Thế văn của Phược Thần trận giống như lưới đánh cá, bị Vương Bác Thần tay không kéo đứt!
Thần lão phương Tây và Thần lão phương Nam tái mặt vì sợ, trong lòng sinh ra một loại cảm giác hoang đường hết mức, như thể tất cả đều là ảo giác.
Cho dù là thần cũng không thể phá được Phược Thần trận, nhưng Vương Bác Thần lại dùng tay kéo đứt được nó!
Tất cả những chuyện này đều rất không chân thực.
Khiến người ta không tài nào tin được.
Nhưng nó thực sự đã diễn ra!
Trốn!
Trong lòng họ đồng thời nảy lên suy nghĩ này.
Đây là lần đầu tiên họ có suy nghĩ chạy trốn trong đời.
Trong ngần ấy năm, chưa từng có ai ép họ đến mức này.
"Chuyện này..".
Bảy Đại Tôn giả chết lặng.
Phược Thần trận bị phá vỡ!
Giờ nên làm gì đây?
Họ theo bản năng nhìn về phía Thần lão phương Tây và Thần lão phương Nam.
Lần này, Thiên Đình tổn thất nặng nề.
Thần lão phương Đông và Thần lão phương Bắc bị giết, Hắc Tôn giả thì bị bắt, tất cả đều nằm ngoài dự liệu của họ
Không phải nói Vương Bác Thần không thể chạy thoát sao?
Tại sao người chết lại là ở phe họ?
"Di mau!"
Thần lão phương Tây và Thần lão phương Nam vội vàng truyền âm, sau đó cũng mặc kệ họ, quay người chạy trốn.
Nhắc họ một tiếng đã là hết tình hết nghĩa lắm rồi.
Thực lực của Vương Bác Thần rõ ràng là cao hơn họ, khó lòng dò được!
Hiện tại người có thể đối phó với Vương Bác Thần chỉ có Đại Thần Tôn, còn họ không phải đối thủ của anh!
Bảy người bọn Thanh Tôn giả hơi sửng sốt.
Hai Thần lão chạy trốn rồi...
Con mẹ nó!
Chuyện quái gì đang diễn ra vậy!
Phải mau chạy thôi!
"Giết!"
Dạ Mặc nổi giận gầm lên, nhanh chóng đuổi theo.
Con mẹ nó!
Rốt cuộc cũng được nở mày nở mặt!
Vương Bác Thần thực sự đã mang lại hy vọng, khoản đầu tư của nhà họ Dạ đã mang lại lợi nhuận
Từ trước đến giờ, họ đều bị Thiên Đình chèn ép, không ngóc đầu lên được.
Bây giờ, Thiên Đình sợ rồi!
Mà lúc này, Vương Bác Thần đã để mắt đến Thần lão phương Tây và Thần lão phương Nam từ lâu, lập tức đi về phía trước nhanh như chớp.
Trong nháy mắt, anh đã đuổi kịp Thần lão phương Nam, nắm lấy cổ ông ta, lạnh lùng nói: "Ông cho rằng có thể chạy thoát sao?"
Thần lão phương Nam muốn đánh trả, nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Thần lão phương Tây trong lòng mừng thầm, may anh không đuổi tới chỗ ông ta.
Nhưng ngay một giây sau, ông ta không vui nổi nữa.
Bởi vì, Vương Bác Thần đã chặn đường của ông ta, xách theo Thần lão phương Nam, nhìn ông ta một cách giễu cợt.
Giống như ánh mắt khinh thường mà họ dành cho Vương Bác Thần trước đây.
"Vương Bác Thần, thả chúng tôi đi, chúng tôi có thể thay cậu cầu xin Đại Thần Tôn. Nếu cậu giết chúng tôi, Đại Thần Tôn sẽ không bỏ qua cho cậu!"
Thần lão phương Tây sợ hãi, lên tiếng uy hiếp.
"Vậy sao?"
Vương Bác Thần nhìn ông ta đầy châm chọc, giống như đang nhìn một tên ngốc.
Thần lão phương Tây hít một hơi thật sâu, nói: "Vương Bác Thần, chúng tôi chỉ làm việc cho Đại Thần Tôn, cũng là bị ép làm, thả tôi ra, tôi có thể hợp tác cứu mẹ của cậu ra. Nếu không, mẹ của cậu sẽ bị cậu hại chết!"
Rắc!
Vương Bác Thần đang xách Thần lão phương Nam lên, sau đó đập mạnh ông ta xuống đất.
Có tiếng răng rắc vang lên, nghe giống như một bãi bùn rơi xuống mặt đất, chết ngắc.
Thần lão phương Tây run lên, mặt cắt không còn giọt máu.
"Ông lấy đâu ra dũng khí mà uy hiếp tôi?"
Vương Bác Thần từng bước một đi về phía Thần lão phương Tây, như thể đang giẫm lên quả tim ông ta.
Thần lão phương Tây lui về phía sau, trong mắt lập tức hiện lên vẻ cầu xin: "Vương Bác Thần, thả tôi đi đi, tôi thật sự có thể hợp tác với cậu, cứu mẹ cậu ra. Tôi còn biết rất nhiều chuyện về Thiên Đình, tôi sẽ dùng những thứ này để trao đổi."
Vương Bác Thần đánh ra một chưởng, bàn tay khổng lồ xuất hiện giữa không trung khiến Thần lão phương Tây rơi vào tuyệt vọng.
"Ông là cái thá gì, cũng có tư cách giao dịch với tôi."
Vương Bác Thần không thèm quan tâm, một chưởng đập chết Thần lão phương Tây.
Cho nên Đại Thần Tôn hoàn toàn không tin họ, trông cậy vào họ để đổi lấy mẹ, hay cứu mẹ ra, cơ bản là không thể!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất