Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Hiệu quả của Linh Văn chữ âm khiến Vương Bác Thần rất ngoài mong đợi. 

Lúc này anh đứng ở bên cạnh ba người Mặc Trung, xem bọn họ mở phong ấn. 

Mà bọn họ lại không hề phát giác ra anh. 

Quả nhiên Linh Văn chữ âm là thứ dùng để lừa người. 

Hiệu quả này thật sự quá tốt. 

"Sao lại kỳ lạ như vậy? Tôi có loại cảm giác dựng tóc gáy." 

Mặc Trung bỗng nói. 

Mặc Khung cũng cực kỳ khó chịu, nói: "Tôi cũng có loại cảm giác này, giống như bị một đôi mắt nhìn, cả người khó chịu, sống lưng lạnh toát.". 

Mặc Trung rùng mình, sắc mặt trắng bệch, nuốt nước bọt nói: "Hai người cũng cảm nhận được nhỉ? Tôi vừa rồi cảm thấy ở cổ lành lạnh, giống như có người đang hà hơi. Tôi cho rằng chỉ là ảo giác của tôi.." 

Nói xong, ba người cùng lúc run người, không khỏi nổi lên một lớp gai ốc. 

Cứ cảm thấy ở đây có cái gì đó. 

Mặc Trung truyền âm nói: "Lẽ nào là nơi này có thứ gì không sạch sẽ?" 

Mặc Khung cố nén nỗi sợ hãi nói: "Ba người chúng ta có thực lực Thông Thần Cảnh cửu cung, cho dù có quỷ vật gì cũng vẫn giết được kẻ đó." 

Nói vậy thôi chứ trong lòng ông ta không có tự tin. 

Loại cảm giác này thật sự quá quỷ dị. 

Giống như khi đi đường ban đêm, có người thổi hơi lạnh vào cổ bạn, bạn xoay người nhìn, lại phát hiện không có gì cả. 

Trong lòng ba người hoảng hốt, bọn họ đều là người có thực lực Thông Thần Cảnh cửu cung, vậy mà trong lòng lúc này lại vô cùng hoảng. 

Điều này thật sự rất không bình thường. 

Cho dù xuất hiện quỷ thật cũng không dám lại gần bọn họ. 

"Lẽ nào nơi này có vật đại hung?" 

Mặc Trung nuốt nước bọt, chân bụng hơi run rẩy. 

"Không thể nào, nơi này là cổ thành của nhà họ Mặc chúng ta, năm đó khi chúng ta rời đi, căn bản không có chuyện gì, sao lại vậy chứ?" 

Khi Mặc Khung nói lời này thì có chút không tự tin lắm. 

Dù sao mấy nghìn năm trôi qua, ai biết nơi này xảy ra cái gì. 

"Đừng nghĩa nhiều, vẫn là mở phong ấn trước!" 

Mặc Ngọc cảm thấy rất không thoải mái. 

Nghe thấy lời của ba người bọn họ, vẻ mặt Vương Bác Thần u ám. 

Đồ chó, xem ông đây dọa chết các người thế nào! 

"Đừng tự mình hù dọa mình, đều là ảo giác của chúng ta." 

Mặc Trung an ủi, trong lòng lại không tự tin. 

Ba người vững lòng, tiếp tục mở phong ấn. 

Một luồng ánh sáng màu đỏ đang từ từ ngưng tụ trong không trung, nổi lên những lớp vân sóng giống như sóng nước. "Phong ấn mở rồi!" 

Mặc Trung đè điều không may trong lòng xuống, thấp giọng nói. 

Ba người nhìn chằm chằm luồng ánh sáng màu đen đó, dần dần hình thành một con đường. 

"Ấn thủ hộ ở bên trong, chỉ cần lấy ra, phong ấn của con đường Tu La giới sẽ nới lỏng, cả đại đạo phong ấn sẽ xuất hiện lỗ." 

Mặc Khung phấn khích nói. 

Bọn họ cuối cùng cũng đợi được ngày này. 

"Không chỉ Mặc Thành của bọn họ, đoán chắc mấy ấn thủ hộ của mấy cổ thành khác sợ rằng cũng sẽ bị lấy ra, đại Thần tôn chắc chắn không chỉ tìm một nhà chúng ta." 

Ba người đang đợi con đường ổn định. 

"Năm đó chúng ta rời đi vội vàng, phong ấn không ít tài nguyên ở đây, lần này lấy ra, nhà họ Mặc chúng ta có thể tăng lên một tầng cao mới" 

Mặc Khung cười ha hả nói. 

Tuy loại cảm giác rợn người đó vẫn còn, nhưng có thể lấy được tài nguyên, đây là một chuyện vui lớn. 

"Đương nhiên rồi, chúng ta.." 

Mặc Trung vừa nói thì đột nhiên tinh thần căng thẳng, sắc mặt thoáng cái trắng bệch. 

"Có... có cái gì đó... vừa mới vỗ tôi một cái... 

Sắc mặt Mặc Trung khó coi, vẻ mặt cứng đờ. 

"Ai? Là ai?" 

Trên mặt Mặc Khung vốn đang đắc ý, lúc này có vẻ mặt kinh sợ. 

Đầu óc của ông ta bị người ta vỗ một cái! 

Nhưng xung quanh rõ ràng không có gì cả! 

"Á!" 

Mặc Ngọc kêu thảm một tiếng, trên mặt ông ta bỗng xuất hiện một vệt tay. 

Ông ta ôm mặt nhảy lên trên cao ba trượng, lớn tiếng hét: "Có, có thứ gì đó!" 

Bốp bốp bốp! 

Đột nhiên, Mặc Trung và Mặc Khung cũng ôm mặt đạp không bay lên, vô cùng kinh sợ. 

Trên mặt hai người cũng xuất hiện vệt tay. 

eyJpdiI6IlBHWE9JSzhUK3VRcW5VTURjR0RqVnc9PSIsInZhbHVlIjoiVlRuSjhyTXk3dGtBTmM0Z0Zva2xXc0hIV1BIYmh4TDhzMEl2SEhUeGhZbzZHejFaS05heUFDOStaT3N6ZE8rNCtCR3hDUDJaOTJhZzBIOHNHQ0FQUlk1RFNJb2N4UHpCV2lLbjhwdElaVktGblpRdExybHRrOGg3NVNkUHFkazFcL3NTd3Q1K2J2b1FsdUkzcFJpVVl6YnpPNzhHWjBzak41TWlrbWhFTFkyMkg3bFwvUVVFOGhrTERFaVI3Vngwd3g0aTZ5a1g1UkFIMkh5MEp1SXRYbnRiQnZXOGZnSmIrbTZBYlo0SGhOYjFZPSIsIm1hYyI6Ijk5MGFkNDhiNjdkMDM3MzIwZDYxMTdkNjJhMDVlZDA5N2RlNmIzYzhjMGQ3ZjNjZmIxOWVhNDZjMzQ4YmYzMGQifQ==
eyJpdiI6Ik8yT09qWXRBQUtBTUN1cVNCcGJ0OUE9PSIsInZhbHVlIjoiR0x3dTVxY2FyZlhMcFVpeWNTMEY3c3N0bm1qN0pveEpGM1pcL1l2SW5VWFZGZmJXc3VLTldXZDlXRjNVUXpmTFo5YlFoalBcL0xcL2R5SkorakhvUTRXMzVmc2t3QlNTcVBsQ2NCQWQrcUhFcUFOMHFHNGkwXC9lYytXOTBqMDgzYk90TStCajlFUWE3am9IcFVuMDhwc1wvc2RkR0FCKzVxcWdGclwvZzdUN0lLQmRmT1wvbXFYRm9sa25WMm1nTys4eEZIR3daV3I4b0pOK3dUMWZ1d1FyNGQzR2oxVkU1K2JlOXdGV1BQd1FHYUtZUWx4XC96cURSeGpJQ2w2R3JWQjk2Sk9vRVcrRVhzTjl1NFRxS09JOW5rcFZhRDUyb2dFTlV1bVNpcDk5YjZBeTJDelJzVEZveUFZSlhrUFwvSHlrWjBWODZ6aThCaFRsNUJ4SEZtRTluV3NjQWcyZlNwdDk5RGs5TUVEa0lrcTF0WXBqTzZxVWFGckZvZDhBaGhcL0JxenE5dyIsIm1hYyI6IjEzZmVmODM1ZDA0ZjllNTgzMzFlZGYwNDRlMTE2NDAyNWQ3MWVjODBkMjA1Nzg1MGFjMjMwN2YxZWZlYzhkODUifQ==

Một giọng nói vô cùng uy nghiêm bỗng vang lên.

Ads
';
Advertisement