang xem bị lỗi chỗ nào mà thôi.” Bạn nhỏ Chung Ái Quân cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng trả lời, đồng thời còn giơ tay gõ bịch bịch bịch vào chiếc ti vi “mông to”.
Nghe thấy tiếng “bịch bịch bịch” này, Thẩm Đường có thể thấy rõ được lông mày của chị dâu Khánh Hoa càng nhíu chặt hơn.
Ngay khi bạn nhỏ Chung Ái Quân giơ tay gõ bịch bịch lần thứ hai, chị dâu Khánh Hoa lập tức bùng nổ.
Chị thấy chị dâu Khánh Hoa bước nhanh về phía trước, động tác này có thể nói là vừa nhanh chóng vừa thành thạo, cái tai của bạn nhỏ Chung Ái Quân lập tức bị cầm lấy, cậu bé bị đau lập tức kiễng chân kêu oai oái.
“Chung Ái Quân, con nói thật cho mẹ, có phải con nghịch linh tinh vào ti vi đúng không, cái ti vi mẹ vừa mới mua được một năm, hỏng mấy lần rồi? Con nói đi, mấy lần?”
“Phụt, ha ha ha, anh à, em đã bảo anh đừng chạm vào ti vi mà, anh lại không nghe.”
“Mẹ, mẹ, con sai rồi, bạn bè của con đều đang ở đây, mẹ có thể cho con mặt mũi được không? Mẹ, mẹ mời khách về nhà, chúng ta có thể dịu dàng với nhau một chút được không ạ?” Chung Ái Quân vừa kêu oai oái vừa nhìn chị gái xinh đẹp đứng cạnh cửa.
Chị gái này trông thật xinh đẹp, cậu bé chưa từng gặp được chị nào xinh đẹp như thế, thậm chí còn xinh hơn cả người nổi tiếng ở trên ti vi đó.
Thẩm Đường nhận thấy ánh mắt của bạn nhỏ, cô lập tức nở nụ cười với cậu bé.
Các bạn nhỏ ở bên cạnh đều tò mò đánh giá chị gái Thẩm Đường xinh đẹp, còn chị dâu Khánh Hoa cũng kịp nhận ra Thẩm Đường đang ở đây, vì vậy cũng lập tức buông tay ra.
Những cậu bé ở độ tuổi này luôn rất nghịch ngợm, nếu không phải không ở nhà cả ngày thì có lẽ ba ngày gặp rắc rối một lần mà bạn nhỏ Chung Ái Quân này lại có chút đặc biệt hơn so với các bạn cùng trang lứa, cậu bé rất tò mò về các sản phẩm điện tử, nhân lúc người lớn không để ý thì sẽ ra tay tháo lắp, nhưng tháo ra được mà lại không thể lắp vào lại, vì vậy cái m.ô.n.g của bạn Chung Ái Quân không biết đã chịu bao nhiêu trận đánh đòn rồi.
Thẩm Đường ở bên cạnh vẫn luôn không lên tiếng, khi thấy sắc mặt này của chị dâu Khánh Hoa cô lập tức tiến lên một tiếng rồi cười nói: “Chị dâu Khánh Hoa, nếu không chị cứ để em thử một chút đi ạ, em có học lớp kỹ thuật điện tử ở trường, vấn đề không lớn thì có lẽ em có thể sửa được.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất