"Vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công, có thể làm một gấp đôi. Kích phát toàn bộ hai loại thần huyết trong cơ thể của cậu!"
Tháp linh ở một bên nói.
Vương Bác Thần ổn định tâm thần, lập tức kích phát hai loại thần huyết.
Lỗ chân lông toàn thân mở ra, thần huyết trong cơ thể sôi sục.
Thần huyết ở dưới sự kích thích của nguyên dịch tạo hóa, bắt đầu thức tỉnh, giống như sóng biển, tiếng ầm ầm không ngừng.
Trong linh hải, quyển sách mà Vương Bác Thần cảm ngộ được tỏa ra ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, có lực lượng pháp tắc sinh ra.
"Sơ khai của thế giới, gọi là hỗn độn, thiên địa sơ khai sinh ra âm dương, sinh ra ngũ hành; ngũ hành tương sinh, còn về vạn vật, vạn vật tạo hóa, thuận theo thiên địa âm dương cùng với thế giới, sau đó trường sinh...
Vương Bác Thần vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công, lực lượng pháp tắc xoay quanh ở trên quyển sách đó.
"Lúc này, linh hải của tôi, tôi là chúa tạo hóa, tạo hóa vạn vật"
Trong lòng Vương Bác Thần hét nhỏ một tiếng, cảm nhận lực lượng pháp tắc, nói: "Nay có nhật nguyệt tinh thần."
Vù!
Lực lượng pháp tắc ở trong linh hải của anh ngưng tụ ra nhật nguyệt tinh thần.
"Nay có hai khí âm – dương, nay có ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ."
Vương Bác Thần tiếp tục dẫn dắt lực lượng pháp tắc.
Âm dương thành, ngũ hành xuất.
"Nay có gió mưa lôi điện, nay có bốn mùa xuân thu.
Vương Bác Thần tiếp tục cảm ngộ lực lượng pháp tắc, không ngừng hét lên.
Trong linh hải, thiên địa thành hình, gió mưa lôi điện xuất hiện, bốn mùa xuân thu luân hồi.
Anh ở trong linh hải của mình, chế tạo ra một thế giới!
Bên ngoài, Tháp linh sững sờ nhìn Vương Bác Thần.
Tên nhóc này đang làm cái gì?
Anh vậy mà đang cảm ngộ ý thức thiên đạo!
Đây là muốn một bước lên trời à?
Một khi thất bại, anh sẽ bị lực lượng pháp tắc cắn trả, sống được hay không còn không rõ!
Thật sự là quá to gan!
Trước giờ không có ai cảm ngộ những thứ này dưới Thần Cảnh.
Cái này đã dính tới ý thức thiên đạo, nếu thành công thì có thể sinh ra liên hệ với ý thức thiên đạo của thế giới này!
Đến lúc đó, Vương Bác Thần chính là chủ của thiên địa này!
"Thật sự khó tin, tên nhóc này lẽ nào thật sự là đứa con của mệnh trời? Vận may của cậu ta cũng quá tốt rồi, vậy mà có thể đi tới bước này!"
Tháp linh hít một ngụm khí lạnh, nó là khí linh, trời sinh có thể cảm nhận được những thứ này.
Không ngờ Vương Bác Thần vậy mà lại đi con đường của chủ nhân thiên địa, con đường này nếu đi được, tiền đồ sẽ không thể đo lường!
Nhưng đồng thời, anh cũng phải chịu trách nhiệm với thế giới này, mối liên hệ của anh và thế giới này sẽ càng thêm mật thiết!
Sau này nếu thế giới này bị hủy diệt, bản thân anh cũng sẽ chết!
Trước kia rất ít khi có người làm như vậy, bởi vì quá nguy hiểm.
Hơn nữa hạn chế sẽ rất lớn!
Đây chính là một con đường của cường giả, nhưng không phải con đường tốt đẹp gì.
"Nhóc con, lần này thật sự là xem bản thân cậu rồi."
Tháp linh tự lẩm bẩm, hai mắt nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.
Mà lúc này, linh hải của Vương Bác Thần đã biến thành một thế giới nhỏ, có thiên địa âm dương, ngũ hành bốn mùa, có gió mưa lôi điện, có núi sông.
"Quyển sách này gọi là gì đây?"
Vương Bác Thần nhìn quyển sách đó, suy nghĩ một lát, anh nói: "Có lẽ sách tạo hóa sẽ đầy đủ hơn, thu thập vạn đạo, đây chính là đạo của mình sao?"
Anh nghĩ như vậy, trên bìa quyển sách đó bỗng xuất hiện hai chữ ‘tạo hóa.
Hai chữ này vừa xuất hiện thì Vương Bác Thần cảm nhận được mình hình như trong âm thầm sinh ra liên hệ với thứ gì đó, anh hình như càng có quan hệ mật thiết với phiến thiên địa này.
Trong mi tâm của anh dần dần xuất hiện một con mắt.
"Đây là... con mắt đại đạo sao?"
Vương Bác Thần sững người, không ngờ vậy mà xuất hiện sự thay đổi như này.
Đây coi như là món quà của thiên địa sao?
"Mình đây là trở thành người có ý thức thiên đạo sao?!"
Vương Bác Thần dở khóc dở cười, anh không ngờ còn xảy ra thay đổi như này.
Thật sự khó tin.
Hoàn toàn không ngờ.
Cùng lúc đó, món quà của thiên địa không chỉ có nhiêu đó, cảnh giới của anh bắt đầu tăng lên!
Sách tạo hóa cũng bắt đầu phản hồi.
Hai loại thần huyết trong cơ thể hoàn toàn dung hợp, mang theo lực lượng pháp tắc.
Nhị cung, tam cung, tử cung...
Vương Bác Thần không ngừng đột phá thần cung, hấp thụ, củng cố cảnh giới.
Lần đột phá cảnh giới này, anh không hề cảm nhận được độ khó, nó đơn giản giống như uống nước.
"Kỳ lạ, lẽ nào đây là đồ mà Thái để để lại?"
Vương Bác Thần nhíu mày trầm tư, với tốc độ của anh hiện nay, cho dù tu luyện rất nhanh cũng không thể dễ dàng như vậy.
Đặc biệt là cảm ngộ được sách tạo hóa, giống như có thứ gì đó đang dẫn anh đi cảm ngộ.
Mà lúc này, lại xuất hiện thay đổi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất