Trở về Bắc Kinh thì còn có thể làm gì nữa, dùng đầu ngón chân cũng biết là về để thăm bạn gái rồi.
Thấy Tô Chấn Hưng chợt nhận ra, đôi môi mỏng của Cố Thịnh khẽ giương lên, nghĩ đến cô gái nhà anh, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng hơn.
Tô Chấn Hưng trông thấy dáng vẻ này của Cố Thịnh, anh ấy lập tức không muốn nói cái gì nữa.
Anh ấy, tuyệt đối không để tên chó Cố này có cơ hội khoe tình cảm đâu!
Nhưng mà một ít cơ hội thì Tô Chấn Hưng cũng không phải là không thể cho.
“Tô Chấn Hưng, tôi muốn kết hôn, cậu nói xem chiều nay tôi viết báo cáo kết hôn rồi nộp được không?”
Khóe miệng Tô Chấn Hưng giật giật.
Mẹ nó, vẫn không chạy thoát khỏi số phận.
Thế nào hả?
Ha, Tô Chấn Hưng cảm thấy chẳng ra sao cả.
“Tô Chấn Hưng, không phải là tôi muốn đả kích cậu, nhưng cậu muốn kết hôn thì đã có sự đồng ý của Thẩm Đường chưa? Còn báo cáo kết hôn nữa, có phải cậu quan tâm đến chuyện này quá sớm rồi không?”
Tình anh em nhựa plastic, anh ấy gội gáo nước lạnh này không chút lưu tình nào!
Cố Thịnh nghe thấy lời này của Tô Chấn Hưng, ánh mắt sắc bén lập tức b.ắ.n qua Tô Chấn Hưng, anh ấy lập tức cảm thấy sợ sệt, sau khi kiên trì chịu đựng ánh mắt c.h.ế.t chóc của Cố Thịnh, Tô Chấn Hưng thua trận.
“Được rồi được rồi, coi như là tôi nói sai, tôi sẽ không nói nữa, tôi tự đánh mình được chưa?” Tô Chấn Hưng giơ tay giả vờ đánh vào miệng mình.
Ôi trời, bây giờ có một vài người rất thích tự lừa dối chính mình, lại còn không cho người ta nói thật nữa, chậc.
Cố Thịnh mặc kệ nói thật hay là không nói thật, anh chỉ thích nghe lời nịnh nọt thôi, ít nhất là mọi chuyện sẽ suôn sẻ, ước mơ sớm ngày thành hiện thực, vui vẻ kết hôn, sau đó... sớm sinh quý tử.
Tên chó Cố Thịnh này đúng là quá chó mà, chiều tối hôm đó đã thật sự viết liên tiếp hai cái báo cáo nghỉ phép rồi nộp cho cấp trên.
Cấp trên nhận được báo cáo xin kết hôn và đơn xin nghỉ phép của Cố Thịnh, trong đầu gần như đã vô thức cho rằng lần này Cố Thịnh xin nghỉ phép là để về kết hôn, sau đó giải quyết triệt để vấn đề cá nhân của Cố Thịnh.
Cấp dưới sắp kết hôn, hơn nữa tuổi tác năm nay của Cố Thịnh cũng đã tới tuổi kết hôn, người làm cấp trên là ông ấy sao có thể không phê duyệt được chứ?
Đương nhiên là phải phê duyệt rồi, hơn nữa còn phải cho nghỉ thêm vài ngày, dù sao Cố Thịnh về để kết hôn mà.
À hiểu rồi, một hiểu lầm quá lớn!
Ngày hôm sau, Cố Thịnh thuận lợi rời khỏi quân đội, sau đó lập tức chạy về Bắc Kinh.
Sau khi Cố Thịnh rời đi, trong quân khu đột nhiên bắt đầu lan truyền tin tức Cố Thịnh xin nghỉ phép để về nhà kết hôn.
Khi Tô Chấn Hưng nghe được tin tức này thì không khỏi ngạc nhiên, nếu không phải anh ấy biết Thẩm Đường vẫn chưa đồng ý với chuyện kết hôn, khi nghe nhiều người nói như vậy, có lẽ Tô Chấn Hưng cũng phải tin tưởng tin tức này.
Rốt cuộc tin tức này truyền từ đâu ra vậy?
Điều Tô Chấn Hưng không biết đó là tin tức này được truyền từ vợ cấp trên mà ra, chuyện này được cấp trên nhắc với vợ lúc về nhà, sau đó vợ của cấp trên đã tiết lộ tin tức này ra ngoài.
Thằng nhóc Cố Thịnh này có rất nhiều người nhớ thương, bây giờ không nói một tiếng đã trở về kết hôn.
Chuyện kết hôn của Cố Thịnh càng truyền càng giống thật, Tô Chấn Hưng đang cảm thấy rất cô đơn, anh ấy có một loại cảm giác “mọi người đều say, chỉ có mỗi tôi tỉnh”.
Còn nhân vật trong lời đồ là Cố Thịnh đã thuận lợi lên xe lửa tới Bắc Kinh, anh không nói cho bất cứ ai, vừa xuống xe lửa đã nhanh chóng trở về nhà, sau khi tắm rửa xử lý bản thân rồi mới chuẩn bị đến Bắc Kinh đi dạo một vòng, quá đẹp trai... công khai tuyên bố chủ quyền!
“Thịch thịch thịch..." Nghe thấy tiếng bước chân, ông cụ và Khương Linh Chi ở dưới tầng lập tức ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang.
Chỉ thấy cầu thang ở tầng hai, Cố Thịnh mặc một cái áo sơ minh màu xanh kết hợp với quần dài màu đen, đôi chân thon dài mạnh mẽ được bao bọc trong lớp vải, vừa nhìn đã thấy vô cùng đẹp mắt.
Chưa kể Cố Thịnh mặc bộ quần áo này mà đứng bên cạnh Thẩm Đường, những người khác thật sự không thể sánh bằng.
Cố Thịnh bước xuống tầng, anh vừa chỉnh lại ống tay áo, vừa nói một câu với ông cụ và Khương Linh Chi: “Mẹ, con ra ngoài một chuyến ạ.”
“À, đi đi, đi đi, con đi đón Đường Đường, hôm nay cũng đừng về ăn tối đấy.” Khương Linh Chi xua tay nói.
Đến ông cụ cũng hiếm khi tiế lời: “Đúng thế, dẫn Đường Đường đi ăn chút gì ngon ngon đi.”
“Vâng, con biết rồi.” Cố Thịnh nhanh chóng đáp lại, hơn nữa cũng không cảm thấy một chút xấu hổ nào.
Cố Thịnh tỏ vẻ: Bây giờ anh cần phải đi là chuyện lớn.
Thấy Cố Thịnh đi tới cửa, Khương Linh Chi nhìn con trai sửa sang gọn gàng như vậy để ra ngoài, trong lòng bà ấy thầm nghi ngờ... Cố Thịnh đang muốn dùng mỹ nam kế đúng không?
Không thể không nói Khương Linh Chi đa vô tình biết được chân tướng...
Ôi trời, bạn trai truyền thuyết của Thẩm Đường trong lời những tân sinh viên đã xuất hiện!
Đúng vậy, đột nhiên xuất hiện.
Khi nhìn thấy bạn trai trong truyền thuyết của Thẩm Đường, các đàn em nam không thể không thừa nhận đối tượng của Thẩm Đường thật sự nhỉnh hơn bọn họ một chút, chỉ riêng khí chất của người ta đã không phải là thứ mà bất cứ chàng trai chưa tốt nghiệp nào có thể sánh bằng.
Dù sao tham gia quân ngũ là để rèn luyện con người, nhìn xem tư thế đứng của người ta kia, chân là chân mà eo là eo, kết hợp với gương mặt đẹp trai kia.
Ôi, các đàn em nam vốn định gặp mặt so tài với bạn trai của Thẩm Đường một lần đã lặng lẽ hành quân rời đi, trước kia chưa nhìn thấy người thì còn có thể lừa mình dối người, cảm thấy Thẩm Đường vẫn có thể lựa chọn thêm vài người nữa.
Bây giờ khi nhìn thấy đối tượng của Thẩm Đường, không nói đến Thẩm Đường, đến chính bản thân bọn họ cũng phải chọn anh bạn trai này của cô.
Trông người ta cao to một mét tám mấy kìa, từ cổ trở xuống đều vạm vỡ thế kia.
Cố Thịnh trở về sao lại không nói trước một tiếng chứ, nhưng chuyện Cố Thịnh tập kích bất ngờ cũng không phải là không thể xảy ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất