Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Lời nói của Châu Thành, khiến mấy người sững sờ. 

Dạ Phong nói: "Hóa ra người ta đã nhìn thấu chúng ta rồi." 

Dạ Minh nói: "Hóa ra người ta biết chúng ta đang diễn trò, mấy người chúng ta giống như mấy quả trứng gà đã bị lột vỏ." 

Dạ Thừa thất vọng nói: "Tôi thật ngu ngốc, thật ngu ngốc." 

Tôi biết mấy người đang diễn trò nhưng tôi không vạch trần, tôi cứ nhìn mấy người diễn trò trước mặt tôi, mấy người còn nghĩ mình tôi không biết. 

Ai biết ai là chú hề. 

Vương Bác Thần hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, may là da mặt anh cũng đủ dày, hoàn toàn xem chưa từng xảy ra chuyện này, giả vờ sửng sốt nói: "A, đúng, đúng, đúng, đúng là như vậy, ông có thể ra tay không? Chỉ cần hủy diệt đối phương, phong ấn sẽ không thể bị phá vỡ." 

Chỉ cần tôi không thừa nhận, tôi sẽ không xấu hổ. 

Châu Thành yếu ớt nói: "Tình hình của ta bây giờ không thể rời khỏi thánh điện, chỉ có thể ra tay ở thánh điện, nếu như cậu có thể dụ đối phương đến đây, ta có thể ra tay. Nhưng hiện tại thực lực của ta, còn không bằng một phần mười lúc còn sống, nhiều nhất chỉ có thể phát huy thực lực của chân thần cảnh." 

Vương Bác Thần cau mày nói: "Có lẽ là đủ, bây giờ ở bên ngoài thực lực mạnh nhất là đại thần tôn, cũng chưa đột phá đến thần cảnh. Bâu giờ bên ngoài không có thần, không quá khó đối phó." 

Châu Thành lắc đầu nói: "Cảnh giới không phải là cái duy nhất để xác định mạnh hay không mạnh. Cường giả chân chính có thể dùng vô số thủ đoạn để giết người vượt cảnh giới. Đương nhiên, nếu có sự cách biệt quá lớn về cảnh giới thì cũng không có cách nào. Nhưng không cần có chấp niệm với 

cảnh giới, thực lực là thực lực, cảnh giới là cảnh giới, chủ yếu do bản thân người đó. Dưới thần cảnh, cũng có thể giết thần. Không ít người có thể lật thuyền trong cống ngầm" 

Vương Bác Thần sững sờ, trong đầu giống như lóe lên qua một dòng điện. 

Khoảng thời gian này, dường như anh quá chú ý đến cảnh giới. 

Tất cả mọi người đều nói với anh sự đáng sợ của đại thần tôn, sự đáng sợ của Thiên Đình. 

Mặc dù anh không để tâm, nhưng trong lòng vẫn có ảnh hưởng. 

Đại thần tôn là nhân vật đến gần nhất với thần. 

Mà anh, chỉ là thông thần cảnh nhất trọng. 

Cảnh giới cách biệt quá lớn, đã ảnh hưởng đến anh. 

Mặc dù anh không hề sợ hãi, nhưng vẫn ảnh hưởng đến anh. 

Mất đi tinh thần lúc trước! 

Lời nói của Châu Thành, giống như một đòn cảnh tỉnh, đã thức tỉnh anh. 

Lúc trước, anh bò từ trong đám người chết ra, lúc đó anh còn nhỏ bé, nhưng khi đó anh không chút sợ hãi, cho dù đối phương ở cảnh giới nào, chỉ dựa vào một khẩu khí, liều đánh đến chết. 

Cuối cùng, anh vẫn sống, những kẻ địch kia đã hóa thành bộ xương khô. 

Không sai, đại thần tôn quả thật rất đáng sợ. 

Nhưng có phải là thần không? 

Không phải! 

Chỉ là gần với thần nhất. 

Nhưng vẫn không phải là thần. 

Vậy cần gì phải lo lắng? 

Chỉ là có khoảng cách về cảnh giới. 

Khoảng cách về cảnh giới quả thật không thể bù, nhưng ở những phương diện khác cũng không thể bù sao? 

Cảnh giới chỉ là cảnh giới, quan trọng là con người! 

Không phải cảnh giới cao thì mạnh, không phải cảnh giới thấp thì yếu! 

Mà mạnh yếu là ở con người! 

Nước R lúc đó được lập từ một nghèo hai trắng, lẽ nào lúc đó có thể so sánh với đế quốc đứng đầu? 

Vũ khí, công nghiệp đều không thể so sánh với các nước khác. 

Nhưng cuối cùng thì sao, cuối cùng vẫn đối đầu trực tiếp với nước đế quốc đứng đầu, còn thắng mấy lần, là nước R! 

Thắng thua, quan trọng ở con người! 

Không phải ở nhân tố bên ngoài! 

Vương Bác Thần gần như đã phá vỡ xiềng xích, mây mù trong lòng trong khoảng thời gian này đã bị quét sạch! 

Anh không có gì phải sợ hãi! 

Cũng không có gì phải lo lắng! 

Thiên Đình càng điên cuồng, càng chứng tỏ bọn họ đang sợ! 

Bọn họ lo lắng anh vùng lên, lo lắng sẽ thất bại ở bước cuối cùng, nên mới điên cuồng như vậy! 

Sự thối nát trước ánh sáng là sự thối nát cuối cùng, cũng là thời khắc thối nát nhất! 

Nhưng cuối cùng, vẫn không thể ngăn cản được ánh sáng! 

eyJpdiI6IjRneW1Ic0VqVUNaZjJRTlZRREpIS2c9PSIsInZhbHVlIjoiNkYxUjFEb3ErSHczdzk4TmxnSmpMcXlnSXU5b3hwUW56UXp2MWdjNXE3ZllHamhRemhQUDk4NzkrQk9HNTJBOUZuc1hCNlZFc1FxenU3aEJUTG9ldHU0ZiszMzNCSU42QWx3ekZJZUJleTc3WEk2MDJvSVZEdDkrT01LQkdSMWpNVTJsdzlvVHRmNGV1d05KUXkzeHJ5UjBSTGI2UWVVVlVzXC9mM1pmRmVQQThiN3czaDNveFBDRTYydHVjSjc2eXBOS0pLS3FyMGxybmQrTmdxdjQ4VWZGcFk2SFJteXI0THpvN2p4SHFJamRqdFwvQlQzUkNQTlVIaVlIU2hoTnMxIiwibWFjIjoiMWRkNTA3NzBjMDA1YTllNzkyMjM1M2VlNzk2YmIyY2M4YmMyOWM5M2EyOTdhODg4MGQxYTk3NDVmNzUyZGMwOSJ9
eyJpdiI6ImRJMXQ3b3g4Mkh1cGVycHFEcHBaa2c9PSIsInZhbHVlIjoiSWNuOHJnXC91KzVYMVlZQmdQRnNTbEFIdWxqMDZBcU5adFlwa1JXQzlhbStuWkNIeHdNNTdUOUswaGNWNVwvV1pNWFBCa1wvWG5Ec0twcmVIeWZTamcybjl5Z1BuRXZRSUR1c1hlOFFOa21TaFlZQ0V5TGxZSFg3K2NxVXFqMGlLalo3cUk4ZW1tWVZxQVwvcGM5SFNxQ0ZBZUp6UDhGUktxR1RYeUpjb0RcL2VBYXdMdVZkS1ZzSHVYUmNPMU1LYW91RXRTcmVSbWNOVEd0NE5pcHhhd2RHazZDUXNPWUIxeVhSeDlQMHkxTGlTQnNZanlPQkVnckVpOXBOQVMrdXZhUjF2IiwibWFjIjoiMmRhOGU3ZDRkOWMyYjRhNDYyMDU5YmVkZDYyN2JiMWZhNTVlMjRjYjhjOTAyY2Y3NGQyNTQ0MzlhMGY4MGNmMyJ9

Lẽ nào ông ta nghe nhầm?

Ads
';
Advertisement