Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Triệu Thiên Thiên sững sờ, không ngờ Vương Bác Thần lại nói ra những lời này. 

"Không cần kinh ngạc như vậy, tôi không có hứng thú với trách nhiệm của các người, điều này tôi phải nói rõ ràng với chị trước. Có thể hợp tác thì hợp tác, không thể hợp tác thì sẽ nói sau." 

Vương Bác Thần thờ ơ nói. 

Triệu Thiên Thiên nheo mắt lại, trong lòng có chút tức giận. 

Cô ta nói nhiều như vậy, tên tiểu tử Vương Bác Thần này còn nói muốn kết nghĩa chị em với cô ta, nhưng bây giờ vừa nói đến những chuyện này đã lập tức thay đổi. 

Tên tiểu tử này là loại mặt chó, thay đổi sắc mặt nhanh hơn bất kỳ thứ gì khác! 

Đồ chó! 

"Em trai, chúng ta không phải là chị em sao? Tại sao bây giờ cậu nói thay đổi là thay đổi?" 

Vương Bác Thần cười haha nói: "Chị Vương, đừng nói như vậy, tình cảm của chúng ta là chuyện tình cảm, nhưng hợp tác là hợp tác, có một số chuyện phải nói rõ ràng trước, tránh sau này lật mặt, như vậy sẽ không được hay." 

Triệu Thiên Thiên có chút không nói nên lời. 

Chả trách tên tiểu tử này có thể đi được đến ngày hôm nay, mặt dày hơn bất kỳ ai. 

"Được, cậu lựa chọn như thế nào tôi sẽ không ép buộc cậu, nhưng với tính cách của cậu, sớm muộn gì cậu cũng sẽ đồng ý. Được rồi, không nói chuyện này nữa, ít nhất mục đích của chúng ta giống nhau." 

Ánh mắt Vương Bác Thần u ám nói: "Chị Vương, tôi đã nói đến mức này rồi, giữa chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác. Vậy nên, bài sát hạch của mấy người không có tác dụng gì với tôi, bây giờ thứ mà tôi muốn chính là sức mạnh của Thiên Tuyệt. Còn về chủ nhân của Thiên Tuyệt là ai, tôi không có hứng thú. Vậy nên, chuyện đối phó với Quách Siêu, chị vẫn phải để tâm đến. Mặc dù Thiên Tuyệt mạnh, nhưng Thiên Tuyệt cũng không phải là sự lựa chọn duy nhất của tôi. Chị Vương, chị hiểu chứ?" 

Triệu Thiên Thiên không nói gì, trong ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc. 

Vương Bác Thần đang muốn dùng cô ta để đối phó với Quách Siêu? 

Tên tiểu tử này đã đánh một ván cờ rất hay. 

Vương Bác Thần nói tiếp: "Không giấu gì chị, bên phía ẩn thế gia tộc tôi cũng có đường lui, có một đống người muốn hợp tác với tôi. Còn về phần đó là ai, tôi sẽ không nói, nếu như không có bọn họ, tôi cũng không thể hủy diệt được nhà họ Lâm một cách nhanh chóng như vậy." 

Triệu Thiên Thiên ngày càng có hứng thú với Vương Bác Thần. 

Nói một cách chính xác, cô ta có thể xem là người sát hạch. 

Nhưng thí sinh Vương Bác Thần này không tuân theo lẽ thường, lại còn uy hiếp cô ta. 

Điều này rất thú vị. 

"Nhà họ Dạ, nhà họ Phong, nhà họ Mặc... 

Triệu Thiên Thiên liên tiếp nói ra tên của mấy ẩn thế cổ tộc. 

Cô ta rất muốn biết những gia tộc nào đang hợp tác với Vương Bác Thần. 

Gia tộc nào cũng là những kẻ ăn thịt không nhả xương, gia tộc có thể tồn tại hàng nghìn năm, không có gia tộc nào là đơn giản. 

Lá gan của Vương Bác Thật cũng lớn thật đó, dám hợp tác với mấy gia tộc này. 

Đặc biệt là mấy gia tộc như nhà họ Dạ, nhà họ Phong, cho dù cô ta cũng không dám hợp tác một cách dễ dàng. 

"Cậu hợp tác với những gia tộc nào? Đừng để bị người ta bán mà còn giúp họ đếm tiền" 

Triệu Thiên Thiên rất tò mò, nhà họ Lâm bị hủy diệt, cô ta biết chắc chắn có người giúp đỡ Vương Bác Thần, nhưng không chắc chắn. 

Mặc dù bề ngoài chỉ có nhà họ Chung ra tay giúp đỡ, nhưng muốn hủy diệt cả nhà họ Lâm, không đơn giản như vậy. 

Nhất định còn có người bí mật ra tay, chỉ là được giấu rất kỹ, không có ai biết được. 

Bởi vì đối với những gia tộc như nhà họ Lâm, nhà họ Dạ mà nói, bọn họ có 2 phái âm dương, dương tộc chính là mấy người Lâm Thiên Thành ở ngoài sáng, âm tộc che giấu rất kỹ, không ai biết được. 

Một âm một dương, đảm bảo mấy gia tộc này được kế thừa hàng nghìn năm. 

Nhưng Vương Bác Thần đã hủy diệt dương tộc, theo lý mà nói, lúc gia tộc bị hủy diệt, âm tộc sẽ xuất hiện. 

Nhưng cuối cùng vẫn không xuất hiện, ở bên trong chắc chắn có vấn đề. 

"Chuyện này không cần chị Vương phải lo lắng, mấy người chỉ cần biết, mấy người không phải là sự lựa chọn duy nhất của tôi. Tôi không có nhiều thời gian, để đấu đá với Quách Siêu, chị hiểu ý của tôi đúng không?" 

Khuôn mặt Vương Bác Thần tràn đầy ý cười nói. 

Triệu Thiên Thiên tiếp tục im lặng. 

eyJpdiI6Im9MN3R5UkRKV1ZCR0NydVJKSjFuZlE9PSIsInZhbHVlIjoiMlRsUnI4K3RFVVErbTFkTE9aXC9oUDh3TjA4NkRlQ3NjWUdFMTlOOWh1SUJKRmhvNXRsanRSNTJaNDBjdjk0b3ZTc285SmFIb0pleEs5ZUc3WEdKUVhRKzE0TU5VSnFZQmR6WmNzYU95Y3RcLzJ0eGNpcGhmZU5VWHNSdTFXUlwvUFczU3Nnb01VV203NkxcL3piZnZCQlg0Rlh0dzk0QXBHMTRKRkNwa21mSnZiWmJ3VEErdlVnUFhiSDZaakFhcFNaRHFtY05Hdkdla0Nlb3VFMlloOHJlQjFQWHZlUGJRZnhOUnZHNVRGbEwyY29KdEp1bW1WZks2eDFoTWxLSURpV2hxN3Vtbjg2aFl1WWV4b2JpTHZnU3dld0ZoUjJpRVlBUjJrcnNQXC9QbmpDOD0iLCJtYWMiOiJkNjNiYzA1YWM4MTNkYzRmNmU4MWZkNjQwYWI1ZTdiMWZkYTVhZWE0YjQzMGI0OTZmNzAyMzc0YTg3NmRmMjVlIn0=
eyJpdiI6IkFmVjJHY0NidFh4dHZuc0Y4a2NjUXc9PSIsInZhbHVlIjoieTlHc0RqR1Z4VWZIWm5DQVhpYTk3UUpDcld0ZHlFOGVSYVR1OXp4WEp2aWxtWkVEaFFkVlwvWnpkNUtGSlhWYTl3VG4zaWJWMFBvU0crdkNid284NUhGSytrVmtaajh4ODRTRXk2N2hOSUxaVEV0Ulc5OTR6dzc1RHBEYVJQZTlvMnJ1UWpacTNPalhlWTZ1TWl6a1lTTitORW1CeCt4VzNKMXJLNlFPbXRFQm1qZzdHaWt6RzhDQzBpdTEraFY4cXptcmE2Q1Q1ZTNGOXg1dTh2OVJGNDc3Z0haM01BeTlEQTg1SnN1cFNCWms9IiwibWFjIjoiMThkM2Y2YmZhMzY2NWRkNzFiNzdlOGYzN2FhNDQ4NzVlNTQ1MTM0YzMzNGRkMGFiOGQ3NzI4ZDMyNWQ4NzM1MiJ9

Nhưng không ngờ, lại bị Vương Bác Thần dắt mũi.

Ads
';
Advertisement