Nụ cười trên mặt viện trưởng Vương nhạt dần, nhất là khi nhìn thấy một nhóm đồng nghiệp đang cố ý cạy góc tường nhà ông ấy, viện trưởng Vương có vô tư đến mấy thì cũng không cười được nữa.
“Các ông đừng có suy nghĩ này nữa Thẩm Đường đã được bên Bắc Kinh chúng tôi cướp trước rồi, các ông nên nhận lại chút tâm tư kia của mình đi, bây giờ các ông muốn cướp người thì đã không phải là đối thủ của tôi rồi.”
Viện trưởng Vương không khách sáo một chút nào, vừa nghĩ tới Thẩm Đường chính là lực lượng dự bị của Bắc Kinh, viện trưởng Vương lại không nhịn được mà cảm thán mắt nhìn của mình rất tót, nhìn người rất chuẩn.
Bây giờ khi nói chuyện, thậm chí viện trưởng Vương còn vô thức mang theo một chút đắc ý.
Hôm nay dẫn Thẩm Đường tới hội trao đổi vốn là để Thẩm Đường tiếp xúc với các đồng nghiệp thiên tài, tiếp thu các kiến thức khác, nhưng viện trưởng Vương thật sự không ngờ được cảnh tượng bị cạy góc tường như thế này.
Thẩm Đường ngoan ngoãn mỉm cười đứng sau lưng viện trưởng Vương, hôm nay cô đến đây để học tập, dù sao hôm nay người tới đây đều là những người đứng đầu trong ngành này, hơn nữa còn có cả người tài của các quốc gia, cô tới đây nửa tiếng và cũng đã học được vài thứ rồi.
Mỗi người ở đây đều là trưởng bối của cô, tuổi tác đều lớn hơn cô mấy lần, dáng vẻ ngoan ngoãn của Thẩm Đường đương nhiên đã khiến những tiền bối ở đây càng vừa mắt hơn.
Ôi trời, già cả rồi nên rất thích những đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện như thể đời cháu chắt của bọn họ, có một vài người ở đây trong nhà chỉ có cháu cháu mà không có cháu gái nên trông thấy dáng vẻ này của Thẩm Đường thì càng thích hơn.
Sau đó, viện trưởng Vương cũng giới thiệu Thẩm Đường với các tiền bối ở đây, đồng thời cũng nhờ những người bạn già sau này chăm sóc Thẩm Đường nhiều hơn.
Viện trưởng Vương thì nhất định phải nể mặt, chăm sóc gì đó cũng dễ nói, đều là đồng nghiệp cả, sau này có lẽ bọn họ còn phải nhờ những người trẻ này chăm sóc đấy. Người trẻ mà, tre già thì măng mọc, đời sau giỏi hơn đời trước.
Có một vài quốc gia khác cũng chú ý tới Thẩm Đường, đã từng trong tối tiếp xúc với Thẩm Đường một thời gian, thậm chí còn mơ hồ nhắc nhở cô có thể ra nước ngoài du học, nói gần nói xa chính là nếu sau này Thẩm Đường tới đất nước của bọn họ thì chắc chắn Thẩm Đường sẽ có một chính sách ưu đãi riêng.
Còn Thẳm Đường dù nghe được bất cứ điều gì cũng luôn mỉm cười, người ta thường nói ngôn ngữ cũng là một môn học, lời nói của Thẩm Đường khiến người ta cảm thấy không có bất cứ vấn đề gì, nhưng sau đó nhìn lại rồi cẩn thận suy nghĩ thì sẽ đột nhiên nhận ra rằng Thẩm Đường vốn không đồng ý với bất cứ ai, nhưng từng lời nói của cô lại có thể khiến người ta không cảm thấy tức giận sau khi nhận ra.
Ôi trời, giới trẻ bây giờ thật là ghê gớm mà, sau này sợ là sẽ càng khó lường hơn.
Sau khi buổi trao đổi kết thúc, có rất nhiều người tìm hiểu về Thẩm Đường, từng đợt từng đợt một, dù sao thả lưới rộng thì mới có thể bắt được nhiều cá, mà thái độ bây giờ của viện trưởng Vương cũng đủ để chứng minh cô bé này không hề kém.
Mà tiếng động gần đây của viện nghiên cứu cũng có rất nhiều, không nói đến việc bí mật nghiên cứu trước đó, đã nói là bí mật thì đương nhiên sẽ tất cả tin tức đều sẽ bị chặt, nhưng bây giờ chuyện nghiên cứu s.ú.n.g đạn không thể giấu được, huống chi mẫu s.ú.n.g này đã được bắt đầu sản xuất.
Chỉ là người chế tạo ra mẫu s.ú.n.g này rất bí ẩn, ngay cả tên tuổi cũng không lộ ra chứ càng đừng nhắc đến tin tức khác.
Người ngoài suy đoán có lẽ người nghiên cứu chế tạo kiểu s.ú.n.g này là người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, sở dĩ có suy đoán như vậy là bởi với cái nghề nghiên cứu khoa học này, người còn trẻ có lẽ sẽ không đạt được thành tựu lớn như thế.
Một người trẻ có thể nghiên cứu chế tạo súng, ôi trời, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Hơn nữa cũng cảm thấy không quá thực tế.
Rời khỏi buổi trao đổi, Thẩm Đường được viện trưởng Vương phái người đưa về nhà.
Về đến nhà Thẩm Đường bắt đầu lấy bút ra ghi chép, cô viết tất cả các thu hoạch to nhỏ mà mình tiếp thu được vào ngày hôm nay, tích lũy tri thức cũng là một kiểu giàu có.
Thời gian cứ trôi qua như vậy, thời tiết ở Bắc Kinh ngày càng lạnh, bây giờ mỗi lần Thẩm Đường đi ra ngoài đều phải bọc cả người thành một quả bóng tròn vo.
Cái thời tiết chó má ở Bắc Kinh, ở trong phòng thì có thể mặc quần đùi áo cộc, nhưng ra bên ngoài chắc chắn có thể khiến người ta c.h.ế.t cóng.
Gió lạnh thổi qua, một tiết học kết thúc, Thẩm Đường dọn dẹp đồ đạc rồi đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi tới cửa đã lập tức phải kéo kín cổ áo, hít hít một cái rồi mới bước chân đi xuống tầng.
Thẩm Đường lẫn vào trong đám người rồi đi ra khỏi tòa nhà dạy học, ngay khi Thẩm Đường đang cúi đầu đi đường, cô không chú ý tới ở cách đó không xa có một nam sinh đột nhiên lao ra, nam sinh kia nhìn chằm chằm bóng dáng Thẩm Đường ở trong đám người rồi chạy về phía Thẩm Đường.
Nhưng khi người ta còn chưa kịp tới gần Thẩm Đường thì đột nhiên bị một bóng người túm lại đứng cách xa Thẩm Đường ba mét.
Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng “Ôi” vang lên, khi nhìn sang thì thấy một nam sinh mặc áo bông màu đen bị một người đàn ông mặc quân trang tóm lấy rồi vắt hai tay ra đằng sau, nhìn dáng vẻ kia thật sự quá xấu hổ.
Hơn nữa mọi người cũng chú ý tới chính chàng trai bị tóm lấy cũng đang ở trạng thái ngơ ngác.
Đến khi chàng trai kịp phản ứng lại, sắc mặt lập tức chuyển từ tái nhợt sang đỏ bừng. Nhất là khi nhận ra Thẩm Đường đang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình, nam sinh kia quả thực hận trên mặt đất không có một cái lỗ nào để cậu ta lập tức chui xuống, như vậy cậu ta cũng sẽ không bị mất thể diện trước mặt nữ sinh mình thích.
Nam sinh với vẻ mặt hoảng hốt tỏ vẻ: Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Còn Thẩm Đường đang nhìn nam sinh bị số năm tóm lấy, cô cũng rất ngơ ngác.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì, cô cũng không biết nữa.
Trái ngược lại là số năm, anh ấy nghiêm túc nhìn chằm chằm nam sinh vừa bị mình bắt rồi nghiêm nghị quát lớn: “Cậu là ai, cậu muốn làm gì với bạn học Thẩm Đường hả?”
Nam sinh bị số năm dọa sợ, cậu ta vô thức thành thật đáp lại: “Em là sinh viên năm nhất của khoa kỹ thuật, em muốn bày tỏ tình cảm.” Cậu ta sai rồi soa?
Đã nói ra lời này, nam sinh cũng không còn ngại ngùng nữa, cậu ta đỏ mặt lén lút nhìn Thẩm Đường rồi hít sâu một hơi, sau đó cất cao giọng hét to: “Bạn học Thẩm Đường, em thích chị.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất