Thật ra trong khi xe lửa vẫn chạy, Vương Thư Hương đã sớm nhìn thấy anh em nhà họ Thẩm, Vương Thư Hương lên xe trước anh em nhà họ Thẩm một bước, khi thấy hai người họ, cô ta theo phản xạ vùi mặt mình vào trong cánh tay và lập tức ngồi xuống chỗ ngồi.
Khi thấy Thẩm Đường ngồi cùng một chuyến xe lửa, cảm xúc trong lòng Vương Thư Hương rất ngổn ngang, trong đầu cô ta liên tục xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, thậm chí Vương Thư Hương còn nghi ngờ có phải Thẩm Đường có mục đích giống cô ta nên mới tình cờ gặp nhau trên chuyến xe lửa này không?
Suy nghĩ linh tinh một lúc, đến khi nhìn thấy anh em nhà họ Thẩm xuống xe, lúc này Vương Thư Hương mới thở phào nhẹ nhõm.
Cũng vì đã được thả lỏng nên Vương Thư Hương mới dám ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm bóng lưng Thẩm Đường.
Lại suýt nữa bị Thẩm Đường phát hiện, Vương Thư Hương không ngờ Thẩm Đường lại nhạy cảm như vậy.
Có lẽ Vương Thư Hương không biết, sau khi trải qua chuyện con ma men lần trước, bây giờ Thẩm Đường ra ngoài đường vô cùng cảnh giác, bằng không trong chuyến này, cô cũng sẽ không để Thẩm Quang Minh ra ngoài cùng mình.
Mãi đến khi xe lửa chậm rãi xuất phát, khóe miệng Vương Thư Hương mới không khống chế nổi mà nở một nụ cười yếu ớt.
————
Bên này, Thẩm Quang Minh dẫn theo Thẩm Đường tìm được một quán trọ, sau khi thuê hai căn phòng, anh ấy dặn dò Thẩm Đường một lúc rồi mới ra cửa mua đồ ăn.
Thẩm Đường ngoan ngoãn đợi trong quán trọ, bây giờ Thẩm Đường mới có thể tháo cái khăn hoa văn che mặt xuống.
Còn hệ thống đã cười đủ trên đường đi, vì vậy bây giờ trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Chưa đến nửa tiếng, Thẩm Quang Minh đã mua đồ ăn đồ uống trở về, hai người nghỉ ngơi trong phòng trọ nửa tiếng rồi Thẩm Đường mới dẫn Thẩm Quang Minh ra ngoài “tìm người quen”.
Thẩm Đường không quá quen thuộc với thành phố bên cạnh, nhưng mà đã nói dối là quen một nhân vật lớn có thể lấy được một cái tivi, vậy nơi ở chắc chắn sẽ không thể quá khiêm tốn được.
Vì vậy Thẩm Đường dẫn Thẩm Quang Minh tới một khu nhà nhìn có vẻ cao cấp quyền quý.
Thẩm Đường bảo Thẩm Quang Minh chờ ở bên ngoài, sau đó một mình cô đi vào.
Sau khi Thẩm Đường đi vào thì không còn chỗ nào để đi nữa, vì vậy cô lập tức chọn đại một chỗ nào đó để ngồi, bây giờ, trên mặt Thẩm Đường lại được bịt kín bằng cái khăn hoa văn đầy tình giải trí kia.
Thẩm Đường tỏ vẻ, ngồi ở nơi cao cấp quyền quý như vậy, không chừng toàn là nhân vật lớn ở, nếu lỡ va chạm vào người nào, người ta chỉ cần động đầu ngón út là có thể ép c.h.ế.t người khác rồi.
Vì vậy, Thẩm Đường chỉ định ngồi xổm ở chỗ này một lúc rồi đi ra ngoài luôn.
Dù sao cũng chỉ là hình thức cho có mà thôi.
Nhưng mà Thẩm Đường lại không ngờ, hình thức cho có này của cô lại hơi dài.
“Ôi trời, cô bé đáng thương nhà ai đây, nào nào nào, ngồi xổm ở đây khiến người ta cảm thấy rất đau lòng đó biết không?”
Thẩm Đường đang ngồi xổm thì nghe được một giọng nói vang lên, còn chưa kịp phản ứng lại, cánh tay của cô đã được một người đỡ lên.
Còn Thẩm Đường, phản ứng đầu tiên khi bị người khác níu tay chính là nhanh chóng tránh khỏi đối phương, sau đó cô lập tức lùi ra sau một chút rồi dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương.
Những năm này, bọn buôn người lộng hành rất nhiều, hơn nữa bề ngoài của cô lại quá đẹp, vì vậy rất nguy hiểm.
Hệ thống nghe thấy Thẩm Đường không biết xấu hổ mà khoe khoang thì chỉ cho cô một cái liếc mắt, nó có thể kiểm tra biết người này không có ác ý gì với ký chủ, nói cách khác, người ta thật sự có lòng tốt, còn bản thân ký chủ thì quá tự luyến.
Thẩm Đường đợi một lúc vẫn không nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống thì mới yên tâm, cô ngước mắt nhìn đối phương một chút.
Người vừa nói là một cụ bà, nhìn qua khoảng chừng bảy mươ tuổi, trong bóng tối nhưng cô vẫn có thể mơ hồ thấy được mái tóc hoa râm của bà cụ.
Khi Thẩm Đường đang dò xét bà cụ thì đối phương cũng âm thầm dò xét Thẩm Đường.
Nhìn đôi mắt trong veo như nước của Thẩm Đường, trong mắt bà cụ lóe lên một tia sáng.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, một người có đôi mắt sạch sẽ trong veo thì chắc hẳn, người này là người tốt.
Tuy trên đầu cô bé này quấn một cái khăn hoa văn, nhưng bà cụ vẫn có thể nhìn ra bề ngoài của cô bé này chắc chắn sẽ không kém, có một đôi mắt đẹp như vậy, dáng vẻ sao có thể kém được chứ?
“Cô bé, sao cháu lại ngồi ở chỗ này, là đến tìm người sao?” Bà cụ hỏi.
Thẩm Đường không lên tiếng mà chỉ nhìn chằm chằm bà cụ mấy giây, sau đó cô lập tức chạy đi.
Biết người biết mặt không biết lòng, chạy trước rồi nói sau.
Khi Thẩm Quang Minh đợi ở bên ngoài thấy Thẩm Đường vội vàng chạy ra thì tiến lên đón rồi nói: “Sao vậy, sao lại chạy nhanh thế? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”
Trong đầu Thẩm Quang Minh hiện lên đủ các suy nghĩ không tốt, vì vậy khí thế lập tức trở nên hùng hổ chuẩn bị đi tìm người, anh ấy muốn nhìn xem là ai bắt nạt Thẩm Đường.
“Này này này, anh, dừng lại đi.” Thẩm Đường vội vàng kéo tay anh trai lại, nhưng bởi vì sức lực quá nhỏ nên còn bị Thẩm Quang Minh kéo đi vài bước.
Hai anh em nhìn qua giống như một con thỏ tuyết trắng lông xù treo trên cánh tay của một con gấu to lớn hung dữ, khung cảnh thật sự rất nhộn nhịp.
Đúng vào lúc này thì đụng phải bà cụ đi ra, khi thấy Thẩm Đường bị người đàn ông to lớn kéo đi, ngay lập tức, trong đầu cụ bà xuất hiện một suy nghĩ không tốt.
“Có ai không, cứu mạng với, có lưu manh!!!”
Tuy bà cụ đã lớn tuổi nhưng khi quát lên thì rất to và vang.
Chỉ chốc lát sau, trong khu nhà đã có rất nhiều người đi ra.
Thẩm Đường và Thẩm Quang Minh ngơ ngác, hai người nhìn những người kia mà trợn tròn mắt.
Cái này... Đang xảy ra chuyện gì vậy?
“Lưu manh, chính là anh ta, anh ta sàm sỡ con gái nhà người ta!” Bà cụ chỉ tay vào Thẩm Quang Minh rồi hét lên.
Hả, có lưu manh?
Đám người vừa nghe thấy lời của bà cụ thì lập tức nhìn sang Thẩm Quang Minh, anh ấy nhìn thẳng vào ánh mắt của đám người đang nhìn mình, trong lòng anh ấy thầm giật thon thót, từ lúc này mình lại trở thành lưu manh rồi?
“Được rồi, tên lưu manh dám sàm sỡ trước mặt tất cả mọi người, xem chúng tôi có dạy dỗ anh không!”
Khi thấy những người này chuẩn bị đánh anh trai nhà mình, Thẩm Đường lập tức đứng trước người Thẩm Quang Minh ngăn lại, đáng tiếc cơ thể nhỏ bé của cô không đủ cao nên vốn không thể che chở được cái cơ thể to cao của Thẩm Quang Minh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất