Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Vương Bác Thần kinh ngạc nhìn những cảnh tượng khác thường trên bầu trời. 

Thiên Cơ lão nhân lấy huyết nhục chi khu, hồn vi tế, huyết vi dẫn để tế sống mình. 

Đại đạo đang rung chuyển, dường như là đang cố gắng thoát ra một xiềng xích nào đó. 

Có vô số tia sấm đỏ ngòm đang đánh vào người Thiên Cơ lão nhân, sấm chớp nổ tung. 

Bầu trời như đang muốn nứt ra. 

Năm yếu tố ngũ hành ngưng tụ một lần nữa, có mặt trời, mặt trăng, và ngôi sao xuất hiện. 

Sấm sét hình thành lỗi hải điện vực, dường như muốn xé nát cả thế giới này. 

Có vô số dòng sông hư ảo chậm rãi xuất hiện, cuốn trôi trời, trăng sao trời, mang theo sức mạnh thời gian. 

Giờ phút này giống như mấy chục triệu năm trước, dòng sông hư ảo đang không ngừng dâng trào, dường như là đang mở ra một dòng sông. 

Nước sông cuồn cuộn, trong từng đóa bọt sóng xuất hiện hình ảnh quỷ dị. 

Oanh! 

Trời đất đang rung chuyển, đại đạo cộng minh, không có cách nào dung hòa. 

Mà lúc này, Thiên Cơ lão nhân ép mình phải xuyên qua vô số dòng sông đó để bọn nó hoàn toàn tụ lại cùng một chỗ. 

Nhưng cơ thể của ông ta đã tách ra, máu tươi nhuộm đỏ cả bầu trời. 

Ở giữa bầu trời xuất hiện một quỹ tích màu máu, giống như là bầu trời bị đánh thành hai nửa. 

"Mo!" 

Thiên Cơ lão nhân hét to một tiếng, xương cốt vỡ nát, có vô số tia sấm bổ vào người ông ta. 

"Đạo hữu, ta đến giúp ông đây!" 

Có người cười to đi tới, là một người phụ nữ, áo trắng tung bay, tách rời với thế giới, giống như là tiên tử thất lạc trong nhân gian. 

Đưa mình vào lỗi hải điện vực giống như là đang tế sống mình mở lại đại đạo. 

"Thiên Tuyệt chi chủ, bà... bà ta chưa chết!" 

Dạ Thừa kinh ngạc kêu lên giống như là gặp phải quỷ. 

"Thiên Tuyệt chi chủ?" 

Vương Bác Thần nhìn về phía người kia, năm đó Thiên Tuyệt chi chủ và bọn người Lâm lão đầu đối phó với Thiên Đình thất bại, không phải là Thiên Tuyệt chi chủ này đã chết 

rôi? 

Bởi vì năm đó thất bại cho nên mới tạo thành cục diện ngày hôm nay. 

Sao bà ta vẫn còn sống. 

Bà ta còn sống, tại sao đến bây giờ mới xuất hiện? 

Vương Bác Thần nghĩ mãi mà không hiểu, có rất nhiều chuyện đều không thể giải thích được. 

Thiên Cơ lão nhân với vết nứt đầy người nở nụ cười rạng rỡ: "Tiểu Bạch, đã lâu không gặp, bà vẫn xinh đẹp như thế." 

Thiên Tuyệt chi chủ bước đi trong đại đạo trường hà hư ảo, mỗi một bước đi máu và thịt đều tan rã. 

Giọng nói của bà ta lạnh lùng: "Ông lại trở thành lão già họm hẹm, xấu đến mức khó nhìn. 

Một khắc trước Thiên Tuyệt chi chủ còn rất bình thường, lúc này bỗng nhiên lại vừa khóc vừa cười, sau lưng xuất hiện nhiều cái bóng, mỗi một cái bóng đều là một sinh mệnh. 

Có người cười, có người khóc, có người tức giận, lại có người cực kỳ tuyệt vọng. 

Có nam, có nữ, có trẻ con, có người già... 

"Bà ta điên rồi hả, sao bà ta lại dám? Bà ta đang đi trên đường chúng sinh, những ảo ảnh đó đều là cuộc sống mà bà ta đã trải qua, tương đương với nhân cách của bà ta chia 

thành vô số, có rất nhiều sinh mạng dung hợp vào trong cơ thể bà ta, sao bà ta lại có thể làm được, bà ta vẫn là bà ta à?" 

Hình như Tháp gia nhớ ra cái gì đó, vẻ mặt hoảng sợ. 

Bà ta vẫn là bà ta? 

Vương Bác Thần cái hiểu cái không, thời gian anh tiếp xúc tu luyện quá ngắn, những gì mà anh biết lại quá ít. 

Trong lúc nhất thời vẫn không hiểu ý của Tháp gia. 

"Hai vị đạo hữu, làm sao có thể thiếu ta được. Thiên cơ đạo hữu, tôi đến đây để bảo vệ ông" 

Đúng lúc này lại có một bóng người xuất hiện. 

"Sư phụ!!" 

Nhìn thấy người đó, Vương Bác Thần sửng sốt không thôi. 

Đây đúng là Lâm Đạo Tử, sư phụ của anh! 

Năm đó anh đã tận mắt chứng kiến sư phụ chết, anh còn chôn cất ông ấy. 

Sau đó mặc dù anh bắt đầu nghi ngờ Lâm lão đầu có chết thật hay không, nhưng vẫn không tìm thấy người. 

Không ngờ là lại xuất hiện ở đây. 

Lâm lão đầu cũng muốn tế sống mình! 

Vương Bác Thần không còn ngồi yên được nữa. 

Mặc dù anh rất kinh ngạc vì Thiên Cơ lão nhân mở lại đại đạo, nhưng mà cũng rất khâm phục. 

ít nhất là anh làm không được. 

Thiên Tuyệt chi chủ xuất hiện, vì để bảo vệ cho Thiên Cơ lão nhân mà cũng tế sống mình. 

Anh vẫn bình tĩnh, mặc dù hiện tại anh là Thiên Tuyệt chi chủ, nhưng anh không hề quen biết với những người này. 

Nhất là anh thấy những người này cùng một cấp bậc với Đại Thần Tôn, Đại Thần Tôn làm chuyện xấu nhiều năm như vậy, mấy người bọn họ đều nhắm mắt làm ngơ, chưa hề đứng ra ngăn cản. 

Cho nên trong lòng Vương Bác Thần có oán hận. 

Nếu như những người này đứng ra ngăn cản Đại Thần Tôn thì người nhà của anh sẽ không phải chết. 

Nhưng cho tới bây giờ Lâm lão đầu cũng muốn tế sống mình, anh không thể bình tĩnh đứng ngoài quan sát được nữa. 

Lâm lão đầu là ân sư của anh! 

Lúc đó, anh vô cùng tuyệt vọng, không có cách báo thù cho mẹ, căn bản không có thực lực. 

eyJpdiI6InRiRldSYjBcL2J5MVRUMFBuNVwvM3l3Zz09IiwidmFsdWUiOiJ0QWJqSkxYa0lESTdTMkx0Ulh1TGs0cmhmVWRXV2VUblQ0eSsrQlZ1TkR5WTlJWTZlSGs5djg1WWM4aURQK01CckVuendUOTRBSVFQZjQrVzRQd2xva1d4ZDRkSlppeDNCbmw1ME9VOXpwWTVJaGJ4TG5OTUpWYTBXbTZEZHhTVEpqMERYaERzaGk3XC94bmh2MzN5aVJRK2oyRVl1UzczWk1RM09vRlY5WmJyVXp1NnQ1NUk3YWJsRFpTR0g4dTVDakluZEw0a3VnRjg3MElJY2dKNlBCNkdZZVZqbmtaOUt6aXhmRDRqMjRRY0c1MDQyczJLRXZMRXVLdm5KbGJpR1RpTXZDaFNlZUVRekN6bkJrU2xXenpBMkx6YmxXZ3d1MDFQNGRKM1NiMHBYS0VZV1NPXC9QMWxxRk1pZEJnYkxFZWd6WE83cUhzNmE1WmREVFQrS3VsaVJyWXJ3aGpJY1wvNHF4NXZNYWhuaXM9IiwibWFjIjoiYTIzOWZmNTAwODliNWUxYzliZDllMWM2OGE1YjE0NDQyOTYzN2EyNTRmZWZhZWQyNzcxNWJhYjRhZmU2MDNmOSJ9
eyJpdiI6Ik9VTnQyOWFYaWdTZGFLVTd1R29EUlE9PSIsInZhbHVlIjoicnNoK2ExUUlNUkJDeW00WHp0ZG4xR0FnZHZZcDVvTXpmRmlpMnZkclwvNnFkb2U3bFNraVpLOTd0VnRJdFhScmliekl3U3hQQ1plbzFENG8rRWN5N0d6cDNWSG5jU3BhM0xMcUxnalNZMXhYMFBXNXZaWmtVNnF0bERQb1NGUEJBZTRKblZ1MVwvRTZZdXVcLzN2c2xhbzRJVGwrSTBicmdPbSt1TlwvUlpWcHlmNVRFc210SkUyell6NmRcLzlmRWYxZ0hyc3hcL2NyMmRJSzJlM2JMTXd6RFBMT3RqMHF5MkNlUFRuWUxhNjRiWGc2bzgzR1lOMloxNHBZS2EzRVdLWFVDMXk0dWdGV1ZKZkdaYUxzVVU4ZVFDdlE9PSIsIm1hYyI6ImExNjkwZjVjMzNlMDljZThlMWUxOTcxMTJmOTE0NzdlNzYyYTNkNzVmNjgzNTM0NmNhZTgwM2ZlOGM2YTg0NmQifQ==

Vương Bác Thần giận giữ hét to: "Lâm lão đầu, người muốn làm cái gì, người trở lại đây cho con!"

Ads
';
Advertisement